Barnard và những người khác của xưởng đóng tàu Friedrich Krupp Germaniawerft đều vui mừng hớn hở. Hirohito không nói nhiều lời phất tay ra hiệu, Kiyoshi thấy vậy cầm lấy bảng vẽ để lên bảng rồi mở ra. Hirohito thấy vậy nói:
" Đây là bản vẽ tuần dương hạng nặng lớp Ibuki và hàng không mẫu hạm hạng nhẹ lớp Ryūjō . "
Hirohito chỉ vào nói là tuần dương hạng nặng lớp Ibuki nhưng thực chất là tuần dương hạng nặng lớp Admiral Hipper. Mục đích của Hirohito đến đây là giúp cho người Đức có thể bồi dưỡng được công nhân đóng tàu có chuyên môn cao để đối phó với người Anh trong chiến tranh thế giới thứ 2.
Lớp Admiral Hipper là một nhóm gồm năm tàu tuần dương hạng nặng được chế tạo bởi Kriegsmarine của Đức Quốc xã bắt đầu từ giữa những năm 1930.
Lớp này bao gồm Đô đốc Hipper, tàu dẫn đầu, Blücher, Prinz Eugen, Seydlitz, và Lützow. Chỉ có ba chiếc đầu tiên của lớp đã tham gia hành động với Hải quân Đức trong Thế chiến II.
Công việc trên Seydlitz dừng lại khi cô hoàn thành khoảng 95 phần trăm; nó đã được quyết định chuyển đổi nó thành một tàu sân bay, nhưng điều này cũng không được hoàn thành. Lützow được bán không đầy đủ cho Liên Xô vào năm 1940.
Tuần dương hạng nặng lớp Admiral Hipper có trọng tải 18.500 tấn, bốn tháp pháo đôi với mỗi khẩu là 203 mm. Đây là lớp tuần dương hạng nặng duy nhất của Đức trong thế chiến thứ 2.
Hirohito sẽ cho công nhân đóng tàu Đức tích luỹ một chút kinh nghiêm quý báu của mình để đóng tàu các lớp tàu chiến cho hải quân Đức. Hiện tại, các công nhân đóng tàu của Đức có thể đóng các tàu thiết giáp hạm, tuần dương hạm, khu trục hạm và những con tàu khác rất là quên tay.
Kinh nghiệm vẫn còn đó nên quên thì có thể đóng lại để nhớ đến lúc đó các công nhân đóng tàu của Đức có thể đóng tàu dễ như lòng bàn tay. Nhưng mà đối với, hàng không mẫu hạm thì các xưởng đóng tàu của Đức không có một chút kinh nghiệm nào cả.
Trong chiến tranh thế giới thứ 2, hàng không mẫu hạm Graf Zeppelin của Đức đã phải lấy bản vẽ thiết kế hàng không mẫu hạm Akagi của Nhật Bản và hàng không mẫu hạm HMS Furious của Anh nhưng không thành công.
Hàng không mẫu hạm Graf Zeppelin là con tàu có lịch sử đáng buồn. Rất nhiều tướng lĩnh hải quân Đức đã không xem trọng nó khi mà nó sắp sửa được hoàn thành và buộc phải bị tháo dỡ khi thiết giáp hạm Bismarck bị đánh chìm.
Để tránh điều đó, Hirohito đã hợp tác với Hindenburg về trao đổi học sinh và kinh nghiệm song phương giữa 2 bên từ vài năm trước vể trước. Mỗi năm, hải quân Nhật Bản và Đức sẽ trao đổi với nhau kinh nghiêm và học sinh.
Học sinh hải quân của Đức tới Nhật Bản học tập giao lưu đều được Hirohito đưa vào trường hải quân hoàng gia, tại đây các học sinh hải quân Đức được điều khiển các tàu chiến hoặc tàu ngầm của Nhật Bản để luyện tập. Đặc biệt là thiết giáp hạm của Nhật Bản cũng được sử dụng.
Chính vì vậy mà, đa số các sĩ quan hải quân sắp tốt nghiệp đều đi tới Nhật Bản học tập thêm vài năm để có thể thực hành trên chiến hạm.
Các sĩ quan hải quân thuộc lớp tuần dương hạng nặng, thiết giáp hạm, tàu ngầm hoặc là hàng không mẫu hạm đều sẽ tới Nhật Bản thực tập vài năm để lấy kinh nghiệm thì được tốt nghiệp.
Ở đây, họ đều được phía Nhật Bản hỗ trợ rất nhiệt tình cho dù là bắn đạn pháo đều được Nhật Bản hỗ trợ để họ có thể biết khẩu vị của đạn pháo là như thế nào.
" Bệ hạ, ngài dự định đóng mấy chiếc ? "
Barnard mặc dù bây giừo rất là vui mừng nhưng mà vẫn không quên chuyện chính. Những người khác thấy vậy cũng đều nhìn về phía Hirohito đều biết được đáp án. Hirohito tất nhiên sẽ không có cho mọi người đợi quá lâu rồi ông nói:
" Tuần dương hạng nặng lớp Ibuki 4 chiếc và hàng không mẫu hạm hạng nhẹ lớp Ryūjō 2 chiếc. Tạm thời cứ đóng bao nhiêu trước đã, còn lại thì để bên hải quân của chúng ta kiểm tra rồi mới tiếp tục đặt hàng. Ta tin tưởng xưởng đóng tủa của ngài sẽ không làm cho ta thất vọng, rất có thể sẽ nhận được đơn tiếp theo sau khi đơn này hoàn thành. "
" Ngài cứ yên tâm. Chúng tui sẽ đóng tàu để cho hải quân nước ngài hài lòng. "
Hirohito nghe được Barnard nói như thế cũng gật đầu đồng ý rồi ông cùng với Kazuko thối lui ra khỏi căn phòng. Để cho người trong ngành phối hợp với người của đại sứ quán bàn bạc với người của xưởng đóng tàu về một số vấn đề trong hợp đồng. Chuyện của nhân sĩ để cho nhân sĩ lo, còn ông thì tiếp tục đi tham quan bến cảng.
Lúc này, Kiyoshi từ đằng xa chạy tới trên tay còn cầm 1 tờ điện báo. Kiyoshi chạy tới Hirohito và Kazuko hành lễ xong rồi nói:
" Bệ hạ có điện báo từ thủ tướng. "
Hirohito nghe vậy cũng làm cho ông cảm thấy là lạ. Không phải trước đó đã gửi điện báo rồi, sao bây giờ còn gửi thêm nữa. Hirohito thấy hiếu kỳ nên ông lấy tờ điện báo từ Kiyoshi rồi mở ra.
Ông đọc xong nội dung của bức điện tín cũng bắt đầu vui mừng không khỏi cười lên, Kazuko thấy Hirohito cười vui như vậy là cố biết có chuyện gì đó xảy ra ở Nhật Bản khiến ông vui mừng nên cô hỏi:
" Có chuyện gì mà làm anh vui mừng quá vậy ? "
Hirohito nghe thế cũng trả lời:
" Hideki Tojo đã bị bắt. S.W.A.T đã xông vào nhà ông ta và thu giữ một số bằng chứng có liên quan đến cuộc chính biến. Nếu những bằng chứng này là sự thật thì ông ta sẽ sống không được bao lâu nữa. "
Kazuko có biết đến Hideki Tojo từ chính chồng mình. Khi mà, Hirohito thường hay cho người chú ý người này, Hirohito còn nói với cô rằng nếu không chú ý đến người này. Nếu không người này sẽ mang tới tai hoạ ngập đầu cho Nhật Bản.
Hideki Tojo là một chính trị gia Nhật Bản, tướng quân đội Đế quốc Nhật Bản (IJA) và bị kết án là tội phạm chiến tranh, người từng là Thủ tướng Nhật Bản và Chủ tịch Hiệp hội Hỗ trợ Cai trị Hoàng gia trong hầu hết Thế chiến II.
Ông đảm nhận thêm một số vị trí bao gồm Tham mưu trưởng Quân đội Hoàng gia trước khi cuối cùng bị cách chức vào tháng 7 năm 1944. Trong những năm cầm quyền, sự lãnh đạo của ông được đánh dấu bằng bạo lực cực đoan do nhà nước gây ra nhân danh chủ nghĩa dân tộc cực đoan Nhật Bản, phần lớn trong số đó cá nhân ông tham gia.
Vào đêm trước chiến tranh thế giới thứ hai mở rộng sang châu Á và Thái Bình Dương, Tojo là một người ủng hộ thẳng thắn cho một cuộc tấn công phủ đầu vào Hoa Kỳ và các đồng minh châu Âu.
Sau khi được bổ nhiệm làm Thủ tướng vào ngày 17 tháng 10 năm 1941, ông giám sát quyết định của Đế quốc Nhật Bản tham chiến cũng như cuộc chinh phục tiếp theo của nó đối với phần lớn Đông Nam Á và quần đảo Thái Bình Dương.
Trong suốt cuộc chiến, Tojo đã chủ trì nhiều tội ác chiến tranh, bao gồm cả vụ thảm sát và đói khát của thường dân và tù nhân chiến tranh. Ông cũng tham gia vào việc nô lệ tình dục của hàng ngàn phụ nữ và trẻ em gái chủ yếu là người Hàn Quốc cho binh lính Nhật Bản, một sự kiện vẫn làm căng thẳng mối quan hệ Nhật Bản - Hàn Quốc hiện đại.
Và, chính ông là kẻ đã khơi mào cho sự trổi dậy của chế độ phát xít ở Nhật Bản nên Hirohito đã ra lệnh chú ý ông ta sát sao.
Nhưng mà bây giờ, ông và đồng đảng đã bị bắt nên làm cho Hirohito rất là vui mừng, sau này chế độ phát xít không còn hiện hữu ở Nhật Bản nữa. Sau đó, ông nhìn xuống xem phía dưới tờ điện báo xem Machiko còn thông báo gì cho ông nữa không ?
" Thú vị "
Kazuko đột nhiên nghe được Hirohito nói: " Thú vị " nên cô quay đầu nhìn về phía Hirohito với con mắt tò mò muốn nhìn xem bên trong bức thư có gì mà để cho Hirohito ngạc nhiên lớn như vậy.
Hirohito thấy đôi mắt hiếu kỳ của Kazuko nên ông thả bức thư xuống thấp nhất để cho Kazuko có thể đọc được và ông còn lấy tay chỉ vào hàng chữ mà ông đang đọc.
Kazuko nhìn về phái dòng chữ đó đọc một hồi lúc thì cô mới hiểu ra và ngửa mặt lên nhìn Hirohito hỏi:
" Chuyện này có ảnh hưởng gì đến đất nước của chúng ta không ? "
" Nếu nói không là nói dối. Mặc dù nó có ảnh hưởng đến chúng ta nhưng mà nó cũng sẽ ảnh hưởng với chúng ta cũng không lớn và không nhỏ. Trung Quốc chia ra làm 2 đảng đối với chúng ta cũng rất là có lợi, 2 phe hiện tại nhìn rất là hài hoà nhưng thực chất ở bên trong 2 phe đều coi nhau là kẻ địch.
Đặc biệt là Trung Quốc quốc dân Đảng coi Đảng Cộng Sản Trung Quốc là kẻ địch cần phải loại bỏ nên chiêu mộ binh lính tích trữ đạn dược vũ khí, lương thực và thuốc men là tích cực nhất, chỉ cần chúng ta cho thêm mồi lửa là 2 phe sẽ tự động đánh nhau.
Chúng ta chỉ cần vừa ăn bổng ngô vừa xem những người đánh. Cho đến, khi nào mệt thì chúng ta mới ra sân thu thập tàn cuộc.
Stalin sau khi lên đài lãnh đạo Liên Xô sẽ không đối với chúng ta động thủ. Bởi vì, chúng ta nằm ở Viễn Đông mà trọng tâm của Liên Xô là nằm ở Châu Âu, với lại từ cuộc chiến lần trước quân đội của chúng ta đã phá huỷ tuyến Đường sắt xuyên Siberia.
Bây giờ, tuyến đường sắt đó đã xây xong đâu. Nếu, Stalin thật sự động thủ thì trước hết phải xây dựng lại cũng phải mất mấy năm mới xây xong.
Đến lúc đó, phòng tuyến hoàng gia cũng đã và đang sơ lược hoàn thành. Chúng ta sẽ cho chúng có đi mà không có về, để cho Stalin biết chúng ta không dễ chọc. "