Dường như cảm thấy có nhiều người đang quan tâm đến mình, bé con trong nôi vậy mà thức dậy, mở ra đôi mắt trong veo như ngọc nhìn hai người xa lạ xung quanh. Ỷ Lan vui vẻ nói.
- Bé con, ta là bà nội của con đây.
Gặp cháu gái Ỷ Lan dường như phấn chấn hơn rất nhiều, tính cách cũng trẻ con hơn không ít, bé con mới ba tháng tuổi, làm sao hiểu người lớn nói gì đây. Ấy vậy mà bé con bổng nhiên hướng đến Ỷ Lan nhỏe miệng cười. Nụ cười của trẻ thơ luôn làm cho người ta cảm thấy thoải mái, đó là nụ cười đẹp nhất, trong sáng nhất mà đấng trên cao từng ban thưởng cho loài người. Ỷ Lan cười lớn.
- Nhìn, bé con cười với ta, thật thông minh đây.
Nàng không nhịn được đưa tay chọc ghẹo lấy bé con làm bé con bật lên cười khanh khách. Lý Anh Tú cũng không nhịn được liền trêu chọc lấy, kết quả hắn nhận fgPPF được chỉ là một cái bạch nhãn làm hắn phiền muộn không thôi, ngược lại Ỷ Lan lại vui vẻ nói bé con ghét cha hắn suốt chín tháng không chịu ở bên chăm sóc cho mẹ nàng đây. Kim Đức Mạn nhìn thấy bé con được Ỷ Lan và Lý Anh Tú yêu thích như vậy cũng vô cùng nhẹ nhõm. Nàng biết rõ Đại Việt khác với Hàn quốc, phái nam vẫn là chủ lưu, hoàng tộc luôn mong muốn có nhiều hoàng tử để nối dõi, nàng rất sợ hãi bé con bị cha và bà nội không ưa thích.
- Đức Mạn, bé con đã đặt tên hay chưa?
Ỷ Lan chợt hỏi, nàng chợt nhớ ra nãy giờ quên mất chuyện này đây. Kim Đức Mạn gật đầu nói.
- Con đã đặt cho bé con tên là Kim Ji Eun.
- Họ Kim?
Ỷ Lan cũng không hiểu được ngôn ngữ của Hàn quốc. Kim Đức Mạn nói.
- Hoàng tộc trực hệ họ Kim cũng chỉ còn một mình con, nên con dâu mong muốn rằng Ji Eun sẽ vẫn mang họ Kim.
Ỷ Lan cũng biết được chuyện của Kim Đức Mạn, hoàng tộc trực hệ đều bị giết sạch sẽ cũng chỉ còn một mình nàng mà thôi, tựa như hoàng tộc họ Lý cũng chỉ còn Ỷ Lan và Lý Anh Tú. Nàng kéo lấy tay Kim Đức Mạn nói.
- Đứa bé đáng thương, mẹ cũng hiểu rõ tình cảnh của con...
Tựa như biết Ỷ Lan sắp nói gì Lý Anh Tú lập tức nói.
- Chỉ là một cái tên mà thôi, dù tên gì thì Ji Eun cũng là con gái của con và Đức Mạn. Cùng lắm ta lại đặt cho nàng thêm một cái tên.
Ỷ Lan nghe vậy cũng thuận theo gật đầu nói.
- Đúng lắm, dù sao con cũng là cha của đứa trẻ, bé con cũng nên có thêm một cái tên họ Lý.
Lý Anh Tú ngẫm nghĩ một chút, bên trong nôi Ji Eun cũng trợn to mắt nhìn như đang mong đợi cha mình sẽ đặt cho nàng một cái tên thật hay ho đây. Lý Anh Tú thực sự không quá giỏi đặt tên, từng dãy văn tự lần lượt chạy qua đầu hắn.
- Hệ thống!
“Đinh, ký chủ kêu gọi bản hệ thống có chuyện gì?”
- Ngươi có thể giúp ta nghĩ vài cái tên hay ho được không?
“Đinh, việc này nằm quá quyền hạn của hệ thống, dù sao đây là con của ký chủ cũng không phải con của hệ thống, bản hệ thống còn chưa có bạn gái. Tuy nhiên hệ thống có thể nói với ký chủ con cái của ký chủ được hệ thống ban cho thiên tư trác tuyệt, là thiên tài trong các thiên tài. Ký chủ không nên đặt tên quá qua loa làm mất mặt hệ thống”.
Dứt lời hệ thống liền im bặt, Lý Anh Tú trong đầu liên tục văn ra những từ ngữ *** giơ lên ngón giữa. Thế nhưng lời nói của hệ thống cũng làm Lý Anh Tú gợi lên được một vài cái tên. Cuối cùng hắn nói.
- Như vậy tên nàng là Lý Tịnh Kỳ đi. Vừa có nghĩa là ngoan ngoãn (静琪) cùng âm lại có nghĩa là người con gái tài hoa (婧琪)(Hai từ này đồng âm với nhau jìng shī)
- Ngoan ngoãn, tài hoa? Tốt lắm, như vậy gọi là Lý Tịnh Kỳ đi.
Ỷ lan nghe vậy rất hài lòng. Ji Eun bên trong nôi cũng bật lên cười khanh khánh như rất hài lòng với cái tên mà cha mình đã đặt. Ỷ Lan khẽ bế nàng lên nói.
- Nhìn xem Tịnh Kỳ nhỏ như vậy đã vô cùng thông tuệ, lớn lên đương nhiên sẽ vô cùng tài hoa.
Kim Đức Mạn nói.
- Con nghe cung nữ nói lúc Tịnh Kỳ vừa sinh ra trên trời có dị tượng như một ngôi sao đã rơi xuống Thái cung, ai cũng nói nàng là thần tiên hạ phàm đây.
Lý Anh Tú nghe đến đây liền biết được chính hệ thống dở trò, chắc chắn ngay khi hiện tượng đó xảy ra cũng là lúc hắn nhận được thông báo của hệ thống đây. Ỷ Lan nói.
- Như vậy Tịnh Kỳ chắc chắn được thượng thiên phù hộ. Anh Tú, ở Hàn quốc hẳn có chùa chứ? Ngày mai mẹ muốn đi lên chùa một chuyến.
Ỷ Lan là một người sùng đạo Phật, lúc nàng nắm quyền hành đã từng cho xây dựng rất nhiều chùa miếu, hay đi làm việc thiện. Ở Hàn quốc sau khi ký các điều khoản hiệp định với Đại Việt, bên trong có điều khoản cho phép tự do tôn giáo, Hội Phật giáo Đại Việt cũng bắt đầu hướng đến Hàn quốc phát triển nhanh chóng. Như các báo cáo lại từ Bạch Liêu tại Hàn quốc ít nhất đã có đến ba ngôi chùa được xây dựng, trong đó ở Khai kinh có một ngôi chùa lớn nhất làm trung tâm của Phật giáo tại Hàn quốc này.
=================Ta là đường phân cách=========
Ỷ Lan đến giành lấy toàn bộ quyền chăm sóc Tịnh Kỳ làm cho Kim Đức Mạn rảnh rỗi vô cùng. Tại dị giới này Ỷ Lan không cần phải chiến đấu với hậu cung, không cần quan tâm đến chính trị, nàng chỉ mong muốn được chăm sóc những đứa cháu của mình mà thôi. Lý Anh Tú còn thấy nàng tự tay đan áo len cho Tịnh Kỳ đây, lực lượng vú em nàng mang đến vô cùng hùng hậu Tịnh Kỳ thực sự được các nàng chăm sóc đến tận răng, à quên, Tịnh Kỳ vẫn chưa có răng.
Lý Anh Tú ngồi bên trong phòng suy nghĩ, cuối cùng vẫn là lấy ra một cuộn thánh chỉ bắt đầu viết. Đây chính là một tờ sắc phong, hắn muốn cả Đại Việt đều biết bọn hắn đã có một vị hoàng hậu và một vị tiểu công chúa.
“...nay sắc phong Kim Đức Mạn trở thành Đông Phương hoàng hậu, sắc phong Lý Tịnh Kỳ thành Thiên Tư công chúa... ban khắp thiên hạ để trăm họ vui mừng. Thừa Mệnh hoàng đế”.
Viết xong Lý Anh Tú liền móc ra con dấu bên mình ấn xuống một dấu lạc ấn. Lúc này Kim Đức Mạn từ bên ngoài đi vào khẽ hỏi.
- Anh Tú, đêm đã trễ, chàng còn chưa nghỉ ngơi?
Lý Anh Tú mỉm cười khẽ kéo nàng vào lòng nói.
- Không phải ta đang đợi nàng hay sao?
Kim Đức Mạn khẽ đỏ mặt, trong lòng trở nên ngọt ngào vô cùng. Bàn tay heo ăn mặn của Lý Anh Tú cũng bắt đầu đi thăm dò lấy thân thể của nàng. Đã một năm rồi Lý Anh Tú hoàn toàn bị cấm dục đây, bên trong hắn lúc này chẳng khác nào một đoàn lửa nóng chỉ muốn thiêu rụi tất cả. Lý Anh Tú khẽ hôn vào cổ Kim Đức Mạn làm nàng khẽ rên lên một tiếng. Chỉ là tiếng rên này như giọt nước tràn ly, Lý Anh Tú như bùng nổ, hai tay dùng sức bế nàng lên đặt lên giường, bàn tay nhanh như chớp lột ra từng lớp phòng ngự, chẳng mấy chốc một cơ thể trắng noãn mỹ miều đã hiện diện trước mắt hắn. Kim Đức Mạn xấu hổ nói.
- Anh Tú, có phải là thiếp...mập xấu hay không?
Quả thực vì mang thai nên Kim Đức Mạn tăng cân nhanh chóng, tuy đã qua ba tháng, nàng cố gắng giảm cân thế nhưng ở phần bụng cũng chưa trở về được thon thả hơn lúc xưa. Thế nhưng Lý Anh Tú lại ưa thích những phụ nữ có da thịt như vậy, huống chi trải qua một lần sinh nở Kim Đức Mạn càng ngày càng có nữ nhân vị, vô cùng phong vận và vũ mị. Hắn cười tà nói.
- Không hệ mập, ngược lại rất xinh đẹp.
Dứt lời hắn lập tức hôn xuống đôi môi đỏ mong, hai tay liên tục phát huy ra tiềm năng của nó, hai quả đào mềm mại nhanh chóng bị biến thành đủ loại hình dáng, dường như bởi sinh Tịnh Kỳ nên nơi này của nàng lại lớn hơn không ít, vô cùng mềm mại Lý Anh Tú chỉ muốn chôn vào đó. Nơi cao điểm khẽ chảy ra thức dịch màu trắng hơi tanh nhưng lại rất thơm ngát, Lý Anh Tú lập tức hút sạch sẽ không để nó bị lãng phí. Tiếng rên rỉ vũ mị của Kim Đức Mạn vang lên khắp gian phòng, mưa xuân rơi xuống bao phủ lấy hai con người trần tục khát tình mãi đến tận rạng sáng mới ngưng.
Sáng hôm sau bách quan vào triều chờ đợi thật lâu, cuối cùng nội quan từ trong cung đi ra hô lớn.
- Hôm nay thân thể để hạ mệt mỏi không thượng triều, mời chư vị đại nhân trở về.
Lập tức bách quan hiểu được chuyện gì đã xảy ra. Đúng là người trẻ tuổi, tiểu biệt thắng tân hôn đây. Bạch Liêu khẽ cười lắc đầu, thế nhưng như vậy cũng tốt, tình cảm của bệ hạ và nữ vương càng dày thì Hàn quốc càng dễ sắp xếp. Nghĩ đến đây hắn cũng chỉ cầu mong bệ hạ phát huy triệt để nam nhân kế của mình mà thôi.
Ỷ Lan bên trong cung đang trêu chọc Tịnh Kỳ nghe vú em báo lại cũng chỉ cười nói.
- Như vậy mới tốt, lại sớm sinh ra cho họ Lý thêm vài tiểu hoàng tử, tiểu công chúa nữa mới đẹp. Người đến, cho ngự thiện phòng chuẩn bị các loại hàu, thịt dê, rau hẹ để cho bệ hạ tẩm bổ.
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế