Đế Chế Đại Việt

Chương 508: Đối sách



Sở dĩ vì sao Lý Anh Tú lại cho rằng đây là cơ hội mà cũng không phải là thách thức. Không phải quá tự tin thế nhưng Lý Anh Tú có thể nói các thế lực quân sự trên thế giới này chia làm hai cấp bậ: Đại Việt và phần còn lại. Lý Anh Tú tin tưởng tuyệt đối với quân đội của mình tuy không quá đông đảo nhưng lại cực kỳ tinh nhuệ, được trang bị vũ khí hiện đại nhất thế giới. Vì vậy, đối mặt với quân Thần giáo đông hàng chục lần vẫn không có vấn đề gì.

Còn cơ hội theo hắn, đây chính là cơ hội để các nước đứng đội, cũng là cơ hội để Đại Việt xác định thực sự ai là bạn ai là thù. Bởi vì ở Bắc hải, chung quy mọi người đều xem rằng Đại Việt là một thế lực mới nổi, thực lực còn lâu mới có thể bằng các cổ quốc. Đây cũng là cơ hội để Đại Việt cho cả thế giới biết rằng, Đại Việt không phải là một con mèo mà thực sự là một con hổ.

Lý Anh Tú nhìn nội các lúc này đã ngồi tương đối đầy đủ các vị đại thần, thậm chí lúc này tại Bộ quốc phòng còn được triệu tập thêm vài người, Phạm Ngũ Lão sau khi Lê Phụng Hiểu trở về kiêm nhiệm chức vị Tư lệnh Không quân thì sang nắm chức vụ Thứ trưởng Bộ quốc phòng thay cho Trần Quốc Tuấn, ngoài ra còn có Tư lệnh Hải quân Lê Chân, Tư lệnh tối cao liên minh quân sự Bắc Dương NUMA. Lý Anh Tú nói.

- Đối mặt với Thần giáo các khanh có ý nghĩ gì.

Đứng đầu Bộ ngoại giao Lê Văn Thịnh không khỏi tức giận nói.

- Bẩm bệ hạ, việc này là không thể nhân nhượng, Bộ ngoại giao sẽ lập tức để đại diện phát thông cáo ra cả khu vực lời tuyên chiến của Đại Việt, tuyệt đối sẽ không để lợi ích quốc gia bị xâm hại.

Lý Anh Tú gật đầu không lên tiếng. Hắn đã học được cách để các vị đại thần của mình nêu lên ý kiến, cuối cùng hắn chỉ quyết định là được. Tương tự giống như hắn là Lữ Gia, từ đàu buổi họp đến giờ vẫn ngồi im như tượng phật.

- Hải quân xin phép bệ hạ xin được trang bị thêm tàu bọc đồng mới. Đồng thời xin được tu sửa một chiếc khu trục hạm bọc đồng để tăng lên sức chiến đấu.

Lần này là Lê Chân lên tiếng. Hải quân lúc này mới chỉ được trang bị các kiểu tàu bọc đồng lớp hộ vệ hạm Chu Tước, còn các khu trục hạm vẫn còn chưa triển khai vì giá cả đắt đỏ, công nghệ cũng chưa phải là quá hoàn thiện. Do đó Lê Chân muốn có một chiếc soái hạm bọc đồng ít nhất là lớp khu trục để làm mũi nhọn xuyên phá Hải quân của của Thần giáo.

Lý Anh Tú tiếp tục gật đầu xem như ghi nhận ý kiến của Lê Chân. Thực lực hải quân đúng thật là phải tăng lên, dù sao Đại Việt đường biên giới kIcFl bờ biển dài như vậy, nếu không có một lực lượng hải quân hùng hậu người ta sẽ cười đến rụng răng giống như người Gemanic mất. Lúc này Đinh Lễ lại lên tiếng.

- Thần nghĩ chúng ta nên triệu tập Hải tặc Bắc hải, đây cũng chính là lúc để bọn hắn tỏ thái độ với chúng ta.

Mấy năm nay với chính sách của Đại Việt hải tặc Bắc hải được lợi rất nhiều, cũng tuyên thệ trung thành, phụ thuộc vào Đại Việt. Thế nhưng lời của Hải tặc sao có thể tin được, bọn chúng là một bọn tráo trở không thể tin được, lần này cũng là một cơ hội để Đại Việt xem những thứ mà mình bỏ ra có đáng hay là không.

- Nếu đã vậy, vì sao không kéo cả các nước Bắc hải vào đây?

Tất cả mọi người đều nhìn vào Trần Thủ Độ. Hắn vẫn ngồi ở đó nhẹ nhàng cười nhưng không ai dám khinh thường nụ cười này. Nếu xét đánh giá tình hình, định ra chiến lược Trần Thủ Độ có thể không bằng Nguyễn Bình Khiêm ngồi bên cạnh, nhưng nếu xét về mưu mô xảo quyệt Trần Thủ Độ trong triều không có đối thủ. Trần Thủ Độ nói tiếp.

- Để xác định được vị trí của Đại Việt Thần giáo không thể nghi ngờ là một hòn đá kê chân hoàn hảo. Tuy nhiên bấy nhiêu vẫn chưa đủ, cần phải để các nước biết tại vùng Bắc hải này ai mới là lão đạo. Do đó thần hi vọng bệ hạ có thể hiệu triệu các đồng minh cùng với Đại Việt chống lại Thần giáo. Đương nhiên nếu có nước không chấp thuận, chúng ta thuận tay tiêu diệt là được.

Mọi người không thể không hít vào một hơi lạnh. Nếu nói từ trước tới giờ đường lối ngoại giao của Đại Việt với các nước là “hợp tác”, thông qua các hiệp ước thương mại, quân sự đôi bên cùng có lợi, thì bây giờ ý kiến của Trần Thủ Độ chính là “bành trướng”, Đại Việt chính thức mở ra đôi răng nanh của mình, mà mục tiêu không phải là viễn Đông hay Tây Hải xa xôi, mà là chính ở vùng Bắc hải, Trần Thủ Độ muốn Bắc hải trở thành cái ao nhà của mình.

Không để ý đến mọi người kinh hãi Trần Thủ Độ nói tiếp.

- Quan trọng nhất vẫn là muốn xem xét lại thái độ của Bravia. Đối với tình hình hiện tại chúng ta cần phải biết được thái độ của Bravia đối với chúng ta là như thế nào, qua đó để tiếp tục thực thi các đường lối ngoại giao và ưu đãi đối với bọn họ, để xem nó có xứng đáng hay không?

Tất cả mọi người càng hít sâu vào một hơi lạnh. May mắn hôm nay Elina không có trong cuộc họp, nếu không thực sự không biết sẽ như thế nào. Bên trong triều đình ai cũng biết Trần Thủ Độ không ưa gì Bravia. Lý do là bởi Elina lại có thể cùng ngồi ngang hàng với An Tư. Vốn An Tư mang thai, địa vị vững như bàn thạch, bây giờ Elina lại mang thai, mọi người đều đoán Trần Thủ Độ đang lo lắng nếu như Elina sinh ra long tử, với sự ủng hộ của Bravia, thì con của Elina rất dễ được xác lập làm Thái tử, sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của phái nhà Trần bên trong triều đình. Nhưng dù vậy lời Trần Thủ Độ nói bọn hắn lại không thể phản bác lại. Dù sao Đại Việt và Bravia tuy là đồng minh nhưng mâu thuẫn bên trong không phải là không có, đặc biệt là thương mại đường biển. Sự trỗi dậy mạnh mẽ của Tập đoàn thương mại quốc doanh Đại Việt đã hoàn toàn uy hiếp đến địa vị của các thương đoàn Bravia ở các khu vực, do đó bên trong Bravia có rất nhiều quý tộc đưa lên ý kiến cần kiềm hãm lại sự phát triển của Đại Việt. Phải biết rằng tư sản tại Bravia chính là quý tộc, những kẻ có tiền đóng những con tàu lớn ra khơi. Từ khi Đại Việt sản xuất theo mô hình công nghiệp, giá cả hàng hóa rẻ, mẫu mã đẹp vô cùng được ưa chuộng, thị trường của Bravia cũng bị thu hẹp lại, vì vậy nên Đại Việt cugnx bị bọn chúng ghi thù.

Lý Anh Tú tuy biết Trần Thủ Độ có ý đồ, tuy nhiên cũng không cãi được lời của hắn nói. Dù sao Trần Thủ Độ những điều nói ra đều có căn cứ cả. Lý Anh Tú quay sang Lữ Gia nãy giờ vẫn im lặng hỏi.

- Ý kiến của Thủ tướng như thế nào?

Lữ Gia đã ngày càng ít đưa ra các ý kiến hơn, nhiệm vụ của hắn lúc này là giúp đỡ bệ hạ trong những quyết nghị quan trọng, là cố vấn số một của bệ hạ hơn. Lữ Gia nói.

- Bẩm bệ hạ, các vị đại nhân nói đều có cái lý riêng của nó. Tuy nhiên, tất cả cần phải nhớ chính là vì lợi ích của Đại Việt là trên hết. Chiến tranh dự kiến sẽ diễn ra trong mùa Đông. Do đó điều chúng ta cần làm trước mắt chính là chuẩn bị toàn diện cho chiến tranh, kết thúc thật nhanh chiến tranh mà không để quân ta cùng lúc thọ địch hai đầu.

Lời Lữ Gia nói chính là muốn nắn gân lại Trần Thủ Độ. Quả thực hiện tại trong triều đình có thể uốn nắn lại Trần Thủ Độ chỉ có hai người. Một người là Lý Anh Tú, người kia chính là Lữ Gia, chính vì vậy Lý Anh Tú cũng lo lắng về sau đó Lữ Gia về hưu, vị trí thủ tướng sẽ là ai nắm giữ, có thể trấn áp lại các bộ khi không có hoàng đế hay không. Cuối cùng vẫn là Lý Anh Tú nói.

- Như vậy Trẫm cũng chốt lại quyết nghị. Đầu tiên là Bộ ngoại giao, gửi thông cáo đi đến các nước, Đại Việt không sợ hãi lời đe dọa của Thần giáo, tuyên bố tính chính nghĩa của cuộc chiến phía Nam, đồng thời biểu lộ quyết tâm sẽ bảo vệ quốc thổ của chính mình. Mặt khác Đại Việt cũng kêu gọi các nước Bắc hải cùng với Đại Việt chống lại sự cường thế phi nghĩa của Thần giáo.

Lý Anh Tú đại khái nói như vậy, còn cụ thể giọng văn thế nào vẫn là để cho đám phát ngôn ngoại giao của Đại Việt là Lưu Thúc Kiệm giải quyết. Lý Anh Tú lại nói tiếp.

- Thứ hai, để cho các ụ tàu bên kia tăng cường cải tạo lại các tàu chiến. Chấp thuận đề án của Tư lệnh hải quân đề ra. Thứ ba, các ban, bộ ngành liên quan tích cực chuẩn bị hậu cần cung cấp cho quân đội, không được để cho quân đội bị thiếu thốn khi xảy ra chiến tranh.

- Tuân lệnh bệ hạ.

Tất cả mọi người đồng thành hô lớn. Thế nhưng vẫn chưa xong Lý Anh Tú lại hỏi.

- Nguyễn Gia Thiều, Bộ thông tin đã chuẩn bị các phương án nào để đối phó với chiến tranh hay chưa?

Người ta nói chiến tranh, ngôn luận cũng góp một phần cực kỳ quan trọng. Lý Anh Tú cũng không muốn Đại Việt bị thiệt thòi. Nguyễn Gia Thiều lập tức nói.

- Bẩm bệ hạ, Bộ thông tin đã đưa ra những phương án tuyên truyền mới, không chỉ là qua báo chí, thông cáo, mà sẽ tiến hành thông qua các hoạt động văn hóa nghệ thuật để dễ dàng tiến đến với dân chúng, đồng thời tổ chức công tác dân vận, tuyên truyền đến tận các dân chúng tại làng xã, toàn lực ủng hộ triều đình trong chiến tranh.

Lý Anh Tú gật đầu hài lòng. Xem ra việc mình bổ nhiệm Nguyễn Gia Thiều vào ghế bộ trưởng bộ Thông tin là một việc cực kỳ chính xác. Việc tuyên truyền thông tin truyền thống tuy có độ phủ sóng rộng, nhưng thực sự hiệu quả không quá cao. Đời trước Lý Anh Tú đã thấy rõ ràng sự bất lực của việc tuyên truyền thông qua các tờ giấy A4 với các giọng văn dài lê thê, lần này hắn cũng không muốn bộ máy tuyên truyền của mình đi vào vết xe đổ đó.

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ