Đế Chế Đại Việt

Chương 371: Đem bò trở về



Nguyễn Quỳnh cố gắng trấn an bò mẹ, sau đó mới đủng đỉnh dắt chúng đến trước mặt Popov mỉm cười nói.

- Thế nào Popov Nam tước, ta đã nói ta và Sáng chế thần là anh em với nhau, đương nhiên hắn sẽ không nhận lễ của ta đấy. Như vậy ta thắng, ngươi thua, cặp bò này đương nhiên sẽ thuộc về ta.

Popov bị điệu bộ của của Nguyễn Quỳnh chọc tức giận đến quát lớn.

- Lừa đảo, ngươi trước mặt Sáng chế thần lại dám chơi trò lừa bịp. Đồ dân Đại Việt ti tiện, man rợ...

- Ý Popov Nam tước là muốn không nhận vụ cá cược này rồi. Đại Việt ta tuy lập quốc không lâu nhưng không phải ai cũng tùy tiện ăn hiếp đây.

Popov chưa nói hết câu Trần Thư cười lạnh khẽ nhích lưỡi kiếm lộ ra quang mang một chút, sát khí của một tướng lĩnh bách chiến lập tức tỏa ra làm không khí bỗng nhiên cô đọng lại. Popov chỉ là một tên quý tộc thương nhân làm sao chống đỡ được với sát khí trực diện xông đến, sắc mặt lập tức trắng bệch. Andrey Đại công bên cạnh lúc này đứng lên XnyOF che chắn phía trước Popov, trên miệng vẫn treo một nụ cười nói.

- Là Popov Nam tước thất ý. Ở đây ta làm chứng, hắn đã thua. Cặp bò đương nhiên thuộc về vị Nguyễn đại nhân này. Để tỏ lòng chuộc lỗi, cặp bò còn lại cũng tặng luôn cho Nguyễn đại nhân đi.

Nguyễn Quỳnh nghe vậy liền sáng mắt lên nhào đến nắm chặt lấy tay Andrey, đôi mắt lấp lánh như tỏa ra hàng ngàng ngôi sao nhỏ long lanh nhìn Andrey nói.

- Đại công nói thật chứ, toàn bộ là tặng ta?

Andrey bị Nguyễn Quỳnh nắm tay nhìn như vậy thật không tự nhiên, quan trong là hai bên dân chúng còn đang không ngừng chỉ trỏ đây. Hắn vội dãy Nguyễn Quỳnh ra gật đầu nói.

- Đúng vậy, toàn bộ đều cho ngươi. Xe chở bỏ của cho ngươi. Mau đi đi.

- Tạ ơn Đại công rồi. Trần Thư đầu gỗ, mau mau kéo xe đi, chờ người ta đòi lại sao.

Nguyễn Quỳnh hớn hở lập tức kéo theo xe bò và Trần Thư chạy thẳng làm cho mọi người không kịp ngăn cản. Lúc này Bạch y giáo chủ mới dẫn theo một đám Thần sứ chạy ra, nhìn tế đàn đã vỡ tan hoang thành mấy mảnh, đồ tế văng vãi khắp nơi mới kêu khóc.

- Công lý ở đâu, Thần ơi, xin hãy trừng phạt kẻ đã phá hoại tế đàn.

Thế nhưng Thần nào đâu phản ứng hắn, chỉ có một đống phân bò nằm dưới chân tượng như đang cười nhạo đám người ngu xuẩn. Andrey và Kovalov lúc này mới biết được vì sao Nguyễn Quỳnh muốn chạy nhanh như vậy đây. Kovalov liếc mắt nói.

- Như vậy ta cũng cáo từ. Còn Popov Nam tước, Đại Việt là một đồng minh quốc vương vô cùng coi trọng. Những gì ngươi nói ta sẽ bẩm báo lại cho quốc vương không thiếu một chữ.

Nói rồi cũng lập tức đi thẳng bỏ lại Popov sắc mặt trắng bệch, hắn chỉ là một Nam tước nhỏ bé, bình thường ỷ thế ăn hiếp một chút bình dân còn có thể, hắn sợ hãi quốc vương sẽ trị tội hắn. Andrey mỉm cười nói.

- Đừng quá lo lắng, quốc vương sẽ không bởi vì một đồng minh mà trị tội ngươi quá nặng, dù sao ngươi cũng là quý tộc, cả vương quốc này cấu thành nên từ quý tộc, quốc vương sẽ không làm cho quý tộc rét tâm.

Lại nói đến Nguyễn Quỳnh kéo theo Trần Thư và xe chở bò một đoạn xa hắn mới dừng lại thở dốc nói.

- May mắn chạy kịp, nếu không tên Bạch y giáo chủ đó kéo lại bắt đền thì tuyệt đối chết ta.

Lại nhìn sắc trời cũng đã về tối, cả hai người lại phải kéo theo xe bò không thể đi chơi đâu được Nguyễn Quỳnh mới nói với Trần Thư hai người sáu bò kéo trở về điện Cẩm Linh. Binh lính Bravia vừa nhìn thấy hai người kéo theo sáu con bò lập tức ngăn cản lại.

- Đứng lại, không được đem súc vật vào bên trong hoàng cung.

Thấy Nguyễn Quỳnh xắn lên tay áo lại muốn gây chuyện Trần Thư lập tức đi lên trước nói.

- Chúng ta là người của phái đoàn Đại Việt, nay vận chuyển bò đến là có việc riêng. Mong các ngươi có thể sắp xếp một chút, hoặc có thể thông báo giúp đến phái bộ để có người ra giải quyết.

Đám binh sĩ Bravia nhìn nhau, cuối cùng bọn hắn vẫn là quyết định để người đi thông báo cho phái đoàn của Đại Việt rồi. Bên trong Lý Anh Tú, Ỷ Lan, Elina cả ba người đang dùng bữa tối, đúng như Lý Anh Tú dự đoán, đồ ăn của Bravia vô cùng nhạt nhẽo, dường như hoặc là sẽ rất nhạt hoặc là sẽ khá mặn, khác biệt với một nền ẩm thực vô cùng đặc sắc của Việt quốc với đầy đủ sắc, hương, vị. May mắn là hắn dẫn theo một đầu bếp từ ngự thiện phòng đi theo để lo liệu về việc ăn uống. Bỗng nhiên một binh sĩ Cảnh vệ lập tức đi vào nói.

- Bẩm bệ hạ, bên ngoài Cục trưởng và Nguyễn đại nhân bị binh sĩ chặn ở phía ngoài không cho vào bên trong.

Lý Anh Tú ngạc nhiên bỏ đũa xuống nói.

- Vì sao lại không cho vào? Nguyễn Quỳnh lại gây chuyện gì sao?

Quả thực nghĩ đến gây chuyện hắn chỉ có thể suy nghĩ đến Nguyễn Quỳnh mà thôi. Ai bảo tính khí của tên này khác biệt, không giống người thường đây. Viên Cảnh vệ ấp úng nói.

- Bẩm bệ hạ...Nguyễn đại nhân đem về... sáu con bò nên lính gác không cho vào.

Lý Anh Tú đầu tiên là trợn to mắt, cuối cùng vẫn không nhịn được quát lớn.

- Tên điên này, đang yên đang lành hắn lại đem bò trở về làm gì? Hắn thiếu thịt ăn sao? Ta thật muốn đem hắn đem ra chặt. Ta điên hay sao mà lại dẫn hắn đi đến Bravia cơ chứ. Hắn quậy chưa đủ hay sao?

Lý Anh Tú cảm thấy mất mặt vô cùng, đời thuở nào lại có chuyện dắt bò vào hoàng cung của người ta, Nguyễn Quỳnh chính là người đầu tiên đây. Ỷ Lan lúc này mới nói.

- Tú, con bình tĩnh một chút. Nguyễn Quỳnh tuy nghịch ngợm nhưng là người có tài, hắn cũng không thể không để ý đến quốc thể của Đại Việt. Có lẽ sáu con bò có gì đó đặc biệt nên hắn mới muốn đem trở về đây.

Elina lúc này cũng nói.

- Mẹ nói đúng, chàng bình tĩnh một chút, để thiếp phái người đi ra ngoài xem sao.

Vẫn là người của Elina tiếng nói ở Bravia có trọng lượng, rất nhanh Trần Thư và Nguyễn Quỳnh còn dắt theo cả sáu con bò mới đi đến nơi của Lý Anh Tú. Lý Anh Tú ban đầu nhìn thấy hai người trong đôi mắt ngập tràn phẫn nộ, thế nhưng nhìn thấy hai cặp bò phía sau ngọn lửa phẫn nộ lập tức chuyển sang phấn khích, hắn hét lớn lên một tiếng.

- Bò sữa, tại sao lại có bò sữa ở đây.

Nói rồi hắn phản ứng đầu tiên cực kỳ giống Nguyễn Quỳnh chính là chạy đến bá lấy cổ của một con bò, còn sờ sờ lấy đầu vú của một con cái như kiểm tra có đúng thật hay không. Toàn bộ Cảnh vệ lập tức che mặt quay về sau, miệng niệm chú: “Ta chưa hề thấy gì”.

- Hì hì, bệ hạ, thần lập một công lớn có phải hay không?

Nguyễn Quỳnh ngồi chồm hổm xuống bên cạnh Lý Anh Tú cười hì hì nói. Lúc này Lý Anh Tú mới trải qua một cơn phấn khích, nhìn xung quanh Ỷ Lan, Elina còn có vài Cảnh vệ đang nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ đây. Lý Anh Tú đứng lên khẽ khụ khụ ho hai tiếng nói.

- Là Trẫm quá thất ý. Nhưng đúng là lần này ngươi phát hiện ra giống bò này là một công lớn.

Làm sao không phải là công lớn đây. Sữa bò là một nguồn cung cấp dinh dưỡng cực lớn cho trẻ sơ sinh, ngoài ra nó còn có thể chế tạo đủ các loại thực phẩm bổ dưỡng khác có thể cải thiện được thể chất cho dân chúng Đại Việt. Hiện tại nguồn cung cấp sữa duy nhất của Đại Việt đến từ những đàn dê của tộc Alitia, thế nhưng sữa dê số lượng cũng rất hạn chế, hầu như không đủ cung cấp cho xứ Thuận Hóa chứ đừng nói đến toàn quốc. Ngược lại nếu có bò sữa thì sản lượng sữa không những đủ cung cấp cho công nghiệp thực phẩm, còn có thể phổ biến ra toàn quốc giúp cải thiện thể chất của người Việt đây. Dù sao trong khu vực Bắc Hải này người Đại Việt có thể nói là thấp bé nhẹ cân nhất. (Chiều cao dân chúng thấp hơn, nhưng không phải là quân đội thấp hơn các nước khác quá nhiều. Bên page Cá Ướp Muối ta đã có bài đăng nói về vấn đề này).

Elina tò mò hỏi.

- Anh Tú, đây là bò sữa sao? Nó là giống gì?

Lý Anh Tú khẽ vuốt ve đầu của một con bò sữa nói.

- Đây là bò sữa, thực ra cũng là một giống bò mà thôi, so với bò thường không có gì khác biệt, chỉ là sức kéo nó kém hơn, thịt cũng kém hơn, nhưng ngược lại lượng sữa bò cho ra rất nhiều so với bò thường, có giá trị rất cao?

- Sữa bò? Có gì khác biệt so với sữa dê sao? Ngoại trừ đem uống ra thì có thể làm gì? Lại rất tanh.

Elina tò mò nói, trong mắt nàng sữa bò với sữa dê cũng không có gì khác biệt đây. Lý Anh Tú cười nói.

- Khác nhau nhiều chứ, ứng dụng cũng nhiều. Về sau đến Đại Việt nàng sẽ biết.

Nói rồi hắn quay sang Nguyễn Quỳnh hỏi.

- Làm sao ngươi tìm được hai cặp bò này. Trẫm dường như đã phái rất nhiều người đi sưu tầm giống cây, giống động vật nhưng đến bây giờ vẫn không hề phát hiện nó đây.

Nguyễn Quỳnh tỏ vẻ thông minh cười nói.

- Không tìm được cũng đúng. Giống bò này chỉ có ở Nam Dương đây.

Nói rồi hắn kể lại quá trình tìm được và cá cược với Popov, mọi người nghe đến đoạn bò mẹ phá hỏng cả tế đàn lập tức cười lăn lộn. Tên này vô sỉ, lại mặt dày không có giới hạn đây.

Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.