Hirohito sẽ không ngờ rằng nước Mỹ mặc dù đã bị tổn thất nặng nề nhưng mà nội tình Mỹ vẫn còn đó. Từ việc bán vũ khí lấy tiền trong chiến tranh thế giới thứ nhất nên nước này dự trữ một số lượng tài chính nhất định. Nên nước Mỹ lấy ra được số tiền này là không thành vấn đề.
Roosevelt nói tiếp:
" Bộ tài chính hãy cấp một số tiền để cho Hải quân. Hải quân hãy mau chóng kiến tạo các loại tàu chiến đặc biệt là thiết giáp hạm để đối phó với hải quân Nhật Bản. "
Roosevelt vừa nói xong thì Bộ trưởng Hải quân Claude A. Swanson vui mừng hớn hở. Vì, Hải quân cũng đã có tiền để đóng các loại tàu mới. Có người vui thì cũng có người buồn.
Người vui là Bộ trưởng Hải quân Claude A. Swanson thì người buồn là Bộ trưởng Tài chính Henry Morgenthau Jr. sau khi nghe xong Roosevelt cung cấp tài chính cho hải quân thì lòng ông đau như cắt.
Đây chính là số tiền ông dùng trong trường hợp khẩn cấp đấy a. Nếu mà có chuyện gì thì số tiền đó có thể bù đắp vào, vậy mà tổng thống muốn cung cấp một phần cho hải quân.
Roosevelt mặc dù biết nổ khổ tâm của Henry Morgenthau Jr nhưng không còn cách nào. Nhật Bản trong vài năm đã điên cuồng tạo hạm nên nước Mỹ phải tạo hạm mà ứng đối với Nhật Bản.
Roosevelt sau đó nhìn vào mọi người nói:
" Nhiệm vụ quan trọng nhất của ta bây giờ chính là kết thúc chiến tranh giữa Nhật Bản và Trung Quốc nhanh chóng để đảm bảo lợi ích của chúng ta tại Trung Quốc và hãy tìm hiểu xem ý đồ của Nhật Bản tại Trung Quốc là gì ?
Bởi vì, đây không phải là tác phong của người Nhật. Hãy chú ý động tĩnh của họ, nếu có chuyện gì thất thường thì hãy nói cho ta biết. "
" Vâng, tổng thống. "
Không những chỉ có nước Mỹ quan tâm đến cuộc chiến này mà đế quốc Anh hay được gọi với cái tên khác là đế quốc mặt trời không bao giờ lặn. Bởi vì, đế quốc Anh có rất nhiều trải rộng trên thế giới.
Đế quốc Anh có nhiều thuộc địa tới nổi mặt trời đi tới đâu thì thuộc địa của Anh đi tới đó, giống như là mọi nơi hay là khắp mọi ngỏ ngách trên thế giới đều có thuộc địa của Anh nên được mọi người gọi đến với cái tên khác là đế quốc mặt trời không bao giờ lặn.
Đế quốc Anh cũng có thuộc địa tại Trung Quốc đặc biệt là Hồng Kông và Thương Hải là 2 nơi thuộ địa quan trọng nhất của Anh ở Trung Quốc nên chiến tranh giữa Nhật Bản và Trung Quốc nổ ra làm cho người Anh chú ý đến cuộc chiến này cũng là chuyện bình thường.
Luân Đôn
Số 10 phố Downing
Dinh Thủ tướng Anh
" Tình báo đã tìm ra được nguyên nhân đoàn xe tải của Nhật Bản bị tập kích chưa ? "
Người vừa nói chính là Neville Chamberlain. Arthur Neville Chamberlain FRS là một chính trị gia người Anh của Đảng Bảo thủ, từng là Thủ tướng Vương quốc Anh từ tháng 5 năm 1937 đến tháng 5 năm 1940.
Ông được biết đến nhiều nhất với chính sách đối ngoại nhân nhượng, và đặc biệt là việc ký kết Hiệp định Munich vào ngày 30 tháng 9 năm 1938, nhượng lại khu vực Sudetenland nói tiếng Đức của Tiệp Khắc cho Đức Quốc xã do Adolf Hitler lãnh đạo.
Sau cuộc xâm lược Ba Lan của Đức vào ngày 1 tháng 9 năm 1939, đánh dấu sự khởi đầu của Chiến tranh thế giới thứ hai, Chamberlain tuyên bố tuyên chiến với Đức hai ngày sau đó và lãnh đạo Vương quốc Anh vượt qua tám tháng đầu tiên của cuộc chiến cho đến khi ông từ chức thủ tướng vào ngày 10 tháng 5 năm 1940.
Thủ tướng trước đó là Ramsay MacDonald với hành động làm mất danh dự và uy tín của mình đối với Nhật Bản đã bị hoàng đế Anh là vua George V đã đá Ramsay MacDonald xuống đài và cho Neville Chamberlain thay thế Ramsay MacDonald làm thủ tướng nước Anh.
Giám đốc Cơ quan Tình báo Bí mật ( MI6 ) là Hugh Sinclair nghe được thủ tướng nhắc đến mình nên ông nói:
" Thưa, thủ tướng. Theo những gì chúng tui điều tra cho thấy thì vụ tập kích đoàn xe tải của Nhật Bản là người của Đảng Cộng sản Trung Quốc làm ra. Theo tất cả những gì cục tình báo chúng tui thu được số vũ khí đã được những kẻ tập kích nên chúng ta đã điều tra và phát hiện ra số vũ khí này bắt nguồn từ Liên Xô. "
Lời này vừa nói ra của Hugh Sinclair làm cho bầu không khí ở đây bắt đầu ngưng trọng, đặc biệt là thủ tướng Neville Chamberlain thì nhíu mày nhìn về phía Hugh Sinclair hỏi:
" Vậy, cục tình báo đã tìm hiểu được mục đích thật sự của Liên Xô trong vụ này và mục đích họ nhúng tay vào Trung Quốc là gì chưa ? "
" Thưa, thủ tướng. Chúng tui đang cho người điều tra mục đích thật sự của người LIên Xô là gì nhưng mà trước đó chúng tui có nhận được một số thông tin có liên quan đến Đảng Cộng sản Trung Quốc nhận một số lượng lớn lo vũ khí của Liên Xô.
Tưởng Giới Thạch và thuộc hạ của ông ta cũng đã phát hiện được một số lượng lớn hàng hoá bao gồm thuốc men, lương thực và một số đồ nhu yếu phẩm khác nằm ở trong kho hàng của Đảng Cộng sản Trung Quốc.
Chúng tui chỉ nghi ngờ là người của Đảng Cộng sản Trung Quốc nhưng mà vẫn chưa biết rõ động cơ của họ là gì nên chúng tui đã cho người đi điều tra. "
Chamberlain và nội các của ông không biết rằng những vụ việc đó đều là do Nhật Bản gây nên. Tất cả vũ khí đểu là do chính Nhật Bản sao chép vũ khí của Liên Xô rồi sản xuất lấy chúng để tạo nên cái cớ cho Nhật Bản đánh Trung Quốc và để châm mồi lửa cho Quốc-Cộng nội chiến.
Chamberlain nghe vậy gật đầu rồi nói:
" Cục tình báo hãy mau chóng điều tra xem mục đích của Đảng Cộng sản Trung Quốc và Liên Xô là gì ? Bộ ngoại giao cũng mau chóng liên hệ với Quốc dân Đảng của Tưởng Giới Thạch và Nhật Bản để kết thúc chiến tranh.
Chiến tranh giữa Trung Quốc và Nhật Bản không phù hợp với lợi ích của chúng ta. Hơn nữa, chúng ta cũng đang bị ảnh hưởng từ cuộc khủng hoảng không có nhiều thời gian để lo chuyện này nên bộ ngoại giao hãy nhanh chóng kết thsuc cuộc chiến này càng sớm càng tốt. "
" Vâng, thủ tướng. "
Sau đó, thủ tướng Neville Chamberlain và nội các của ông bắt đầu thảo luận sang vấn đề khác về các chính sách cải cách để đưa đế quốc Anh thoát khỏi cuộc khủng hoảng này.
Huyện Bách Sắc, tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc
" Hy thiếu soái, tiều tuyến đối với chung ta tới nói là không lạc quan. Quân đội Nhật Bản tập chung tới 7 sư đoàn tinh nhuệ đến từ Nhật Bản và 1 sư đoàn đến từ tỉnh Quảng Đông.
Theo chúng tui ước tính quân đội Nhật Bản tập chung binh lực ở đây lên tới hơn 120.000 ngàn người bao gồm có hàng chục ngàn chiến xe tăng, xe cơ giới, pháo và nhiều thiết bị chiến tranh hiện đại khác của Nhật Bản.
Chúng ta hiện tại cũng chỉ còn có chưa tới khoảng 15.000 người nhưng mà phải bảo vệ nhiều mặt trận khác nhau làm cho phòng tuyến khiến cho tuyến phòng thủ của chúng ta mỏng đến nổi có thể bị vỡ trận bất cứ lúc nào. "
Một người tham mưu đang báo cáo với tình trạng phòng thủ của quân phiệt Quế Hệ cho Bạch Sùng Hy nghe. Bạch Sùng Hy và những người thuộc hạ của ông nghe vậy đều đồng loạt cau mày.
Trước đó, Bạch Sùng Hy và những người thuộc hạ của ông nhận được tình báo chỉ có 1 sư đoàn của Nhật Bản đánh chiếm Tỉnh Quảng Tây. Bạch Sùng Hy và những người khác nghĩ rằng Nhật Bản xem thường quân phiệt Quế Hệ nên định dạy dỗ người Nhật một phen.
Nhưng mà không ai ngờ rằng, Bạch Sùng Hy và những người khác chưa kịp dạy dỗ người Nhật Bản một phen thì nhận được tin báo tiền tuyến xuất hiện đột nhiên xuất hiện 7 sư đoàn khác tấn công làm cho phòng tuyến của họ nhanh chóng sụp đổ.
Sau này, họ mới biết được 7 sư đoàn này chính là sư đoàn tinh nhuệ của Nhật Bản được điều tới đây để xử lý họ. Liên tục trong nhiều ngày, phòng tuyến của họ liên tục bị 7 sư đoàn tinh nhuệ và 1 sư đoàn thuộc tỉnh Quảng đánh làm cho họ phải bại lui và rút lui khỏi thủ phủ thành phố Nam Ninh của tỉnh Quảng Tây.
" Hy thiếu soái. Ngài, gia đình ngài và những người khác hãy chạy tới tỉnh Vân Nam. Chúng ta đã không còn trông vào cuộc chiến này nữa rồi. Phòng tuyến của ta tại huyện Hà Trì vẫn đang chống trả quyết liệt để cản trở bước tiến công của quân Nhật nhưng mà đó chỉ là vấn đề thời gian.
Chúng tui ước tính phòng tuyến của ta tại huyện Hà Trì sẽ sụp đổ nhanh chóng, còn phòng tuyến của ta tại huyện Sùng Tả mặc dù bị bao vây nhưng vẫn chống trả rất quyết liệt.
Phòng tuyến của ta tại huyện Hà Trì sụp đổ đến lúc đó chúng ta sẽ bị tấn công từ 3 hướng là sẽ không kịp nữa đâu nên ngài và những người khác mau chóng rời khỏi đây. Nếu không đến lúc đó sẽ không kịp nữa. "
Bạch Sùng Hy nghe vậy nên ông ngay lập tức phản đối. Ông nói:
" Không được, ta sẽ không đi đâu hết. Ta sẽ ở đây chiến đấu sát cánh cùng mọi người để cho người Nhật Bản biết chúng ta không đễ đói phó đến như vậy. Xâm chiếm lãnh thổ Trung Quốc thì sẽ phải trả cái giá như thế nào. Để cho người Nhật Bản biết chúng ta sẽ chóng trả tới cùng. "
Bạch Sùng Hy vừa nói xong là những vị quan cấp cao khác dưới quyền của ông bắt đầu phản đối.
" Không được. Thiếu soái, ngài nghe chúng tui nói : ' Chỉ cần còn núi xanh, lo gì không có củi đốt ' nên ngay hãy rời khỏi đây đi. Với, bộ óc chiến lượt của ngài thì chúng tui tin rằng sau này ngài sẽ đòi lại lãnh thổ Trung Quốc từ tay Nhật Bản. "