Dị Giới Thú Y

Chương 162: Đạo tặc công hội



Sau khi An Na quát, qua một lát vẫn không thấy ai trả lời, nhưng trường cung trong tay An Na vẫn không ngừng biến đổi nhắm chuẩn vị trí.

"Bày trận!" Bội Kỳ hét lớn một tiếng, lập tức ba nghìn trọng trang cung kỵ chỉnh tề ngắm cùng một chỗ, "Nhắm bắn!"

Soát soát… Ba nghìn cường nỏ, nhất lần bắn ba mũi tên, gần vạn cây tên theo hướng An Na chỉ chuẩn bị phát động.

"Cút ra đây!" Bội Kỳ lần thứ hai phẫn nộ quát, nhưng vẫn như trước không ai trả lời, "Hừ!" Bội Kỳ hừ lạnh một tiếng, trường kiếm trong tay vung lên, "Phía trước trăm mét, đội một, đội hai công kích bao trùm, đội ba…"

"Bội Kỳ, dừng lại!" Sở Thiên nheo mắt lại nói.

"Điện hạ…" Bội Kỳ sửng sốt, chợt thu hồi trường kiếm, "Xuống ngựa, thuẫn!"

Ba nghìn thiết kỵ cấp tốc nhảy xuống chiến mã, nối đuôi nhau đi trước, dựng lên tầng tầng trọng thuẫn xung quanh Sở Thiên.

"Các ngươi đều lui ra đi… không cần bảo vệ ta." Sở Thiên chậm rãi nói, thấy không ai di động, cho nên quát: "Toàn bộ lui ra, đây là mệnh lệnh!""

"Tuân mệnh!" Bội Kỳ liền ôm quyền, sải bước rời đi.

"Ông chủ, hãy cẩn thận." Ba Bác Tát và An Na cũng xoay người rời khỏi, nhưng Ba Bác Tát khi đi qua Sở Thiên, len lén đưa cho hắn một bình thuốc độc.

"Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!" Đợi sau khi đại quân doanh chỉ còn lại một mình hắn, Sở Thiên hướng về phía trước cười nói: "Lão sư, ngài rốt ruộc cũng tới."

"Hừm!" Theo một tiếng hừ lạnh, thân hình gầy gò mờ nhạt xuất hiện trước mặt Sở Thiên, lạnh nhạt nói: "Ta nên gọi ngươi là Liệp Vũ Sát Thần, hay thượng cổ tế tự đây?"

"Ha ha." Sở Thiên ngồi xuống, lấy ra huy chương Liệp Vũ Sát Shần dán trước ngực, "Ở trước mặt lão sư, ta sẽ là Liệp Vũ Sát Thần."

"Hừm, ngươi còn nhớ lão sư này!" Ảnh cũng ngồi xuống trước mặt Sở Thiên.

"Đương nhiên nhớ!"

"Vậy chuyện ngươi đáp ứng ta chuyện gì?" Ảnh lạnh nhạt nói.

"Lão sư, chúng ta làm cuộc giao dịch chứ?" Sở Thiên híp mắt nở nụ cười. "Ngài huấn luyện ta thành sát thủ, đơn giản là muốn một tên thiểu năng ma pháp như ta đến Biển Cấm cứu Thuấn, nhưng hải vương Bào Uy Nhĩ thực lực cực kỳ kinh khủng, năm đó Bố Lôi Trạch Đảo hơn một nghìn vạn nhân thú đại quân cũng không phải là đối thủ của hắn…"

"Ngươi muốn làm sao?" Trên mặt Ảnh hiện lên một tia giận dữ.

"Lão sư ngài không phải là thiểu năng ma pháp, cứ cho là ta cứu Thuấn ra, ngài cũng không có được bất kì lợi ích nào từ người hắn, e rằng sẽ nhiều thêm một người tranh giành vị trí đạo tặc công hội hội trưởng với ngài."Sở Thiên một ngón tay chỉ chức nghiệp huy chương của Ảnh, "Lão sư ngài cứu Thuấn, chẳng quả chỉ là muốn trọng chấn chức nghiệp đạo tặc, chuyện này, ta cũng có thể làm được!"

"Ngươi?" Ảnh cau mày lại, trầm ngâm nói: "Ngươi có thể phục hưng đạo tặc công hội?"

"Muốn phục hưng đạo tặc công hội. Đơn giản chỉ cần hai thứ." Sở Thiên giơ ra hai ngón tay, chậm rãi nói: "Tiền và người"

"Ta biết ngươi có rất nhiều tiền, nhưng người thì ngươi cũng có thể cho ta sao?" Ảnh hỏi.

"Người ta không có, nhưng ta có thể cho ngài thứ khác." Sở Thiên từ trong giới chỉ lấy ra một tá quyển trục, đưa cho Ảnh, nói: "Ngài xem xem cái này!"

Ảnh nhận lấy, lật hai cái, sau đó mắt sáng lên, "Bí tịch, nhiều đấu khí như vậy ngươi từ đâu lấy được vậy?"

"Ta là đế quốc hữu tướng!" Sở Thiên chậm rãi cười nói.

"Ừm, không sai! có những thứ này ta có thể bồi dưỡng ra càng nhiều cao cấp đạo tặc!" Ảnh gật đầu.

Ngoại trừ thiểu năng ma pháp và đấu khí như Sở Thiên ra, đấu khí là lực lượng nguồn gốc của bất kì một loại chức nghiệp có tính công kích vật lý nào, ít nhất khí tức và lực lượng công kích từ đấu khí pháp quyết,càng là vật mà đạo tặc tha thiết mong ước.Sau khi Sở Thiên biết Ảnh muốn tới, liền đã sớm từ trong quốc khố Khải Tát lấy ra một số bí tịch. Có đặc điểm phù hợp.

"Được rồi, ngươi có thể không cần đi cứu Thuấn nữa." Ảnh có chút cụt hứng nói, kì thật, cho dù Sở Thiên không cho Ảnh bất kì lợi ích nào, Ảnh cũng không có cách nào làm khó Sở Thiên, chỉ dựa vào việc khóa khí tức của An Na, đã không phải là thứ mà Ảnh có thể tránh thoát.

Mấy cuốn bí tịch rách như vậy đã thỏa mãn sao? Sở Thiên có chút không thể tin, phải biết rằng Khải Tát đế quốc quá lớn mạnh, thật ra Sở Thiên cho Ảnh, chẳng qua là vật nhị lưu trong quốc khố Khải Tát đế quốc, mà vũ kỹ cực phẩm chân chính thì, vẫn còn nằm trong tay Lô Địch Tam Thế, cho dù là Sở Thiên cũng không có tư cách nhìn thấy.

Có đôi khi Sở Thiên cũng đang suy đoán, Sắt Lâm Na không đến hai mươi tuổi đã trở thành ma đạo sư rồi, vậy trong truyền thuyết thiên tư Sắt Lâm Na cao hơn Lô Địch Tam Thế?

Sau khi về nhà, để tìm ra bí mật Sắt Lâm Na không thể sống quá năm mươi tuổi, Sở Thiên đã từng cẩn thận tỉ mỉ tìm đọc hồ sơ cơ mật của Khải Tát, tuy rằng không thể tìm được cụ thể ngày mất của của hoàng tộc Khải Tát, nhưng lại khám phá ra chuyện khác, năm ngàn năm trước, khai quốc đế vương của Khải Tát nhờ vào một thanh trường kiếm, xuyên qua ma pháp cấm chú phá hủy Đông Phương đệ nhất đế quốc, Khải Tát đế vương sau đó đều không còn ai ra tay, cho đến khi chiến dịch Bố Lôi Trạch của ngàn năm trước. Dưới bóng ma Bào Uy Nhĩ, gần như tất cả mọi người đều quên, thời đó Khải Tát đế vương Lô Địch Nhất Thế, một người một kiếm chém giết hai đầu thập giai ma thú!

Thân là đế vương kiệt xuất nhất của Khải Tát nghìn năm qua. Thực lực chân chính của Lô Địch Tam Thế, có thể lớn mạnh đến bao nhiêu? Trong lúc nhất thời, Sở Thiên có chút thất thần!

"Phất Lạp Địch Nặc!" Ảnh gọi một tiếng,khiến cho Sở Thiên từ trong trầm tư tỉnh lại, "Cho ta bí tịch như thế, ngươi muốn có thứ gì?" truyện được lấy tại TruyenFull.vn

"Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!" Sở Thiên chỉnh lý tư tưởng, có chút ngập ngừng nói:" Cái này… Lão sư ngài cũng biết, những bí tịch này đều là cơ mật của Khải Tát, nếu như một ngày có người điều tra ra, là ta đem đồ cơ mật của Khải Tát tiết lộ ra ngoài, vậy…"

"Đừng nói lời vô ích!" Làm sát thủ, Ảnh quả thực không hưng thú với loại thuật ngữ lòng vòng chính trị này.

"Hắc hắc, vậy ta nói thẳng." Sở Thiên cười, giải thích nói: "Ta muốn sau khi lão sư ngài huấn luyện ra sát thủ, có một bộ phận có thể gia nhập vào Phất Lạp Địch Nặc gia tộc!"

"Ngươi muốn ta giúp ngươi huấn luyện sát thủ!" Ảnh mạnh đứng lên, giận dữ nói: "Không thể!"

Sở Thiên mỉm cười giơ một ngón tay ra, nhẹ nhàng nói: "Một nghìn vạn kim tệ! hàng năm một nghìn vạn!"

Ảnh không nói nữa, làm một sát thủ, bất luận thực lực mạnh cỡ nào, giết bao nhiêu người, mục đích cuối cùng của hắn chỉ có một: kiếm tiền!

"Có những kim tệ này, lão sư người có thể thu nạp vô số học sinh thiên tư ưu dị, mua tài liệu ẩn thân tốt nhất trên đại lục, có thể trùng kiến đạo tặc tổng bộ, thậm chí có thể mua một miếng đất, thành lập một đạo tặc vương quốc!" Sở Thiên nheo mắt dụ dỗ nói: "Ngà chẳng qua chỉ bỏ ra một số thủ hạ ưu tú mà thôi."

Ảnh cụt hứng ngồi xuống, sửng sốt sau một lúc lâu, nói: "Ta… Ta đồng ý!"

"Ca ngợi Tử Thần!" Sở Thiên nở nụ cười khoái trá.

"Ài!" Ảnh thở dài,vứt cho Sở Thiên một bao quần áo, nói rằng: "Những thứ này vốn là để chuẩn bị cứu Thuấn, hiện tại không xài nữa, tất cả cho ngươi vậy!"

Sở Thiên mở bao quần áo, bên trong là một nhuyễn giáp hắc hắc, còn có một bộ áo choàng màu máu thêu hình bộ xương khô.

"Đây là thượng cổ thần khí, Lời nguyền của Tử Thần." Ảnh giải thích nói: "Vật này vốn có ba món, tuy rằng vũ khí quan trọng nhất đã bị mất, nhưng nó vẫn có thể khiến cho thuật ẩn thân của ngươi không có khe hở."

"Lão sư, ngài thực sự cho ta?" Sở Thiên ngạc nhiên nói. Tùy tiện đem tặng thần khí cho người khác, Ảnh cũng rộng rãi quá chăng.

"Hừm, thứ này chỉ có ngươi mới có thể sử dụng!" Ảnh phẫn hận nói: "Cái nhuyễn giáp này và áo choàng một khi mặc ở trên người, sẽ hấp thụ ma lực và đấu khí của chủ nhân, ta không dùng được!"

"Ha ha, đa tạ lão sư!" Sở Thiên nheo con mắt lại nở nụ cười, Lời nguyền của Tử Thần, dường như là chuyên môn thiết kế cho Sở Thiên thiểu năng ma pháp và đấu khí sử dụng vậy.

Cởi pháp bào, sau khi mặc Lời nguyền của Tử Thần lên người, Sở Thiên lại mặc thêm pháp bào, thử một chút thuật ẩn thân, không ngờ Lời nguyền của Tử Thần đã làm ẩn mất pháp bào trên thân Sở Thiên.Một nguồn năng lực kì quái, bắt đầu ba động trên mình Sở Thiên, thật là thoải mái.

Mẹ nó! thật là vật tốt! Trong lòng Sở Thiên tán thưởng một câu

"Có được nó, ngoại trừ Thuấn và sát thủ tu luyện thượng cổ đạo tặc thuật, không có ai có thể ám sát ngươi nữa." Ảnh nói

"Lão sư ngài có thể ám sát ta không?"Sở Thiên đột ngột hỏi.

"Có Tinh Linh vừa rồi bên canh, ngươi còn phải sợ sao?"Ảnh bất đắc dĩ nói:"ta đi đây, ngươi đem kim tệ giao cho đạo tặc công hội của Khải Tát là được rồi, ngoài ra thân phận Liệp Vũ Sát Thần của ngươi ta sẽ giúp ngươi bảo mật…" Nói xong, Ảnh liền biến mất.

"Tạm biệt lão sư!" Giải quyết được Ảnh - cái người phiền phức này, Sở Thiên nhẹ nhõm rất nhiều, cũng đi bộ ra khỏi quân doanh.

Ba Bác Tát và mọi người đang sốt ruột đợi bên ngoài.

"Không có gì đâu!"Sở Thiên khoát tay, biểu thị mình rất an toàn.

"Ông chủ, vừa nãy có phải là cao cấp đạo tặc?"Ba Bác Tát hỏi.

Sở Thiên gật đầu, sau đó cười nói: "Là hội trưởng đạo tặc công hội, bát cấp ám sát giả ảnh!"

"A?" Ba Bác Tát cả kinh nói: "Hắn tới làm gì?"

Ba Bác Tát đã sớm là tâm phúc của Sở Thiên, Vì vậy Sở Thiên cũng không giấu hắn, "Ảnh theo ta làm cuộc buôn bán, sau này hàng năm vào ngày này, ta cấp đạo tặc Khải Tát công hội một nghìn vạn kim tệ, sau đó sẽ có một nhóm sát thủ thêm vào gia tộc."

"Ha ha ông chủ ngài lại lời rồi," Ba Bác Tát cười nói: "Một nghìn vạn đổi một nhóm cao cấp đạo tặc, chậc chậc, thực là đáng." Dưới sự giáo dục của Sở Thiên, pháp thần Ba Bác Tát này ngày càng giống gian thương.

"Được rồi, An Na ngươi qua đây!"Sở Thiên kêu An Na, vừa nãy trong lúc Ảnh nói tới Tinh Linh, khiến Sở Thiên nghĩ tới Hắc Tinh Linh Thôi Thiến - người có thù với mình.

"Ngươi có biết ai tên là Hắc Tinh Linh Thôi Thiến không, cô ta là cửu cấp ám dạ thần tiễn!" Sở Thiên hỏi.

"Thôi Thiến? Ta biết, ông chủ người cũng biết cô ta mà?"An Na khó hiểu hỏi.

"Ta biết cô ta?" Sở Thiên sửng sốt.

"Ông chủ ngài không phải đã xem danh sách của Tinh Linh tộc chúng ta sao? Thôi Thiến là thê tử của Đức Khắc!"

Thì ra là quản gia Đức Khắc của An Đạo Nhĩ, chẳng trách Thôi Thiến có thù với lão tử! Sở Thiên nheo mắt lại, "Bội Kỳ, hiện tại Đức Khắc thế nào rồi?"

"Đức Khắc từ khi bị ông chủ bắt, vẫn luôn bị giam giữ trong địa lao tại địa lao của cấm vệ quân đế đô, cơ quan tình báo Ba Lý đại nhân và Khố Á Tháp đại nhân đang thẩm vấn hắn, nhưng, nghe nói không điều tra ra được gì."

"Không điều tra ra? Ba Lý tinh thần hệ pháp thần cũng không điều tra ra?" Sở Thiên ngạc nhiên nói.

"Vâng, Ba Lý cục trưởng cũng không điều tra ra, có người nói bệ hạ còn vì thế mà quở trách Ba Lý đại nhân." Bội Kỳ nói.

"Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh!" Sở Thiên vẫy tay một cái, "Bội Kỳ và An Na tiếp tục huấn luyện, Ba Bác Tát theo ta đi xem Đức Khắc…"