Đế Quốc Nhật Bản

Chương 77: Học viện hải quân hoàng gia, tàu ngầm lớp Kaidai, tàu ngầm TCG Gür và phòng tuyến




May mắn là học viện hải quân hoàng gia là do hệ thống tặng. Lúc đầu, ông cũng không biết chuyện này cho đến khi, hệ thống nói thì ông mới biết được. Sau này, nhiệm vụ chính của hệ thống sẽ không thông báo nữa, sẽ để là ẩn tàng nhiệm vụ cho đến khi nào mình hoàn thành nhiệm vụ mới thông báo.

Đối với, học viện hải quân hàng không mẫu hạm, Hirohito cảm thấy rất cao hứng. Bởi vì, các giảng viên của học viện đều sẽ dạy học viên rất nhiều thứ có liên quan đến hàng không mẫu hạm như là cách sắp xếp đội hình sao cho phù hợp với chiến trường, tấn công hạm đội đối phương và nhiều thứ khác.

Nhưng mà, tất cả những kiến thức ấy chỉ được giảng giải trong phạm vi giới hạn từ đây cho đến khi kết thúc cuộc chiến tranh thế giới thứ 2. Tất cả giảng viên ở đây đều được hệ thống xử lý về vấn đề thân phận, học vấn, chức vụ.... nên Hirohito cũng có thể thở phào một hơi. Nếu mà, những người khác mà hỏi Hirohito về những thứ này thì ông biết trả lời thế nào nên hệ thống xử lý như vậy là hợp lý.

Tàu ngầm loại Kaidai là một loại tàu ngầm hạng nhất do Hải quân Đế quốc Nhật Bản (IJN) vận hành trước và trong Thế chiến II. Tên loại được rút ngắn thành Kaigun-shiki Ōgata Sensuikan. Tàu ngầm loại lớn Hải quân.

Tất cả các tàu ngầm lớp Kaidai ban đầu đều có tên tàu hai chữ số, từ I-51 trở đi. Vào ngày 20 tháng 5 năm 1942, tất cả các tàu ngầm Kaidai đã thêm một '1' vào tên của chúng. Ví dụ, I-52 trở thành I-152. Tàu được liệt kê theo tên tàu ba chữ số nếu chúng có một, hai chữ số nếu chúng không được cấp một hoặc rời khỏi dịch vụ trước ngày 20 tháng 5 năm 1942.

Lúc đầu, Hirohito cũng biết đến Nhật Bản đang có tàu ngầm lớp Kaidai nhưng mà lớp tàu ngầm này không phải các kỹ sư của Nhật Bản thiết kế mà là của Anh. Hải quân không thể tìm thấy một thiết kế tối ưu của tàu ngầm hạm đội, vì vậy họ và Kawasaki Heavy Industries đã gửi nhiều sĩ quan kỹ thuật đến Vương quốc Anh và Đức và có được bản vẽ của tàu ngầm tiên tiến. Lớp L của Anh trở thành Kaidai I, lớp K trở thành Kaidai II và U-142 trở thành Junsen I.

Và, Nhật Bản có một lớp tàu ngầm đó chính là tàu ngầm lớp I-121 đã được hải quân sao chép từ tàu ngầm U-125 của hải quân đế quốc Đức khi chiến tranh thế giới thứ nhất kết thúc. Tàu ngầm lớp I-121 là một lớp tàu ngầm rải mìn trong Hải quân Đế quốc Nhật Bản (IJN), phục vụ từ những năm 1920 đến Thế chiến II. IJN đã phân loại nó là một tàu ngầm kiểu Kiraisen. Tên loại, được rút ngắn từ Kirai Fusetsu Sensuikan.

Mặc dù vậy, những con tàu ngầm đó được cải tiến thêm nhưng mà một số tính năng của các tàu ngầm vẫn đó hoặc không thể thay đổi. Trước khi, cuộc chiến tranh nổ ra người Mỹ sẽ tìm mọi cách để có nhiều thông tin cơ mật về sức mạnh quân sự của Nhật Bản. Trong đó, có các lớp tàu ngầm mà Nhật Bản lấy từ Anh, người Mỹ sẽ làm áp lực để cho người Anh nói ra toàn bộ số liệu và tính năng của tàu ngầm để có thể đối phó với Nhật Bản. Chính vì vậy, Hirohito vẫn muốn có một lớp tàu ngầm phù hợp với Nhật Bản nên ông đã nhờ các chuyên gia kỹ sư đến từ Đức phối hợp với các kĩ sư của Nhật Bản và kết quả cuối cùng của học chính là lớp tàu ngầm Junsen.

Về ngoại hình thì lớp tàu ngầm Junsen giống với tàu ngầm TCG Gür của Đức. TCG Gür là một tàu ngầm do Đức thiết kế được chế tạo vào năm 1929-1930 bởi Nhà máy đóng tàu Echevarrieta y Larrinaga ở Cádiz, Tây Ban Nha và được Hải quân Thổ Nhĩ Kỳ mua vào năm 1935, nơi nó phục vụ cho đến năm 1947. Trong quá trình phát triển và thử nghiệm ở Tây Ban Nha, nó được đặt tên là Submarino E-1, nhưng thực tế nó là một nguyên mẫu (tàu dẫn đầu) của tàu ngầm Loại IA của Đức.

Do sự yêu cầu của Hirohito về một loại tàu ngầm nên công ty NV Ingenieurskantoor voor Scheepsbouw (IvS) có trụ sở tại Hà Lan, một công ty con của Deutsche Schiff- und Maschinenbau AG-AG Weser là công ty NV Ingenieurskantoor voor Scheepsbouw (IvS) có trụ sở tại Hà Lan đang phát triển các tàu ngầm dành cho Đức bất chấp lệnh cấm tàu ngầm của Hiệp ước Versailles đã biết được thông tin này.

Nên đã nhờ phía hải quân liên hệ chính phủ Nhật Bản giúp họ về việc muốn đóng tàu ngầm cho Nhật Bản. Hirohito nhận được tin từ đại sứ quán Đức cũng hơi bất ngờ, nhưng mà ông không có gật đầu đồng ý ngay mà muốn biết rõ số liệu và tính năng của con tàu.

Vài tháng sau đó, một số sĩ quan hải quân Đức (bao gồm Wilhelm Canaris) đến Nhật Bản và đưa cho Hirohito bản vẽ của chiếc tàu ngầm. Hirohito thấy thế cầm lên xem một hồi rồi cũng cảm thán.

Bởi vì, chiếc tàu ngầm TCG Gür này theo kiếp trước của ông thì Đức xây dựng cho Tây Ban Nha. Bây giờ, tàu ngầm TCG Gür lại lạc trôi đến đây, đồ tới mà không hốt thì uổng nên ông nhanh chóng đồng ý và đóng 6 chiếc tàu ngầm TCG Gür. Ông đề xuất về việc cải tiến tàu ngầm TCG Gür với sự tham gia của các kỹ sư Nhật Bản.

Hirohito mua 6 chiếc tàu ngầm TCG Gür thực chất chỉ là tuần tra lãnh hải. Mục tiêu thật sự của Hirohito chính là phiên bản cải tiến của TCG Gür là tàu ngầm lớp S của Liên Xô. Wilhelm Canaris và nhóm sĩ quan hải quân nghe thế đều vui mừng, sau khi, ký xong hiệp ước mua bán quân sự. Họ đã chạy về báo tin vui mừng. Hiện tại, Nhật Bản đã có 4 chiếc tàu ngầm, 2 chiếc khác dự kiến trong năm sau hoàn thành.

Vì lẽ đó, chiếc tàu ngầm TCG Gür đầu tiên đã được hạ thủy vào ngày 12 tháng 8 năm 1925 sớm hơn dự kiến vào ngày 22 tháng 10 năm 1930 là 5 năm. Phiên bản nâng cấp của tàu ngầm TCG Gür đang được thiết kế dự kiến 2-3 năm nữa là hoàn thành.

Hirohito đi tham quan một chút xưởng hải quân Yokohama rồi quay lại hàng không mẫu hạm Kaga. Hirohito mở cửa phòng ra, ông từ bên ngoài nhìn vào thấy căn phòng hơi nhỏ khoảng 20m² nhưng đối với chiến hạm tới nói đây là rất lớn và chỉ có duy nhất hàng không mẫu hạm lớp Kaga là có 4 căn phòng khác nhau tương tự như vậy. Hirohito bước vào phòng thấy, Kazuko và người đang hầu đang dọn dẹp lại lần nữa và trang trí lại căn phòng của mình cho phù hợp với chuyến đi lần này.

Hirohito thấy Kazuko đang làm nên cũng không cản cô, ông đi lại tủ sách lấy ra cuốn truyện One Piece rồi ngồi lên ghế Sofa. Vì, căn phòng rộng khoảng 20m² nên căn phòng có đủ đồ nội thức như là bàn làm việc dành cho 2 người, giường 2 người nằm bên dưới còn một tủ kéo nhỏ dùng để để đồ, tủ sách và nhiều vật dụng khác, căn phòng này còn có một cửa sổ lớn để quan sát bên ngoài đại dương. Hirohito mở ra cuốn truyện không phải là ông đọc truyện mà làm như vậy để đánh lừa Kazuko và những người khác, thực chất là ông lên hệ thống.

Hirohito từ sau khi, ông phong Kiyoshi làm thủ tướng thì thấy khác hẳn ra như là số lượng công việc của ông giảm đi nhiều gần như là không có gì cả không giống như mấy đời thủ tướng trước sẽ cho ông vài công vụ để làm việc nên ông cũng thoải mái lười biếng. Hirohito lười biếng không được bao lâu thì nhận được thông tin đáng quan ngại của KGB về chính phủ Liên Xô khi mà nhóm của Stalin đã có sự phản đối cực kỳ gay gắt về hiệp ước Berlin.

Theo thông tin mà ông nhận được thì Trotsky từ khi ký hiệp ước Berlin thì ông lên làm lãnh đạo Liên Xô. Sau khi, ông lên việc làm đầu tiên của ông là tha cho những người đối lập ngoại trừ nhóm của Stalin, nên ông và nhóm của Stalin càng ngày càng mâu thuẫn sâu sắc. Và, nhóm của Stalin đang bí mật tập chung lực lượng và liên hệ với những người khác để lật đổ Trotsky khi ông mới lên nắm quyền khi căn cơ của Trotsky không sâu. Sự lo ngại lần trước của ông gần như trở thành hiện thực, nếu Stalin lật đổ thành công Trotsky thì Stalin tất nhiên sẽ xóa bỏ hiệp ước Berlin để phản đối việc cắt nhường đất nhưng thực chất là chính là thất bại của ông về vấn đề Mông Cổ.

Stalin mà thành công lên nắm quyền Liên Xô, không sớm thì muộn Liên Xô và Nhật Bản ắt sẽ có một cuộc chiến hoặc là sẽ không có một cuộc chiến nào cả. Đối với, Hirohito sau khi chiếm một vùng lãnh thổ rộng lớn của Liên Xô và có nhiều tài nghuyên thiên nhiên hơn như là than đá, vàng, dầu mỏ..... Quan trọng hơn hết, Hirohito đã hoàn thành mục đích của mình là đá Liên Xô ra khỏi vùng biển Thái Bình Dương. Mặc dù, Liên Xô vẫn còn có các tỉnh phương Bắc tiếp giáp với Thái Bình Dương nhưng mà những vùng đó gần Bắc cực quanh năm cũng sẽ đóng băng cho dù không có đóng băng thì cũng sẽ không có vị trí lý tưởng để xây dựng bến cảng hay xưởng đóng tàu.

Tất cả các vị trí thuận lợi dành cho bến cảng và xưởng đóng tàu của Liên Xô dều năm trong lãnh thổ của Nhật Bản. Hiện tại, Hirohito cũng không muốn tham quá nhiều lãnh thổ của Liên Xô, mà ông muốn tiêu hóa những vùng lãnh thổ mới chiếm được và bảo vệ nó nên ông lên hệ thống thương thành tìm một tuyến phòng thủ lãnh thổ như là hệ thống chiến hào, công sự và một số hệ thống khác. Hirohito lướt trên thương thành như lướt Facebook một hồi thấy nhiều tuyến phòng thủ nổi tiếng như là Tuyến phòng thủ Maginot, Tuyến phòng thủ Siegfried, Bức tường Đại Tây Dương.... được một hồi ông thấy một tuyến phòng thủ rất lạ là nó không có tên trên thương thành nên ông hỏi:

" Linh, tuyến phòng thủ này là của nước nào sao mà không có cái tên ? "

【 Đây là phòng tuyến do hệ thống hợp lại từ nhiều phòng tuyến khác nhau như là Tuyến Rupnik, Công sự biên giới Tiệp Khắc và nhiều công sự khác trên thế giới nên không có tên. Nếu bạn muốn đặt tên thì tự mình mua về mà đặt tên, ở đây mình không thích đặt tên nên để đó. 】

Hirohiro nghe được như thế mắt cũng trợn tròn, hệ thống đây là dụ ông mua phòng tuyến này đây mà. Nhưng mà, Hirohito nghe thấy hệ thống nói như thế cũng tâm động nên ông nói: