Ta Tại Hỗn Loạn Tu Chân Thế Giới

Chương 9: Chung kết, chiến Tô Hàn.



Chương 9: Chung kết, chiến Tô Hàn.

"Chung kết, 1177 Trương Dạ đấu với 4492 Tô Hàn!"

Khoảnh khắc này cuối cùng vẫn là đến rồi, Trương Dạ hít một ngụm khí lạnh thở ra nhìn đối phương một bộ dạng ung dung trái ngược hoàn toàn với bản thân.

"Trương Dạ, mong được chỉ giáo."

"Tô Hàn, chỉ giáo."

Ngay khi có hiệu lệnh bắt đầu hiệp đấu, Trương Dạ rút trường kiếm ra nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của đối phương. Thân pháp quỷ dị kia đến hiện tại vẫn làm hắn lo lắng, phải cố quan sát tìm ra điểm yếu của tên quái vật này mới có thể nắm chắc tỉ lệ chiến thắng được.

"Không vào? Vậy ta đến! Thiết Sơn Quyền!"

Tô Hàn lao tới dồn lực vào nắm đấm trực tiếp đối cứng, hai cỗ khí lực sắc bén chạm vào nhau tranh đua nảy lửa. Hai chân Trương Dạ dùng lực đẩy lên tiếp sức cho đòn đánh, lập tức chiếm thế thượng phong đẩy lui Tô Hàn vài bước.

Thanh kiếm trong tay Trương Dạ sứt mẻ một mảnh nhỏ, thế nhưng Trương Dạ không đoái hoài mà lao lên thi triển kiếm kĩ từng đường chém về hướng Tô Hàn.

"Tâm Ảnh Kiếm!"

"Tới lượt ta thôi."

Tô Hàn tránh người né được hết đòn hiểm, đôi mắt hắn nhìn chằm vào thanh kiếm như thể đọc được đòn t·ấn c·ông. Thứ Trương Dạ lo sợ cuối cùng cũng đã tới, thân ảnh đối phương bỗng dưng biến mất.

Luồng linh khí khủng kh·iếp từ phía trên đột ngột giáng xuống làm Trương Dạ không trở tay kịp, theo bản năng dùng kiếm che lên chống đỡ một phần lực lượng. Thanh kiếm gãy vụn thành công phân tán được lực lượng từ cú đấm kia, một ít lực sót lại cũng đủ chấn Trương Dạ va mạnh đầu xuống sàn.

"Khai Sơn Quyền!"

Tô Hàn tiếp tục dồn xuống một cú đấm mạnh vào Trương Dạ đang nằm bất động bên dưới. Trương Dạ bộc phát toàn bộ lực lượng vận dụng bộ pháp dùng lực đẩy bắn người ra phía trước tránh né tạo khoảng cách với y.

"Ồ? Chơi thật nào. Ngươi có lực lượng biến dị, ta cũng có đấy.. còn có võ ý!" Khí thế Tô Hàn bỗng thay đổi từ thất trọng lên bát trọng đỉnh phong, luồng linh khí hoá vàng bao quanh hắn như một lớp giáp phòng thủ cứng rắn, chưa dừng lại, ý cảnh đáng sợ cũng được hắn tung ra.



"Cái gì!?"

"Hắn vẫn còn giấu bài!?"

"Đã có hai tên lĩnh ngộ ý cảnh rồi!"

"Ý cảnh, bát trọng.. lão tử thắng cược rồi!!"

"Nhưng đâu có ai đặt mặt trắng sẽ thắng đâu." Khán giả trầm trồ trước sức mạnh tuyệt đối của con quái vật mang tên Tô Hàn. Có vẻ như kết quả sàn đấu đã được định đoạt.

Một bên, Chúc Ly nhìn vào sàn đấu với vẻ mặt lo lắng, trên tay cô run rẩy nắm giữ chuôi kiếm đến rướm máu vì dùng lực. Cô muốn xông ra chém c·hết Tô Hàn nhưng lại không thể, có quá nhiều xiềng xích cản bước cô lại, khiến cô đi sai một bước sẽ trầm luân vào địa ngục vô độ.

"Tụ lực.."

Trương Dạ thở nhẹ một hơi, khí tức thất trọng phát ra cùng với lực lượng biến dị màu tím ăn mòn hòng đọ khí thế với đối thủ. Một tay đặt ngang hông cầm chuôi nguyệt đao vận sức, từng dòng linh khí tím lịm cũng chui vào bên trong vỏ kiếm dung hoà vào kiếm kĩ đang được vận. Tô Hàn thuấn di từ một bên cánh trái hữu lực t·ấn c·ông Trương Dạ đang bất động vận sức.

Cẳng tay Trương Dạ rách toạc đến đứt cả gân, miệng hắn chảy một ngụm máu do bên hông lãnh trọn cú đá nhưng hắn vẫn không rút kiếm. Cứ thế mà chịu đựng lấy cơn đau nhói bên hông, năng lượng tích tụ dần dần làm kiếm của Trương Dạ nặng nề khó bề rút nhanh.

Trương Dạ biết, bản thân dẫu có ra sao cũng phải vung được một kiếm này. Một kích toàn lực của hắn, hắn đặt cược toàn bộ vào đòn khoái kiếm như bao lần.

Vượt cấp là chuyện khó như lên trời, nhất là khi đối phương điểm nào cũng hơn hắn, bởi lẽ đó hắn muốn đánh cược.

"Ngươi.. cũng ngộ ra ý cảnh rồi!? Là thứ gì.."

Đất đá xung quanh sàn bay lên không trung xung quanh Trương Dạ theo cỗ khí thế ngày một lớn dần không có dấu hiệu ngừng lại, từng tia huyết khí mờ nhạt cũng hiện ra bao quanh cả người hắn.

"Nhìn kìa! Trương Dạ cũng có ý cảnh! Nhưng lại yếu thế so với Tô Hàn nhiều lắm.."



"Năm nay Kiếm Ma Tông chúng ta lên đời, có khi ta cũng có ý cảnh đấy."

"Ngươi ngủ gật rồi?"

Khán đài bùng nổ cảm nhận hai cỗ ý cảnh đang tung ra chèn ép nhau bên dưới.

Chấp pháp trưởng lão là người duy trì trực tiếp sàn đấu, ông có thể cảm nhận rõ tình huống bên dưới hơn bất kỳ ai khác. Tiểu tử Trương Dạ lĩnh ngộ ra thứ gì, lại hung bạo như vậy?

"Quả nhiên.. ngươi là người có hệ thống, chỉ có hệ thống mới giúp ngươi mạnh thế này mà thôi ahahahaha!!! Ta đã tìm hiểu về ngươi, đặc biệt là sau khi ngươi chợt trở nên mạnh hơn chỉ sau vài tháng! Phế vật nghịch tập motip!" Tô Hàn điên cuồng cười phá lên, cùng lúc đôi mắt hắn chợt thay đổi, đồng tử co giãn chuyển sang màu đỏ nhìn chằm chằm vào kiếm kĩ Trương Dạ sắp thi triển như thể đang phân tích.

Nhất kiếm được vung ra chém ra đợt kiếm khí bay thẳng về trước hướng Tô Hàn. Tô Hàn thuấn di biến mất lên phía trên, nhưng đó lại là điều điều mà Trương Dạ nhắm đến muốn thử ngay từ đầu.

"Ngậm mồm lại.. c·hết đi!!" Kiếm cuối cùng được rút ra bộc phá lực lượng thô bạo chém ra hình vòng cung kiếm khí về hướng Tô Hàn. Mỗi lúc kiếm khí lướt trên sàn đấu đều để bên dưới sàn bị nứt vỡ bởi áp lực kinh khủng từ đòn này.

"Đòn nhử? Cũng khá thông minh.. nhưng mà, Đấu Chuyển Tinh Di!"

Tô Hàn hoàn toàn không biến sắc, hắn chỉ đưa hai tay ra phía trước xoay vòng tròn tuần hoàn, đến khi luồng năng lượng tà ác đến gần chạm trán lúc lâu thì bỗng dưng bị hắn xoay ngược lại bắn về phía Trương Dạ.

Đòn toàn lực của Trương Dạ chỉ làm hắn mất đúng một chút máu ở hai bên tay.

Một màn này làm Trương Dạ trực tiếp ngây người, linh khí cạn kiệt cùng thương tích đầy mình khiến hắn khó bề di chuyển tránh né.

Va chạm với cổ lực lượng thô bạo bắn Trương Dạ bay ra xa rìa võ đài. Một rãnh v·ết t·hương do kiếm khí chém sâu hút xuống bả vai trông rất ghê rợn, Tô Hàn phóng đến đạp đầu Trương Dạ xuống không để Trương Dạ có cơ hội nhận thua.

"Xoẹt"

"Ta.. đ.. ARGH!!!"

Bàn tay Trương Dạ bị Tô Hàn giẫm nát làm hắn thất thanh la lớn, tay trái hắn mất đi cảm giác hoàn toàn. Không để Trương Dạ đợi lâu, chân Tô Hàn lại chuyển sang bên tay phải cầm kiếm.

"Cho ta xem hệ thống của ngươi, làm được thứ gì đi?"



"Hệ thống.. ngươi nói cái.. argh!!!" Hai bàn tay hoàn toàn bị Tô Hàn giẫm nát bét, máu tươi toé ra như suối. Trương Dạ bất lực rơi vào tuyệt vọng trước thảm cảnh, khó khăn thở dốc duy trì tỉnh táo.

Ma đạo chính là vô tình như thế, ngươi có t·ra t·ấn, g·iết ai trên sàn, cũng sẽ không một ai quan tâm. Bởi vì ngươi không có thực lực, chưa kể, Trương Dạ cũng chưa phát ra câu nhận thua.

"Ngươi không cần phải lừa ta đâu? Xuyên việt giả ạ. Ta có, đôi mắt nhìn thấu hết thảy sự thật. Chỉ là ta tò mò.. ngươi nhận được thứ gì mà yếu đuối thế này thôi? Nhưng mà, chơi đủ rồi, một núi không nên có hai hổ đâu, Trương Dạ à, kiếp sau chọn kỹ năng thông minh vào." Tô Hàn dứt câu định dùng sức kết liễu sinh mệnh dưới chân hắn.

"Chúc Ly sư tỷ, chẳng phải như thế này là phạm luật rồi sao?"

Cảm giác lành lạnh ngay cổ làm Tô Hàn giơ chân được một ít liền dừng lại, hắn nhìn sang cạnh bên lạnh lùng hỏi.

"Ly tỷ.. đừng.." Trương Dạ dần lâm vào cơn hôn mê do xuất huyết quá nhiều và cạn kiệt chân khí, chỉ nghe được đến danh tự của Chúc Ly.

"Ngươi cứ thử g·iết đệ ấy xem? Ta không tin ngươi có bất kì tỉ lệ sống sót nào trên vũ trụ này từ khoảnh khắc đó trở đi." Chúc Ly gằn giọng nhìn Tô Hàn cảnh cáo, Băng Long Kiếm kề sát cổ của Tô Hàn hơn.

Cổ hàn băng chi khí tuôn ra đóng băng một ít mảnh da thịt trên cổ Tô Hàn như tiếp thêm sức nặng cho lời nói của cô, sàn đấu phảng phất thổi ra khí lạnh phà lên khắp khán đài.

"Chúc Ly, làm càn!"

"Đừng tưởng ngươi có sư tôn chống lưng là có thể nháo!"

2 vị trưởng lão từ trên không trung hạ xuống quát mắng cô ngoài ra không dám làm gì khác. Tô Hàn nhận thấy điều kỳ lạ, tấm thiết bảng này có vẻ không trêu vào được bây giờ, bèn thu chân về rời khỏi người Trương Dạ.

"Mạng hắn, ta sớm định."

"S-số 4492 Tô Hàn thắng, là người bài danh hạng nhất ngoại môn năm nay! Về phòng tĩnh dưỡng, sau 3 ngày có lệnh triệu tập!" Âm thanh công bố kết quả chung cuộc đánh gãy không khí căng thẳng khắp khán đài, Chấp pháp trưởng lão được một phen vã mồ hôi.

"Thứ lỗi, làm phiền hai vị trưởng lão rồi."

"Không sao không sao, ngươi không khó xử hai lão già chúng ta là đủ rồi."

Chúc Ly gật đầu với hai lão giả, lấy ra một viên đan dược nhét vào miệng Trương Dạ rồi ôm hắn bay về phía động thiên của cô.