Lý Anh Tú vô cùng ngạc nhiên trước sự tự tin của Vũ Như Tô. Nhớ một năm trước Vũ Như Tô cũng chỉ mới là một người thợ thủ công tự ti với thân phận của mình, đứng trước mặt mọi người đều khúm núm, ấy vậy mà bây giờ sau khi đã hoàn thành xong Cửu Trùng đài Vũ Như Tô đã cho Lý Anh Tú thấy một mặt khác của mình, một người nghệ thuật gia tự tin, tự hào với những kiệt tác do mình tạo ra. Đương nhiên Lý Anh Tú đối với sự thay đổi này vô cùng hài lòng, khi người làm nghệ thuật tự tin thì tác phẩm của họ làm ra mới là tốt nhất.
- Được, khanh đi trước dẫn đường đi.
Bao quanh Cửu Trùng đài là một bực tường cao bốn mét được sơn màu đỏ son, cổng cửa vòng cao, hai cánh cửa bằng thiết mộc nặng nề, phía trên cổng điêu khắc hai chữ bằng đá sơn vàng óng ánh OxfJ0 “Đoan Môn”. Cánh cổng nặng nề được bốn binh sĩ Cảnh vệ lực lưỡng dùng sức chậm rãi đẩy ra, lộ ra khung cảnh bên trong tựa như một thế giới mới. Vũ Như Tô đi đầu dẫn bệ hạ và hoàng hậu đi vào bên trong. Kim Đức Mạn vừa bước vào bên trong không khỏi hô lớn.
- Thật lớn, vô cùng hoa lệ.
Đúng như vừa nói, đây là một thế giới gần như tách biệt khỏi cuộc sống bên ngoài, như xứ thần tiên vậy. Vừa bước qua Đoan môn là một quả trường lớn, lối đi lát đá, những ô cỏ được cắt tỉa ngắn xếp thành từng mẫu hình vuông, ở giữa là một hồ nước xanh biên biếc không khác gì một hồ nước tự nhiên. Bên phải và bên trái hệ thống kiến trúc là rất nhiều tòa kỳ, đài, các, mãi đến cuối cùng mới là đài trăm nóc. Nếu đem Cửu Trùng đài so với hoàng cung ở Khai kinh thì quả thực đây là một sự so sánh vô cùng khập khiễng. Vũ Như Tô nói.
- Bẩm bệ hạ, Cửu Trùng đài được được xây dựng trên diện tích bằng một nửa Tử Cấm thành, bên trong tổng cộng có hai đài, bốn điện, ba cung và một các. Ở giữa có một hồ nước ngọt gọi là hồ Trúc Bạch. Các tòa điện, đài, các bên dưới có hệ thống lò sưởi cho mùa Đông, bên trên có hệ thống tưới nước lên nóc để làm mát vào mùa hè, tất cả nước đều được dẫn đến từ sống Tô. Bên dưới công trình có một hệ thống cống dẫn nước ra bên ngoài, đảm bảo nơi đây sẽ không bao giờ bị ngập nước.
Lý Anh Tú lắng nghe rất hài lòng. Lần này công trình có cả sự tham gia của Nguyễn An nên thậm chí còn đồ sộ hơn cả bản vẽ công trình cũ, nhất là Nguyễn An vô cùng chú trọng đến hậu cung, Lý Anh Tú nhìn quả thực chứa ba ngàn giai nhân vẫn đủ...khụ khụ.
Đi xuyên qua quảng trường đến một đài gọi là Phụng Thiên đài, được xây hoàn toàn bằng gỗ, phía trên lợp ngói men xanh ngọc bích, đuôi mái điêu khắc hình chim phụng hướng lên trời cao, ở giữa mái lại đắp một tụ bình ý nói tinh hoa đất trời tụ vào vào nơi đây. Từ Phụng Thiên đài có thể nhìn hướng được về phía hoàng cung, có thể thấy rõ được điện Càn Nguyên, Minh Nguyệt. Từ Phụng Thiên đài có một chiếc cầu bắc qua một con sông nhân tạo, hai bên bờ sông được đắp như tự nhiên, có trồng đủ loại hoa cỏ, theo ý của Lý Anh Tú phần lớn diện tích bên trong đều trồng cây cỏ như một khu rừng thưa tự nhiên, bên trong có thả nuôi một số động vật ăn cỏ như hưu, nai, sao, sóc nhỏ các loại không khác nào một hệ sinh thái thu nhỏ, để canh giữ đám động vật này là một tiểu đội cảnh khuyển túc trực hai tư trên hai bốn. Đi xuyên qua cầu thêm một đoạn nữa là đi đến được Cửu Trùng đài.
Dù biết Cửu Trùng đài lớn nhưng nhìn nó Lý Anh Tú không khỏi kinh hãi. Cửu Trùng đài tọa hạ trên một diện tích chừng một ngàn mét vuông. Đài cao tổng cộng ba mươi sáu tầng, nóc điện sang sát nhau đủ một trăm mái, mái ngói được lợp màu vàng óng ánh, điêu khắc chạm trổ hình rồng vấn thiên, chống đỡ bên dưới lại là một hệ thống rườn cột vô cùng phức tạp nhưng lại vô cùng chắc chắn. Cửu Trùng đài nằm bên bờ sông Tô phía ngoài thành, bên dưới có một bến tàu nhỏ, neo đậu các thuyền ngự dụng, vua có thể dùng nó để đi dọc sông ra phía ngoài thành, hoặc du ngoạn ngắm cảnh. Từ Cửu Trùng đài hoàn toàn có thể nhìn bao quát được toàn bộ kinh thành Thăng Long này. Ngược lại từ bờ sông bên kia dân chúng cũng có thể nhìn thấy được Cửu Trùng đài nhưng không thể đến gần được. Quả thực nó không hổ danh là một công trình “bền như trăng như sao”, “tinh xảo hóa công”.
- Bẩm bệ hạ, Cửu Trùng đài được xây dựng từ hai trăm vạn cây gỗ, hai mươi vạn phiến đá lớn, bốn mươi vạn phiến đá nhỏ, xây hình bát giác, gồm một trăm nóc, ba mươi sáu tầng, một trăm lẻ tám phòng. Tất cả các phòng đều có thể nhìn ra phía bên ngoài. Bên trên tầng trên cùng là Vọng Thiên các, bệ hạ có thể nhìn thiên văn, hoặc ngắm cả kinh thành tại đây.
Tòa Cửu Trùng đài này được xây dựng khá khác với thực tế, càng to lớn hơn, đẹp đẽ hơn bởi Lý Anh Tú hoàn toàn tạo điều kiện cho Vũ Như Tô những điều kiện tốt nhất, chất liệu cũng không phải chỉ là những vật liệu truyền thống mà còn có pha trộn cả hiện đại như thủy tinh cũng đã được áp dụng vào làm cửa kính, ý tưởng của Lý Anh Tú là làm một công trình luôn nhận được ánh sáng sớm của mặt trời đã được Vũ Như Tô thực hiện vô cùng hoàn hảo.
- Hai nàng thấy thế nào? Đây về sau sẽ là “nhà” của chúng ta.
Lý Anh Tú mỉm cười nói với An Tư và Kim Đức Mạn, dù sao nơi này tuy nói là trung tâm quyền lực của Đại Việt, nhưng đồng thời cũng là nơi ở của hắn và các nàng đây. Lý Anh Tú có thể tưởng tượng một tay ôm ba mỹ nhân, đêm ngày...oạch oạch.
- Nơi này thực sự vô cùng đẹp đẽ, không có gì phải phàn nàn.
Kim Đức Mạn nói, tiếc là dù sao nàng cũng không thể mãi ở lại đây, chung quy nàng vẫn phải trở về Hàn quốc. An Tư nhẹ nhàng mỉm cười nói.
- Ở đâu cũng được, có chàng là được rồi.
Lý Anh Tú hài lòng nói.
- Được rồi, như vậy ba ngày sau chúng ta sẽ bắt đầu chuyển vào bên trong này. Còn tử cấm thành giao lại cho nội các đi.
Ba ngày sau toàn bộ hoàng gia, thực ra chỉ có bốn người lớn và một trẻ nít đều chuyển sang Cửu Trùng đài. Bên kia Tử Cấm thành được chuyển sang cho chính phủ. Càn Nguyên điện trở thành nơi họp của nội các. Điện Giản Võ trở thành tòa nhà của Bộ quốc phòng và Bộ quốc an, điện Tập Hiền là của Bộ giáo dục và Bộ văn hóa, điện Long Thụy giao cho Bộ tài chính và Bộ Công Thương, điện Nhật Quang giao cho Bộ nông nghiệp và điện Long An trở thành phủ Thủ Tướng.
Ở bên Cửu Trùng đài bên này cũng có một tầng dành riêng cho nơi họp triều của Lý Anh Tú và nội các ở tầng thứ ba. Toàn bộ cửa sổ đều được lắp cửa kính, ánh sáng chiếu rọi vào bên trong vô cùng sáng sủa, có đặt một bộ bàn ghế dài đủ cho mấy chục người cùng ngồi. Còn Ngự Thư phòng được chuyển lên tầng thứ ba mươi. Cửu Trùng đài có một hệ thống thang máy mua từ Anh quốc xây dựng theo trục dọc, giúp việc di chuyển của Lý Anh Tú đi thẳng lên tầng ba mươi tiện lợi hơn rất nhiều. Chỉ là hệ thống phanh của thang máy vẫn chờ Cao Lỗ nghiên cứu, nếu thành công việc di chuyển giữa các tầng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
- Bẩm bệ hạ, Mario giáo sư đã đến.
Trần Thư đi vào bên trong Ngự Thư phòng nói. Mario ở tại Đại Việt đã lâu, một lòng tham cứu chủ nghĩa Mác, có nhiệm vụ truyền đạt chủ nghĩa Mác cho các quan viên bên trong triều nên được Lý Anh Tú phong cho một học hàm gọi là giáo sư.
Mario được truyền cho đi vào, so với trước hắn đã hoàn toàn khác hẳn, nếu dùng ngôn ngữ hiện đại mà nói Mario gần như đã bị Việt hóa, cắt tóc ngắn, mặc trên người giao lĩnh màu đỏ sẫm, trên mắt mang một cái gọng kính tròn, dưới chân đi guốc gỗ, nhìn một bộ rất ra dáng một học giả.
- Thần bái kiến bệ hạ.
Mario vậy mà dùng một thứ tiếng Việt rất tiêu chuẩn hành lễ. Lý Anh Tú rất hài lòng đối với vị “học sinh” đầu tiên này của mình nói.
- Miễn lễ. Việc Trẫm giao cho khanh truyền đạt chủ nghĩa Mác đến đâu rồi?
Bởi Đại Việt tiến triển nhanh chóng, Lý Anh Tú cũng yêu cầu các quan trong triều phải lĩnh ngộ được các quy luật của triết học, ít ra bọn họ cũng phải rõ ràng được quy luật kinh tế, mối quan hệ giữa lực lượng sản xuất và quan hệ sản xuất,... chỉ có như vậy bọn hắn mới có thể quản lý xã hội theo đúng quy luật, mà thứ gì đúng quy luật chắc chắn sẽ được tồn tại vững bền. Lý Anh Tú không muốn bọn hắn mãi mãi tồn tại tư tưởng bảo hoàng, bởi vì khi lực lượng sản xuất phát triển đến mức độ nhất định, quan hệ sản xuất phải thay đổi cho phù hợp, nếu triều đình Đại Việt mãi mãi tồn tại dưới tư tưởng phong kiến sẽ là một sự cản trở đối với sự phát triển của đất nước. Đó cũng là Lý do Lý Anh Tú chuẩn bị mọi thứ để nền dân chủ có thể được triển khai trong tương lai. Mario nói.
- Bẩm bệ hạ, hai năm qua thần đã mở được tổng cộng năm mươi lớp, đi thuyết giảng được ba xứ, mười sáu huyện thành, hiện tại tám mươi phần trăm quan lại của Đại Việt đã qua được lớp chủ nghĩa Mác sơ cấp.
Lý Anh Tú hài lòng gật đầu nói.
- Đêm qua Trẫm nằm mơ thấy một hiện tượng lạ. Một hình tượng hiện ra, hóa ra lại là C.Mác, ông ấy vậy mà nói tiếng Việt bảo Trẫm cần phải truyền bá chủ nghĩa Mác mạnh mẽ hơn nữa.
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế