Đế Chế Đại Việt

Chương 446: Bảo hiểm và Luật bảo vệ phá sản



Tất cả nội các đều im lặng, Lý Anh Tú khẽ lắc đầu, tuy những còn người này đều là những bậc kỳ tài, đều là những người yêu nước thương dân, thế nhưng bọn hắn lại bị ảnh hưởng quá nặng từ tư tưởng phong kiến trước kia, Elina là nhân tố mới lại chịu ảnh hưởng từ quý tộc và tư sản. Nếu giả sử không có Lý Anh Tú điều hành thì có lẽ Đại Việt đã phải đi theo một hướng khác. Có thể tốt, cũng có thể xấu nhưng có lẽ nó sẽ quay lại con đường trước kia, đời sống nhân dân không được chăm lo Đại Việt sớm muộn cũng sẽ suy vong. Do đó không dễ gì Lý Anh Tú có thể triển khai được nền dân chủ với những người như vậy, có thể là hai mươi năm nữa, ba mươi năm, thậm chí là năm mươi năm nữa nếu Lý Anh Tú còn sống, nhưng chắc chắn không phải là bây giờ. Lý Anh Tú nói tiếp.

- Do đó Trẫm muốn ban hành một chế độ nghỉ hưu và lương hưu cho cả công nhân và quan lại trong triều đình.

Theo đó chế độ nghỉ hưu của công nhân Đại Việt là sáu mươi tuổi đối với nam và năm mươi lăm tuổi đối với nữ. Quan lại ngoại trừ các trường hợp đặc biệt do hoàng đế đích thân bổ nhiệm thì độ tuổi về hưu đối với nam là sáu mươi lăm, đối với nữ là sáu mươi. Đối với quân nhân nam là năm mươi tuổi, nữ quân nhân là bốn mươi lăm. Điều kiện để người có thể nhận được lương hưu trí phải đóng một loại bảo hiểm xã hội từ lương hằng tháng từ mười lăm cho đến hai mươi năm. Đến khi đến độ tuổi hưu trí, tiền hưu trí sẽ nhận được tính bằng 45% bình quân lương tháng đóng bảo hiểm xã hội trong mười sáu năm. Sau đó Lý Anh Tú lại tiếp tục đưa ra ý tưởng về chế độ bảo hiểm nhân thọ và bảo hiểm tai nạn lao động cho công nhân. Các quan đại thần đồng thanh thán phục nói

- Bệ hạ anh minh, thương xót cho dân chúng.

Các loại bảo hiểm vốn xuất phát từ lâu đời, loại bảo hiểm đầu tiên có lẽ là bảo hiểm hàng hải. Tuy nhiên mãi đến ba mươi năm cuối thế kỷ mười chín đầu thế kỷ hai mươi thì bảo hiểm mới thực sự phát triển mạnh mẽ. Giới Tư sản này dùng chế độ bảo hiểm vừa để giảm mâu thuẫn giai cấp bên trong xã hội, vừa ru ngủ giai cấp công nhân, đồng thời từ chế độ bảo hiểm này Tư sản cũng đã tích lũy được một khối lượng tài sản khổng lồ từ trong túi của những người công nhân. Các quan lại hiện tại có thể không hiểu được lợi ích kinh tế từ chế độ bảo hiểm, tuy nhiên bọn hắn rõ ràng lợi ích về mặt chính trị mà chế độ này mang lại.

Hiện tại Đại Việt đang trên đà phát triển cao tốc, đặc biệt là kế hoạch năm năm lần thứ hai sẽ cần phải huy động một số vốn khổng lồ, do đó ban hành chế độ bảo hiểm Đại Việt sẽ tích lũy được một nguồn vốn lớn từ trong chính nhân dân để có thể đầu tư vào các công trình này.

Một mặt khác của chế độ hưu trí và lương hưu nữa chính là để tránh việc chuyên quyền, giữ ghế lâu của một bộ phận quan lại sau này. Có lẽ thời đại của Lý Anh Tú sẽ không có tình trạng này, tuy nhiên OxfJ0 sau này chưa hẳn sẽ không có. Với thể chế trên dù có quyền lực đến mấy nếu không có sự chỉ định của hoàng đế thì một vị quan lại cũng phải về hưu ở tuổi sáu mươi lăm mà thôi. Lý Anh Tú nói.

- Chế độ bảo hiểm y tế tiếp tục do Bộ y tế nắm giữ, Bộ tài chính sẽ nắm giữ chế độ bảo hiểm xã hội. Chế độ bảo hiểm tai nạn lao động sẽ do Bộ công thương nắm giữ, đồng thời cũng sẽ là một loại bảo hiểm bắt buộc. Hình Bộ chuẩn bị soạn thảo điểu luật bổ sung vào pháp luật những xưởng, xí nghiệp nào không đóng loại bảo hiểm này sẽ bị phạt, Bộ Công Thương có quyền tước giấy phép kinh doanh của doanh nghiệp này.

Đối với tai nạn lao động Lý Anh Tú dành sự quan tâm rất lớn. Nhất là khi hiện tại máy móc của Đại Việt còn khá thô sơ, công nhân làm việc luôn tồn tại những mối nguy hiểm nhất định. Do đó Lý Anh Tú bắt buột công nhân phải đóng loại bảo hiểm này, nếu có rủi ro xảy ra mất khả năng lao động ít nhất bọn hắn vẫn còn có thể sống sót dựa vào tiền bảo hiểm.


- Bẩm bệ hạ, thần có việc muốn tâu.

Lý Anh Tú nghe ra là giọng của Elina liền không khỏi vui vẻ, Elina làm quen với nội các rất nhanh, đi vào Bộ Công Thương, nàng như cá gặp nước, Bộ công thương cũng nhờ nàng mà trở nên hiệu quả hơn rất nhiều. Lý Anh Tú gật đầu nói.

- Cho phép khanh nói.

Trên giường là vợ chồng, nhưng trong công việc vẫn là quân thần, xưng hô hai người cũng khác rất nhiều. Elina trình lên một bản danh sách nói.

- Bẩm bệ hạ đây là kết quả thần điều tra số lượng xưởng, xí nghiệp phá sản trong một năm qua, mời bệ hạ xem xét.

Không những Lý Anh Tú mà những vị đại thần khác cũng có một bản, bên trong ghi rõ họ tên chủ sở hữu xí nghiệp, công xưởng, ngành nghề. Lúc này Lý Anh Tú mới phát hiện trong vòng một năm số xí nghiệp, công xưởng phá sản vậy mà vượt con số một ngàn, lý do phá sản chính là do không thể cạnh tranh lại được với những hệ thống công xưởng lớn và những công ty, doanh nghiệp được Ngân hàng biến thành “kẻ được chọn” dẫn đến bọn hắn bị thâu tóm. Kết quả của những chủ xưởng này một là trở về quê làm ruộng, hai là đi làm công nhân, thậm chí có người đã tự sát vì vỡ nợ. Lý Anh Tú trầm giọng quay sang Tinh Thiều hỏi.

- Vì sao có xảy ra tình trạng này Bộ công thương đến bây giờ mới báo lên?

Tuy nói cạnh tranh thương trường như chiến trường, cá lớn ăn cá bé, tuy nhiên tình hình này diễn ra là do một phần lớn chính là do chính sách hỗ trợ xây dựng các chuỗi doanh nghiệp của triều đình. Tinh Thiều đổ mồ hôi nói.

- Bẩm bệ hạ, Bộ công thương cũng chỉ vừa phát hiện vấn đề này, các Thứ trưởng cũng đã cùng họp bàn giải quyết, tuy nhiên vẫn không thể tìm ra giải pháp, dù sao thương trường thì có người thắng, cũng có kẻ bại, đó là điều tất yếu, không thể vì bảo hộ những xưởng, xí nghiệp nhỏ yếu mà làm giảm tính cạnh tranh của thị trường được.

Elina cũng gật đầu nói.

- Tuy nhiên tình trạng này kéo dài có một bất lợi chính là những người bị phá sản này rất khó làm lại từ đầu, điều này sẽ dẫn đến một tâm lý e ngại kinh doanh, hạn chế lớn cho sự khởi nghiệp trong nền kinh tế Đại Việt. Đồng thời với chính sách cho phép đầu tư vốn nước ngoài như Đại Việt hiện tại rất dễ xuất hiện một doanh nghiệp, xưởng, xí nghiệp có vốn lớn nước ngoài sẽ tham gia vào chèn ép các doanh nghiệp, xưởng, xí nghiệp của Đại Việt hoặc bọn hắn sẽ sử dụng mánh khóe để gây thiệt hại cho doanh nghiệp hợp tác của Đại Việt, việc này gây tổn hại đến nền kinh tế của quốc gia. Do đó triều đình cần phải có một biện pháp để có thể cung cấp một giải pháp cho những kẻ thất bại, đồng thời cũng là bảo vệ kinh tế Đại Việt trước sự xâm nhập của nước ngoài.

Sở dĩ Elina có thể phát hiện ra điểm này chính là vì nàng đi ra từ Bravia, một nước có nền thương nghiệp rất phát triển đồng thời cũng có một hệ thống thuộc địa. Chính Hoa Hồng Đen thương hội cũng là một đối tượng dùng tiềm lực kinh tế để chèn ép các thương đoàn, thương nhân của bản địa, trước kia nếu không phải Đại Việt nắm đầu chuôi việc giao thương, chủ trương bảo hộ nền kinh tế còn non yếu thì có thể đã bị Hoa Hồng Đen thương hội thâu tóm. Do đó lúc này Elina khi đã trở thành hoàng hậu của Đại Việt nàng cũng muốn vá lỗ hổng này lại.

Lý Anh Tú khẽ ngã người ra sau ghế, đây là một vấn đề khá phức tạp, nếu giải quyết không cẩn thận sẽ để lại những hậu quả khôn lường. Hắn hỏi.

- Như vậy Bộ Công Thương có thể đưa ra được giải pháp nào để giải quyết vấn đề này?

Tinh Thiều lắc đầu nói.

- Bẩm bệ hạ, Bộ Công Thương đã họp bàn nhiều lần, tuy nhiên những giải pháp đều không quá hợp lý. Có đề xuất nên dừng việc hỗ trợ từ phía Ngân hàng, thế nhưng như vậy sẽ làm chậm sự phát triển của kinh tế. Một giải pháp khác là mở rộng điều kiện vay vốn ngân hàng, thế nhưng sẽ không dám chắc được những khoản đầu tư này sẽ hiệu quả, nếu không cẩn thận ngân hàng có thể mất trắng khoản đầu tư biến thành nợ xấu.

Hơn nữa một vấn đề cần phải giải quyết chính là nguy cơ xuất hiện sự chèn ép của những thương đoàn tài chính lớn bên ngoài hoặc sự bất lợi của các doanh nghiệp Đại Việt khi hợp tác cùng với doanh nghiệp nước ngoài. Lý Anh Tú khẽ động não suy nghĩ, kiếp trước toàn cầu hóa diễn ra một cách mạnh mẽ các mối quan hệ kinh tế rất phức tạp, tình hình của Đại Việt và khu vực hiện giờ tuy không thể so sánh, tuy nhiên mức độ như toàn cầu hóa lúc trước, nhưng đó cũng là một thuận lợi để Lý Anh Tú có thể xử lý những vấn đề này một cách đơn giản hơn.

Lý Anh Tú bỗng nhiên nhớ đến những cái bẫy chết người mà Việt quốc đã mắc phải khi giao dịch với nền kinh tế lớn nhất thế giới khi đó, một cái bẫy vô cùng đơn giản mà nước này đã sử dụng vừa có thể bảo hộ được nền kinh tế của bọn họ, mà vừa có thể khuyến khích được các người khởi nghiệp bên trong quốc gia, lúc này nó vừa vặn phù hợp với Đại Việt. Lý Anh Tú khẽ cười nói.

- Xem ra Trẫm lại phải đưa ra thêm một loại bảo hiểm mới và một điều luật bảo hộ phá sản rồi.
================++

Đọc đến đây chắc biệt áp dụng luật nào rồi.
Thề, không phải dân kinh tế nên đọc kinh tế, rồi luật kinh tế đau đầu vãi cả đái ra.

Gamer Xưng Bá Dị Giới không biết viết gì, thôi cứ vào đọc thử đi.