Địa Ngục Trần Gian

Chương 122: Thức tỉnh



Vĩnh Dạ thiên sư vừa xuất hiện, từ bên trong áo bào đen tỏa ra một uy lực vô cùng mạnh mẽ, những người dưới đài bao gồm cả Vương Kinh Long đã bước vào kim đan nhiều năm nay cũng cảm thấy toát mồ hôi lạnh.

Đây chính là thực lực thật sự của Vĩnh Dạ Thiên Sư!

Thế này thì cũng quá đáng sợ rồi!

Chỉ mới là uy lực đã có thể khiến bản thân bị sự sợ hãi chi phối!

Vương Kinh Long lau đi mô hôi lạnh, nhìn Vĩnh Dạ Thiên Sư cười, lên tiếng: "Đây là việc nội bộ của Huyền Môn ta, e rằng thiên sư không cần hỏi đến."

Vĩnh Dạ thiên sư chỉ cười lạnh: "Tương lai có thể hắn sẽ gia nhập Vĩnh Dạ ta, ai nói với ngươi ta không có tư cách hỏi đến, ai dám động đến một cọng tóc của hắn, ta giết cả nhà người đó!"

Vĩnh Dạ thiên sư vừa dứt lời, người người có mặt đều đều chìm vào im lặng, thế này là có ý gì? Những lời này của Vĩnh Dạ thiên sư rốt cuộc có ý gì?

Những trưởng lão Trương gia vốn dĩ muốn bảo vệ cho Trương Long Tâm lúc này đều ngẩn ra.

Cái gì gọi là tương lai Trương Long Tâm muốn gia nhập Vĩnh Dạ?

Lẽ nào Trương Long Tâm này đã ngầm bước một chân thông đồng với Vĩnh Dạ rồi sao?

Nghĩ tới đây, các trưởng lão Trương Gia trong lòng cũng bắt đầu lưỡng lự.

Nhìn thấy sự việc đến nước này, Trương Long Chính cũng hoảng, vội vã lên tiếng: "Đừng làm nhục Trương sư đệ của ta, trước đây trên lôi đài chư vị cũng đều thấy, Trương sư đệ một lòng thật sự muốn giết đối phương, chuyện này làm sao thể hiện có quan hệ với Vĩnh Dạ được?"

Lời này của Trương Long Chính cũng khiến người người rơi vào trầm tư, một lúc lâu sau, Vương Kinh Long lúc này mới cười lạnh một tiếng: "Ai biết được? Nói không chừng Trương Long Tâm là muốn cởi bỏ hiềm nghi nên mới giết người của Vĩnh Dạ, dù sao so với hắn, những người Vĩnh Dạ này cũng không đáng nhắc tới, giống như năm đó, Diệp Kiếm Nhất của Trương gia các ngươi vì muốn lấy sự tín nhiệm của Vĩnh Dạ mà giết cả Trưởng lão nhất đoạn Trương gia."

"Vương trưởng môn cũng biết Trương sư đệ không giống bình thường, trong tình thế như vậy vẫn có thể giậu đổ bìm leo, sợ là muốn loại bỏ mọi uy hiếp, cố ý nhỉ!" Trương Long Chính kỳ lạ nói ra.

Bản thân anh ấy được gia chủ đời kế tiếp của Trương gia bồi dưỡng, đối với hết thảy âm mưu, dương mưu, tự nhiên hiểu rõ như lòng bàn tay, sở dĩ lúc này chống lại con cáo già nhiều năm Vương Kinh Long này cũng không tới mức rơi xuống thế hạ phong.

Không giống một vài Thái Thượng trưởng lão, khổ tu nhiều năm như vậy, thực lực đã được nâng cao, đối với cách cư xử vẫn còn chưa đủ khôn khéo.

"Ngươi, ngươi vừa nói cái gì, ta đây là vì thiên hạ chúng sinh mà suy nghĩ, trên người tên tiểu tử này này mang chướng khí lớn như vậy, hiện tại còn có liên hệ với Vĩnh Dạ, ai nói rõ được chuyện gì đang xảy ra? Nếu là ta, trực tiếp giết tên tiểu tử này, về sau mới tuyệt nhiên là lẽ phải." Vương Kinh Long mở miệng nói ra.

"Hừ." Vĩnh Dạ thiên sư chỉ lãnh đạm nhìn qua Vương Kinh Long: "Ta nói rồi. Ai dám đụng vào một cọng tóc của hắn, đừng trách ta vô tình, các ngươi cần phải biết, quy tắc của ta không giống với quy tắc của Huyền Môn các người!"

"Ngươi dám!" Vương Kinh Long nhìn Vĩnh Dạ thiên sư.

Vĩnh Dạ thiên sư cười lạnh giễu cợt: "Ngươi tới thử đi xem ta rốt cuộc có dám hay không!"

"Ta.." Vương Kinh Long thoáng chốc không biết nên nói gì, trong lòng cũng rối lên, vốn cho rằng Vĩnh Dạ thiên sư nói ra những lời này là muốn diệt trừ tên quái vật Trương Long Tâm, phải biết rằng sau khi Trương Long Tâm nổi dậy, Vĩnh Dạ khẳng định cũng không chịu nổi, nào biết rằng, Vĩnh Dạ hình như thật sự muốn bảo vệ tên Trương Long Tâm này.

Vĩnh Dạ thiên sư rất lợi hại sao? Nhìn dáng dấp của Trương Long Tâm, rõ ràng một lòng vì Trương gia, sao có thể gia nhập vào Vĩnh Dạ các ngươi, chờ đến lúc hắn trưởng thành, mọi người đều chết sạch, ngươi ở đây mù quáng bảo vệ cái gì, có thể Vĩnh Dạ các ngươi ở đây, không sợ tên tiểu tử đó nhưng chúng ta sợ! "

Nội tâm Vương Kinh Long rối như tơ vò, Trương Long Chính cũng lên tiếng," Lúc này ta nghĩ mọi người nên lo lắng cho vấn đề yêu khí, hiện tại vấn đề then chốt là, nhóm Đại chu thiên sau một hồi quyết đấu, phải kết thúc như thế nào mới đúng, rốt cuộc Vĩnh Dạ thắng, hay là Huyền Môn chúng ta thắng. "

" Còn phải nói sao, đương nhiên là Huyền Môn chúng ta thắng rồi, không thấy tên tiểu tử này cuối cùng một kiếm giết phân nửa đệ tử Vĩnh Dạ sao? Cao Thiên Vũ kia cũng không thể đỡ nổi một kiếm, nếu không phải ta ra tay, sợ rằng phía Vĩnh Dạ tổn thất nghiêm trọng rồi! "Vương Kinh Long mở miệng, lời vừa nói liền đặc biệt nhấn mạnh đến chuyện đã giết vô số đệ tử Vĩnh Dạ, chẳng qua là muốn nhắc nhở Vĩnh Dạ thiên sư, bản thân với có ơn với Vĩnh Dạ, đừng mù quáng nữa, hợp sức giết tên tiểu tử Trương Long Tâm kia trước.

Vĩnh Dạ thiên sư cười:" Đúng là không biết xấu hổ, một hồi nói Trương Long Tâm sỉ nhục Huyền Môn, là tay sai cho Yêu tộc, một hồi lấy thành tích của Trương Long Tâm chuyển qua bản thân, lẽ nào cả Huyền Môn cũng giống trưởng môn Vương Kinh Long ngươi đều không biết xấu hổ như vậy cả sao? "

Vương Kinh Long sắc mặt xanh xao, nhìn chằm chằm Vĩnh Dạ thiên sư, hắn không biết Vĩnh Dạ thiên sư này muốn giở trò gì.



Vĩnh Dạ thiên sư cười cười:" Bất quá cũng không phải không thể tìm ra cách lý giải, cuộc chiến này nếu không phải Vương Kinh Long ngươi không biết xấu hổ ra tay thì Vĩnh Dạ chúng ta đã thua rồi. Không bằng vậy đi, để nhóm đại chu thiên quyết đấu lại, coi như Vĩnh Dạ thua đi thì ba người của Vĩnh Dạ cũng sẽ không phải tự sát. "

" Đương nhiên là có thể! "Vương Kinh Long trực tiếp mở miệng nói.

Hình bóng của Vĩnh Dạ thiên sư cũng dần dần tiêu tán:" Đã như vậy, Hoa Sơn luận đạo dễ dàng kết thúc rồi, Hoa Sơn luận đạo này, Vĩnh Dạ ta thua. Tự nhiên cũng sẽ không cưỡng cầu vị trí chính thống của Huyền Môn, ngày sau sẽ có tin tức mới gửi đến các vị. "

" Về phần tên tiểu tử Trương Long Tâm này, ta vẫn là câu nói đó, ai dám đụng đến một cọng tóc của hắn, ta giết cả nhà người đó, nói được làm được! "

Vừa dứt lời đệ tử Vĩnh Dạ tất cả đều giống như thủy triều nhanh chóng rời khỏi, vẻ mặt Cao Thiên Vũ nằm ở đó vô cùng phức tạp, nhìn qua dáng vẻ sống không bằng chết, siết chặt nắm tay, không ngờ rằng, cho dù bước vào cảnh giới tiên thiên, bản thân vẫn bị giun dế trong mắt đánh bại, chuyện này đối với một người cao ngạo như hắn mà nói, căn bản không thể nào chấp nhận.

" Sư ca, đi thôi! "Bạng Tử mở miệng nói," Không ngờ rằng lúc trước chúng ta còn xem tên tiểu tử này là giun dế, cuối cùng sức mạnh lại lớn như thế. "

" Thật sự là không ngờ. "Cao Thiên Vũ cười khổ," Thật là ếch ngồi đáy giếng rồi, lần này trở về ta phải chuyên tâm tu hành mới được. "

" Ta cũng vậy, đến em vợ cũng đánh không lại, còn nói gì tới việc cưới thần tiên tỷ tỷ. "Bạng Tử nhíu mày" Nhưng mà, huynh nói xem thiên sư tại sao lại muốn bảo vệ tên tiểu tử này, lẽ nào hắn thực sự muốn gia nhập Vĩnh Dạ chúng ta sao? "

" Ta cũng không biết, cách của thiên sư, ngoại trừ người ra ai cũng chẳng thể đoán được. "Cao Thiên Vũ mở miệng.

" Quên đi, đừng nghĩ nhiều như vậy nữa, đi thôi! "Bạng Tử thở dài một hơi.

Đợi đến khi người của Vĩnh Dạ đều đi hết, Vương Kinh Long mới hừ một tiếng:" Vĩnh Dạ thiên sư hắn ta tự cho mình là ai? Thật sự xem bản thân là thiên hạ đệ nhất? Cái gì mà đụng đến một cọng tóc liền giết cả nhà ta, ta đây chính là không tin! "

" Ngươi thử nhúc nhích xem! "Thanh âm của Vĩnh Dạ thiên sư từ xa vọng đến.

Trên người Vương Kinh Long lần nữa đổ mồ hôi lạnh, Vĩnh Dạ thiên sư này rốt cuộc tu vi đến đâu, vì sao xa như vậy vẫn có thể nghe thấy lời nói của ta!

Lúc này Trương Long Chính cũng mở miệng nói:" Như vậy đi chư vị, sự việc của sư đệ ta cũng không thể ngày một ngày hai có thể nói rõ ràng, chúng ta cứ về môn phái của mình trước, đợi đệ ấy tỉnh lại, rồi hẵng gặng hỏi chuyện yêu khí kia, và cả chuyện Vĩnh Dạ kia nữa, đến lúc đó chắc chắn sẽ cho chư vị một lời công đạo, bây giờ nói gì thì nói.. sợ là cũng không tiện động thủ? "

Vương Kinh Long đột nhiên hiểu ra câu" không tiện động thủ "của Trương Long Chính có ý gì, hừ lạnh một tiếng:" Lẽ nào Trương gia các ngươi cùng bọn với Vĩnh Dạ đấy chứ.. "

" Trước khi mở miệng thì nên động não chút đi, Kinh Long trưởng môn, Trương gia chúng ta không phải đại gia tộc gì cả, nhưng cũng không phải để mặc ngươi muốn vu khống cấu kết với yêu tộc, hay Vĩnh Dạ! "Trương Long Chính hừ một tiếng:" Nếu như Kinh Long trưởng môn muốn biết chân tướng, có thể tới đánh Trương gia xem có phải hay không! "

" Là ta lỡ lời! "Vương Kinh Long đương nhiên biết bản thân vừa rồi nói sai, dù sao Trương gia vừa mới mất một thiên tài cảnh giới kim đan là Diệp Kiếm Nhất. Bản thân nói ra, quả thực không thỏa.

" Chuyện ngày hôm nay, ngày sau nhất định sẽ cho chư vị một lời công đạo, nếu như người của Vĩnh Dạ đều đã đi hết rồi, vậy các vị cũng về đi, ba ngày sau, muốn biết kết quả có thể tới Hổ Phong của Trương gia ta. "Trương Long Chính nói.

Rất nhanh người của Huyền Môn cũng chậm rãi rời đi, chờ mọi người đi hết, Trương Long Kiếm mới thở dài một hơi:" Xem ra trước đây cùng huynh tranh đoạt gia chủ Trương gia căn bản là sai lầm, huynh lợi hại như vậy, vị trí gia chủ Trương gia chỉ trong tay huynh mới có thể phát dương quang đại! "

" Đúng vậy, Long Chính sư huynh, chính là năng lực của cảnh giới kim đan, trưởng môn nhân Vương gia của Huyền Môn. Huynh lại có thể trực tiếp trách mắng hắn! Đệ đến thở mạnh cũng không dám nữa! "Lúc này mới có đệ tử mở miệng.

Trương Long Chính cười khổ:" Ta cũng toát mồ hôi lạnh cả người, như vậy đi, ta đến đưa cho Trương sư đệ ăn một viên chu quả đan, đợi khi về đến Hổ Phong hãy nói tiếp, chuyện ngày hôm nay không dễ giải quyết, chúng ta cũng chỉ có thể kéo dài thời gian như vậy thôi. "

Lúc này cũng có một vị trưởng lão Trương gia hừ lạnh:" Chỉ mong tên tiểu tử này thật sự không liên quan đến yêu tộc, không thì thật sự không dễ giải quyết, ngọn núi này, Trương gia chúng ta cũng không biết có thể tiếp tục đứng vững nữa không. Nếu như không ổn, cũng chỉ có thể hy sinh người này, đổi lấy thanh danh của Trương gia chúng ta thôi. "

" Không thể, tên nhóc này là vì Trương gia chúng ta liều mình chiến đấu. Nếu như đối xử với hắn như vậy, cũng sẽ mất đi niềm tin của rất nhiều đệ tử. "Một vị trưởng lão khác mở miệng nói.

" Bất luận thế nào cứ mang về Trương gia trước đi, chuyện từ Hoa Sơn luận đạo rơi xuống vẫn phải chờ gia chủ tới định đoạt, chúng ta nói gì cũng vô dụng. "Một thái thượng trưởng lão dứt khoát giải quyết.

Lúc này Trương Long Chính đã đem chu quả đan cho Trương Long Tâm ăn, một đám người thở dài hướng về phía Trương gia mà rời đi.



Đau..

Đau đớn thấu tâm can..

Và đau đớn đến từ bóng tối vô tận, ta ở nơi tận cùng bóng tối và sự đau đớn điên cuồng trào dâng, hết thảy đều dần biến mất như chưa từng đến.

Trên trời dưới đất tựa hồ chỉ còn mình ta!

Trong bóng tối mơ hồ, ta bắt đầu liều mạng tìm kiếm tia sáng, cũng không biết qua bao lâu, một điểm sáng mới xuất hiện trước mắt ta, ta hướng về phía ánh sáng đó liều mạng chạy đến.

Rất nhanh, bóng tối trước mắt đã từ từ rút lui, cảnh tượng trước mắt bắt đầu biến hóa điên cuồng.

" Đừng.. "Bắt đầu cảm nhận được sự đau đớn, ta mơ màng phát ra tiếng rên rỉ, muốn ngồi xuống, lại phát hiện thân thể đã không còn là của chính mình, không thể động đậy được nữa.

" Tỉnh rồi, hắn tỉnh rồi! "

" Cuối cùng cũng tỉnh rồi, đã hai ngày trôi qua rồi! "

Từng giọng nói truyền đến lỗ tai ta, ta mở mắt. Thấy bản thân đang nằm ở trong một căn phòng xa lạ, mà bên cạnh ta, Long Chính sư huynh, Long Kiếm sư huynh, ngay cả đại sư huynh và Long Linh sư tỷ đều ở đây.

" Đây là.. "ta nghi hoặc mở miệng dò hỏi.

" Đệ sao vậy? Sao kinh mạch đều bị đứt hết thể, đây không phải là đứt thông thường mà tất cả đều vỡ vụn hết thảy! "Đại sư huynh bước tới nhìn ta, mở miệng nói.

Tôi giật mình. Tuy rằng sớm biết sẽ có kết cục này, nhưng lúc này tôi vẫn có cảm giác không thể chấp nhận.

Lúc này, Long Chính sư huynh cũng lên tiếng:" Đây là việc nhỏ, đến lúc đó đi tìm một viên Côn Luân chu quả để có thể hồi phục lại, nhưng bây giờ chuyện quan trọng là trước khi đến Hoa Sơn, yêu khí kia là thế nào? Đệ có biết chuyện yêu khí khiến cho trên dưới Trương gia đều sụp đổ. "

" Yêu khí? Yêu khí gì? "Tôi có chút không hiểu. Thời gian này tâm tư của tôi rối như tơ vò, căn bản không thể lý giải được chuyện gì, lại thêm đau đớn trên người, căn bản không cách nào suy xét kỹ lưỡng!

" Đệ ấy vừa mới tỉnh lại, các người không thể để đệ ấy nghỉ ngơi chút sao? Vẫn còn một ngày nữa Huyền Môn mới tới đây, vẫn còn thời gian hỏi! "Giọng nói của Long Linh sư tỷ truyền tới.

" Được rồi, được rồi, chỉ có muội là thương sư đệ thôi! "Đại sư huynh khẽ cười.

" Cái gì chứ! "Long Linh sư tỷ tức giận nói.

Lúc này đau đớn lần nữa dâng lên. Trước mắt tôi tối sầm lại, lần nữa chìm vào hôn mê.

Chờ đến khi tôi tỉnh lại lần thứ hai, đã là buổi tối, lúc này đứng dậy, đau đớn trong người có phần giảm bớt, ngồi bên cạnh là Đại sư huynh, huynh ấy thấy tôi tỉnh lại cũng không khỏi nhắc đến:" Tỉnh rồi à, vết thương của đệ không nhẹ đâu, nhưng mà đệ cũng phải cảm ơn Long Linh sư tỷ của đệ, trong lúc đệ hôn mê, muội ấy đã chăm sóc đệ một ngày một đêm rồi đó! "

Tôi giật mình, có chút kinh ngạc, bởi vì không ngờ rằng lại là Long Linh sư tỷ, vì thường ngày tỷ ấy đối xử với tôi đều lạnh nhạt như băng, mặc dù khi ở Hoa Sơn, quan hệ giữa chúng tôi có phần hòa hợp, nhưng cũng chỉ có chút ít, không nghĩ tới tỷ ấy sẽ quan tâm tôi như vậy.

" Tỉnh rồi à? "Lúc này Long Linh sư tỷ từ ngoài bước vào.

" Ừm, đa tạ sư tỷ. "Ta muốn ngồi dậy nhưng phát hiện căn bản không có cách nào ngồi dậy được, vừa động đậy toàn thân lại đau nhức.

" Nói cảm ơn gì chứ, đệ trước đây cũng từng cứu ta, lại nói, đệ không cần mạng nữa sao? Kinh mạch trên người đều đứt đoạn, đệ có biết có thể đời này đệ không thể nào tu luyện tiếp nữa đấy! "Giọng trách mắng của Long Linh sư tỷ truyền tới.

Tuy rằng thanh âm đó tràn ngập sự trách cứ nhưng tôi cảm nhận được đầy sự quan tâm, tôi cảm giác được lồng ngực ấm lên, thật lâu rồi chưa có cảm giác này, tôi cười:" Vẫn là cảm ơn tỷ, không để mấy người thô kệch tới chăm sóc đệ, nếu không đệ đến giờ cũng chẳng có cách nào tỉnh lại. "

Long Linh sư tỷ đỏ mặt, sau đó nhanh chóng xoay người đi:" Ta đi lấy nước cho ngươi rửa mặt, ngươi cũng đói bụng rồi đúng không, cháo thịt ta cũng đi hâm nóng lại chút đã!"