Không thể lùi được nữa, song phương tình huống ngươi không c·hết chính là ta vong.
Phải biết Trương Dạ vốn là một người hoà hoãn dễ kết giao, nhưng Tô Hàn tên này nhiều lần đã nổi sát cơ mặc cho Trương Dạ không hề làm gì.
Giờ đây người hoà hoãn lành tính ấy cũng đã có ý định chém g·iết hắn mãnh liệt hơn, Tô Hàn đã thành công bắt ép Trương Dạ trở nên tàn bạo.
Trương Dạ vận dụng bộ pháp lao đến chém mạnh vào người đối phương, đao còn lại vung lên chém đạo kiếm khí lên không trung.
Đạo kiếm khí bên trên không phải lãng phí vô ích, Trương Dạ muốn thử nghiệm, và hắn đã đoán đúng.
Tô Hàn nhăn mày đấm ra một đấm uy lực đối chọi trực tiếp với thanh Tật Phong Đao trong tay Trương Dạ.
Đao và bàn tay sắt giao nhau run rẩy khi hai cỗ lực lượng ngang nhau giao phong, Trương Dạ lại quẹt một đường đao từ trên xuống bổ vào người Tô Hàn. Đường đao ẩn chứa thực khí chạm vào lớp giáp hoàng kim trên người Tô Hàn, nhanh chóng thể hiện ra sự đáng sợ của nó.
Lực lượng biến dị hoàng kim của Tô Hàn bị thực khí ăn mòn đến độ tan biến hẳn đi lớp giáp, tiếp tục xâm nhập vào da thịt của hắn mà hút lấy chân khí.
"Ngươi!? Thứ này là gì!?"
Kỳ trước, Tô Hàn hoàn toàn chưa nếm trải rõ thứ lực lượng kỳ lạ này của Trương Dạ, hắn hoàn toàn kết thúc với ván đấu theo hướng một chiều, nên tình báo đương nhiên sẽ không bằng Trương Dạ.
Tô Hàn giật mình đành gánh chịu một đòn đao của Trương Dạ chém vào tay để lùi ra sau giữ khoảng cách. Nhưng nào để hắn có cơ hội suy nghĩ, bốn đạo kiếm khí ngang tàng quét đến hướng về thân người Tô Hàn với phạm vi rộng rãi.
Theo bản năng không kịp tránh né, Tô Hàn thuấn di bay lên không trung mà không hề biết rằng Trương Dạ đã sớm mong chờ điều này.
"Quả nhiên như ta đoán.. ngươi không thể thuấn di khi đang bị tác động đúng không? Khoái Kiếm!" Đường kiếm khí từ vị trí Trương Dạ lại bắn ra về hướng không trung, biến trận chiến này nghiêng phần thắng về Trương Dạ.
"Đẩu Chuyển Tinh Di!"
"Ngươi đỡ thêm cái này nữa!"
Đồng tử Tô Hàn co giãn đổi thành màu đỏ, một chút máu cũng theo hai bên mắt chảy xuống, hắn xoay cánh tay theo vòng tròn định phản lại đòn t·ấn c·ông như bao lần, nhưng hắn không ngờ đến việc xảy ra tiếp theo.
"Đùng!!"
Phích Lịch Đạn được ném ra sau khi đòn kiếm kĩ chạm vào tay hắn, v·ụ n·ổ lớn trên không trung lập tức diễn ra làm khói đen bay mù mịt.
Cảnh tượng xung quanh bấy giờ đều là một bãi bừa bộn, thân cây bị tác động kiếm khí chặt đứt toàn bộ xung quanh, khói lửa cũng được châm lên thiêu cháy từng ngọn cây lớn.
Sự tàn nhẫn lẫn khốc liệt của trận chiến hoàn toàn có thể nhìn ra được chỉ với môi trường hư hại xung quanh.
Mắt Trương Dạ vẫn hoài chăm chú nhìn vào trên không trung, khi thấy thân hình đen thui rớt xuống không lành lặn, hắn mới an tâm mà thở phào.
Tưởng chừng như hoàn toàn kết thúc, Trương Dạ phi tới xác đen vung đao muốn cắt đứt đầu hắn, hoàn toàn để hậu hoạn về sau không còn.
"Hệ thống.. phục hồi cưỡng chế.."
Chỉ thấy mồm hắn lẩm bẩm trước khi đao đến, một luồng sáng bao quanh cơ thể Tô Hàn chấn Trương Dạ bay ra xa.
"Tên cẩu tặc, ngươi chọc giận ta rồi! Hiệp hai nào?" Luồng sáng bao quanh hắn biến mất, Tô Hàn trong đó lại lành lặn đứng lên nhìn Trương Dạ.
Cho đến giờ, kế hoạch đều đi theo hướng Trương Dạ nghĩ, chỉ có điều này là hắn chưa lường tới. Tái sinh? Cheat thật, mẹ nó! Trương Dạ bực tức mắng một câu.
"Cho ta xem hệ thống của ngươi, làm được gì nào?" Trương Dạ mỉm cười, ra vẻ không biến sắc trêu tức, hắn thực sự ghi nhớ câu này chỉ vì nhỏ nhen.
"Vụt!"
"Na Di Chưởng!"
Thoáng chốc, một chưởng tung ra từ phía sau Trương Dạ vỗ đến. Lực lượng của chưởng này không kém cạnh với mấy đòn t·ấn c·ông từ ban đầu hắn đánh ra, thậm chí còn mạnh hơn.
Thân thể Trương Dạ phản xạ chưa đủ nhanh, bất giác chỉ đỡ được một ít. Tuy nhiên thành công phân tán lực của cú chưởng, nhưng vẫn lãnh trọn mà bay ra xa phun một ngụm máu tươi.
Trương Dạ không di chuyển, cứ đứng nhìn chằm chằm Tô Hàn như thể đang chờ đợi điều gì.
"Ngươi sợ rồi? Đấy là võ kĩ ta học được khi bài danh hạng nhất đấy, ta không dùng kiếm, nên đành chọn chưởng pháp."
Tô Hàn sau khi chưởng được một cú cũng không tiếp tục đuổi theo, hắn duỗi tay ra vẻ chỉ vừa khởi động.
Một lát sau, thân hình Tô Hàn lại chớp lên biến mất, để lại quyền ý bùng nổ bên cánh phải Trương Dạ. Cú đấm ngắm vào đầu Trương Dạ với sát ý rõ rệt muốn lấy mạng hắn.
"Sao ngươi.. thấy được?"
Trương Dạ cong môi cười tà, bộ pháp thi triển né đầu sang bên để cú đấm chỉ sượt qua trước mắt hắn. Hai thanh đao cũng không rảnh rỗi vung lên chém vào người Tô Hàn phản công.
"Ta không thấy.. là ta muốn ngươi phải thuấn di bên đó! C·hết đi!"
Thực khí cùng lôi điện bám vào người Tô Hàn l·ây l·an ăn mòn với tốc độ điên cuồng, dường như có thêm lôi điện làm quá trình bào mòn trở nên nhanh hơn.
Trương Dạ tất nhiên không để phí cơ hội, đao dồn lực lên cổ tay chém phăng bay đi một bên tay của Tô Hàn khi hàng phòng thủ bị giảm xuống.
Nguyệt đao bên dưới đã sắp đâm lên cằm hắn xuyên thủng thủ cấp Tô Hàn kết thúc trận chiến, làm Trương Dạ hưng phấn không thôi. Thì cước lực Tô Hàn đạp vào thân Trương Dạ để Tô Hàn nhún người bắn ra một khoảng xa.
"C·hết tiệt.. tay của ta.." Tô Hàn mặt mày hung tợn nhìn Trương Dạ, ôm lấy một bên tay bị cắt.
"Cho ta xem, hệ thống của ngươi đi nào? Dùng cái phục hồi của ngươi, hiệp ba." Tuy có chút tiếc hận vì không kết liễu được, nhưng Trương Dạ lần này đã chiếm thế thượng phong, nói.
"Thời gian dịch chuyển của ngươi là 10 giây, thứ phản đòn kia, chỉ tác dụng khi ngươi có thể thấy đòn t·ấn c·ông không quá chênh lệch. Ta nói, sai không? Và còn.. con mắt của ngươi, là có điều kiện và phản phệ."
Tô Hàn duy trì trầm mặc, hắn bỗng nhắm mắt lại thở dài một hơi khiến Trương Dạ khó hiểu, ngươi đang đánh nhau thì tỏ vẻ gì chứ?
Cuồn cuộn chân khí từ bên ngoài nhao nhao truyền về thân thể Tô Hàn, giây phút hắn mở mắt ra như thể biến thành con người khác hoàn toàn, áp lực xung quanh từ thô bạo cũng đã thay đổi sang điềm đạm, làm người khác có cảm giác sâu không thấy đáy.
"Vút" Một tiếng, thân thể Tô Hàn biến mất, giây phút tiếp theo cứ ngỡ như hắn sẽ xuất hiện vào điểm mù của Trương Dạ.
Trương Dạ cảnh giác tập trung linh cảm ở điểm mù hòng cản phá đòn đánh.
Nhưng một đấm mạnh mẽ hiện ra phía trước để Trương Dạ lãnh trọn vào mặt cú đấm.
"Argh" Trương Dạ bay xa đập lưng vào tường, máu mũi máu miệng cũng chảy ra không ngừng, Trương Dạ lập tức ngồi dậy nheo mắt tập trung.
"Khai Sơn Quyền"
Tô Hàn lướt đến tung một đấm, Trương Dạ nguyên bản nâng đao lên định đỡ lấy. Chợt, Tô Hàn lại biến mất.
"Na Di Chưởng."
Một vỗ sau lưng in vào người Trương Dạ khiến hắn gục xuống sàn vỡ nát cả sàn đất.
Trương Dạ giờ khắc này như hoàn toàn đang đấu với một con người khác, mọi kế hoạch khiêu khích hắn đặt ra hoàn toàn đổ vỡ.
Như cũ, Trương Dạ dùng Tam Lôi bộ pháp làm sức nhún bay ra xa một đoạn, đứng trước áp lực này, hắn hoàn toàn không có cửa thắng.
C·hết tiệt, phải dùng nó sao? Trương Dạ cắn răng nghĩ, vốn tưởng có thể dễ dàng kết thúc, nhưng tên này có quá nhiều chiêu trò khó chịu. Thứ Tuyệt Diệt chi pháp kia lại không rõ nó thế nào, nhưng nghe Bất Nhĩ nói nguy cơ rất cao.
"Bất Nhĩ, Bất Nhĩ, ta muốn dùng con bài tẩy rồi. Còn không nói, ta sẽ c·hết." Trương Dạ chém ra bốn đạo kiếm khí hướng về phía Tô Hàn nhằm câu giờ.
[Ngươi thật sự là muốn dùng?] Bất Nhĩ đáp lại.
Tô Hàn lúc đó xoay tay phản lại bốn đạo kiếm khí bắn ngược về Trương Dạ, Tô Hàn lần nữa thuấn di bay lên không trung đá xuống vị trí Trương Dạ.
"Xác định, mau giúp ta, tên này ta không đối phó được. Hắn khó nhằn hơn rồi!! ARGH!!" Trương Dạ bốn hướng đều bị khoá chặt, đành dùng hai kiếm đỡ lấy cú đá bên trên. Cú đá nện xuống uy lực như sấm rền, trực tiếp làm chân Trương Dạ lún xuống cả nền đất.
Bốn đạo kiếm khí chém vào người Trương Dạ nhanh chóng tan đi để lại bốn vết kiếm chưa quá sâu. May mắn, hắn chỉ dùng để đánh lạc hướng nên không dùng quá nhiều sức lực.
[Vậy thì.. nhắm mắt lại, buông bỏ mọi thứ, kể cả tâm trí ngươi.] Bất Nhĩ im lặng hồi lâu đáp lại.
Trong hiểm cảnh sinh tử này, Trương Dạ không có cách nào phải làm theo lời hắn. Trương Dạ cắn môi bắn qua một bên tạo khoảng cách, sau đó nhắm mắt lại, thả lỏng tâm trí lẫn tâm hồn. Hắn không rõ Bất Nhĩ định làm gì, nhưng dù sao Bất Nhĩ cũng là hắn, nên cũng không hỏi nhiều.
"Phá Sơn Quyền"
Tô Hàn nhìn Trương Dạ đứng yên nhắm mắt cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, thuấn di bay lên dồn lực và võ ý vào đòn đấm hòng kết liễu tên này hoàn toàn.
Nhưng bất chợt, "Trương Dạ" mở mắt ra nhìn chằm vào Tô Hàn. Đôi mắt đỏ tươi, tròng mắt màu đen như thể ác quỷ, ma khí hiển hiện khắp người "Trương Dạ".
Không khí xung quanh cũng thay đổi hoàn toàn, bầu trời đỏ tươi với xung quanh cây cối đều bị héo khô, mục rữa. Nếu có ai nhìn vào, đều sẽ chỉ có một ấn tượng trong đầu, Ma.
Chỉ thấy "Trương Dạ" không tránh né, hắn chỉ đơn thuần buông đao ra mà giơ tay lên điều khiển cỗ ma khí tà dị kia trực tiếp chấn Tô Hàn nằm xuống đất.
"Quả nhiên.. tiểu tử này vẫn chưa chịu được.."
Thất khiếu "Trương Dạ" chảy đầy máu tươi, hắn không nhanh không chậm giẫm lên đầu Tô Hàn.
"Ê, tên nhãi, hệ thống ngươi làm được gì?"
Tô Hàn vẫn trầm mặc im lặng cố gắng thoát ra khỏi xiềng xích quỷ dị này. "Trương Dạ" thấy hắn không phản hồi, một chân giơ lên đạp bẹp giẫm nát tay Tô Hàn.
"Phẹt"
"Ồ? Có vẻ ngươi không phải Tô Hàn?" "Trương Dạ" nghiêng đầu nhìn xuống Tô Hàn khi hắn bị giẫm nát tay nhưng vẫn không hiện ra tia cảm xúc nào.
"Vậy cuộc dạo chơi thật không có ý nghĩa, đến đây thôi. Sớm muộn, ta cũng sẽ xuất thế."
"Trương Dạ" cười mỉm, dồn cổ ma khí truyền vào trong người Tô Hàn theo đường bàn chân.
Thân thể Tô Hàn dần dần được bơm căng đầy, khuôn mặt hắn hiện ra từng vân đen như hình xăm, một lúc sau nổ một phát tung toé máu thịt văng loạn khắp nơi.
"Đùng!"
"Chán thật.. nên trở về rồi.." Mà "Trương Dạ" giờ đây cũng như đèn cạn dầu, tứ chi hắn gãy vụn tầm nhìn cũng mờ nhạt đi, đôi tai chỉ nghe mỗi âm thanh ù ù.
"Trương Dạ" nhắm mắt lại, thu hồi cỗ ma khí đen đỏ pha lẫn kia về bên trong cơ thể.
"AARGH!!!!"
Phút tiếp theo, tiếng hét chói tai vang lên, phải, Trương Dạ trở về. Ban nãy, Trương Dạ hắn chỉ như mới ngủ một giấc, tỉnh dậy thì bản thân đã nằm xuống đất vương vãi máu tươi, lại bất động với cảm giác đau đớn xé ruột toàn thân mà không một chút ký ức nào đọng lại.
"C·hết tiệt.. c·hết tiệt.. đây là t·ự s·át mà.. chả lẽ lại c·hết ở đây.. Bất Nhĩ.. giúp ta.." Trương Dạ cắn răng nhịn đau kêu cứu.
Không có tiếng hồi đáp lại, Trương Dạ đành tự lực gánh sinh, nhìn đến bàn tay đeo nhẫn nằm trước mắt. Hắn ráng sức bò đến bên cạnh.
Trương Dạ cắn mạnh môi chảy máu, rướn tới nhẫn trữ vật để giọt máu rớt xuống, máu tươi chui vào trong làm hắn mừng khôn xiết.
Phút tiếp theo lòng hắn như chùn lại, căn bản Tô Hàn dựa vào khả năng hồi phục kia.. nên hầu như chỉ đem theo đan dược hồi khí như Chân Khí Đan và vài loại đan dược kỳ lạ. Với hiểu biết hạn hẹp về đan dược, hắn chỉ nhận ra mỗi đan của Chúc Ly với Chân Khí Đan bản thân từng phục dụng, mà đan của Chúc Ly hoàn toàn không giống với cái nào trong đây!
Tầm nhìn dần hao hụt do chân khí cạn kiệt, nội thương ngoại thương đều nghiêm trọng, Trương Dạ mê man lâm vào cơn hôn mê sâu trước khi thấy ai đó đang tiếp cận.
"Vậy.. ngươi là người thắng nhỉ?"
Bóng đen thần bí móc ra một viên đan dược nhét vào miệng Trương Dạ, sau đó vác hắn trên vai biến mất tại chỗ.