Đêm Đầu Định Mệnh

Chương 18




Qua chơi nhà mẹ trên đường về Linh ghé vào tiệm 24h mua ít đồ về để tối hai vợ chồng trở nhau đi dạo ngồi nghỉ ăn.
Tối hai người đèo nhau đi trên đường ngắm cảnh nhộn nhịp của người Sài gòn, đi qua công viên Lê Thị Riêng, Nhật Minh tạt vào gửi xe, tay nắm tay đi dạo hít thở không khí trong lành.
– Em mệt không?
– Không, đi cho sau dễ sinh.
– Mệt thì nói để tìm chỗ ngồi nghỉ.
Nhật Minh thay cho mình bộ vest đi mặc vào bộ đồ áo thun quần sooc giá trị con người được dấu khéo đi.
Ai nhìn cậu hiện tại nói cậu là ông chủ một tập đoàn, họ chỉ trông thấy một người đàn ông chăm sóc vợ bầu từng li từng tí.
Đi tầm 30 phút Linh hai chân tê rần, cô nói cậu tìm cái ghế ngồi nghỉ ăn chút đồ ăn khuya, Nhật Minh để ý xung quanh nói thầm:
– Linh, em nhìn kìa, bọn họ là một cặp đấy.
Linh nheo mắt nhìn cách ghế cô ngồi và cặp đôi ngồi sát nhau, đêm tối cô nhìn không rõ, mắt Linh bị cận 2 độ càng nhìn không được.
– Họ làm gì vậy?
– Họ đang hôn nhau.
– À!!!
– Mình cũng thử đi.
Linh mất tự nhiên, nghiêng đầu sát mặt cậu tiếng muỗi kêu nói:
– Mình lớn rồi không theo được.
Minh ôm chiếc bụng vượt mặt kéo cô sát vào lòng, cậu đặt lên đôi môi mềm nụ hôn, còn cố hứng khởi nói:
– Thử mới biết cảm giác hẹn hò, lớn hay nhỏ do chính mình, anh muốn em được trẻ như tuổi thực, anh sẽ không để mình quá già không tình cảm.
Ừ đúng vậy, khi yêu một người và được người yêu mình nó hạnh phúc, mình được là chính mình!
Còn 10 ngày nữa đến ngày dự sinh, mẹ chồng Linh không thể về Việt Nam, mọi chuyện bà gọi điện nhờ vả bà ngoại chăm sóc giúp. Sau cháu lớn bà nội chuyển biến tốt cả nhà sẽ về chơi sum vầy.
Nhật Minh không lên công ty làm nữa, mọi giấy tờ quan trọng thư ký sẽ đem về nhà cho cậu đọc rồi duyệt, còn lại việc khác tổng giám đốc làm thay hết. Cậu nghỉ ở nhà chuyên tâm chăm sóc mẹ bầu, chờ chào đón thành viên mới.
Chập tối còn đùa giỡn nhau.
– Em bao giờ thì đau đẻ nhỉ?
– Không biết nữa…..
– Hôm nay hạn rồi mà chưa thấy dấu hiệu.
– Cứ từ từ đến giờ con sẽ ra.
– Ừ nhỉ, có chạy mất đâu …. Là anh lo xa…
Nửa đêm đang ngủ ngon giấc bụng dưới truyền đến cơn đau, nước ối rỉ ra Linh ngồi chồm dậy vỗ người Nhật Minh la to:
– Dậy…. Dậy mau đẻ rồi…..
Nhật Minh bật dậy nách kẹp giấy tờ, tay ôm ngang cô chạy đi ra ngoài lấy xe lái lên bệnh viện.
Linh nhập phòng nhập sinh, Nhật Minh lấy điện thoại gọi cho ba mẹ vợ báo tin vợ cậu đã nhập viện.
Đau 1 ngày một đêm hai mẹ con bình ra tới gặp mặt nhau, nhìn chồng mình bế con trai, Linh mắt đỏ gay gắt vì xấu hổ, khi đau cô mặc cho chồng ở bên lo lắng khuyên can, cô kêu gào, chửi chồng như hát, đến bác sĩ đỡ đẻ còn cười trêu:
“ Em có phúc lắm nhé, em chửi cậu ấy vuốt mặt không kịp, cậu ấy vẫn ở bên em là mừng đấy, có người nghe vợ kêu gào là chạy mất tăm rồi nào còn lo lắng gì nữa,”
Nằm phòng riêng chỉ có hai vợ chồng, Nhật Minh ranh ma lắm, cậu ta cứ thấy cô cho con uống sữa mẹ là sán vào tấm tắc kể lể:
“ Mình tính ra mới được sờ mà ông tướng này nó được ngậm luôn rồi thiệt là số khổ…”
…..
“ Linh hay là em cho con uống sữa ngoài đi không lo không đủ, anh nuôi dư sức.”
….
“ Tí anh gọi mẹ mai vào thăm em mua sữa con nhé, chứ để nó ngậm vậy hỏng hết thì sau anh dùng thế nào?”
……..
Nói nhiều quá bị vợ mắng thì mặt xị ra như trai mới lớn bô bô nói:
“ Em không thương anh tí nào…”
…….
“ Lúc trước nói cho anh thử thì không chịu, giờ ông tướng nó khư khư thế kia sau anh sao thể ngẩng cao đầu trước nó?”
Linh hết cách chỉ biết thỏa hiệp, cô sẽ cho con uống song song sau này con lớn chút sẽ cho uống sữa ngoài người nào đó mới tươi tỉnh lên tí.
Lấy một ông chú không phải dễ đâu nhá, khi ông dở tính hâm hâm ra đau đầu lắm.
Ở viện 1 tuần gia đình ôm nhau về nhà ở cữ, mẹ Linh cách ngày tới nhà một lần trông cháu, dạy cho hai vợ chồng cách chăm con.
Nhật Minh không biết tìm ở đâu ra mấy cách chăm sóc da cho mẹ sau sinh, cậu cứ sáng ra đè vợ xông thuốc , trưa đến ép cô nằm ra cậu lấy muối lăn bụng, theo như cậu nói.
“ Anh đọc trên gg nó bảo thế….vvvvvv”
Chiều đến cậu lấy rượu nghệ ở đâu ra bôi khắp người cô vợ ý nói bôi cho sau đẹp.
Linh trước vô tâm để ý, tâm thần đều tập trung vào trong bụng thai nhi, giờ nhìn chồng chăm sóc mình mà cô rơm rớm nước mắt cảm động.
Bé trai bé bỏng, sợi dây kết nối gia đình hạnh phúc của ba mẹ được đặt tên Nguyễn Nhật Vũ, tên ở nhà gọi là Vũ luôn!
Một tháng thoảng qua, bé Vũ tròn 1 tháng tuổi, gia đình không tổ chức linh đình, Nhật Minh ý muốn ngày này cúng tuổi mụ cho bé rồi gia đình quây quần bên nhau cho tình cảm, nếu tổ chức thì để bé thôi nôi 1 tuổi tổ chức sau. Bé hiện còn nhỏ tránh gặp nhiều người không tốt cho bé nhỏ.
Tóm lại ông chú lo cho vợ con ổng, ổng vẽ ra một câu chuyện để qua mắt thôi.
Con được 5 tháng tuổi, bé giống ba nó như giọt nước, Linh nhìn mà ruột thắt gan đau, cô bắt đền ông chồng già nhà mình.
“ Bắt đền anh đấy, em mới là người mang nặng đẻ đau ra con trai sao giờ nó giống anh thế này, em đi đẻ thuê à?”
Nhật Minh phổng mũi ôm vợ dụ hoặc:
“ Con lớn rồi, ta sinh đứa nữa nhé vợ….”
……
“ Không được, em vẫn còn chưa khỏe đâu.”
……
“ Em để anh chết già à? Người ta sinh xong 3 tháng là được này con 5 tháng rồi, Linh ơi em làm anh khổ quá mà…. Anh 32 năm được lên giường trải nghiệm có lần đến nay cấm hơn một năm anh sắp héo vì chờ rồi vợ….”
Đêm nay Linh tắm xong con trai đã ngủ bên cạnh giường nhỏ, ông chồng già hí hửng lấy đồ đi tắm ra nhảy cái một lên giường hôn vợ như con hổ đói lâu năm….
Hơn 1 năm làm chuyện này Linh mặt đỏ thẹn thùng, Minh cấm dục quá lâu một đêm cậu đòi tận 2 lần tới mức cô vợ ngất xỉu chịu không nổi.
Sáng sớm con chưa dậy, Linh tỉnh nghe tiếng nước trong phòng tắm tí tách, cô biết chồng cô đang tắm.
Dụi mắt ngẩng đầu đối diện Minh từ nhà tắm đi ra.
Linh hét toáng lên:
– Minh anh làm gì m…….ưm…..ưm….
– Nhỏ giọng con dậy bây giờ.
– ƯM…..ư…anh sao không mặc đồ……
– Mặc làm gì, mặc vào lại cởi ra mất công.
– Minh….. Anh……ư…….
– Vợ, mình lần nữa nhé?
– K…..Không…..Không…con tỉnh dậy ……
– Không sao…….
Chăn chùm lại , 10 phút sau tiếng thở dốc ồ ồ nam nhân truyền ra, giọng nữ yếu yếu rên rỉ.
Chống cự không được, buông tay bị thịt thêm lần nữa, cả ngày Linh ai oán hết trợn mắt lại thở dốc.
Cha Minh bế con tủm tỉm cười, cái mặt đáng ghét, tưởng mới nếm lần đầu sẽ yếu ai ngờ cha thuộc dạng khủng trong làng khủng….
– Vợ còn mệt không?
– Không!
– Hết mệt rồi à.
Mắt ai kia sáng như đèn ô tô hỏi dò.
– Hết thì để làm gì?
– Hết mệt tối ta lại làm chuyện người lớn…..
– Sảng hả cha?
– Ờ chồng đang sảng nè… tối hiệp nữa nhé!!!
– Minh cho em xin đi, em chịu không nổi đâu Minh….
…….
Cơm tối xong, con ngủ say tên sói đuôi to lại kéo theo cả người uể oải cô vợ nhỏ lăn giường, đêm nay lăn từ giường ra nhà tắm, lại về giường, kết quả sáng ngày mai cô vợ nhỏ gào um nhà cấm tên chồng sắc lang một tháng không được chạm vào người.
Tên chồng không sợ nhăn răng cười to:
– Lệnh cấm không tác dụng…..
– Anh giỏi lắm Minh.
– Anh không giỏi mà làm em bụng lớn sinh ra cục vàng to đùng này à, cảm ơn em khen chồng nha…
– Nguyễn Nhật Minh anh vô sỉ.
– Vợ buồn miệng cứ chửi anh không tự ái đâu.
Linh:……… ( Mặt dày lên level…….)