Ý thức được đánh dậy, Trương Dạ theo bản năng quan sát xung quanh trước một vòng.
Đầu tiên là về tình trạng của bản thân, vẫn không thay đổi gì nhiều sau đợt đối thoại trước, có lẽ thời gian từ khi đó trôi qua chưa được bao lâu.
Thứ hai là tình thế hiện tại, hắn đang được đặt dưới mặt đất. Phóng mắt toàn diện, có vẻ như đây là một căn nhà bị bỏ hoang từ lâu, vì rêu rạ mọc rải rác khắp các vật dụng bị bỏ hoang.
Hoàn toàn không có dấu hiệu của người sống.
Ken két!
"Ca ca, tỉnh rồi ư? Vậy là ta có thể lấy đồ của ca ca rồi?" Giọng nói vang lên, cánh cửa gỗ mục nát được đẩy vào, theo sau là con nữ quỷ vô diện hắn không mong muốn gặp nhất.
"Không, vẫn chưa được. Ngươi thích lấy ít hay lấy nhiều?"
"Dĩ nhiên là lấy nhiều, càng nhiều càng tốt hihihi!" Nữ quỷ đáp với điệu cười man rợ ẩn sau lớp da kia.
"Vậy thì đại ca ca càng phải hồi phục lại, nhân tiện, ca ca hỏi ngươi mấy cái vấn đề, lập tức đưa cho ngươi nhiều hơn" Lại một màn đối đáp bằng tinh thần lực của Trương Dạ diễn ra, đối với lần trước sơ sài, lần này hắn đã có kinh nghiệm hơn ở việc khống chế lực sao cho vừa đủ khiến màn đối thoại được kéo dài lâu hơn.
Nếu không xét về tư chất, Trương Dạ cũng là một phương thiên tài về ngộ tính nhưng lại bị vùi dập bởi đời.
"Ca ca không được lừa Điềm Điềm đâu!"
"Chắc chắn rồi, vậy thì giai đoạn một của chúng ta mà ngươi nói là gì? Ngoài giai đoạn một thì các giai đoạn khác thế nào? Ngoài nương ngươi, còn ai khác xung quanh mạnh hơn nương ngươi sao?" Ra ngươi tên là Điềm Điềm, Trương Dạ cân nhắc một lúc liền hỏi ra vài cái vấn đề chủ yếu.
"A.. giai đoạn cấp một dĩ nhiên là ăn càng nhiều thịt người rồi nha.. nương nói, phải ăn con người, càng mạnh càng tốt để lấy cái gì mà.. DAN..? Ta nghe không hiểu a" Tiểu nữ quỷ Điềm Điềm tay sờ sờ đầu đáp.
DAN? DNA? Thuật ngữ này sao lại tồn tại ở đây? Trương Dạ rung động trong lòng nhưng vẫn đủ tỉnh táo để không mất kiểm soát về mặt khống chế chờ đợi câu trả lởi.
Hắn không chắc có phải DNA hay không, nhưng nếu là thật, vụ này chắc chắn có sự nhúng tay của người xuyên không thuộc phe ngoại thần từ trước, vì những người xuyên không được thần minh triệu gọi như hắn chỉ vừa mới đến, không có thời gian hay khả năng để phát triển đến mức này!
"Giai đoạn a.. có 3 giai đoạn.. giai đoạn cấp một gọi là Giảo, chỉ có ăn để phát triển mạnh hơn! Giai đoạn cấp hai là Trữ, hậu tích bạc phát, hoá hư thành thực! Giai đoạn thứ ba ta chỉ biết tên gọi, Thăng!"
"Ở miếu này nương của ta là vô địch! Còn có các vị thúc bá nhưng họ đánh không lại ta"
"Nói cũng đúng, ca ca trong hình dạng này thì đi kiếm ăn thế nào được? Ta quên mất, phần ca ca đây!" Nữ quỷ giảng giải một tràng thông tin liền vỗ trán, xách hai cái đầu của binh sĩ lúc trước đặt trước mặt Trương Dạ.
"Ăn đi ca ca.. mau mau hồi phục để ta.." Khi nói câu này, Điềm Điềm một mặt đỏ ửng ngượng ngịu khiến Trương Dạ một trận kinh tởm.
Ngươi còn chưa đủ 18 đâu! Cảm phiền đổi lại cô gái nào đủ tuổi pháp lý đã!
"Khụ.. ngươi ra ngoài trước, bộ dáng ta ăn có chút xấu đi"
"Ừm ừm! Ta mỗi ngày đều sẽ mang đến cho ca ca thịt để ăn! Chóng lành lặn!" Điềm Điềm nghiêng đầu tỏ vẻ đáng yêu nhanh chóng rời khỏi sau đó.
Căn nhà lại trở về một mảnh tĩnh lặng, Trương Dạ thở dài một hơi ngao ngán trong tâm thức, "Ta cũng chưa phải là chưa từng ăn qua thịt người.."
"Nhưng mà Điềm Điềm nói đây là miếu sao? Đừng bảo.. nó là Cự Thư Cổ Miếu?" Hắn mà có mũi liền đã hít một ngụm khí lạnh ngay bây giờ, nơi này đừng bảo chưa ai từng nghe qua, thậm chí hành tung của nó còn không ai biết đến.
Chỉ đành tới đâu tính tới đó.
Dịch nhớp màu đen chậm rãi di chuyển về hướng cái đầu máu me của binh sĩ vẫn chưa nhắm mắt, quá trình này cực kì hao phí tinh lực.
Đảo mắt đã trôi qua ba ngày thời gian, Trương Dạ cuối cùng cũng bò tới được cạnh bên chiếc đầu mà từng chút một gặm nhắm cắn nuốt.
Lại hai ngày thời gian trôi qua, Trương Dạ giờ đây đã có thể di chuyển nhanh hơn ban đầu gấp bội lần, trong thời gian đó, Điềm Điềm không bỏ lỡ ngày nào quan sát tình trạng của hắn.
Mà Trương Dạ cũng hấp thu được ký ức của binh sĩ hắn đã cắn nuốt, đối phương là tên lính quèn dưới trướng một vị thống lĩnh trực thuộc một trong Bát Đại Kiếm Vương, Hoả Kiếm.
Qua đợt cắn nuốt liên miên không ngừng nghỉ, ký ức trong đầu hắn bắt đầu trở nên hỗn loạn, Trương Dạ lập tức nhận ra vấn đề trầm trọng.
Não hải hắn bị quá tải thông tin! Còn tiếp tục cắn nuốt như vậy, hắn sớm muộn sẽ quên mất bản ngã của mình mà trở thành một kẻ điên loạn trí.
Trương Dạ đành dùng phương thức ghê tởm nhất, thay vì dung hoà trong nội thể, hắn trực tiếp tách mở miệng nhỏ ở một vị trí trên cơ thể ra để cắn nuốt thịt.
Có vậy, hắn mới không nhận được ký ức từ việc ăn uống.
Thoáng cái một tháng tấm tắc trôi, khối dịch đen ban đầu đã dần mọc ra các xúc tua dài như lần trước, bề ngoài của hắn cũng cao lên hẳn 2m.
Trương Dạ dễ dàng nặn bản thân thành nhân dạng trưởng thành, nhưng đầu của hắn lại là đầu của một con bạch tuộc với các ria chỏm ra, sau lưng còn mọc ra hai cánh dùng để bay khi thực lực chưa đạt mức Tiên Thiên.
Đây hoàn toàn là hắn tự nặn ra cho bản thân, chỉ tiếc nghiên cứu về đấu khí vẫn chưa đủ sâu để hắn có thể tùy tiện điều chỉnh trái tim cho bản thân cùng lúc tu cả năm ngũ hành.
Về mặt đan điền, với cơ thể con người hắn cơ bản đã gầy dựng xong trở lại. Thực lực đã chèo chống lên lại được Hậu Thiên cửu trọng đỉnh như ban đầu.
"Điều tuyệt vời nhất là.."
Quanh người hắn bốc lên cỗ tử khí dày đặc đến đáng sợ, kể cả thần c·hết cũng chẳng mang nhiều áp bức c·hết chóc đến như thế.
Trương Dạ đích xác nhân lúc toàn bộ Nam Đường Trấn bị bóp vo lại thành một viên cầu, cũng là lúc toàn bộ xác c·hết bị ép chặt vào nhau khi hắn còn thanh tỉnh, lập tức vận chuyển Vô Tự Ma Kinh, đem toàn bộ tử khí từ các xác c·hết hút sạch!
"Vô Tự Ma Kinh có 9 tầng, khi ta đạp lên Tiên Thiên, hẳn sẽ chính thức đạt được tầng hai nhỉ? Lần trước cơ chế bảo vệ khỏi lôi điện.. tựa hồ là một trong các công năng của nó, không phải tầng hai thực thụ"
"Còn về Hậu Thiên thập trọng, vẫn chưa có manh mối nào cho thấy nó khả thi.. Hay ta nên đi theo đường của quỷ quái?"
Trương Dạ thoáng chốc rơi vào trầm ngâm, hắn có thể tu luyện chân khí, cũng có thể tu luyện theo đường quỷ quái. Vì quỷ quái ăn thịt tu sĩ sẽ sản sinh ra một thứ tinh chất thuần khiết, chúng hấp thụ cái thứ đó bồi bổ khắp cơ thể, khiến cơ thể cứng cáp như thiết bản.
Chính vì thế, mục tiêu của chúng toàn là tu sĩ thay vì phàm nhân.
"Xét từ một khía cạnh khác, nó như là hệ thống thể tu được lũ quỷ cải biến lại vậy"
"Sau khi rời khỏi đây, ta cũng chẳng có ý định ăn thịt nhân loại làm gì, vẫn nên giữ vững bản tâm thì hơn. Nếu đắm chìm quá sâu vào quyền lực, chính ta đều đánh mất bản thân"
Trương Dạ lắc đầu vứt bỏ đi suy nghĩ nhất thời, hắn là con người, mãi mãi luôn là thế. Có thể tình huống hiện tại khiến hắn phải ăn đồng loại để sống, nhưng cũng chỉ vì hai chữ "cầu sinh".
Hắn không nhận mình là quân tử hay người tốt, theo lời Thư lão, hắn chỉ làm việc mình cảm thấy thoải mái. Đúng sai không phải ai cũng có thể phán xét.
Ken két..
Tiếng mở cửa quyết định vận mệnh tuơng lai của Trương Dạ lần nữa vang lên.
"Ca ca, mẫu thân lần này đã gọi ta về với ca ca rồi.." Điềm Điềm vận trên người một bộ váy trắng rướm máu bước vào trong nói.
"Có phải cũng nên đưa ta đồ của ca ca không? Không thể trì hoãn đâu! Ca ca đã ở giai đoạn một rồi!"
Aiz.. Quả nhiên không tránh được, lòng phiền muộn nhưng ai bảo ta đánh không lại nó cơ chứ?
"Đồ mà ngươi nói là thứ gì?" Trương Dạ nhàn nhạt đáp, qua một thời gian chung sống, hắn cũng hiểu được sơ qua phần nào về thực lực của Điềm Điềm.
Cô bé thực lực khoảng chừng Tiên Thiên ngũ trọng, ở hệ thống quỷ quái thì cô bé nằm tại cảnh giới Trữ.
Hắn không đấu lại cô, nhưng đầu óc cô bé đơn giản, là một ưu thế chắc chắn phải tận dụng khi đối đầu.
"A.. sao ca ca lại không biết được a..?" Điềm Điềm nghiêng đầu tiến tới bên cạnh hắn, không nhanh không chậm đặt vuốt nhọn ngay sát đồng tử Trương Dạ.
"Nương khi có cái này.. thực lực liền đại tăng nha.." Ấn một phát, máu đen phun toé ra thấm ướt tay Điềm Điềm, cô bé chẳng có hề gì là vẻ hoảng sợ mà còn đâm sâu ngón hơn bên trong, ghim móng hẳn vào đồng tử rồi rút mạnh ra khiến mắt phải của Trương Dạ bị cô thô bạo c·ướp lấy.
Ngạc nhiên là Trương Dạ chẳng tỏ ra vẻ đau đớn hay lo lắng, toàn bộ quá trình hắn đều để cô tự tiện xử trảm.
Thông qua hành động lẫn lời nói, hắn đại khái đoán được nương trong miệng Điềm Điềm nói là ai, dĩ nhiên là kẻ thù không đội trời chung của Trương Dạ.
Con quỷ nữ ở Lôi Sa Chi Địa từng đuổi hắn ra bìa rừng để vén lên một màn t·hảm k·ịch tại đó! Hắn còn chưa quên từng lời ả nói, sẽ quay lại lấy con mắt thứ hai!