Đế Chế Đại Việt

Chương 407: Sơn Hải quan (3)



- Cấp báo! Thành Đa Quỷ báo nguy, xin khả hãn cấp tốc chi viện.

Kỵ binh trên người đầy máu chạy vào tận bên trong hành dinh của Thiên vương khả hãn. Bốn ngày trước hai vạn kỵ binh của Nỗ Nhĩ Cáp Xích do Đa Long chỉ huy tấn công vào thành Đa Quỷ. Thành Đa Quỷ tương đương với Sơn Hải quan trước kia cũng là một tòa thành kiên cố, thế nhưng quân bên trong chỉ có ba ngàn, cùng với bốn vạn dân chúng. Các chiến sĩ du mục chiến đấu dũng cảm cuối cùng cũng đẩy lui được các đợt tấn công của Đa Long, đồng thời xin Thiên vương khả hãn chi viện.

- Khả hãn, thành Đa Quỷ chỉ có ba ngàn quân trông giữ, nếu không cứu viện chỉ sợ cầm cự không được bao lâu.

Trác Mộc Nhĩ lo lắng nói. Hiện tại lãnh thổ của Tiên vương khả hãn chỉ còn hai tòa thành trì này, nếu như thành Đa Quỷ bị hạ, Sơn Hải quan sẽ bị cô lập. Thiên vương khả hãn động tâm vừa muốn cứu viện thì Viên Sùng Hoán đã nói.

- Tấn công thành Đa Quỷ chỉ có hai vạn quân, như vậy gần tám vạn quân còn lại của Nỗ Nhĩ Cáp Xích nằm ở đâu?

Mọi người trong bộ chỉ huy giật mình. Trên sa bàn bọn hắn không hề nắm bắt được đại quân của Nỗ Nhĩ Cáp Xích. Thảo nguyên rộng lớn, kỵ binh đến đi như gió, bọn hắn bên trong thành lại không dám phái do thám ra bên ngoài, quân Nỗ Nhĩ Cáp Xích rút lui bọn hắn liền mất dấu. Viên Sùng Hoán nói tiếp.

- Nếu ta là Nỗ Nhĩ Cáp Xích ta sẽ đặt quân tại đây.

Viên Sùng Hoán di chuyển quân cờ màu xanh biểu thị đại quân Tây Gốt dịch chuyển đến một điểm giữa tuyến đường đi của Đa Quỷ và Sơn Hải quan. Hắn nói tiếp.

- Đây chính là kế vây điểm diệt viện. Bọn hắn giả vờ đánh vây chặt thành Đa Quỷ, thế nhưng đại quân mai phục trên đường chỉ chờ quân cứu viện của ta tới lập tức sẽ đổ ra đánh. Không có thành trì bảo vệ, dưới số lượng hoàn toàn áp đảo, chỉ sợ đại quân của ta sẽ bị tiêu diệt.

Thiên vương khả hãn không tự chủ hít vào một hơi lạnh. Vừa rồi hắn quá lo lắng cho thành Đa Quỷ mà quên mất đi điểm này. Thế nhưng Trác Mộc Nhĩ nói.

- Như vậy nếu chúng dồn sức đánh thành Đa Quỷ thì sao?

Viên Sùng Hoán nở ra nụ cười nói.

- Nếu như vậy thì chúng sẽ tạo cho chúng ta một cơ hội.

Đúng như Viên Sùng Hoán dự đoán, mấy ngày tiếp theo quân Tây Gốt cũng chỉ giả vờ thế công ở thành Đa Quỷ mà thôi. Bên trong đại doanh của Tây Gốt Nỗ Nhĩ Cáp Xích không khỏi nói.

- Bên trong bọn du mục ắt hẳn có tướng tài, lần này tính toán của Tôn tướng quân xem như bị phá sản.

Tôn Sĩ Nghị cũng không khỏi gật đầu. Kế hoạch của hắn đúng như Viên Sùng Hoán nói, chính là vây điểm diệt viện. Trước kia Thiên vương khả hãn chỉ là một giới vũ phu, ưa thích cậy mạnh, bị Nỗ Nhĩ Cáp Xích quật không trật phát nào. Thế nhưng từ đầu năm nay, khi đội quân mang khăn đỏ (ý chỉ quân Minh) xuất hiện thì trận thế khó đánh hơn rất nhiều. Tuy nói tương quan lực lượng hai bên gần gấp mười lần nhưng Thiên vương khả hãn dựa vào thành trì cũng sẽ gây không ít tổn thất yrzTT cho Nỗ Nhĩ Cáp Xích. Bản thân Nỗ Nhĩ Cáp Xích lại không muốn thiệt hại quá lớn, phải biết hiện tại hắn còn phải tranh vương vị với mấy vị hoàng tử khác đây. Chỉ là Tôn Sĩ Nghị nói.

- Nếu chúng không trúng kế vậy thì chúng ta ép chúng phải vào thế thôi.

Ngày hôm sau số lượng quân tấn công vào thành Đa Quỷ thậm chí đã tăng lên đến năm vạn người, thành Đa Quỷ lung lay sắp đổ, tin cầu viện liên tiếp bay về Sơn Hải quan. Thiên Vương khả hãn lo sợ hỏi Viên Sùng Hoán.

- Viên tướng quân, xem chừng chúng muốn đánh thật, hiện tại ta phải làm như thế nào?

Viên Sùng Hoán nghiên cứu sa bàn, lát sau liền nói.

- Bọn chúng thực sự muốn hạ thành Đa Quỷ, như vậy xin khả hãn phái ra năm ngàn kỵ binh lập tức đi cứu viện thành Đa Quỷ. Trên đường có thể có phục binh, nếu gặp mai phục lập tức rút trở về, không nên ham chiến.

- Năm ngàn kỵ, nhiều đến như vậy? Chỉ còn sáu ngàn người ngươi có thể phòng ngự được Sơn Hải quan?

Thiên vương khả hãn đương nhiên kinh hãi. Năm ngàn kỵ đã là gần một nửa số quân tại Sơn Hải quan rồi. Viên Sùng Hoán cười nhạt đáp.

- Đây chính là cái bẫy ta muốn đưa bọn chúng vào.

Ngay ngày hôm đó Trác Mộc Nhĩ xuất lĩnh năm ngàn kỵ binh vọt ra khỏi Sơn Hải quan. Không bao lâu tin tức lập tức bay về đến đại doanh của Nỗ Nhĩ Cáp Xích. Hắn vỗ đùi nói.

- Hay lắm, bọn chúng đã trúng kế, đám ngu xuẩn vậy mà dám rút đi một nửa binh lực. Tôn tướng quân nghe lệnh, thống lĩnh bốn vạn quân vây đánh viện binh của bọn chúng. Sầm Nghi Đống, Quách Nhân Quý theo ta đánh Bát Đạt Nhĩ Đa thành.

Ầm, ầm.

Ngày hôm sau trước Sơn Hải quan, quân Tây Gốt đã kéo đến nghìn nghịt, từng cỗ máy bắn đá cao đến bảy mét cẩu từng viên đá lớn ném về phía Sơn Hải quan. Đây chính là những cỗ máy vừa được vận chuyển từ Đông thành đến. Sơn Hải quan chắc chắn như vậy, nếu không có vũ khí hạng nặng công thành thương vong sẽ rất lớn.

Máy bắn đá uy lực lớn, nhưng độ chuẩn xác lại không dám khen, hai mươi viên đá một lượt họa may mới có một hai viên trúng đích, những viên còn lại hoặc bay không đến, hoặc vọt qua tường thành bay vào bên trong giáng xuống đầu khu dân cư.

- Tướng quân, chúng ta có nên dùng pháo bắn nát những cỗ máy kia không?

Một binh sĩ Thần Cơ doanh ôm đầu nép sát vào tường thành nói. Vừa dứt lời một tảng đá bay trúng đích đánh vỡ tường thành, đè một binh sĩ Thần Cơ doanh thành thịt nát. Viên Sùng Hoán bình tĩnh nói.

- Không được, tiếp tục chờ đợi.

- Xung phong!

Quân Tây Gốt gào thét xông lên, thang mây, xe công thành, tất cả đều được vận dụng đến, ba vạn quân do Sầm Nghi Đống và Quách Nhân Quý tiếp tục tấn công lên tường thành, lần này chủ công chính là mười ba ngàn Bạch kỳ quân của Quách Nhân Quý.

- Giết!

Thiên vương khả hãn quát lớn chỉ huy quân thủ thành đánh bật quân Tây Gốt xuống. Không hổ là dũng sĩ có số má ở thảo nguyên, Thiên vương khả hãn quả thực rất dũng mãnh, một mình hắn có thể địch lại mười người không có vấn đề gì, hắn đi đến đấu, tường thành lập tức quét sạch đến đó. Viên Sùng Hoán cũng dẫn theo một ngàn binh sĩ Thần Cơ doanh trợ chiến, so với cung tên, súng hỏa mai tỏ ra hiệu quả hơn rất nhiều. Thế nhưng bên kia quân Tây Gốt cũng có súng, tuy là bản nhái nhưng thiết kế lại tốt hơn khẩu súng rách của Thần Cơ Doanh nhiều. Thế nên hôm nay quân Tây Gốt đã có chuẩn bị, bọn hắn đem theo những tấm ván gỗ lớn làm vật chắn, xạ thủ ẩn sau lưng tấm gỗ đối xạ, Thần Cơ Doanh lập tức ăn không ít thiệt thòi.

Rầm, rầm, ầm.

Xe công thành ngày hôm nay không bị dầu lửa ngăn cản, thỏa thích công phá cổng thành, dù tên hay đạn phía trên bắn xuống đều bị hàng thuẫn bằng thép dày phía trên, bên ngoài bọc da trâu ngăn cản. Dù cổng thành Sơn Hải quan có chắc chắn đến mấy, cuối cùng cũng không thể chịu được sự tấn công mãnh liệt như vậy. Qua hai giờ liên tục công phá cuối cùng cánh cổng cũng đã bị đánh bể ra một mảng lớn.

- Nguy rồi, cổng thành bị vỡ rồi.!

Các chiến sĩ du mục hô lớn. Viên Sùng Hoán nói.

- Khả hãn nhanh chóng dẫn người thủ vững cửa thành, bên trên công thành giao cho ta.

Thiên vương khả hãn hô được một tiếng, lập tức dẫn ba ngàn người xuống chặn cổng thành lại. Viên Sùng Hoán nhìn về phía xa, nơi đại kỳ của Nỗ Nhĩ Cáp Xích còn đang tung bay phất phới, miệng lẩm bẩm.

- Hẳn lúc này ngươi sẽ đến chứ.

- Điện hạ, cổng thành đã bị công phá, quân ta đang tiến vào.

Bên trung quân tin tức tốt bay đến làm quân Tây Gốt không khỏi phấn khởi, cổng thành đã bị phá đồng nghĩa với việc chiến thắng đã đến tay một nửa. Nỗ Nhĩ Cáp Xích rút ra trường đao quát lớn.

- Các binh sĩ, cùng ta xông lên giết sạch bọn người mọi rợ này, toàn bộ tài sản, nữ nhân bên trong thành đều là của các ngươi. Giết!

- Giết!

Nỗ Nhĩ Cáp Xích dẫn đầu ba vạn kỵ binh xông thẳng đến Sơn Hải quan. Đây chính là thói quen của Nỗ Nhĩ Cáp Xích, dùng chính sự dũng cảm xung phong của mình đốc thúc tinh thần binh sĩ kết thúc nhanh chóng trận chiến.

- Tướng quân, bọn hắn đã vào tầm bắn.

Bên trên tường thành tuy chiến đấu vô cùng cực khổ, nhưng có một khu vực luôn được bảo vệ, chính là nơi đặt ba mươi ổ pháo của Thần Cơ Doanh. Viên Sùng Hoán cất giấu bấy lâu nay chính là chờ một thời điểm này. Viên Sùng Hoán quát lớn.

- Đẩy pháo lên, nạp đạn.

Cạch, cạch, cạch.

Từng ổ pháo nặng gần mười tấn liên tục được đẩy lên xuyên qua những lỗ châu mai, những viên đạn gang tròn lớn gần bằng cái đầu người được nạp vào từ đầu nòng súng. Quách Nhân Quý ngước lên tường thành thấy những cái nòng pháo đen ngòm nhô ra không khỏi kinh hãi, thứ này hắn quá quen thuộc, chính là thứ mà Đại Việt đã sử dụng để đánh bại Thiết Hán Cơ. Hắn kinh hãi quát lớn.

- Bảo vệ điện ạ, bọn chúng có đại pháo. Mau rút lui.

Thế nhưng đã muộn, bên trên thành pháo thủ đã sẵn sàng ngắm vào đoàn kỵ binh lao đến ngày một gần. Viên Sùng Hoán quát lớn.

- Khai hỏa.

Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế