Đế Quốc Nhật Bản

Chương 90: Bắt đầu hành động




Quay lại Huyện Mân Hầu, tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc.

Lúc này, nhóm mật vụ KGB đang bao vây xung một ngôi nhà nhỏ. Ở bên trong ngôi nhà nhỏ có khoảng 5 người đang ăn cơm bình thường như bao ngôi nhà khác. Điều làm cho đặc vụ KGB khó hiểu là người trong ngôi nhà này không có tí dấu vết gì hay biểu hiện gì của một nhân vật đặc biệt. Nhưng mà mệnh lệnh đã đưa ra nên họ chỉ có thể chấp hành

Mọi người ở trong ngôi nhà lúc này không biết mình là mục tiêu của KGB, họ chỉ ăn cơm đoàn tụ gia đình bình thường như bao người khác nhưng mà chỉ có điều là hôm nay lại có thêm một người đàn ông khác. Người đàn ông này cũng thay giúp gia đinh này nên họ mời đàn ông đấy ở tạm chỗ mình vài ngày khi ông đang tìm chỗ nghỉ chân.

" 3, 2, 1. Bắn "

Phụt, phụt ....

Bùm bùm .....

Cộc cộc cộc ......

Cộc cộc cộc ......

Cộc cộc cộc ......

Sau khi, người chỉ huy ra lệnh. Hàng loạt tiếng súng và tiếng nổ ở trong căn nhà đột nhiên vang lên làm cho mọi người trong gia đình và người hầu gần đó hết hồn chưa phản ứng kịp thì một số bụi cây bên trong căn nhà đi ra vài bóng người cầm súng rồi nã vào phía người hầu khiến cho những người hầu đều chết hết không ai còn sống.

Gia đình này coi như là khá giả trong vùng. Gia đình này hiện sống trong tứ hợp viện có người hầu đủ thứ nói chung là không thiếu cái ăn cái mặc. Mặc dù gia đinh khá giả nhưng mà hộ vệ coi giữ nhà chẳng ra sao cả. Một nhóm đặc vụ KGB đã lẻn vào nhà và xử lý vài người mà không ai biết. Mật vụ KGB chỉ mất vài phút đã thanh lý toàn bộ người hầu trong căn nhà ngoại trừ gia đình 4 người và người đàn ông trung niên đang ăn cơm.

Người chỉ huy bước vào gian phòng nhìn thấy 5 người lúc này đang núp ở góc tường. Người chỉ huy suy nghĩ, tiếng súng lớn như vậy mà không nghe thấy và có những hành động như vậy thì người đó chỉ có vấn đề về thần kinh. Người chỉ huy cầm lên 2 tấm hình rồi nhìn về phía 5 người bọn họ, nhìn kỹ từng người một cho đến khi xác nhận 2 mục tiêu có trong tấm hình đều ở đây, nên ông ra hiệu xử lý.

Người đàn ông trung niên trong số 5 người đứng lên nhìn về phía người chỉ huy nói:

" Xin lỗi ngài ...... "

Cộc cộc cộc.....

Người đàn ông trung niên chưa nói hết, thì mật vụ của KGB phía sau người chỉ huy cũng không nói nhiều cầm khẩu AKM nả đạn rồi đến 4 người còn lại cho đến khi súng không còn bắn được nữa ( có nghĩa là hết đạn ).

Các mật vụ KGB khác đi tới tách 4 người ra rồi nã thêm băng đạn nữa, đàn ông trung niên hồi nãy cũng như vậy. Một mật vụ KGB đi tới thấy ông vẫn còn sống đang hấp hối nên xã thêm băng nữa cho đến khi chết hẳn. Người chỉ huy thấy như vậy cũng yên tâm nên ông ra lệnh tập trung hết xác mọi người lại một gian phòng rồi đổ xăng và để vài bình xăng ở trong gian phòng rồi đốt lên.

Những người khác sẽ đi đốt những nơi khác xunh quanh căn nhà. Các mật vụ KGB lúc này đang mải mê đốt nhà mà không biết có một cái bóng đen từ phía sau họ chạy qua. Bóng đen này chạy đến cửa đằng sau rồi mở chạy ra ngoài. Lúc này, các mật vụ KGB khác cũng chú ý tới điều bất thường nên họ chạy tới cánh cửa.

Pằng

Nhưng mà họ chưa chạy tới cửa thì đột nhiên có tiếng súng từ bên ngoài vang lên nên các mật vụ KGB chắc chắn là có một người còn sống sót chạy ra ngoài. Sau khi, các mật vụ KGB chạy ra ngoài xem thì thấy ở đó có một đống bộ phận cơ thể bị tách ra. Một mật vụ KGB đi lên kiểm tra xem, mật vụ này sau nhiều lần kiểm tra thì mới xác định được thi thể là của một bé trai tầm 12 tuổi, một mật vụ KGB khác thì cầm vài nhánh cây đắp lên đó.

Sau đó, mật vụ KGB đổ xăng lên cái xác, cành cây và các vị trí xung quanh rồi đốt lên cây đuốt ném vào cho đến khi nó cháy. Các mật vụ KGB quay lại căn nhà và bắt đầu kiểm tra kỹ lưỡng xem còn có ai sống sót để xử lý tận gốc không cho mọi người trong căn nhà này sống sót. Mật vụ KGB đi tới đâu là kiểm tra kỹ lưỡng tới đó, không chừa mọi ngóc ngách nào cho đến khi xác nhận không có ai thì mới bắt đầu đốt.

Các mật vụ KGB đi tới cái giếng cũng không có xuống tìm kiếm mà cầm 2-3 trái lựu đạn ném xuống đó cho đến khi có tiếng nổ rồi đi tới nơi khác kiểm tra. Người chỉ huy cũng biết được việc này cũng vì bé trai mà cảm thấy thương cảm, ở đâu không chạy đi chạy đến cửa sau. Vì để tránh người sông sót chạy ra ngoài nên ông đã bố trí mấy tay bắn tỉa xung quan căn nhà.

Cửa sau căn nhà cũng được ông bố chí bắn tỉa với khẩu súng ngắm Barrett M82 sử dụng đạn 12,7mm. Chỉ cần bắn 1 viên vào người với cỡ đạn đó, sẽ làm cho người đó bị lủng ngực hay mất đi một bộ phận cơ thể.

Barrett M82 (được quân đội Hoa Kỳ tiêu chuẩn hóa là M107) là một khẩu súng trường chính xác bán tự động, chống vật liệu được vận hành giật được phát triển bởi công ty Barrett Firearms Manufacturing của Mỹ.

Còn được gọi là Light Fifty (do buồng của nó của .50 BMG 12.7×99mm NATO cartridge), vũ khí được phân loại trong ba biến thể: các mô hình M82A1 ban đầu (và M82A3), mô hình bullpup M82A2, và Barrett M107A1, với một phanh mõm kèm theo (được thiết kế để chấp nhận một bộ ức chế, và làm bằng titan thay vì thép). M82A2 không còn được sản xuất, mặc dù XM500 có thể được coi là người kế nhiệm của nó. Mặc dù được chỉ định là một khẩu súng trường chống vật liệu, M82 cũng có thể được triển khai như một hệ thống chống người.

Người chỉ huy sau khi thấy mọi thứ đã ổn thoả nên ông cũng cho người thu thập lại những vật có giá trị và ra lệnh rút lui. Bởi vì, tiếng súng và lửa cháy đã hấp dẫn người dân xung quanh đến dập lửa và cảnh sát địa phương cũng đến hỗ trợ dập lửa và điều tra xem chuyện gì đã xảy ra trong căn nhà. Mục tiêu mà mật vụ KGB phải xử lý hiện tại đối với mọi người không có tiếng tăm gì.

Thậm chí, họ là những con người bình thường so với người khác nhưng nếu để họ sống thêm chục năm nữa. Họ sẽ là những nhân vật quan trọng đối với Trung Quốc, thậm chí một người trong số đó chính là nền tảng biến Trung Quốc từ một nước nghèo khó thành một đất nước giàu mạnh hay ăn hiếp các nước láng giềng.

Những người đó là Ye Qun và Đặng Tiểu Bình. Ye Qun là vợ của Lin Biao, Phó Chủ tịch Đảng Cộng sản Trung Quốc, người kiểm soát sức mạnh quân sự của Trung Quốc cùng với Chủ tịch Mao Trạch Đông. Bà chủ yếu được biết đến với việc chăm sóc chính trị cho chồng. Ông Diệp là Ủy viên Bộ Chính trị khóa 9 của Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Bà qua đời cùng với Lin Biao và con trai Lin Liguo trong một vụ tai nạn máy bay trên bầu trời Mông Cổ vào ngày 13 tháng 9 năm 1971. Họ cũng có một cô con gái, Lin Liheng , người không có mặt trên máy bay.

Đặng Tiểu Bình, tên khai sinh là Đặng Tiên Thánh là một nhà chính trị người Trung Quốc, ông là Lãnh đạo tối cao của Cộng hòa nhân dân Trung Hoa từ năm 1978 đến năm 1992. Sau khi Mao Trạch Đông qua đời năm 1976, Đặng lên nắm quyền và lãnh đạo Trung Quốc qua một loạt những cải cách kinh tế thị trường xã hội chủ nghĩa có ảnh hưởng sâu rộng, người Trung Quốc thường gọi ông với danh xưng " kiến trúc sư của Trung Quốc hiện đại ". Ông đã góp phần đưa Trung Quốc trở thành nền kinh tế lớn nhất thế giới về sức mua vào năm 2014.

Ye Qun sinh năm 1917 nên hôm nay cô mới 11 tuổi. Gia đình hồi nãy, chính là gia đình của cô đang ăn cùng ba mẹ, anh trai và một người đàn ông khác chính là Đặng Tiểu Bình. Năm 1926, Đặng Tiểu Bình đến Liên Xô và học tại Đại học Moscow Sun Yat-sen do yêu cầu của đảng cộng sản Trung Quốc. Vì, cuộc chiến tranh Liên-Nhật nên ông về Trung Quốc trễ hơn dự kiến là năm 1927 nhưng mà phải hoãn thêm cho đến năm 1928.

Năm 1928, Đặng Tiểu Bình rời Moscow để trở về Trung Quốc. Ông đi tới tỉnh Phúc Kiến để làm một số công việc cá nhân. Đặng Tiểu Bình vừa mới làm xong công việc của mình thì ông vô tình gặp được cha của Ye Qun. Cha của Ye Qun cũng thấy ông nên đã mời ông về nhà của mình nghỉ vài ngày rồi mới lên đường tiếp. Mật vụ KGB tại Phúc Kiến cũng thấy được nên đã gửi về thông tin về cho Lầu Năm Góc định đoạt.

Bởi vì, cả 2 đều là mục tiêu của KGB nên mật vụ KGB đã theo dõi và điều tra cho đến khi mật vụ KGB mới biết được Đặng Tiểu Bình sẽ sống ở nhà Ye Qun một thời gian. Mật vụ KGB ngay lập tức lên phương án hành động xử lý 2 mục tiêu như hiện tại mật vụ KGB xử lý mọi người trong căn nhà này. Thực chất trong kế hoạch này, gia đình Ye Qun chỉ là mục tiêu phụ giết hay không giết cũng được chỉ là vấn đề thời gian.


----------- Đôi lời từ tác giả:

Mình có đọc thông tin ở phần bình luận của một bạn là " sao nhật không tạo ra một đồng minh như mexico chẳng hạn để chống lại mĩ, từ đó gây ra áp lực biên giới để có thể rảnh tay làm gì đó " Mình sẽ trả lời các câu này cho bạn nào còn chưa biết lắm về vấn đề này.

Vào thời này người Mỹ tuyên bố Châu Mỹ chính là vùng ảnh hưởng của họ ( ảnh hưởng hay cái gì đó đại loại như thế ) không được nước nào khác ảnh hưởng đến Châu Mỹ. Chính vì vậy mà trong lịch sử hầu như không có nước nào hành động nào đến Châu Mỹ. Theo mình biết thì người Mỹ đã ảnh hưởng hầu hết với Châu Mỹ rồi.

Mình cho Nhật Bản và Mexico làm đồng minh thì chắc thằng Mỹ sẽ không phản ứng. Mỹ đến lúc đó sẽ dùng mọi thủ đoạn để đưa ngăn chặn việc này từ ngoại giao, chính trị cho đến vũ lực. Với lại, Nhật Bản cách Mexico nữa vòng trái đất rất khó tiếp viện cho Mexico cho nên mình mới không kết minh với Mexico. Lúc đầu, mình có suy nghỉ đến vấn đề này nhưng mà mình cũng bác bỏ bởi vì nó mất nhiều hơn được.

Phía trên là ý kiến đánh giá của mình nếu bạn nào thấy không đúng. Mong các bạn bỏ qua và thông cảm.

---------------------------------------------