Dị Giới Thú Y

Chương 613: A Tư Nặc!



Lẽ nào đứa con riêng của Sáng Thần là Mặc Phỉ Đặc? Sở Thiên nghĩ thầm, không biết cha mę, sắp được hơn hai vạn tuổi, tất cả đều phù hợp, nhưng có thật là Mặc Phỉ Ðặc không?

Thực ra trong lòng Sở Thiên vẫn luôn nghĩ đến một người khác, thực ra chỉ cần giải quyết một vấn đề nhỏ, thì người đó sẽ phù hợp tất cả các điều Nhưng không cần quan tâm đến nó nữa, bất luận đúa trẻ đó có phải là Mặc Phỉ Ðặc hay không, cũng phải đối phó với Mẫu Thần trước rồi tính.

"Mẫu Thần, người tìm Mặc Phỉ Ðặc làm gi?" Sở Thiên vừa hỏi, trong lòng vừa Suy tính. "Tại Sao ta phải nói cho người biết?" Mẫu Thần lạnh lùng cười: "Nói mau, Mặc Phỉ Ðặc ở đâu?"

Nói thật, Sát kiếp Giả đó đã thất tung lâu rồi, mộ của Ba Nhĩ và Ðịch Á Lạc đã không người chăm Sóc, Sở Thiên quả thật không biết hắn đang ở đâu, nhưng nếu biết, Sở Thiên cũng không thể bản rẻ huynh đệ của mình.

Nheo mắt suy nghĩ, Sở Thiên cười nói: "Hành tung của Mặc Phỉ Ðặc không ổn định, lần cuôi cùng ta gặp hắn là ở Ðịa Ngục."

Mẫu Thần chau mày, "Ðịa ngục lớn như vậy, cụ thể là ở chỗ nào?"

"Thái Dương thần cung!" Sở Thiên nói luôn một địa điểm mà hắn vừa nghĩ ra, lần cuối cùng hắn gặp Mặc Phi Đặc, Sát Kiếp Giả đó đang Ở Huyết luyện ngục giết người!

"Được, Khố Khoa Kỳ, Cáp Địch Tư, các ngươi theo ta đến địa ngục!"

"Nghĩa mẫu, Xin đợi một chút!" Khố Khoa Kỳ gọi Mẫu Thần lại, rồi cười nói với Sở Thiên: "Nghĩa mẫu đã đuổi Ái Lệ Ti ra khỏi nhà, vậy phải gọi người là Phất Lạp Địch Nặc miện hạ rồi, những lời miện hạ vữa nói đếu là thật cả sao? Ha ha, miện hạ đừng ngạc nhiên, uy tín của miện hạ từ trước đến nay luôn.... chà chà!"

"Đúng, nếu không phải hài nhi nhắc nhở, ta suýt đã quên mất" Mẫu Thần quay người nhin Sở Thiên.

Sở Thiên nhún vai, "Nếu ngươi không tin, ta còn cách nào khác?"

Khố Khoa Kỳ cười, "Chẳng phải bậy giờ miện hạ cũng đang nhàn rỗi hay sao, vậy để A Mạt Kỳ đi cùng chúng ta một chuyến?"

"Xin thứ lỗi, ba ngày Sau ta phải kết hôn, không rảnh để đi theo các ngưƠi!" Sở Thiên bỡn cợt. xem tại TruyenFull.vn

Khố Khoa Kỳ cười nhạo nói: "Long thần miện hạ tức giận rồi Sao! Được rồi, dù Sao tam giới cũng lớn như vậy, nghĩa mẫu, chúng ta cứ đến địa ngục tìm trước, nêu tìm không được, Bố Lôi Trạch của Phất Lạp Ðịch Nặc miện hạ cũng còn ở đó mà!"

Mẫu Thần hơi gật đầu, mang theo nghĩa tử và Cáp Địch Tư không tình nguyện cùng đi theo.

"Ha ha, cũng Xem như đã đối phó được với mẹ ta rồi!" linh hốn Tiểu Bạch quấn quanh người Sở Thiên, "À, chàng nghĩ mẹ ta có ý định gi? Sao lại dễ dàng trả An Cát Lệ Na lại cho chúng ta, lại còn hỏi chàng tin tức của Mặc Phỉ Ðặc, đó chẳng phải là thông báo cho chúng ta biết, bà ta biết Mặc Phỉ Đặc là đệ đệ ta sao?"

Sở Thiên lắc đầu cười nôi: "Ngươi sai rồi, Mẫu Thần cũng không biết chuyện của Sử Đế Phân, nên cho rằng chúng ta không biết Sáng Thần có một đứa con riêng, vì vậy bà ta mới quang minh chính đại hỏi tin tức của Mặc Phỉ Ðặc. Còn về việc tại sao bà ta trả An Cát Lệ Na, đó chính là ý của Khố Khoa Kỳ, trong mắt Khố Khoa Kỳ, Cáp Ðịch Tư hữu dụng hơn An Cát Lệ Na, vì vậy hắn mới Xúi giục Mẫu Thần dùng An Cát Lệ Na đổi Cáp Ðịch Tư!"

Nói Xong, Sở Thiên thả vong linh An Cát Lệ Na ra, rồi làm cho cô ta tỉnh lại. An Cát Lệ Na tỉnh táo lại, vừa thấy Sở Thiên liền cười khổ một lúc, "Tự ta làm ra, rồi đã có báo ứng, làm trò cười cho ngươi rồi!"

"Trò cười sao?" Sở Thiên cười, "Thí nghiệm gần đây của ta có lẽ ngươi đã biết? Bị biến thành vong linh không có nghĩa là không còn cách thay đổi."

Vong linh mờ ảo của An Cát Lệ Na run lên, "Ta còn có thể biến thành thần tộc được Sao?" "Thuật tế tự thượng cổ của ta đã có lúc nào làm ngươi thất vọng chưa?" Sở Thiên nheo mắt cười.

Tiểu Bạch nói: "Uy tín của chồng ta không được tốt lắm, ta sẽ bảo đảm cho ngươi được chứ? Chỉ cần ngươi nghe lời, ta sẽ bảo Phất Lạp Ðịch Nặc biến ngươi trở lại thành thần tộc."

An Cát Lệ Na đã bình tĩnh, nhàn nhạt hỏi: "Nói đi, các ngươi muốn gì?"

"Chuyện của ngươi, còn việc tại sao Mẫu Thần muốn tìm Mặc Phỉ Đặc? Tại Sao bà ta lại dễ dàng tha cho ngươi??"

"Ðown giản vậy sao?" An Cát Lệ Na cười cười, "Bà ta tha cho ta, bởi vì ta đã giúp bà ta một việc, là một việc mà bà ta đã cầu mong bấy lâu nay."

"Nói tiếp đi!" Sở Thiên chăm chú lắng nghe.

"Nhiều năm trước, ta có một người bạn, gơi là Khải Sắt Lâm, lúc đó ta và cô ta đều là Hạ Vị Thần, những đến khi Khải Sắt Lâm lấy chồng, chồng cô ta có sức mạnh rất lớn, tặng cho cô ta cái gọi là Kinh Cức nguyên tố lĩnh vực!"

"Chờ chút " Sở Thiên đột nhiên nheo mắt "Ta mong ngươi nói rõ một chút, đừng nên lừa ta, chồng của Khải Sắt Lâm là Sáng Thế Phụ Thần "

An Cát Lệ Na thần Sắc biến đổi, "Làm sao ngươi biết được?"

"Ha ha, chuyện ta biết nhiều hơn tưởng tượng của ngươi nhiều, được rồi, nói tiếp đi!" Trên mặt An Cát Lệ Na âm tình bất định, do dự một chút rồi nói tiếp: "Ðều là Hạ Vị Thần, dựa vào điều gì mà sau khi Khải Sắt Lâm lấy chồng lại mạnh hơn ta? Hơn nữa Khải Sắt Lâm lại luôn khoe khoang lĩnh vực trước mặt ta! Ta không phục, nhưng cũng không có cách gì, cho đến một ngày, Khải Sắt Lâm đang mang thai lại chạy đến chỗ ta cầu cứu"

Nói đến đây, An Cát Lệ Na nói thêm một câu, "Trước lúc đó, chúng ta là tỷ muội kết nghĩa!"

Sở Thiên vỗ vỗ vào_linh hồn Tiểu Bạch đang Ở trên người, cười nhạo nói: "Tỷ muội? Ha ha! Tỷ muội cũng có thể trở mặt được!" An Cát Lệ Na lạnh lùng cười, "Không sai, ta đã trở mặt với cô ta! Lúc đó ta không biết chồng của Khải Sắt Lâm là Sáng Thần, hơn nữa lúc đó Khải Sắt Lâm bị trọng thương, Thần Cách đều đã bị đánh tan! Phất Lạp Ðịch Nặc, nếu Kinh Cức nguyên tố lĩnh vực đặt trước mặt ngươi, ngươi có thể không động tâm không?"

Sở Thiên thần sắc không thay đổi, cười lớn nói: "Vi vậy ngươi giết Khải Sắt Lâm?"

"Ta không Xấu Xa như ngươi tưởng tượng đâu! Khải Sắt Lâm bị trọng thương không thể chữa trị được, vì vậy mới chết, lúc đó ta cũng không có thuật tế tự thượng cổ của ngươi, muốn cứu cũng không cứu được!" An Cát Lệ Na thở dài, "Mấy ngày trước đây ta lừa Mẫu Thần, nói Khải Sắt Lâm là do ta giết, như vậy Mẫu Thần mới vui mừng, mà thả ta ra!"

An Cát Lệ Na lại thở dài, "Nhưng ta cũng đã làm một việc không tốt đẹp gi, đứa con mà Khải Sắt Lâm_để lại, cô ta nhờ ta giao Kinh Cức nguyên tố lĩnh vực lại cho đứa trẻ đó, nhưng ta... đã lấy mất nó!"

Tiểu Bạch vội la lên: "Ðứa trẻ kia đâu? Có phải là Mặc Phi Đặc không?"

"Cứ nghe ta nói h́ết đã!" An Cát Lệ Na chậm rãi nói: "Ta đã lén đưa đứa trẻ đó về gia tộc của Khải Sắt Lâm, giao lại cho cha mẹ của Khải Sắt Lâm chăm sóc, không lâu sau đó ta nhờ vào lĩnh vực của Khải Sắt Lâm, rồi thu nạp gia tộc của Khải Sắt Lâm làm thuộc thần, đồng thời uy hiếp cha mẹ Khải Sắt Lâm giấu tất cà mọi tin tức về đứa trẻ đó, ha ha, bọn họ cho đến chết vẫn luôn nói đó là đứa trẻ họ nhận làm cháu nuôi, chứ không phải là cháu ngoại của họ!"

Dừng một lúc, An Cát Lệ Na nói tiếp: "Sau đó ta có mưu đồ, là nhờ vào áp lực gia tộc, biến đứa trẻ đó thành người kế vị... dù Sao tất cả những thứ ta có cũng là do Khải Sắt Lâm cho, thì trả toàn bộ lại cho con cô ta là được rồi!"

"A Tư Nặc! Trời ơi" Tiếu Bạch vỗ trán, "Con nhện hay ngủ kia là đệ đệ ta!"

Sở Thiên vẫn có chút nghi ngờ, "Chính là A Tư Nặc từng nói với ta, khi hắn Ở trong bụng mẹ đã từng nói chuyện với cha hắn nhiều lần, nếu những điều này là thật, tại sao hắn lại không biết những chuyện Xảy ra năm đó?"

"A Tư Nặc là người như thế nào, người biết rõ chứ?" An Cát Lệ Na cười khổ nói: "Khi Khải Sắt Lâm nói chuyện phiếm với ta cũng đã từng nhắc đến chuyện Sáng Thần nói chuyện với A Tư Nặc, điều đó là thật, nhưng trước khi mẹ hắn bị Mẫu Thần truy sát, hắn đã ngủ say rồi, cho đến lúc ta giao hắn lại cho ông ngoại hắn hắn vẫn chưa tỉnh! Bây giờ nhắc đến ta vẫn còn bái phục hắn, khi sinh ra hắn vẫn còn ngủ, làm cho Khải Sắt Lâm cứ nghĩ rằng con mình đã chết rôi!"

Thực ra, An Cát Lệ Na, thậm chí cả bản thận A Tư Nặc đều không biết một bí mật, đó là A Tư Nặc không ngủ say, mà là do mật pháp của Sáng Thần, năm đó Sáng Thần đã giữ Sức mạnh đã khống chế Tư Đặc Ân lại trên linh hồn A Tư Nặc, A Tư Nặc ngủ không ngừng, chính là trong tiềm thức đi tìm sức mạnh đó.

Sau đó khi A Tư Nặc trở thành Hạ Vị Thần, chi có trong giấc mơ cũng có thể thấy trước được tam trọng lĩnh vực, nhưng điều này cũng đã làm cho các Chủ Thần chú ý rồi, năm đó các Chủ Thần vì tranh giành nhân tài này, mà còn nảy ra một trận tranh cãi, nhưng đây đều là những chuyện đã qua rồi Sở Thiên nhíu mày, "Những phân thân kia của ngươi quà thật dâm loạn bất kham, tại sao Kinh Cức nguyên tố phải có giao hợp mới phát huy hêt sức mạnh?"

"Khụ!" Tiểu Bạch ho một tiếng, An Cát Lệ Na cúi đầu không trả lời.

Sớ Thiên ngượng ngùng cười, hiểu rồi, năm đó Sáng Thần và người tình đã cùng luyện thành nó.

"Ðược rồi, vấn đề cuối cùng, tại sao Mặc Phi Đặc lại có mặt trong chuyện này?" Sở Thiên hỏi.

"Vì bảo vệ cho A Tư Nặc, ta chỉ còn cách dùng Mặc Phỉ Ðặc làm lá chắn!" An Cát Lệ Na nói: "Vì hoàn cảnh của Mặc Phi Ðặc cũng gần giống A Tư Nặc, tuổi tác xấp xỉ nhau, thân thế bất minh hơn nữa năm đó Khải Sắt Lâm có Kinh Cức nguyên tố lĩnh vực hộ thân! Vì vậy ta nói đứa trẻ đó là ngục khuyển, còn nữa, Khố Khoa Kỳ biết chuyện năm đó Mặc Phỉ Ðặc phân hóa thành ba đầu, ta nói đó là do ảnh hưởng của Kinh Cức lĩnh vực! Cuối cùng, chẳng phải Mặc Phỉ Đặc đã lĩnh ngộ đươc Sáng Thần Chi Tâm rồi sao? Ha ha, ta nói đó là sức mạnh mà Sáng Thần ban cho hắn để chế ngự Tư Ðặc Ân!"

Nói đến đây, An Cát Lệ Na nở nụ cười, "Đương nhiên ta làm cho Mẫu Thần hoàn toàn tin rằng Khải Sắt Lâm chết trong tay ta, vì vậy bà ta mới tin lời nói dối Mặc Phỉ Ðặc là đứa trẻ đó!"

"Chỉ đơn giản vậy Sao?" Tiểu Bạch không dám tin.

"Vậy còn có thể phúc tạp như thế nào nữa? Đúng rồi, quan trong nhất là tính cách của Mặc Phỉ Ðặc! Một khi Mẫu Thần tìm đến hắn để đối chứng, ta nghĩ Mặc Phỉ Ðặc nhất định lười biện giải, trực tiếp động thủ giết người, như vậy, thân phận là con riêng của Sáng Thần của hắn đã được chứng thực rồi!"

Sở Thiên lắc đầu,"Ngươi điên rồi, lại đẩy phiền phức cho Mặc Phỉ Ðặc, cũng không khác gì ném vào đầu ta!" thở dài, hắn nói tiêp: "Ði thôi, vê Bố Lôi Trạch, đến chỗ con trai của Sáng Thần để nói chuyện! Ðúng là, con riêng của Sáng Thần lại là con rể của nhà ta!"

_Ðúng lúc này, thông tin thạch của Sở Thiên reo lên, là Sắt Lâm Na, giọng của nàng có vẻ thiếu kiên nhàn, "Mau về giải quyêt chuyện của Mẫu Thần, con trai chàng và A Tư Nặc đều gặp chuyện không hay rồi!"