Hiện tại Đại Việt có tàu hộ vệ lớp Chu Tước, tàu vận tải lớp Huyền Vũ, tàu khu trục lớp Bạch Hổ, chỉ còn thiếu mỗi một lớp tàu Thanh Long nữa không biết hắn sẽ đặt cho loại tàu nào đây. Lý Anh Tú lại hỏi Lê Chân.
- Khanh có muốn biên chế chiếc này cho Bắc Hải hạm đội hay không?
Lê Chân lắc đầu nói.
- Vẫn là để cho Lữ Thần Sách trước đi. Dù sao bọn hắn vẫn phải làm nhiệm vụ. Hiện tại trước mắt ưu tiên của Bắc Hải hạm đội vẫn là huấn luyện binh sĩ trước.
Lý Anh Tú gật đầu, như vậy cứ ném cho Phạm Cự Lượng đi, dù sao tốc độ đóng tàu của Đại Việt cũng không chậm, có đến bốn ụ tàu tại j4NKL vùng Bắc Hải này, chỉ cần chừng hai tháng là có thể đóng xong được yêu cầu của Hải quân.
Trong khi đó lúc này tại Franzt đế quốc, giai cấp tư sản cũng bí mật họp tại một căn biệt thự trong chính thủ đô. Franzt là một đế quốc lâu năm ở vùng Bắc Hải, là một quốc đảo không lồ nằm trấn giữ trên con đường giao thương từ Bắc Hải sang Tây Hải, từ thời Trung cổ bọn hắn đã là một quốc gia cực kỳ phát triển về Hải quân. Cũng vì vị trí như vậy mà ở Franzt từ sớm đã phát triển một lực lượng tư sản từ rất sớm. Để có thể phát triển hơn giai cấp tư sản Franzt đã giúp đỡ hoàng thất thống nhất lại các vùng lãnh địa từ tay của các lãnh chúa trong vương quốc trở thành là quốc gia đầu tiên ở Bắc Hải có một nền quân chủ chuyên chế tập quyền. Thế nhưng theo sự phát triển nhanh chóng của giai cấp tư sản, mâu thuẫn giữa giai cấp tư sản và hoàng thất Franzt bắt đầu nảy sinh, đám tư sản dần dần lấn áp quyền lực của hoàng thất Franzt. Hoàng thất Franzt sau hơn một trăm năm thống nhất quốc gia ngày càng trở nên suy yếu, để tự bảo vệ mình bọn hắn ra sức kiềm hãm lại sự phát triển của giai cấp tư sản bằng các đạo luật hạn chế, thế nhưng điều này càng làm cho mâu thuẫn càng thêm gay gắt, giai cấp tư sản càng cố gắng gây sự ảnh hưởng của mình vào bên trong chính phủ, đòi nhà vua phải thi hành tư do, dân chủ, giải phóng nông nô,... Hoàng thất yếu đến nổi chính quân đội là thanh kiếm của bọn hắn cũng không thể nắm chắc trong tay, bị giai cấp tư sản nắm một đầu.
- Bẩm hội trưởng, hiện tại đám lính đánh thuê đang kêu gọi lực lượng từ viễn Đông và Tây Hải trở về, có lẽ hoàng thất muốn trấn áp chúng ta.
Một tên tư sản nói, đây là hội kín của giai cấp tư sản mà đứng đầu là Ford, một tên đại tư sản tài chính, tài sản của hắn nhiều đến mức người ta nói đem bán toàn bộ nửa cái đế quốc Franzt thì vẫn không bằng khối lượng tài sản kết xù của hắn được. Ford tuy trên người không có quan chức gì nhưng quyền lực của hắn cực lớn. Hiện tại trong chính phủ của Franzt đế quốc ngoại trừ vua còn có cả quốc hội, toàn bộ quốc hội đều bị Ford nắm giữ. Ford ngồi dựa ra ghế bình thản uống trà hỏi.
- Người của chúng ta trong quân đội như thế nào?
Một người khác lập tức trả lời.
- Hiện tại hai phần ba quân đội của đế quốc đều nằm trong tay ta. Tại thủ đô chỉ tiếc quốc vương vệ đội và Đại đoàn pháo binh trên núi Lanxo là chúng ta chưa thể nắm được. Đương nhiên còn có lính đánh thuê Giáp vàng, nhưng bọn hắn bị Đại Việt đánh đau mấy lần, tổn thất vô cùng lớn.
- Lại là Đại Việt? Thú vị. Đáng tiếc hiện tại không phải là lúc để ý đến bọn hắn. Quốc hội yêu sách đức vua đưa ra sắc lệnh giải phóng nông nô thế nào rồi?
- Bẩm hội trưởng, đã dâng lên yêu sách, đức vua và hội đồng quý tộc liên tục kéo dài thời gian, đám nông nô ngu xuẩn kia cũng đang rất ủng hộ chúng ta mà không biết rằng bọn hắn từ nông nô thành công nhân cũng không khác biệt mấy.
Tư bản chính là tàn độc như vậy, nông nô lao động dưới cờ của lãnh chúa ít ra bọn họ còn có một chút cái ăn, lãnh chúa tuy tàn bạo nhưng cũng sẽ chăm lo cho bọn hắn một chút, còn công nhân là hoàn toàn bị tước đoạt tư liệu sản xuất nếu không chịu sự bóc lột tàn bạo trong công xưởng thì sẽ bị đuổi ra ngoài, đến lúc đó cũng chỉ biết đi gặm cỏ mà thôi. Ford khẽ nhắm mắt lại dựa ra ghế mỉm cười nói.
- Sai, chúng ta là giải phóng nông nô.
=======================Ta là đường phân cách================
- Bẩm giáo hoàng, tiểu đội Trừng Giới kỵ sĩ số 102 bị phục kích, toàn bộ tử trận.
Một vị Hồng y giáo chủ thở dài bẩm báo với Giáo hoàng. Đây đã là vụ thứ ba trong vòng một tuần, tổng cộng đã có không dưới ba mươi Trừng Giới kỵ sĩ tử trận. Hiện tại các Thần quốc đã vô cùng không ổn định, tại ba Thần quốc phía Nam lực lượng G giáo phát triển rất nhanh chóng, tuy rằng lực lượng này còn chưa đủ ủy hiếp đến sự thống trị của Thần giáo tại vùng Tây Hải này nhưng nó chẳng khác nào một khối u nhọt đâm vào cơ thể khổng lồ của Thần giáo làm bọn hắn đau nhứt vô cùng.
- Làm sao có thể được chứ. Những kỵ sĩ của ta đều bọc giáp đến tận răng, vì sao lại dễ dàng bị hạ gục đến như vậy?
Giáo hoàng tức giận quát lớn. Đội trưởng Thánh kỵ sĩ quỳ bên dưới chỉ biết cúi đầu nói.
- Bẩm giáo hoàng, bọn chúng có một vũ khí rất lợi hại, khi bắn ra dù là các kỵ sĩ đã được bọc giáp toàn thân nhưng vẫn bị bắn thủng. Các tiểu đội kỵ sĩ thường xuyên bị phục kích ở các con đường nhỏ, áp đảo bởi số lượng đông nên bị tiêu diệt trước khi bọn hắn kịp phản ứng.
Thiên Long vệ rơi đi nhưng đã kịp huấn luyện cho G giáo một lực lượng vũ trang cỡ nhỏ. Chỉ là chính các Thiên Long vệ cũng không ngờ một trong những giáo sĩ của G giáo vậy mà biết tạo súng, hắn đã hướng dẫn cho các giáo chúng của G giáo đúc thành những khẩu súng hỏa mai thô sơ, thế nhưng vũ khí thô sơ đó cũng đủ bắn hạ được Trừng giới kỵ sĩ, dù uy lực của nó chỉ nằm trong khoảng ba mươi mét. Vị Hồng y giáo chủ nói.
- Bẩm Giáo hoàng, ở phân điện tại Tây Gốt có báo lại, hiện tại Tây Gốt cũng đang chế tạo và trang bị một loại vũ khí giống như Thánh kỵ sĩ miêu tả. Theo như Bạch y giáo chủ báo lại thì vũ khí này uy lực cực lớn, vô cùng lợi hại, bọn hắn thu được trong một cuộc chiến tranh với Đại Việt.
Thần giáo tuy suy yếu nhưng sức ảnh hưởng của nó vẫn còn rất lớn ở Tây Hải và cùng trung bộ của lục địa, lấy Tây Gốt làm chủ đạo, ở Tây Gốt tuy dân chúng không sùng bái Thần giáo như ở Tây Hải nhưng nó cũng được xem là quốc giáo.
- Đại Việt? Chính là nước có tỷ lệ Thần sứ mất tích cáo nhất đó sao? Bọn hắn có cấm Thần giáo hay không?
Giáo hoàng ngạc nhiên, Đại Việt hắn nghe đến, nhưng đều là tiếng xấu, đến hiện tại đã có đến mười vị Thần sứ bị mất tích ở Đại Việt mà không rõ nguyên do. Giáo hoàng thật muốn Đại Việt có thể cấm Thần giáo, nếu vậy hắn sẽ có cớ để đem Trừng giới kỵ sĩ tấn công vào Đại Việt. Thế nhưng làm Giáo hoàng thất vọng, Hồng y giáo chủ nói.
- Đại Việt tuyên bố tự do tôn giáo, bất kỳ một tôn giáo nào cũng có thể đến Đại Việt để truyền giáo. Tại Đại Việt cũng có một tôn giáo lớn là Phật giáo, hiện tại Phật giáo đã phát triển sức ảnh hưởng của nó ra cả Bắc hải, thế lực vô cùng lớn.
- Hừ, tự do tôn giáo, nói hay lắm, vậy vì sao Thần sứ của chúng ta liên tục mất tích. Ngươi lập tức chuẩn bị một đoàn sứ giả đi đến Đại Việt phải điều tra cho ra nhẽ, phải yêu cầu bọn hắn phải giải thích vì sao Thần sứ của chúng ta lại mất tích nhiều đến vậy. Còn nữa, ta nghi ngờ G giáo liên quan đến Đại Việt là có khả năng rất lớn, ngươi cũng điều tra luôn một thể cho ta.
Giáo hoàng lần này thực sự là bị chọc giận, vì sao đến nhiệm kỳ của hắn lại gặp phải nhiều chuyện đến vậy đây.
Trong khi đó tại Đông thành, Tây Gốt lúc này Thiết Hán Cơ cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Từ khi chiến bại ở Đại Việt hắn đã vô cùng suy sụp. Thuộc địa bị tàn phá, quân đội bị mất gần hết, tướng dưới tay cũng tử trận rất nhiều, trong nội địa khởi nghĩa nổ ra khắp nơi làm tình hình của hắn càng thêm bi đác.
- Đại nhân, sứ giả của quốc vương đã đến, là Nỗ Nhĩ Cáp Xích điện hạ.
Quách Nhân Quý đi vào khẽ nói. Thiết Hán Cơ nghe vậy không khỏi cười nhạt. Lãnh thổ Tây Gốt được chia làm năm phủ, Đông Thành Phủ, Tây Thành Phủ, Bắc Thành Phủ, Nam Thành Phủ và Trung Thành Phủ, mỗi phủ lại do một người chức vị tương đương Thiết Hán Cơ nắm giữ. Bấy lâu nay quốc vương bệ hạ luôn muốn thu hồi lại quyền lực từ các vùng đất này. Hai năm trước Bắc Thành Phủ đã bị thu phục, hiện tại chính là đến lượt hắn. Từ khi hắn chiến bại, lực lượng suy yếu, quốc vương đã không ngừng chèn ép xuống, đến hiện tại Thiết Hán Cơ đã vô lực chống đỡ, hắn biết con đường chính trị của mình đã chấm dứt.
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế