Kichirou nghe được lời nói của Tomoko nên ông lấy ra một lọ thuốc từ trong áo ra rồi hẫy cái lọ thuốc cho Tomoko.
" Lọ thuốc này bên trong có 1 viên thuốc, chúng ta chỉ cần người đó uống viên thuốc này vào thì sau này Thiên Hoàng có làm gì cô ta thì cô ta sẽ không bao giờ mang thai hoặc nói rõ hơn là vĩnh viễn sẽ không mang thai. "
Tomoko và những người thân cận ông đều nhìn về phía Kichirou với con mắt tràn đầy hoảng sợ. Không cho người đó mang thai như vậy chẳng khác nào biến người phụ nữ đó thành một nô lệ thực sự. Tomoko nhận lấy lọ thuốc rồi mở ra, mùi thuốc trong lọ bốc lên sau đó ông nhanh chóng đóng lại. Ông mở thuốc ra thấy mùi thuốc như kẹo cho nên ông mới nhanh chóng đóng nắp lại.
Ông biết viên thuốc này dựa theo Kichirou nói không dơn giản như vậy. Bởi vì, ông đã từng tiếp xúc qua một số thuốc như vậy nhưng làm ông nhớ nhất chính là mùi vị này, mùi của nó như mùi kẹo nhưng thực chất bên trong là loại thuốc cực độc hoặc là loại thuốc khác kinh khủng hơn độc.
Mặc dù, trong lòng ông muốn hỏi rõ nhưng mà tâm chí ông nói cho ông biết không hỏi, và là người dân Nhật ông cũng không nên hỏi. Ông cất lọ thuốc vào trong người rồi nhìn về phía Kichirou nói:
" Chắc ngài đi đường xa cũng đã mệt rồi để ta cho người sắp xếp cho ngài một gian phòng để nghỉ ngơi "
Kichirou nghe nói như thế cũng gật đầu, ông biết Tomoko chuẩn bị cho người phụ nữ kia uống thuốc thuốc mà ông đưa cho Tomoko. Tomoko thấy vậy nên ông ra lệnh cho thuộc hạ của mình dẫn Kichirou tới gian phòng đã được sắp xếp trước rồi ông đứng lên đi ra hậu hoa viên. Ông đến những tảng đá được trang trí ở hậu hoa viên ấn xuống cái nút cơ quan, ngay lập tức cánh cửa kế bên nút cơ quan mở ra.
Thuộc hạ của ông đi trước cầm cái đuốc, đi được một lúc rồi xuất hiện bậc thêm dẫn xuống tầng hầm. Tomoko và thuộc hạ của ông đi xuống dẫn tới một hành lang, đi được một chút rồi tới cánh cửa.
Ông lấy ra 3 cái chìa khoá khác nhau lần lượt đưa vào 3 ổ khoá cửa khác nhau. Ổ khoá cửa này đã được Hirohito yêu cầu quân đội thiết kế và sản xuất cho chính phủ, nhìn cánh cửa vô cùng đơn giản nhưng thực chất có thể chống lại đạn 12.7 mm.
Ổ khoá chống cửa được thiết kế rất đặc biệt, phải có 3 chìa khoá được đưa vào rồi mới được vặn từng cái và chìa khoá được thiết kế chỉ được duy nhất một ổ khoá cửa duy nhất, có nghĩa là chìa khoá nào thì ổ đó cho dù có cùng loại thì cũng không có mở được.
Nếu không làm theo những cách như vậy thì, cánh cửa sẽ phát nổ mang theo những người gần đó về chầu ông bà. Cánh cửa này được bộ phận vũ khí thiết kế rất là tinh vi cho nên đến bây giờ Hirohito cũng chưa biết quy trình hoạt động của cánh cửa ra sao nữa.
Tomoko mở khoá xong, thuộc hạ bắt đầu mở cửa ra. Mở cửa ra từ từ thấy bên trong là một căn phòng rất là rộng lớn và bên trong có rất là nhiều từ đàn ông phụ nữ nhưng đa số ở đây là đàn ông, có độ tuổi lớn nhất tầm khoảng 60 tuổi và nhỏ nhất là tầm 18-20 tuổi. Những người này bị nhóm người của Tomoko bắt cóc.
Hiện tại, trong căn phòng này có khoảng gần 2.000 người đều được Tomoko cho ăn những thứ đơn giản sống qua ngày, Tomoko biết mình chỉ giữ những người này trong 1 tháng lại sau đó bí mật vận chuyển đi nơi khác.
Sau đó, ông bắt cóc thêm nhiều người mới. Những người mà ông bắt cóc trong căn phòng này đã lên tới gần hàng chục ngàn người và nhiêm vụ duy nhất của đám người này chính là xây dựng bức tường phỏng thủ dài hàng ngàn km của Nhật Bản.
Mặc dù, Nhật Bản có một khoảng tiền lớn từ ngôi chùa cổ và còn có 800 tấn vàng của Sa Hoàng vẫn chưa được Nhật Bản xài xong. Hirohito không biết sự hiện hữu của 800 tấn vàng này, cho đến ông lên làm thái tử thì mới biết được sự hiện diện của nó.
Trước khi, Hirohito lên làm Thiên Hoàng thì số tiền vào việc xây dựng tàu chiến đặc biệt là thiết giáp hạm Nagato cũng là một phần trong số đó.
Những người này đều nhìn về phía Tomoko như mong đợi điều gì đó. Tomoko biết suy nghĩ những người này nhưng mà ông thề quan tâm và đi qua một bên có căn phòng giam ở gần đó.
Những người này lúc đầu cầu sinh Tomoko thả họ ra nhưng bị Tomoko từ chối và kêu người xuống cho đánh đập một thời gian thì những người này chịu im mồm lại. Còn, nếu không im mồm lại thì chỉ có thể bắn bỏ.
Trung Quốc duy nhất hiện tại không có cái gì ngoài cái dân đông cho nên mất người này vẫn sẽ có người khác bù vào nên hàng tháng Tomoko thường bắn bỏ khoảng gần 100 người Trung Quốc với nhiều lý do khác nhau để cảnh cáo những người còn lại.
Tomoko tới cửa phòng giam, ông lấy ra chìa khoá rồi đúc vào ổ khoả mở ra.
Cánh cửa sắt từ từ mở ra và hình dáng người bị nhốt trong đây cũng từ từ được hiện lên. Hiện lên, bóng người phụ nữ. Mặc dù, cô mặc đồ bẩn thỉu đang nằm trên giường nhưng gương mặt và thânh hình của cô không thể nào mà nói được.
Điều Thuyền trong truyện Tam Quốc miêu tả ra sao thì cô y chang như vậy, cô mặc dù có 24 tuổi nhưng mà nhìn cô như 20 tuổi vậy.
Tomoko ra hiệu cho thuộc hạ kéo cô lên, 2 thuộc hạ lập tức đi tới kéo cô lên. Còn, một người khác nhanh chân cầm tới 1 ly nước. Tomoko thấy vậy gật đầu hài lòng.
Ông đi tới mở nắp lọ thuốc rồi đổ ra viên thuốc duy nhất trong lọ. Người phụ nữ thấy vậy liền bắt đầu vùng vẫy nhưng mà cô vùng vẫy đi nữa cũng không thể làm được gì.
Bởi vì, cô là con gái có sức lực yếu hơn đàn ông nên 2 người thuộc hạ của Tomoko thấy cô vùng vẫy, cũng bắt đầu giữ chặt cô hơn không cho cô vùng vẫy kháng cự.
Tomoko biết người phụ nữ này kháng cự cũng vô dụng nên ông đi tới hơi dùng lực bóp phía dưới 2 bên má rồi nhét viên thuốc vào trong miệng cô. Người phụ nữ cố găng ngậm miệng lại để không cho Tomoko không đưa viên thuốc vào miệng cô.
Nhưng mà sức lực của cô không thể chống đỡ được sức lực của Tomoko nênvieen thuốc đã vào miệng của cô. Sau khi, viên thuốc vào miệng cô đã ngay lập tức tan ra.
Tomoko cầm lấy ly nước từ thuộc hạ đổ vào miệng cô, cô uống nước để không thể phun viên thuốc ra ngoài. Cô gái liên tục uống nước từ Tomoko đổ vào miệng, Tomoko đổ cho cho đến khi hết nước thì dừng lại.
Ông đổ nước xong rồi đi ra ngoài khoá cửa lại để một thời gian quan sát xem thuốc như thế nào rồi ông mới tính tiếp và cho người theo dõi tình trạng của cô gái, nhưng mà ông không biết là cô gái đó sau khi uống hết viên thuốc đã và đang bắt đầu phát huy công hiệu của mình.
Tomoko và thuộc hạ của mình cũng bắt đầu rời khỏi mật đạo này.
Tại một nơi khác.
" Xin chào, Thiên Hoàng. Tui tên là Ferdinand Porsche. "
Hirohito đang ở buổi tiệc do Hindenburg tổ chức để hoan nghênh ông và Kazuko tới nước Đức. Ở đây, ông đã tiếp xúc với một số người nổi tiếng như người đang điều hành công ty Krupp sản xuất pháo nổi tiếng nhất Đức là Gustav Krupp von Bohlen und Halbach, kỹ sư sáng làm ra chiếc Mercedes-Benz đầu tiên là Daimler-Benz.
Friedrich Krupp AG là công ty lớn nhất ở châu Âu vào đầu thế kỷ 20. Điều quan trọng là phát triển và sản xuất vũ khí trong cả hai cuộc chiến tranh thế giới. Một trong những triều đại hùng mạnh nhất trong lịch sử châu Âu, trong 400 năm Krupp đã phát triển mạnh mẽ với tư cách là nhà sản xuất vũ khí hàng đầu cho Đức.
Từ Chiến tranh Ba mươi năm cho đến khi kết thúc Chiến tranh thế giới thứ hai, họ đã sản xuất mọi thứ từ tàu chiến, U-boat, xe tăng, pháo, súng, tiện ích và hàng trăm mặt hàng khác.
Mercedes-Benz Group AG là một tập đoàn ô tô đa quốc gia của Đức có trụ sở tại Stuttgart, Baden-Württemberg, Đức. Đây là một trong những nhà sản xuất ô tô hàng đầu thế giới.
Daimler-Benz được thành lập với sự sáp nhập của Benz & Cie và Daimler Motoren Gesellschaft vào năm 1926. Sau đó, một người đàn ông tới gần Hirohito và Kazuko thành lễ xong rồi giới thiệu tên mình là Ferdinand Porsche. Hirohito nghe xong làm ông sợ hết hồn.
Ferdinand Porsche (3 tháng 9 năm 1875 – 30 tháng 1 năm 1951) là một kỹ sư ô tô người Áo và là người sáng lập porsche AG. Ông được biết đến nhiều nhất với việc tạo ra chiếc xe hybrid xăng-điện đầu tiên (Lohner-Porsche), Volkswagen Beetle, xe đua Auto Union, Mercedes-Benz SS / SSK, một số phát triển quan trọng khác và ô tô Porsche.
Một đóng góp quan trọng cho nỗ lực chiến tranh của Đức trong Thế chiến II, Porsche đã tham gia vào việc sản xuất các xe tăng tiên tiến như VK 4501 (P), pháo tự hành Elefant (ban đầu được gọi là "Ferdinand") và xe tăng siêu nặng Panzer VIII Maus, cũng như các hệ thống vũ khí khác, bao gồm cả bom bay V-1. Porsche là một thành viên của Đảng Quốc xã và là một sĩ quan của Schutzstaffel (SS).
Ông là người nhận Giải thưởng Quốc gia Đức về Nghệ thuật và Khoa học, SS-Ehrenring và Huân chương Chữ thập Chiến tranh. Nhưng mà, hiện tại là năm 1929, mà năm 1931 - 1932 thì ông mới thành lập hãng xe rồi lấy tên mình đặt tên cho hãng xe mà mình thành lập. Hirohito cũng không biết Porsche tìm mình có việc gì nên ông nhìn về phía Porsche hỏi:
" Xin chào, ngài Porsche. Không biết ngài tìm ta có chuyện gì ? "
------------- ------- Đôi lời từ tác giả:
Ngày mai là chủ nhật nên mình xin nghỉ nha các bạn.