Ông sẽ lắp đặt cho các cận phòng pháo mỗi cái 1 radar MP-123-02/3 Bagira. Còn, radar MP-145 Lev thì ông sẽ để chúng cho các dàn pháo chính của tàu chiến Nhật Bản như là lớp Nagato, Fuso ......
Đến lúc đó, tàu chiến của Mỹ và Nhật Bản đấu tay đôi hoặc là USS Missouri và Yamato thì chưa chắc ai đã thắng có thể thiết giáp hạm Yamato đè đầu USS Missouri lên đánh cũng không chừng.
Yamato ?
" À, đúng rồi. Xém chút nữa là quên chị đại của làng thiết giáp hạm hay là chị đại của mọi loại tàu chiến. "
" Linh, mua bản vẽ thiết giáp hạm Yamato phiên bản cải tiến. Mà từ từ đã, Linh cho mình xem bản thiết kế chi tiết tàu chiến - tuần dương lớp O của Đức, B-65 ( Super Type A ) của Nhật Bản và Stalingrad của Liên Xô "
Ngay sau đó, hệ thống đưa ra các số liệu có liên quan đến các tàu chiến - tuần dương. Đầu tiên là lớp O của Đức. Lớp O là một lớp được lên kế hoạch gồm ba tàu chiến-tuần dương cho Kriegsmarine (hải quân Đức) trước Thế chiến II.
Được thúc đẩy bởi sự thiếu hụt về số lượng tàu khi so sánh với Hải quân Hoàng gia Anh, thiết kế của lớp O được sinh ra với đề xuất sửa đổi thiết kế tàu tuần dương lớp P với pháo 380 mm (15 in) thay vì 283 mm (11,1 in).
Tiếp theo B-65 ( Super Type A ) của Nhật Bản. Thiết kế B-65 là một lớp tàu tuần dương Super Type A được lên kế hoạch bởi Hải quân Đế quốc Nhật Bản (IJN) trước và trong Thế chiến II.
Theo hình dung của IJN, các tàu tuần dương sẽ đóng một vai trò quan trọng trong phần Lực lượng Chiến đấu Ban đêm của chiến lược "Trận chiến quyết định" mà Nhật Bản hy vọng, trong trường hợp chiến tranh, sẽ sử dụng để chống lại Hải quân Hoa Kỳ.
Cuối cùng là tàu chiến-tuần dương lớp Stalingrad, còn được gọi là Dự án 82, là một thiết kế tàu chiến-tuần dương của Liên Xô từ năm 1941. Nó là một đối tác nhỏ hơn và ít tốn kém hơn cho các tàu chiến-tuần dương lớp Kronshtadt năm 1939.
Vai trò ban đầu là một con tàu hạng nhẹ, nhanh nhằm phá vỡ các cuộc tấn công của lực lượng tàu tuần dương nhanh của Anh có thể cố gắng bắn phá các cảng phía bắc của Nga.
Để phù hợp với khái niệm thiết kế tàu chiến-tuần dương, họ sẽ có thể vượt qua bất kỳ con tàu nào có tốc độ tương tự, hoặc vượt qua bất cứ thứ gì được trang bị vũ khí hạng nặng hơn.
Công việc thiết kế chỉ mới bắt đầu khi cuộc xâm lược của Đức vào Liên Xô mở ra và thiết kế đã bị trì hoãn. Những chiếc trên biểu thị tình trạng trung gian của chúng giữa các thiết giáp hạm lớn hơn và các tàu tuần dương hạng nặng và hạng nhẹ nhỏ hơn.
Hoặc các tàu được thiết kế như những kẻ giết tàu tuần dương có vũ khí và áo giáp đủ nặng để đối đầu với các tàu tuần dương hạng nhẹ và hạng nặng nhưng đủ tốc độ để vượt qua các thiết giáp hạm và tàu chiến-tuần dương.
Hirohito cần làm những tàu chiến như thế này làm gì. Hirohito cần những tàu chiến này để làm hộ vệ cho thiết giáp hạm lớp Yamato hoặc là dùng chúng để đối phó với các thiết giáp hạm của đối phương. Thiết giáp hạm thường đi tốc độ rất chậm và ngược lại tuần dương hạm thường đi với tốc độ rất nhanh.
Chỉ cần thiết giáp hạm có lợi hại hơn nữa mà gặp tốc độ cao và hoả lực tương đương như những lớp tuần dương ở trên đã nêu hoặc là HMS Hood của Anh hay là USS Alaska của Mỹ cũng được xây dựng theo kiểu như vậy, những tàu này sẽ chơi theo kiểu vừa bắn vừa chạy.
Đến lúc đó, tuần dương hạm không kéo chết thiết giáp hạm thì thôi luôn về nhà trồng rau cho nhanh.
Ở đây, Hirohito sẽ đặt cho chúng là tuần dương cỡ lớn, ông muốn những tàu chiến này phải là tàu chiến đa năng để có thể bảo vệ hạm đội, Yamato an toàn và có thể chiến đấu 1:1 với thiết giáp hạm của đối phương.
Bảo vệ hạm đội và Yamato nên sẽ phải có hệ thống phòng không và chống ngầm mạnh mẽ không để cho hạm đội hoặc Yamato bị tổn thất nặng nề nhưng thực chất đây chỉ là lý thuyết còn thực chiến lại là một chuyện khác.
" Linh, nếu là phiên bản cải tiến chúng thì chúng sẽ cải tiễn ở những phương diện nào ? "
【 Nếu bạn mua những con tàu vừa nêu thì chúng sẽ được cải tiến lại toàn diện hơn trước đó của chúng. Ví dụ như chiếc HMS Hood của Anh có đủ mọi thứ về hoả lực, ngư lôi, phòng không, giáp và tốc độ di chuyển nhưng mà lại không có vũ khí chống tàu ngầm nên mình sẽ cải tiến cho HMS Hood có thể chống tàu ngầm và cho hoả lực lên một tí để có thể ngang cơ với thiết giáp hạm đối phương. 】
Đúng là hệ thống hiểu mình nha, mình suy nghĩ cái gì hệ thống lại cho cái đó. Hirohito ngẫm lại nhìn xem 3 loại xem cái nào tốt. Cuối cùng, ông cũng quyết định là tàu chiến-tuần dương lớp Stalingrad của Nga hay được gọi là dự án 82.
Bởi vì, nó ít tốn kém và cũng coi như toàn diện chỉ ngoại trừ lớp giáp coi hơi bạc nhược một chút nhưng mà đổi lại thì nó có radar.
Đặc biệt là thiết bị gây nhiễu của nó có tác dụng cực lớn đối với các hạm đội trong cuộc chiến tranh với Mỹ ở Thái Bình Dương nơi mà hàng không mẫu hạm sẽ bắt đầu lên ngôi bảo toạ thay thế thiết giáp hạm.
Máy bay của Mỹ chính là mối lo duy nhất của hạm đội nên có máy gây nhiễu thì thiết bị vô tuyến của đối phương không truyền được tin. Đến lúc đó, đội hình máy bay Mỹ sẽ trở nên rỗi loạn đưa đầu người cho súng phòng không.
" Linh, mình mua bản vẽ thiết giáp hạm Yamato và tàu tàu chiến-tuần dương lớp Stalingrad của Nga phiên bản cải tiến. "
【 Bạn mua bản vẽ thiết giáp hạm Yamato và tàu chiến-tuần dương lớp Stalingrad của Nga phiên bản cải tiến, hết thảy cần 431.354 điểm tư kim, trước mắt bạn hết thảy có ** điểm tư kim, phải chăng xác định thanh toán ? 】
" Xác nhận. "
【 Đã xác nhận thanh toán, mình tặng bản vẽ tương quan đến Unrotated Projectile phiên bản cải tiến và thiết bị gây nhiễu Korall và Machta. 】
Unrotated Projectile ?
Là cái quả gì ? Đây chính là câu trong đầu của Hirohito khi mà hệ thống tặng cho ông Unrotated Projectile nhưng mà ông không biết nó là cái gì nên ông lên hệ thống tìm.
" Ồ, thì ra là thế à. "
Được một lúc rồi, ông mới " Ồ " lên. Ông lên hệ thóng rồi mới tìm được có liên quan đến Unrotated Projectile trước khi cải tiến. Unrotated Projectile (UP) là một tên lửa phòng không và bắn phá mặt đất của Anh trong Chiến tranh thế giới thứ hai.
Một phiên bản 7 in (180 mm) được phát triển cho Hải quân Hoàng gia bởi Alwyn Crow thuộc Cơ sở Phát triển Đạn của Bộ Cung cấp tại Fort Halstead.
Nó tỏ ra không đáng tin cậy và không hiệu quả và đã bị rút khỏi sử dụng vào năm 1941. Sự phát triển của khái niệm này đã dẫn đến UP-2 và UP-3, có đường kính nhỏ hơn lần lượt là 2 in (51 mm) và 3 in (76 mm) nhưng dài hơn.
Loại thứ hai được sử dụng làm cơ sở của vũ khí phòng không Z Battery và sau đó được phát triển dưới dạng không đối đất như RP-3, được sử dụng để chống lại các lực lượng mặt đất và vận chuyển bằng máy bay như Hawker Typhoon và Bristol Beaufighter.
Trong năm 1944-1945, một số phiên bản thích nghi cho bắn phá chung đã được sản xuất, bao gồm Nệm biển, Nệm đất, LILO và Tulip. Sau khi, cải tiến thì nó có thể sử dụng như phòng không giống như thiết kế ban đầu của nó và chống tàu ngầm giống như hệ thống chống ngầm Udav-1 của Nga.
Đạn của Unrotated Projectile được thiết kế đặc biệt có thể bắn tới 8 km là gấp đôi so với thiết kế ban đầu là 4 km và viên đạn là tên lửa 7 in (180 mm) dành cho hải quân. Chống tàu ngầm thì giống với hệ thống chống ngầm Udav-1 của Nga.
Hệ thống UDAV-1 là hệ thống vũ khí chống tàu ngầm của Nga. Vũ khí này bắn một số loại tên lửa khác nhau, ngoài việc tấn công tàu ngầm còn cung cấp khả năng phòng thủ nhiều lớp chống lại ngư lôi và người nhái. Hệ thống hoạt động kết hợp với sonar của tàu.
Các thiết giáp hạm lớp Yamato là hai thiết giáp hạm của Hải quân Đế quốc Nhật Bản (IJN), Yamato và Musashi, được đặt lườn trước Thế chiến II và hoàn thành theo thiết kế. Một thân tàu thứ ba được đặt lườn vào năm 1940 đã được chuyển đổi thành một tàu sân bay, Shinano, trong quá trình chế tạo.
Do mối đe dọa của tàu ngầm và tàu sân bay Mỹ, cả Yamato và Musashi đã dành phần lớn sự nghiệp của họ trong các căn cứ hải quân tại Brunei, Truk và Kure - triển khai nhiều lần để đáp trả các cuộc tấn công của Mỹ vào các căn cứ của Nhật Bản.
Nhưng mà bây giờ, thiết giáp hạm Yamato đã có người vệ sĩ của riêng mình là tàu chiến-tuần dương lớp Stalingrad sẽ có nhiệm vụ bảo vệ nó trước sự tấn công của kẻ thù.
Hirohito thấy thiết giáp hạm và tàu chiến tuần dương đã xong nên ông bắt đầu chuyển sang hàng không mẫu hạm rồi đến tàu ngầm. Hàng không mẫu hạm thì ông đã có 2 ứng cử viên đó chính là hàng không mẫu hạm lớp Graf Zeppelin, lớp Shōkaku và lớp Essex ( USS Antietam (CV-36) sau năm 1957 ).
Các tàu sân bay lớp Graf Zeppelin là bốn tàu sân bay Kriegsmarine của Đức được lên kế hoạch vào giữa những năm 1930 bởi Đại Đô đốc Erich Raeder như một phần của chương trình tái vũ trang Kế hoạch Z sau khi Đức và Anh ký Thỏa thuận Hải quân Anh-Đức.