Nếu chuyện đó xảy ra thì những thành quả cải cách mà Hirohito đạt được sẽ bị phá sản trong phút chốc. Chính vì những vấn đề này mà hirohito mới yêu cầu hệ thống làm như vậy, chứ sau này những viên ngọc đó mà vẫn còn hoạt động thì những cải cách của Hirohito sẽ bị huỷ bỏ thay vào đó là một chính sách mới và một hệ thống khác được đưa vào xã họi đó chính là hệ thống cấp bậc.
Đến lúc đó, Nhật Bản sẽ được chia làm một số cấp nhất định nên những điều này là thứ mà Hirohito không muốn xảy ra trong xã hội Nhật Bản. Sau khi, các đặc vụ MSS xử lý tàn dư do Machiko gây ra vừa rồi thì mọi người cũng bắt đầu truy quét một số kẻ khác còn sót lại trong dinh thủ tướng. Machiko thì nhìn về phía người chỉ huy đặc vụ MSS rồi nói:
" Thông báo với tổng bộ MSS và những người có liên quan bắt đầu kế hoạch "
Người chỉ huy đặc vụ MSS nghe được lời nói của Machiko rồi quay lại phía cô hành lễ và trả lời:
" Vâng, thủ tướng "
Người chỉ huy đặc vụ MSS nói xong rồi chạy ra ngoài cùng với những người khác khi họ dọn dẹp xong. Machiko thấy mọi người đã ra hết và đóng cửa lại rồi nên cô cũng ngồi lại vào vị trí của mình, cất thanh kiếm vào tủ rồi làm tiép công việc của mình.
Cảng Hamburg, Đức
Cảng Hamburg là một cảng biển trên sông Elbe ở Hamburg, Đức, cách cửa biển 110 km (68 dặm) trên Biển Bắc.
Được biết đến như là " Cửa ngõ vào thế giới " của Đức, đây là cảng biển lớn nhất của đất nước theo khối lượng. Về thông lượng TEU, Hamburg là cảng bận rộn thứ ba ở châu Âu (sau Rotterdam và Antwerp) và lớn thứ 15 trên toàn thế giới. Trong năm 2014, 9,73 triệu TEU (tương đương container tiêu chuẩn 20 feet) đã được xử lý tại Hamburg.
7 giờ 30 phút sáng
Lúc này, cảng Hamburg đã tạm thời dừng mọi hoạt động. Người dân Đức cũng tập chung tại cảng Hamburg đông đến nổi mà lực lượng cảnh sát cũng không thể khống chế được tình hình, xém nữa là mất kiểm soát may là nhờ có hải quân và quân đội đến hỗ trợ để ổn định lại tình hình. Người dân tập chung tại cảng Hamburg lúc này đã tập chung lên tới gần khoảng 322.036 người ( con số này là bấm đại không nhìn nên mọi người thông cảm )
" Mọi người nhìn kìa, đó là xe của tổng thống " Một người dân thấy đoàn xe của Hindenburg tới nên mọi người. Lời nói này, nhấc lên một làn sóng thảo luận của những người khác.
" Tổng thống cũng đích thân tới cơ à "
" Tổng thống cũng tới thiệt kìa "
" Lần này sẽ náo nhiệt lắm đây "
Đoàn xe của Hindenburg tới toà nhà hải quân rồi dựng lại. Người trợ lý Hindenburg xuống xe rồi đi tới xe ông ngồi mở cửa xe chô ông xuống. Người trợ lý mở cửa xong sau đó, Hindenburg mới bắt đầu xuống xe thì đột nhiên lúc này có một người đàn ông đi tới làm cho người trợ lý của Hindenburg doạ hết hồn định nói gì đó nhưng mà sau khi nhìn kĩ lại thôi
Hindenburg nhìn về cái bóng đen đó là bóng của một người đàn ông trung niên tầm 53-55 tuổi đang mặc đồ tư lệnh hải quân. Hindenburg thấy người đàn ông đi tới chỗ mình và hành lễ rồi ông bắt đầu hỏi:
" Tư lệnh, vị khách của chúng ta đã tới chưa ? "
" Thưa, tổng thống. Họ đang tới dự kiến từ đội hộ tống của ta gửi tới điện báo thì khoảng 30 phút nữa sẽ tới. Nhưng mà tổng thống, ngài có thể gọi tên tôi là Raeder cũng được cũng không cần gọi tôi là tư lệnh đâu "
Người tư lệnh hải quân đó chính là Erich Raeder một trong những người quật khởi lại hải quân Đức. Erich Johann Albert Raeder là một đô đốc người Đức đóng một vai trò quan trọng trong lịch sử hải quân của Thế chiến II. Raeder đạt được cấp bậc hải quân cao nhất có thể, đó là đại đô đốc, vào năm 1939, trở thành người đầu tiên giữ cấp bậc đó kể từ Henning von Holtzendorff.
Raeder lãnh đạo Kriegsmarine trong nửa đầu cuộc chiến; ông từ chức vào tháng 1 năm 1943 và được thay thế bởi Karl Dönitz. Tại phiên tòa Nuremberg, ông bị kết án tù chung thân nhưng được thả sớm do sức khỏe yếu. Raeder được Hindenburg phân công qua Nhật Bản công tác một thời gian rồi sau đó ông về nước và được thăng chức đô đốc và làm Tư lệnh Bộ Tư lệnh Hải quân vào ngày 1 tháng 10 năm 1928.
Điều đầu tiên mà ông làm đó chính là thành lập cảnh sát biển với quân số khoảng 38.000 người nhưng thực chất cảnh sát biển chính là hải quân. Hòa ước Versailles chỉ quy định hải quân Đức khoảng 1.000 lính hải quân nhưng không có nói đến sự giới hạn của cảnh sát biển. Mặc dù, thành lập cảnh sát biển Raeder không giám tăng số lượng lên nữa chỉ khoảng 38.0000 người.
Vì, người Anh bên kia đã phát hiện ra sự hiện diện của cảnh sát biển nên đã bắt đầu làm áp lực. Hindenburg cảm thấy Đức hiện tại không đủ sức mạnh để đối đầu với Anh nên ông đã ra lệnh cho Raeder phát triển cảnh sát biển với con số khoảng 38.000 người. Những con tàu của cảnh sát biển Đức đều được Nhật Bản hỗ trợ, những con tàu này có dáng giống một khu trục hạm nhưng mà thực chất nó là khu trục hạm hộ tống lớp Shimushu được Nhật Bản hoán cải lại thành tàu cảnh sát biển.
" Bây giờ, cậu là tư lệnh hải quân nên ta gọi cậu là tư lệnh đâu có gì sai "
" À, ờ "
Raeder bị Hindenburg nói hợp lý nên không biết phản bác làm sao. Hindenburg nhìn về phía bến cảng, có thứ gì đó nên ông nói:
" Theo như cậu nói thì 30 phút nữa họ mới tới. Vậy con tàu không phải là đang treo cờ Nhật Bản sao, hiện nó đang làm gì ở đó và họ đang làm gì vậy ? "
Raeder thấy vậy nên nhìn về hướng mà Hindenburg đang nhìn thì thấy ở đó có một con tàu của Nhật Bản đã đậu ở đó, con tàu đang dùng cần cẩu để đưa từng chiếc xe từ trên tàu ra. Phía dưới là hàng chục binh sĩ Nhật Bản đang ráo riết kiểm tra lại những chiếc xe vừa mới được tháo dỡ xuống sau đó đồ xăng vào cho nó chạy vài vòng xem có bị vấn đề gì không rồi mới tính tiếp, nhìn họ làm việc hơi vội nhưng mà họ làm việc rất là trật tự, cái nào ra cái đó.
Raeder thấy vậy nên ông nói:
" Thưa, tổng thống. Họ là đội tiền trạm. Theo tui biết khi còn công tác ở bên Nhật là bộ phận nhỏ sẽ được phái đến trước để chuẩn bị điều kiện sinh hoạt, làm việc cho bộ phận lớn đến sau nên họ được gọi là đội tiền trạm. Theo điện báo từ Anh và Pháp gửi đến, những người này sẽ đến bến cảng Anh và Pháp trước 1 tiếng hoặc 45 phút để chuẩn bị mọi thứ trước khi Thiên Hoàng của họ tới. "
" Ừm, vậy thì chúng ta cứ ở trong nhà đợi cho đến khi nào người đó tới thôi "
" Vâng, tổng thống "
Raeder liền dẫn Hindenburg vào trong toà nhà nghỉ ngơi và cũng sẵn tiện ông cũng báo cáo một số thứ có liên quan đến hải quân cho Hindenburg nghe.
30 phút sau
Tu u u u u u u u u u u
Hạm đội hộ tống của Hirohito và Kazuko tới trước sự ngỡ ngàng của người dân Đức và một số binh sĩ của Đức trong đó có tân binh hải quân nhìn thấy vẻ đẹp của tàu tuần dương hạng nhẹ lớp Agano và hạng nặng lớp Myōkō sau khi được hệ thống cải tiến có đường cong tuyệt đẹp như một cô gái xinh xắn làm cho họ muốn chạy lại cầu hôn cô gái.
Các con tàu đi phía trước không có cập cảng mà nhường đường cho hàng không mẫu hạm Kaga cập cảng rồi mình mới cập cảng. Hàng không mẫu hạm Kaga sau đó, một cặp đôi trẻ trên hàng không mẫu hạm Kaga, người dân thấy vậy nên họ đã vẫy tay với cặp đôi trẻ, cặp đôi trẻ cũng vẫy tay lại với mọi người sau đó 2 cặp đôi trẻ xuống cầu thang nơi Hindenburg đã đứng đợi sẵn và 2 bên có những em nhỏ trên tay cầm 2 quốc kỳ của 2 quốc gia quơ quơ liên tục.
" Xin chào, Thiên Hoàng Hirohito và Hoàng Hậu Kazuko. Xin tự giới thiệu ta là Hindenburg tổng thống của đất nước này "
" Vâng, xin chào tổng thống. Ta nhận ra được ngài, ngài chính là thần tượng của ta đó. Đất nước của ta mà có người giống như ngài thì ta có thể an tâm giao hết quân đội cho người đó rồi. "
" Hahaha, không ngờ là ngài còn biết nói chuyện đùa. Bây giờ cũng đã tới giờ rồi chúng ta nên đi thôi, để hôm nay ta đích thân dẫn ngài đi tham quan một số nơi ở thành phố Berlin "
" Ừm "
Cặp đôi trẻ đó chính là Hirohito và Machiko. Hindenburg sau khi thấy Hirohito và Kazuko bước xuống thuyền nên đã bước lên nắm tay và chào hỏi 2 người. Hirohito và Hindenburg nói chuyện rất vui vẻ cho đến khi Hindenburg thấy thời gian không còn sớm nên ông đã ngừng chủ đề. Hirohito thấy vậy cũng không nói nữa.
Những người khác bao gồm cả Kazuko cũng không nói gì. Bởi vì, người Đức quan trọng nhất chính là thời gian, những buổi lễ hay sự kiện người Đức đều rất là coi trọng thời gian, họ làm gì đều rất là đúng giờ, đây chính là quy tắc bất thành văn của người Đức vào thời này và cũng là điểm mạnh để nhiều nước hợp tác với Đức trong nhiều lĩnh vực trong đó có Nhật Bản.
Hiện tại, Nhật Bản cũng đang học quy tắc này của Đức và đã có một số thành quả nhất định. Hirohito đi được một lúc thì ông nhớ đến điều gì đó nên nhìn về phía Hindenburg nói:
" Tổng thống Hindenburg, ngài đang dẫn ta đến xe của ngài có đúng không ? "
Hindenburg nghe vậy cũng quay đầu nhìn về Hirohito nói: