Rào chắn vỡ nát, quỷ dị tràn lan khắp mọi ngóc ngách.
"Đây là 'Quỷ dị tìm tới' trong lần tiên đoán trước sao?"
"Cũng chẳng có gì ghê gớm, bù lại có phần góp sức vào kế hoạch của ta" Thiên Cơ Diệp âm thầm quan sát từ phía trên đưa ra đánh giá.
Bát Quái đồ khẽ động, toàn bộ Nam Đường Trấn phân thanh hai nửa màu trắng đen phát sáng một lúc rồi dập tắt, cùng lúc đó, Thiên Cơ Diệp khẽ niệm, "Vô cực sinh thái cực, thái cực sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng.. Tứ tượng sinh bát quái!"
"Thiên Cơ bí pháp: Âm Dương Phệ Nhật!"
..
..
Bên ngoài Nam Đường Trấn, khói lửa tràn lan mịt mù khắp các căn nhà xen lẫn cánh đồng lúa.
Mùi cỏ cháy hoà cùng mùi máu toả ra làm bất kỳ ai cũng phải nhăn mũi khi ngửi.
Một tên tu sĩ Hậu Thiên cửu trọng hét lên bên ngoài cổng chính sau khi rào chắn tan vỡ, "Có quái vật!! Tên nào đồn có pháp bảo Địa cấp xuất thế!? Chạy mau!!"
"Ngươi nhát gan cái gì? Chỉ là quỷ vật thế này mà run sợ thì về nhà đi, còn dám ló mặt nói tranh đoạt cơ duyên" Lại thêm một tu sĩ khác với tu vi Tiên Thiên nhị trọng tiến lên, vẻ mặt đầy khinh thường, vung tay tùy tiện cách không g·iết c·hết vài con tiểu quỷ bay trên trời.
"Thấy không? Cách biệt thực lực"
"N-n-ngươi.. nhìn tay ngươi!!" Hậu Thiên tu sĩ chỉ vào tay hắn hét to run sợ.
Chỉ thấy cánh tay vừa vung lên của Tiên Thiên tu sĩ như bị thứ gì ám lấy, da từng chút từng chút một bị lột ra cả phần cánh tay khiến nó chỉ còn phần máu thịt.
Tiên Thiên tu sĩ chấn kinh, sau một lúc hắn như hoá điên lao vào trong biển quái đang ào ào trào ra từ bên trong Nam Đường một cách khó hiểu.
Không cần nói cũng biết kết quả của hắn thế nào.
Chúng tu sĩ vây quanh đủ loại thực lực thầm than sợ hãi, kể cả Thanh Tuyền và Thiên Thư có mặt ở đây chứng kiến trực tiếp cũng không khỏi biến sắc.
Hắn rốt cuộc là bị gì? Không một ai biết được, không ai thấy hay hiểu được.
Thiên Thư nắm lấy tay Thanh Tuyền, "Sư tỷ, không cần phải tham gia. Lần này về thôi, ta đã truyền phù báo cho sư tôn tình hình hiện tại"
"Sư tỷ?"
Ánh mắt Thanh Tuyền đờ đẫn một hồi mới khôi phục lại nguyên trạng, cô nhìn Thiên Thư đáp, "Phụng mệnh sư tôn, cứu người cần cứu"
"Còn cần cứu người!? Cứu bản thân ngươi trước đi!!" Vẻ lạnh lùng máy móc này đôi lúc làm Thiên Thư muốn phát điên, cô hiểu rõ bản tính cứng đầu sư tỷ thế nào, có khi đến mạng cũng chẳng cần.
"Những thứ này có chút quen thuộc" Thiên Thư ngoài mặt tỏ vẻ trấn tĩnh, trong lòng lại dậy sóng, "Sao lại tra ra tên người? Hay là nói ta dính ảo giác? Không thể nào đi? Tình trạng vẫn bình thường.."
"Chả lẽ..!?"
"Sư tỷ, chuyện này ngoài tầm kiểm soát rồi. Nhưng mà.. nếu tỷ cố chấp như vậy, ta cũng không phải là không có cách" Nói rồi, Thiên Thư bày ra bộ dáng không một chút lo sợ nhìn Thanh Tuyền.
Đã không thể khuyên ngăn, vậy trực tiếp kiếm điểm tăng cường cho bản thân!
"Chỉ cần tỷ nghe theo ta"
"Ừm"
Thanh Tuyền lẳng lặng gật đầu nhìn Thiên Thư bằng đôi mắt không chút gợn sóng, biểu hiện cho sự tin tưởng của cô đối với tiểu sư muội này.
Từ khi vị sư muội này bái nhập học viện dưới trướng sư tôn, chưa lần nào là làm cô thôi cảm thán kinh ngạc.
Sự tăng tiến tu vi, đến cả tâm cảnh lúc nào cũng luôn trong phong thái bề trên, điều này không phải một ai cũng có thể làm được.
Cứ như một đường vô địch, chả nhẽ sư muội định đi theo con đường vô địch?
"Sư tôn gọi là cường giả chi tâm nhỉ?"
Nhìn lũ quỷ quái đang ngày một tràn ra mà không có một ai đứng can ngăn, Thiên Thư chủ động truyền chân khí vào thanh âm cất tiếng vang khắp vùng thành trấn khói lửa, "Chư vị đừng lo lắng, thứ này không phải là không có cách giải quyết!"
"Tại hạ Thiên Thư đến từ Xích Tâm học viện, được ân sư cử đến nơi này cũng vì tiên đoán được một phần thiên cơ dị số đang xảy ra ở đây"
"Kính mong chư vị phối hợp cùng học viện giải quyết yêu tà, đem lại bình yên cho bách tính"
Đám tu sĩ nghe xong bốn mắt nhìn nhau, mày nhíu mắt híp suy nghĩ điều gì đó.
Bọn hắn đang do dự, tu chân không phải là vì trường sinh sao? Vậy thì họ còn lao đầu vào nguy hiểm cứu bách tính làm cái gì khi chính mạng sống của mình còn đang bị đe doạ?
Nhất là thứ quỷ dị ghê gớm không một ai hiểu rõ chi tiết, dĩ nhiên sinh ra nỗi sợ hãi.
Số ít người tâm lại đi theo con đường hộ đạo, thủ hộ bá tánh muôn dân. Một số lại đi theo con đường trường sinh tranh đoạt với trời, hai phe lưỡng lập nhanh chóng đã hình thành trong khối tu sĩ.
"Ngưỡng mộ đại danh Thiên cô nương đã lâu, ân sư nhờ người gửi lời hỏi thăm đến Điểm tiền bối" Một nam tử tướng mạo khôi ngô tuấn tú, trán đeo băng xanh, lưng treo trường kiếm bước ra chắp tay khách khí chào hỏi.
Thiên Thư lạnh lùng gật đầu, "Ngươi là?"
Nam tử ngước lên mỉm cười hoà ái, "Tại hạ Mã Tâm đến từ Thông Thần học viện, ân sư là Lịch Vu. Được tiếp kiến cô nương là một chuyện đáng mừng, thế nhưng thời gian lại gấp gáp không để đôi ta tâm tình quá lâu, cô nương có sáng kiến gì trong tình cảnh này sao?"
"Ra là bên đối thủ.. mặc kệ vậy, không dính dáng tới ta" Thiên Thư nghĩ thầm rồi đáp, "Ta sẽ chuyển lời, quay trở lại vấn đề hiện tại, ta muốn biết được nhân số sẽ đứng ra tự nguyện giúp cho bá tính muôn dân"
Dứt câu, khối tu sĩ hộ đạo không chần chừ di chuyển ra sang một bên để chia ranh giới phân cách giữa người hộ đạo và người tư lợi.
Ban đầu phe tư lợi còn thoải mái với lựa chọn họ đề ra, sau một lúc thì hàng trăm ánh mắt đổ vào săm soi đánh giá, khiến họ cũng phải khó chịu tự vấn lòng.
Tu sĩ, tu thế nào cũng là con người, đối với những kẻ trịch trượng thì cái tôi thậm chí còn cao hơn nhiều so với người khác.
Họ chần chừ, đắn đo cũng mau chóng dè dặt đi cùng đám đông "vì nghĩa vì dân" hiện trường bây giờ đã là toàn bộ người đều tham gia.
Bên trong đám đông tồn tại một vài vị đồng môn được Mã Tâm và Thiên Thư kéo lại, cứ thế, hai học viện do Thiên Thư và Mã Tâm dẫn đầu nhóm tu sĩ đồng môn.
Còn lại, đều giao phó cho một vị tráng hán có tinh thần nghĩa hiệp nhất. Nhìn chung là đều dưới trướng của cả hai người sở hữu thân phận bất phàm.
"Cô nương chiêu này thật tốt nha"
Thiên Thư nghe được thanh âm bên tai, vội xoay qua nhìn Mã Tâm trong nháy mắt đã thoắt biến lên vị trí bên cạnh đứng ngang hàng với bản thân.
"Mã huynh lời này có ý gì?" Cô mỉm cười nghiêng đầu truyền âm đáp.
"Sử dụng tâm lý đám đông để áp lực, chèn ép người khác phải bất đắc dĩ tuân theo, nếu không sẽ bị gán là tư lợi nhỏ nhen, ấn tượng xấu, dù còn sống cũng sẽ bị chỉ trích" Mã Tâm lắc đầu cười cười.
Thiên Thư không đáp, mà cho hắn một ánh mắt khen thưởng. Đúng như những gì hắn nói, vốn ban đầu cô đã nhắm đến chuyện này.
Mã Tâm là biến số, qua mắt Thiên Thư chỉ là một NPC với tu vi Tiên Thiên ngũ trọng, nên cô cũng không hà tất phải lo lắng nhiều làm gì. Dẫu sao cô cũng là người có bàn tay vàng bảo mệnh.
Quỷ dị ngày một nhanh chóng đã tràn tới vị trí của tập thể tu sĩ, Thiên Thư hét lớn, "Xích Tâm học viện đi theo ta!!! Ưu tiên cứu người!!"
"Thông Thần học viện, ngăn cản quái vật, cố gắng nhốt nó lại thay vì g·iết! Có trận pháp sư sao!?"
"Tu sĩ chính đạo, phối hợp bọn ta, cố gắng dùng thần thức quan sát tìm dân thường còn sống bên trong!"
"Chạy đi!" Thiên Thư truyền âm riêng cho chư vị đồng môn sau khi kết thúc mệnh lệnh cho toàn thể quần hùng.
Đồng môn Xích Tâm lẫn Thanh Tuyền đều khó hiểu vì mệnh lệnh trái ngược, đầu nhất thời vẫn chưa thể tiếp thu tình huống.
"Còn làm gì vậy!? Không thấy tên kia thương tổn không rõ nguyên do sao!?" Thiên Thư bất lực chỉ đành giải thích, "Các ngươi ở lại cũng không làm được gì, trái lại, ta có bí thuật đào tẩu, dễ dàng lẩn vào trong chạy thoát"
"Mà lại, uy danh của học viện lại được tăng cao hơn, đảm bảo là chẳng tên nào đủ lý trí sống sót qua ải này đâu"
"Tạm nghe muội ấy đi" Thanh Tuyền quay ra đối với Xích Tâm đồng môn nói, cô hiện tại cũng nhận ra tính nghiêm trọng của sự việc.
"Nhưng.. cảm giác thổn thức này là gì cơ chứ?" Cô sờ lên ngực phải, tim cô đang đập thình thịch bất ổn định, như có điều đang thúc ép cô phải tiến vào bên trong.
Khả năng của cô chỉ toả sáng trong việc g·iết chóc, tình huống cứu người hoàn toàn không phải là điểm mạnh của cô, Thanh Tuyền sau một hồi nghĩ ngợi thì cũng cho ra quyết định.
"Kinh Hồng Nhất Thức!"
Thiên Thư vọt người sang một bên, cánh hoa đào theo đó tung ra từ lòng bàn tay cô tạo ra v·ụ n·ổ tại giữa bầy quỷ quái, tạm thời che lấp tầm nhìn từ đôi mắt hời hợt.
Xích Tâm học viện môn đồ cũng đi theo sau, ẩn mình vào lớp khói, tạo hiện trường như cả bọn đều đã xông vào Nam Đường Trấn.
"Họ vào rồi!!"
"Cũng mau mau hết sức ngăn lũ quỷ lại!!"
Tu sĩ chính đạo vô danh tập hợp từ đa dạng môn phái thi triển biệt tài của họ, đồng lòng kết hợp ngăn chặn quỷ dị một màn đầy khó khăn.
Nhưng nào ai biết rằng, Mã Tâm chẳng cho người đi rào đón đám quỷ dị như mệnh lệnh, thay vào đó, hắn dẫn đoàn định xông vào nơi Xích Tâm môn đồ vừa đi thì một bóng đen hấp hối bắn ngược ra ngoài từ bên trong làn khói.
"Khụ khụ.." Người nam tử chật vật ngồi dậy, vẻ mặt suy yếu nhìn toán tu sĩ đang lơ lửng bên trên gật đầu xem như chào hỏi.
"Ngươi là ai?" Mã Tâm ngoài ý muốn hỏi, nhìn đối phương trên người toàn máu me bùn đất, hẳn là bên trong vừa xảy ra một trận khổ chiến.
Nhưng kế hoạch theo dự tính đã vào bao lâu đâu? Còn chưa được năm phút thời gian.
Nam tử dưới đất ho khan, tóc dài búi sau đầu, hông treo chiếc Bát Quái đồ, chùi đi v·ết m·áu trên miệng, "Thất lễ rồi.. Tại hạ Thiên Cơ Diệp đến tử Thiên Cơ Môn, may mắn các vị kịp thời đến cứu viện.. Nếu không ta chẳng chống nổi.."