"Thế này.. thật sự có thể dùng để mài dũa thân thể?"
Trương Dạ nhìn từng tia sét hung bạo đánh xuống mặt đất để lại từng đạo khét đen do nhiệt độ cao bên dưới.
Đất đá vỡ tung toé, lưu lại từng lỗ thủng trên bề mặt, nhìn tính công kích như thế, chắc chắn không phải là thứ mà cơ thể con người có thể chịu đựng được, huống chi là tu luyện giả Hậu Thiên cảnh.
Hắn bắt đầu hoài nghi tính chân thực về lời nói của Tiền chưởng quỹ, cụ thể là lời đồn về thập trọng tu vi.
Dẫn sét vào người tôi luyện gân cốt, cứng cáp đến một mức nhất định thì mắt xích tu vi sẽ được khai phá.
"Phải hỏi ông ta nghe tên nào đồn chứ.. sơ suất rồi.. có nên không?" Trương Dạ trầm ngâm hồi lâu, hai luồng suy nghĩ thái cực đấu đá bên trong đầu rằng có nên mạo hiểm hay không.
"Thất bại, chờ đón ta là c·ái c·hết thảm thương. Bỏ chạy thì lại.. thoát được một kiếp, nhưng mà, nơi nào sẽ dung túng để ta sống sót khi thế giới này tràn đầy quỷ quái?"
"Thân phận Kiếm Ma lão tổ không thể dùng lâu dài, sẽ lộ.. chưa kể, đám người sở hữu hệ thống chắc chắn sẽ tìm đến ta như tên Tô Hàn"
"Chúc Thiên còn nói, ta sẽ được xem thành tội đồ thiên cổ, nhưng đột phá Tiên Thiên, sẽ chẳng ai biết được ta từng lên thập trọng"
"Bù lại nếu có thể tạo ra ngoại lệ.."
Mắt Trương Dạ hiển hiện quang mang, dường như đã cho ra được quyết định cuối cùng sau một hồi đắn đo suy nghĩ.
"Tẩu Vi Phân Thân"
Miệng niệm khẩu quyết, vận chuyển tâm pháp tạo ra một phân thân y hệt với bản thể, sở hữu ba thành thực lực hệt như hắn.
Tiêu hao bảy thành công lực, Trương Dạ ngồi xuống điều tức lại lượng chân khí trong người, hắn không muốn lãng phí bất kì giây phút nào tại đây.
Trước tiên không thể đâm đầu vào một thứ có sức sát thương cao chót vót bất chấp như vậy được, phân thân dẫu gì cũng có thể chống đỡ vài phần, đủ để Trương Dạ đưa ra phán đoán về giới hạn và sức chịu đựng.
Phân thân sau khi được triệu hoán, sở hữu được lý trí của Trương Dạ đã biết phần nào tâm tư hắn.
Nó dùng tốc lực phóng hết mức vào bên trong đại địa đáng sợ kia, toàn thân được phủ một lớp chân khí bao bọc.
Cái c·hết đối với nó, nghiễm nhiên không quá đáng sợ, khi mà ý thức được nó chỉ là một đạo phân thân được cấu tạo từ chân khí và khẩu quyết.
Ban đầu, tia sét ngẫu nhiên đánh vào xung quanh vô hại với nó hoàn toàn. Cứ như sẽ không bao giờ hạ xuống người phân thân một cách chuẩn xác.
Khoảnh khắc đạo phân thân gần tiếp cận viên ngọc màu xanh nổi bật ở trung tâm, hàng loạt tia sét màu xanh uy lực giáng xuống người nó.
Để nó trực tiếp nổ tung thành nhiều mảnh bụi chân khí rải quanh khu vực tạo thành màn sương xanh.
"Ta biết ngay.. viên đá này mới là vấn đề.." Trước đại địa, Trương Dạ nhìn rõ cảnh tượng vừa rồi diễn ra trong chớp mắt.
Tuy là không cảm nhận được cảm giác của thiên lôi, nhưng từ bên ngoài nhìn vào, da đầu hắn vẫn trở nên tê rần.
Tia sét tiếp xúc phân thân chưa đầy một giây đã bị phá hủy, nói lên được Trương Dạ cũng chẳng cầm cự được quá lâu nếu tiếp xúc trực diện.
Một số ý tưởng nảy lên trong đầu hắn, Trương Dạ triệu hoán các loại v·ũ k·hí phổ thông bên trong giới chỉ ra ngoài.
Hắn vứt hàng đống binh khí rải rác nơi đại địa từ phía xa, để các cụm binh khí nằm xê xích nhau cách 1m trải dài đại địa.
Làm xong, Trương Dạ tiếp tục ngồi xuống điều tức lại chân khí của mình, muốn sống sót, luôn phải cẩn trọng trong mọi vấn đề.
Thời gian không biết đã qua bao lâu, tiếng sét ùm vang phát lên điếng màng nhĩ hắn một màn.
RẦM!!
Đạo thiên lôi từ trên giáng xuống thanh binh khí thô sơ đang nằm trên mặt đất, khiến nó tan nát hoá tro bụi.
Trương Dạ vội mở mắt, dùng hết tốc lực phóng lại vị trí sét vừa rơi xuống.
Mắt thấy phần trên của binh khí đã hoá thành tro, chỉ còn lại phần chuôi thì hắn vui vẻ mỉm cười.
"Thành công rồi"
Hắn hít sâu một hơi, tay đưa chạm vào phần chuôi kiếm, không quên cẩn trọng bật lên đủ loại thủ đoạn phòng hộ.
"Ư.. cái..!!"
Ngón tay vừa chạm vào phần chuôi, lượng điện tích tồn dư lập tức truyền qua tay hắn làm Trương Dạ run người co giật một trận dài.
Từng tia sét bên trong chuôi binh khí truyền qua người hắn, hoa sét trên tay Trương Dạ cũng dần dần được nổi lên bên trên hoa văn rực rỡ.
Tóc hắn đều dựng đứng lên trên, cơ bắp đau đớn, đại não không tài nào giữ vững lý trí để bình tĩnh được khi mà tác động của sét cứ ảnh hưởng làm thân thể hắn mất đi quyền khống chế tạm thời.
Phản ứng cơ thể con người khi bị giật điện là co giật run rẩy, đến khi triệt để mất ý thức liền xem như ngươi xong.
Bằng một cách nào đó, hoặc là ý chí quá lớn, hắn vẫn cố sức vận dụng lượng lượng chân khí biến dị của mình đè ép điện tích trong cơ thể chảy dọc toàn thân, mài dũa từng đường kinh mạch.
Kinh mạch được bồi bổ, bị kích thích giãn nở ra từng chút một, xương cốt bên trong trực tiếp bị tia sét thẩm thấu, gây áp lực làm cho xương xẩu đều rạn nứt.
Thất khiếu chảy máu ròng rã, kéo dài hơn một phút, Trương Dạ mới ngưng run rẩy mà yếu ớt gục xuống mặt đất.
Mắt hắn khép hờ, tay đỡ lấy Hắc Tinh cắm xuống đất cố sức mượn lực lết ra bên ngoài phạm vi sét đánh.
Nếu còn bên trong này, vận số xui xẻo sẽ bị sét tiếp tục bổ xuống, chắc chắn phải c·hết, hắn không muốn đánh cược vào vận may chó má của mình.
Thành công đến được bên ngoài, Trương Dạ nằm la liệt thở dốc, cả người hắn đều mọc lên một ít hoa văn khắp trên cơ thể như những hình xăm, đâu đó vẫn thấy được máu mủ chảy ra từ nơi hoa sét.
Hắn nhắm mắt lại nội thị, xem biến hoá phát sinh bên trong cơ thể.
Kết quả cuối cùng để hắn kinh ngạc một trận, "Vậy mà lại gãy xương hết? Kinh mạch rộng ra.. khoan.. xương của ta hấp thụ lượng điện tích kia rồi!?"
Có lẽ bản thân Trương Dạ cũng không biết, hắn vừa chân chính bước vào một phương trời mới mang tên Luyện Thể.
Thể tu ở đại lục này phải nói là cực hiếm hoi, bởi độ khó và điều kiện của nó để đạt được thành tựu quá hà khắc.
Tiên phong cũng chẳng có ai đi đến bước cuối cùng, cao nhất trong lịch sử Huyễn Tiên lục địa là vị Thánh Tăng đến từ Thiếu Lâm với cơ thể sánh ngang tu vi Niết Bàn cảnh.
Người thường hiển nhiên sẽ không chọn đường khó để đi, thành ra hệ thống luyện thể gần như đã bị lãng quên trong thời nay.
Trương Dạ tiếp tục điều tức chữa trị cơ thể, hồi phục chân khí sao cho đến mức tối đa.
Đảo mắt lại một thời gian trôi qua, hắn liên tục lặp đi lặp lại cách làm cũ của mình, đến hiện tại, hắn đã có thể chống cự được với tia sét mà không run rẩy đau đớn như lần đầu.
Hoa sét trên người đã dần vơi đi một ít, minh chứng cho việc cơ thể hắn ngày một phát triển, thích nghi được với lực lượng cuồng bạo, tuy chỉ gián tiếp hấp thụ tia sét.
Lúc này, trong giới chỉ cũng vang lên tiếng reng reng ồn ào, Trương Dạ lấy làm lạ thả thần thức vào trong kiểm tra.
Thứ phát ra tiếng không gì khác chính là Truyền Âm Cầu, hắn hiển hoá viên đá ra ngoài xem xét, từ lúc bước vào Huyền Hoàng Giới, hắn đều xem thứ này như vật vô dụng mà cất sang bên, hiện tại có dị động mới có thể nhớ đến.
Giọng nói Tiền Hữu Giám theo đó vang lên, "Tiểu hữu, lâu rồi không gặp. Chỉ còn 15 ngày nữa là đến lúc rồi, ta gọi cho ngươi mấy lần nhưng đều không gọi được, kì lạ"
Trương Dạ nghe vậy thì cười cười, "Vậy ông gọi là có chuyện gì muốn nói sao?"
Tiền Hữu Giám nói, "Ta gọi để báo cáo cho ngươi, lần này ta ăn không được, nên rút"
Chưa để Trương Dạ nói, ông ta tiếp tục, "Ngươi biết không? Đã hơn 16 thế lực đến để mua thông tin ta về mỏ linh thạch lần này. Đặc biệt, đều là chính đạo tông phái"
Trương Dạ trầm ngâm một hồi rồi đáp, "Quy mô lần này lớn như vậy? Ta biết ông nghi ngờ ta tung tin.. nhưng không, ta chỉ mới để hai đến ba người biết về chuyện này"
Tiền Hữu Giám tay vỗ trán, "Vậy là rõ rồi.. cơ bản trong mỗi tông môn đều được cài gián điệp từ các tông khác. Phần thịt này, ta không liếm nổi"
Trương Dạ có chút ngoài ý muốn gật đầu, "Ta.. đúng là sai sót rồi, vẫn còn quá thiển cận khi không tính đến chuyện này. Vậy thì, giao kèo giữa ta và ông.."
Lão béo cũng hiểu ý mà cười mỉm, như sớm biết được điều Trương Dạ nói, "Được rồi, ta không thu phí phần trả trước đâu. Cứ xem như đoạn nhân duyên giữa ta và ngươi, chưa kể, Kiếm Ma lão tổ phục sinh cũng đã được xác thực, xem như là phí tạm thời đi, nhân tình thì không đến rồi."
"Vậy đa tạ, không có chuyện gì thì ta tắt đây" Trương Dạ mỉm cười, thái độ của lão béo này thật sự rất chuyên nghiệp, hảo cảm của hắn đối với ông tăng lên không ít, tuy lão vẫn chưa bao giờ chịu thua thiệt trước hắn.
Truyền Âm Cầu được cất vào trong giới chỉ, tâm trạng thoải mái cũng được khép lại thay bằng vẻ quyết tuyệt trên khuôn mặt.
Hắn nhìn về đạo thiên lôi hung hãn trước mắt, hít sâu một hơi tự nhủ, ta làm được, bao lần đánh cược thì ta đều may mắn thắng được, lần này không có ngoại lệ.
Đường nào cũng là đường c·hết, ta thà tìm đường sống trong chỗ c·hết!
Trương Dạ bắn mình chạy vào sâu trong đại địa quyết đoán, đã đâm lao rồi thì phải theo đến tận cùng.
Tam Lôi Bộ Pháp vận dụng triệt để, từng cỗ lực lượng cũng được hắn thi triển ra bên ngoài bảo bọc toàn thân.
Quanh người hắn hiển hiện ra hai vầng sáng toả ra khắp người, một vòng màu xám khói, một vòng màu đen đỏ chất chồng liền kề nhau.
Dưới nền đại địa in rõ từng dấu chân của hắn khi dùng lực đạp lên để bức tốc, Trương Dạ nhanh chóng đã tiếp cận được vị trí viên cầu xanh dương ở giữa trung tâm.
Bên trên bầu trời, thiên lôi dường như cũng cảm nhận được vật cấm kị sắp bị chạm đến, nó tung ra hàng tá tia sét ầm ầm đánh xuống vị trí Trương Dạ.