Đế Chế Đại Việt

Chương 509: Nhiệm vụ đến từ Bồ Đào Nha



Đối với việc Nguyễn Gia Thiều lập tức đưa ra các kế hoạch khác nhau Lý Anh Tú cảm thấy rất hài lòng. Hiệu quả mặc dù chưa biết nhưng dù sao bộ Thông tin chủ động như vậy cũng là một chuyện rất tốt. Lý Anh Tú nói.

- Tốt lắm, cứ theo kế hoạch của khanh mà triển khai. Còn một chuyện cuối cùng. Mạc Kính Điển, các tiểu đoàn của NUMA hiện tại như thế nào rồi?

Hiện tại tổ chức liên minh quân sự Bắc Dương được tổ chức thành các tiểu đoàn huấn luyện riêng biệt, trong đó Đại Việt đảm nhiệm không chỉ ở các tiểu đoàn chiến đấu mà còn đóng vai trò quan trọng ở các tiểu đoàn không chiến đấu như quân y, hậu cần. Các nước tham gia vào NUMA cũng được Đại Việt “tặng” cho mười chiến thuyền, mỗi thuyền có thể trang bị mười ổ pháo M102, đồng thời cũng có thể bán cho bọn hắn các loại súng đạn với giá rẻ, tổ chức huấn luyện binh lính. Kinh phí hoạt động của NUMA trích từ ngân sách của các nước, trong đó Đại Việt chiếm bảy phần. Mạc Kính Điển nói.

- Bẩm bệ hạ, hiện tại NUMA có tổng cộng mười sáu ngàn ba trăm binh sĩ, các chỉ huy đều được tốt nghiệp từ Diễn Võ trường, thấm nhuần tư tưởng của Đại Việt ta. Thần có thể đảm bảo dù là quốc quân của các vương quốc muốn điều động bọn hắn tạo phản cũng không phải là điều dễ dàng.

Mục đích sáng lập nên NUMA một là để khẳng định vị thế của Đại Việt, thứ hai cũng là vì muốn khống chế lại các nước này. Đại Việt là một nước lớn, mà một nước lớn sẽ không cô độc một mình mà sẽ có các vệ tinh xung quanh, có nhiều việc đích thân Đại Việt không thể đi làm, mà NUMA sẽ thực hiện. Lần chiến tranh này cũng là một hồi thử sức của NUMA. Lý Anh Tú gật đầu nói.

- Trẫm muốn các tiểu đoàn NUMA tập trung tại An Bang, chờ lệnh sẵn sàng cơ động xuất kích. Trẫm cung cấp cho NUMA thêm hai chiến thuyền bọc đồng. Truyền lệnh xuống cho đội tuần tra bờ biển và các quốc gia tăng cường kiểm tra mặt biển, có động thái gì lập tức báo cáo.

Hiện tại các nước NUMA vẫn sử dụng các chiến hạm cũ, Đại Việt có các tàu hộ vệ Chu Tước, đồng thời lấy tàu vận tải lớp Huyền Vũ làm chủ đạo. Dù sao NUMA cũng không phải là hải quân mà là lính thủy đánh bộ làm chủ yếu. Lần này có thêm hai chiến hạm có thể cung cấp thêm cho bọn hắn vài phương án tấn công.

- Tuân lệnh bệ hạ!

Những bước chuẩn bị cơ bản đều đã hoàn thành. Lý Anh Tú hỏi.

- Theo các khanh Đại Việt có nên tiếp tục tổng động viên.

Lập tức Lê Phụng Hiểu lắc đầu nói.

- Thần thiết nghĩ không nên. Không bao lâu trước Đại Việt vừa tăng quân, thực sự nếu tình hình không quá nguy cấp cũng không cần phải lần nữa tổng động viên, sẽ ảnh hưởng đến sức sản xuất của Đại Việt.

Đại Việt vừa mới ra lệnh động viên từ năm ngoái để cung cấp binh sĩ cho chiến trường Nam Vang, hiện tại các quân binh chủng đều biên chế đầy đủ, bởi chiến sự kéo dài nên nên các binh sĩ vẫn còn chưa có thể trở về nhà đây. Nếu lần này tiếp tục tăng quân không chỉ là sức sản xuất giảm, mà gánh nặng lên nền kinh tế vẫn rất lớn. Phạm Ngũ Lão cũng nói.

- Bẩm bệ hạ, hiện tại hai hạm đội vẫn còn đến hai vạn quân, ở An Bang cũng có đến mười lăm ngàn quân Hải Đông, ngoài ra còn có mười sáu ngàn quân của NUMA, tổng cộng chúng ta có hơn bốn vạn quân, hoàn toàn có thể chiến đấu được với quân Thần giáo mà không cần động viên. Đó là chưa kể chúng ta vẫn còn hải tặc nữa đây.

Lý Anh Tú khẽ suy nghĩ một chút cuối cùng nói.

- Bộ ngoại giao viết thư mời các nước, nói rằng tháng mười Đại Việt ta sẽ tổ chức một cuộc diễn tập Hải quân, mời các nước cử người đến dự khán.

================Ta là đường phân cách==============

Lý Anh Tú sau khi tan cuộc họp cũng không trở về văn phòng mà đi thẳng đến Đại sứ quán. Trận chiến lần này sẽ đưa hầu hết các lực lượng tinh nhuệ của Đại Việt ra chiến trường, như vậy bên trong lực lượng dự bị cũng chỉ có thể điều động quân đội từ Đại Sứ quán, mặc dù sức chiến đấu của quân đánh thuê không thể bằng được quân Đại Việt nhưng để phòng ngự cũng ổn.

Lý Anh Tú không vội vã tìm gặp các Đại sứ các nước mà đi sang khu mua sắm các kỹ thuật, hắn muốn xem thử có gì có thể giúp ích cho thời gian đến hay không. Hiện tại Đại Việt đã có thể tự phát triển các ngành nghề, đó là điều Lý Anh Tú cảm thấy rất vui vẻ, tuy nhiên hiện tại Đại Việt vẫn cần những phát minh này để tiến triển nhanh hơn.

- Bệ hạ, xin dừng bước.

Lý Anh Tú bỗng nghe được tiến gọi, quay về sau liền thấy một người mặc giáp bạc đi đến, hóa ra lại là đại sứ của Bồ Đào Nha. Hắn đi đến trước mặt Lý Anh Tú liền cúi chào nói.

- Bái kiến bệ hạ, đã lâu không gặp.

Lý Anh Tú gật đầu, đúng là thật lâu hắn đã không gặp các đại sứ ở đại sứ quán đây. Hắn hỏi.

- Ngươi tìm ta có việc gì?

Các đại sứ thường sẽ không chủ động tìm hắn, bình thường đều là Lý Anh Tú thông qua triệu hoán từ hệ thống để gọi các đại sứ đến gặp mình, lần này thực sự là kỳ lạ. Đại sứ Bồ Đào Nha nói.

- Bẩm bệ hạ, lần này thần đến là muốn thương lượng với bệ hạ về Ki Tô giáo.

- Ki Tô giáo?

Lý Anh Tú nhíu mày, lần gần nhất hắn gặp vấn đề này chính là mấy năm trước, lúc hắn điều động các giáo sĩ đi truyền đạo ở các Thần quốc ở Tây Hải. Kết quả hiện tại nghe Ám bộ nói dường như Ki Tô giáo đã bị Thần giáo đàn áp đẫm máu, các giáo dân phải trốn chui, trốn nhũi. Nghĩ đến đây Lý Anh Tú nói.

- Đi, đi vào bên trong nói chuyện.

- Mời bệ hạ.

Hai người liền đi thẳng vào nơi trú đóng của Bồ Đào Nha, bên trong sân có thể thấy được vài binh lính Bồ Đào Nha đóng vai trò canh gác và bảo vệ, thế nhưng Lý Anh Tú rõ ràng đây cũng chỉ là NPC phòng ngừa có người lạ từ bên ngoài xông vào mà thôi. Đại Sứ quán là kiến trúc kín được xây dựng theo kiểu Tứ hợp viện, nội bất xuất, ngoại bất nhập, ngoại trừ Lý Anh Tú và người được ủy quyền là có thể đi vào, còn những người khác nếu cố gắng đột nhập vào lập tức sẽ bị các vệ binh này cản lại. Dù là các sứ thần của các quốc gia bản địa cũng không thể đi sang khu vực của các quốc gia NPC.

Ngồi xuống Đại sứ Bồ Đào Nha lập tức đưa lên cho Lý Anh Tú một ly Cà phê, mùi hương bay lên ngào ngạt khiến Lý Anh Tú không khỏi tỉnh táo, tuy không có sữa đặc làm cà phê không có hương thơm béo, nhưng chỉ riêng đường và cà phê nguyên chất làm vị cà phê không khỏi có một hương vị khác làm hắn rất hài lòng.

- Cà phê thật thơm, ngươi thật biết hưởng phúc.

Đại Việt cũng đã bắt đầu trồng trọt cà phê, tuy nhiên cũng giống như cao su vẫn chưa thể thu hoạch được. Theo như bộ nông nghiệp báo lại dự kiến những năm đầu này sản lượng cũng sẽ không quá cao, dù sao nông dân Đại Việt hiện tại cũng không có nhiều kiến thức về trồng trọt những loại cây công nghiệp này. Tất cả đều phải từ từ.

- Nếu bệ hạ thích, lát nữa thần dâng lên cho bệ hạ nửa cân liền tốt.

Đại sứ Bồ Đào Nha mỉm cười lấy lòng nói. Lý Anh Tú lại càng kỳ quái. Cái này chính là ví dụ của vô sự ân cần phi gian tức đạo sao? Hắn càng cảnh giác nói.

- Được rồi, hiện tại nói đi, Trẫm không có quá nhiều thời gian.

Đại sứ Bồ Đào Nha cười trừ nói.

- Không giấu bệ hạ. Thực ra việc truyền giáo của chúng thần tại dị quốc gặp rất nhiều khó khăn, thật nhiều giáo dân bị giết hại làm chúng thần đau lòng không thôi. Do đó thần hi vọng bệ hạ có thể giúp chúng thần trừng trị bọn dị giáo đồ đấy.

“Đinh, nhiệm vụ đến từ Đại sứ Bồ Đào Nha, trừng trị Thần giáo, bảo vệ Ki Tô giáo. Ban thưởng: Không biết. Thất bại: Mất đi các phát minh từ Bồ Đào Nha. Ký chủ tiếp nhận hay không?”.

Hệ thống thông báo làm Lý Anh Tú không khỏi kinh ngạc. Lần này lại chủ động đưa đến nhiệm vụ sao? Hôm nay lại xuất hiện nhiều điều kì quái như vậy. Chỉ là suy nghĩ một chút, lần này đối với Thần giáo xem như cũng là vạch mặt, nếu dương thêm ngọn cờ của Ki Tô giáo để làm nhiệm vụ không phải là không có lợi. Lý Anh Tú cũng không tin rằng mình sẽ thất bại đây. Hắn liền nói.

- Được, Trẫm đáp ứng ngươi chuyện này.

“Đinh, giao ước thành lập, trong vòng ba tháng phải trừng trị Thần giáo, dương cao ngọn cờ của Ki Tô giáo”.

Đại sứ Bồ Đào Nha lập tức cảm kích nói.

- Tạ ơn ân huệ của bệ hạ. Ngài yên tâm, nếu lần này thành công Bồ Đào Nha sẽ không để ngài thiệt v1Eep thòi. Còn một chuyện nữa thần xin bệ hạ cho phép.

Nhìn nước mắt nước mũi tèm lem của sứ thần Bồ Đào Nha Lý Anh Tú không khỏi cảm khái. Thực sự là một con chiên sùng đạo nha. Hắn nói.

- Được rồi, có việc gì ngươi nói luôn một lần đi.

Đại sứ Bồ Đào Nha hít sâu một hơi thu lại nước mũi liền nói.

- Bệ hạ, thần xin phép bệ hạ để cho Ki Tô giáo có thể truyền bá trên lãnh thổ Đại Việt.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm