Ngay sau đó, Diệp Đông đưa tay ra, một mảnh nỏ gốm sứ trên mặt đất bay tới trong tay anh.
Chiêu thức đó khiến mọi người khiếp sợ lần thứ hai.
Có thể dùng đồ từ xa sao?
Điều này một lần nữa chứng minh Diệp Đông ít nhất đã bước đến nữa bước Hóa Cảnh!
Nửa bước Hóa Cảnh cũng sẽ làm được như vậy!
Ở trong lòng bọn họ, không một ai dám nghĩ đến việc Diệp Đông đã đặt chân vào Tông sư Hóa Cảnh! Dù sao thì Diệp Đông còn quá trẻ!
Diệp Đông bước vào nửa bước Hóa Cảnh thôi đã khiến tất cả bọn họ rung động rồi, mà Khương Văn lại càng kinh sợ hơn.
Diệp Đông dùng hư không nhiếp vật cầm mảnh gốm sứ nhỏ, đương nhiên là muốn phế anh ta rồi!
"Mười tỷ! Tao cho mày mười tỷ!"
Khương Văn hét lên, dường như đã lâm vào tuyệt vọng!
Nhưng Diệp Đông vẫn vận động nội lực như cũ. Thân làm võ giả, ai cũng có thể cảm nhận được tay Diệp Đông đang vận động nội lực.
Ngay vào lúc đó...
'Ầm ầm ầm....'
Tiếng trực thăng ầm ĩ vang lên bên ngoài.
Sau đó bọn ho nghe được âm thanh rơi xuống đất, khoảng chừng ba người.
Dựa vào tiếng động này là có thể phán đoán ra được ba người này chắc chắn đều là cường giả võ đạo!
"Ai dám cả gan động vào người của tôi!"
Một âm thanh ngạo nghễ uy nghi vang lên, lực xuyên thấu của nó cực mạnh, thậm chí còn làm trần nhà của tòa nhà chính này chấn động, một ít bụi mịn rơi xuống.
Cùng với lúc đó, hai tiếng 'Phốc, phốc' vang lên, cánh cửa lập tức bị đạp đổ.
Một bóng người dần xuất hiện trước nhà chính.
Thân hình người này béo, trên miệng còn để râu hình chữ bát, đúng là tông sư vừa mới tiến vào nửa bước Hóa Cảnh, ba của Khương Văn, Khương Lập Miên!
Mà phía sau ông ta có hai người nữa. Hai người này đều đạt tới trình độ nội kình nhất phẩm, đều là người Khương gia!
Không thể không nói, Khương gia có võ giả như vậy tọa trấn quả thật có thể coi là gia tộc hạng nhất!
"Ba, cuối cùng ba cũng đến rồi! Mau giết chết thằng chó này đi!"
"Nó phế tứ chi của con, lại còn muốn phế tư cách làm đàn ông của con nữa!"
Khương Văn nhìn thấy rõ ba mình đã đến thì lập tức được tiếp thêm sức mạnh, đem tất cả oán độc bộc phát ra ngoài.
"Phùng Thư bà đúng là phế vật mà!"
"Ngay cả một cái Lý gia cũng không chấn được thì còn muốn chỉ hôn kiểu gì! Đã thế không những bị phế lại còn để người của tôi bị thương như vậy!"
Trên mặt Khương Lập Miên mang theo vẻ bất mãn.
Trên mặt Phùng Thư lại là bất đắc dĩ không thể nói.
Bà ta không dám cãi lại.
Khương Lập Miên hiện tại là điển hình cho câu nói xưa đâu bằng nay, ông ta mạnh hơn bà ta nhiều!
Hơn nữa bà ta còn mong có thể nhận được kinh nghiệm đột phá của Khương Lập Miên thì làm sao có thể dám ngỗ nghịch ông ta được chứ!
Khương Lập Miên lập tức nhìn về phía đám người Lý Diệu Thần.
"Sản nghiệp Lý gia của mấy người cũng có một ít đồ có chất lượng tốt..."
"Vốn dĩ tôi muốn thông qua chuyện liên hôn có thể hòa bình cầm mấy sản nghiệp đó của nhà các người cho vào trong túi..."
Khương Lập Miên nói tới đây thì nhẹ nhàng lắc đầu: "Nhưng mà mấy người không thích hòa bình vậy thì chỉ có thể phế hết mấy người đi thôi."
Đám người Lý Diệu Thần nghe thấy vậy thì sắc mặt đều trở nên vô cùng khó coi!
Hóa ra, nhà bọn họ ở trong mắt Khương Lập Miên đã trở thành miếng thịt béo bở từ lâu rồi!
Đều nói một khi có gia tộc Tông sư thăng cấp nhất định sẽ có một đợt thu hoạch lớn!
Tất nhiên điều này cũng sẽ làm nổi lên một trận phong vân, vận mệnh của các thế lực tầng dưới cũng sẽ biến hóa!
Không nghĩ tới biến hóa lần này lại rơi vào Lý gia bọn họ, trở thành đối tượng mà người ta mơ ước!
"Hào nhi, trước đó có mấy người ở Lý gia nguyện ý đi theo Khương gia chúng ta làm người hầu đúng không?"
"Nếu như đúng như vậy thì thật ra cũng có thể giữ lại! Dù sao thì tùy tiện lấy nhiều sản nghiệp của Lý gia như vậy cũng cần mấy người để ý đến. Có thể chia cho mấy người này ít cổ phần của công ty, lương cao hơn một chút."
"Ừm, vậy thì sản nghiệp của Lý gia ba sẽ giao hết cho con quản lý! Dù sao thì con đường võ đạo của con bây giờ cũng không còn nhiều hy vọng nữa, an an ổn ổn làm một phú hào đi!"
Khương Lập Miên nói một lượt.
Khi ông ta nói ra những lời này làm ra vẻ đã quyết định xong tất cả mọi chuyện, giống như nó là sự thật trước mắt, không ai có thể chối bỏ, cũng không thể có khả năng thé hai!
Mà sắc mặt của Khương Văn cũng trở nên ảm đạm.
Quả thật con đường võ đạo của anh ta không còn rộng lớn như trước nữa. Mà sắp xếp của ba lúc này đã là sắp xếp tốt nhất rồi!
Hiện tại anh ta còn muốn hung hăng trả thù Diệp Đông, đè nát Diệp Đông!
Lúc anh ta vừa muốn mở miệng nói chuyện thì đám người Lý Sơn, Lý Trạch, Lý Xuyên, Lý Mỹ Liên và nhóm phản bội lại gia tốc lúc trước đều quỳ gối dập đầu trên mặt đất!
Hai trên của Lý Sơn bị đánh gãy lúc này cũng phải nhịn cơn đau nhức lại quỳ gối ở đó.
"Cậu Khương, vừa rồi tôi cực kỳ kính trọng cậu. Hơn nữa cũng vì cậu nên mới bị tên súc sinh kia đánh gãy hai chân nha!"
"Tôi nguyện ý đi theo cậu, cho dù làm chó cho cậu cũng được!"
Lý Sơn khẩn cầu, thậm chí còn không tiếc lời nói bản thân có thể làm chó cho người ta.
Lý Trạch cũng nói theo: "Cậu Khương, tôi ở trong công ty là Tổng Giám đốc tiêu thụ, nắm trong tay đầu mối tiêu thụ của công ty. Mong cậu có thể cho tôi đi theo câu, tôi nhất định sẽ trung thành với câu!"
Lý Xuyên cũng lập tức nói: "Cậu Khương, tôi cũng nhất định sẽ trăm phần trăm trung thành đi thao cậu!"
Lý Mỹ Liên: "Cậu Khương, tôi có thể làm bất cứ chuyện gì cho cậu... Cho dù là làm ấm giường cho cậu, dọn dẹp nước tiểu các thứ!"
Còn có mấy người trong Lý gia đứng bên cạnh cũng nói theo: "Tôi phụ trách tài nguyên và nhân lực trong công ty, tôi có thể giúp cậu sa thải hết tất cả những người không nghe lời, để tất cả bọn họ trở thành trung khuyển cho cậu...."
Lý Diệu Thần, Lý Khải, Lý Mỹ Na và nhóm người Lý gia vẫn giữ vững lập trường lúc này đều trợn mắt há hốc mồm.
Lý Diệu Thần lại tức giận đến mức cao huyết áp, hộc ra một ngụm máu tươi!
"Các người... Đồ vô liêm sỉ..."
Lý Khải cũng tức giận, dường như tức đến mức kinh mạch bị ứ trệ!
Vốn dĩ ông ấy nghĩ chỉ cần gương mặt thật của Khương gia bị lộ ra thì mấy người phản bội đó có thể tỉnh ngộ...
Nhưng lúc này ông ấy mới nhận ra rằng bản thân đã sai rồi!
Bọn họ vốn dĩ chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân! Trong mắt bọn họ, căn bản không có lợi ích của gia tộc!
Chỉ sợ ở trong lòng bọn họ, Lý gia đã là vật trong tay của Khương gia rồi. Lúc này bọn họ đang nghĩ rằng phải làm người hầu của Khương gia như thế nào cho tốt để có thể nhận được cổ phần của công ty, nhận được lương cao để duy trì thể diện và cuộc sống trước kia là được rồi!
"Ừm, Hào nhi, mấy con chó này con cứ chọn người thích hợp giữ lại là được!"
Khương Lập Miên uy nghiêm nói.
Nhóm Lý Sơn và Lý Trạch bị gọi là con chó khẽ run người nhưng cũng không dám phản đối.
Ngay sau đó, ánh mắt của Khương Lập Miên đặt lên người Diệp Đông.
"Không tệ! Còn trẻ như vậy đã có thể đạt tới nửa bước Hóa Cảnh rồi!"
Lúc Khương Lập Miên nói ra những lời này, trong giọng nói còn nghe theo ý ca ngợi.
Thậm chí trong ánh mắt còn mang theo tia khen ngợi khó có thể che dấu.
Tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy nghi ngờ khó hiểu.
Không phải Khương Lập Miên nên lập tức phế Diệp Đông rồi nghiệm trị anh sao?
Sao lại còn khen Diệp Đông nữa vậy?
Thậm chí trên người Khương Lập Miên còn không lộ ra chút sát khí nào!
Tất cả hơi thở đều đang ở trong trạng thái nội liễm!