Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 1127: Những gã quái vật



Trên thế giới có 5 tổ chức bất hợp pháp không thể bị tận diệt.

Liên minh Thế Giới Ngầm đứng đầu, tiếp theo là Ravens, tổ chức số 98, Zelo và cuối cùng là một tổ chức đặc biệt, tổ chức này không được sự đồng ý của Liên Hiệp Quốc nhưng cũng không bị phản đối và tổ chức này không gây ra tai họa gì cho thế giới, hơn nữa đó là một tổ chức tốt, tổ chức đó chính là Hội đồng Phép Thuật.

Liên minh Thế Giới Ngầm thì ở chỗ nào cũng có mặt, chỉ có Ravens và tổ chức số 98 là không có chi nhánh trong không gian tam giác quỷ.

Zelo là một tổ chức chuyên săn tìm sức mạnh cổ đại và siêu nhiên nhằm sử dụng sức mạnh đó cho mục đích xấu. Chúng được hậu thuẫn bởi tập đoàn Z, một tập đoàn đầu tư quyền lực. Danh sách các công ty mà tập đoàn này đầu tư dày đến một nghìn trang giấy A4. Đó là lý do Zelo có mặt ở bất cứ đâu trên thế giới và không thể tan dã.

Khả năng cao, Zelo chính là tổ chức lấy cắp viên đá năng lượng.


Tàu Hồng Hạc lướt thật chậm trên mặt biển lặng sóng, sương mù dày đặc đến mức tầm nhìn tối đa chỉ được có ba mét. Thời tiết rất lạnh và màu xám xịt bao trùm khắp nơi, không nhìn thấy rõ bầu trời, không nhìn thấy rõ mặt biển, không phân biệt nổi phương hướng, la bàn thì quay 360 độ. Ngoài tiếng động cơ còn nghe rất rõ tiếng lão thuyền trưởng, giọng lão rền vang đủ để xua tan sự sợ hãi của tất cả mọi người:

- Hỡi những chiến binh dũng cảm của biển cả. Các bạn là những kẻ hùng mạnh nhất thế giới. Ta đồng ý rằng thiên nhiên rất đáng sợ, nhưng như thế thì sao? - Âm lượng giọng nói của lão tăng lên một cách đầy phấn khích. - Chỉ cần đồng lòng chúng ta sẽ bất bại... Thử thách tiếp theo đang đến. Binh Đoàn Ma, những chiến binh bị biển cả nguyền rủa, chúng bất tử. Hàng ngàn, hàng vạn kẻ sẽ cầm vũ khí lao tới và đâm, xiên chúng ta cho tới chết. Hãy nhớ đừng cố giết chúng, thay vào đó hãy tự bảo vệ mình khỏi lưỡi gươm của chúng.

Cùng lúc ấy Weather bay lơ lửng trên không trung, mắt hắn phát sáng, hai cánh tay ve vẩy nhẹ nhàng như đang múa.

- Ta gọi gió, hãy mau xua tan đám sương mù đáng ghét này đi.

Một lát sau gió ào ào thổi đến, sương mù đã biến mất hẳn, nhưng bầu trời chỉ toàn là mây đen, bóng đêm bao trùm khắp nơi. Đây là biển, con tàu vẫn đang lướt đi trên mặt nước, nhưng trông như là lướt đi trong vô định. Chuyện gì tới rồi cũng tới, từ xa xa những tiếng vọng đáng sợ đầu tiên đã xuất hiện. Tiếng của hàng ngàn người gào thét trong bóng tối, tiếng chân người lội nước bì bõm, tiếng dao kiếm leng keng, rồi chỉ sau vài chục giây cả ngàn binh lính ma quỷ ồ ạt lao tới gần con thuyền. Trong ánh sáng đèn mờ, chúng là những bộ xương mọc đầy rêu, còn dính ít vải. Trêm tay chúng cầm những ngọn giáo sắc nhọn và hàng ngàn ngọn giáo từ khắp mọi nơi cùng lúc phóng tới con tàu. Thật bất ngờ khi hơn hai mưới mấy đứa chỉ huy chỉ có mỗi mình Alan cũng đủ sức ngắn cản hàng ngàn ngọn giáo bằng cách bọc toàn bộ con tàu bên trong băng thuật của hắn. Tuy nhiên cách này vô tình chặn mất hướng đi của con tàu, buộc lão thuyền trưởng phải dùng Sword of white light không dút vỏ vung một cái tạo một lối đi. Trớ trêu thay, lối đi ấy lại là cánh cổng duy nhất khiến binh đoàn ma tấn công con thuyền. Đáng sợ là thế nhưng nhìn vẻ mặt lão thì chẳng có chút lo ngại nào cả, lão nói vu vơ rằng:

- Đám ma quỷ ngu ngốc. Ha ha ha... Chúng mày có biết thanh gươm trong tay ta là gì không, nó không phải chỉ là thanh sắt vụn, nó là Sword of white light một trong những thanh kiếm phép mạnh nhất của loài người. Đám ma quỷ chúng mày muốn nếm thử sức mạnh kinh hoàng, từng reo rắt nỗi sợ suốt hàng ngàn năm qua phải không?

Vẫn không cần rút kiếm ra khỏi vỏ, thanh gươm trong tay lão bỗng tỏa ra hàn khí khiến những người đừng gần lão cũng cảm thấy lạnh run người, lão vung ngang một đường kiếm toàn bộ đám ma quỷ đều bị cắt làm đôi và đóng băng, sau đó chìm xuống đáy biển.

Hướng Nhật đứng im quan sát từ đầu đến cuối, nói không ngoa, con tàu này thật sự đang chở những tên quái vật. Alan thì hắn đã biết từ trước, điều làm hắn ấn tượng nhất là thanh kiếm Sword of white light quá mức kỳ diệu kia. Có lẽ nó không chỉ tạo ra băng mà còn có cả lửa, điện, gió và nước nữa mới xứng với tên gọi thanh kiếm phép.

Trong trận dàn quân truy bắt hải tặc Aretha Teach, Đô Đốc Ernst Lindemann cũng không phải kẻ ngồi mát ăn bát vàng. Sau khi để tuột mất tàu Hồng Hạc vào trong tam giác quỷ Bermuda. Ông và hai phó đô đốc cùng một vài đại tá, những người giỏi nhất tập hợp thành một nhóm mười người quyết định truy đuổi Aretha Teach đến cùng.

Thử thách đầu tiên bọn họ dễ dàng vượt qua, thử thách thứ hai tuy hơi vất vả nhưng Đô Đốc Ernst Lindemann và nhóm người đi cùng với sức mạnh rất khủng khiếp đã hoàn toàn áp đảo binh đoàn ma. Đô Đốc Ernst Lindemann không sở hữu sức mạnh gì đặc biệt, hai Phó Đô Đốc một người là Hỏa dị năng, người còn lại là Ánh Sáng dị năng, còn các Đại Tá đều không có năng lực gì đặc biệt ngoài kiếm thuật, súng và lực lượng.

Tàu hải quân đang lao đi với tốc độ rất nhanh nhưng còn xa lắm mới bắt kịp tiến độ của tàu Hồng Hạc.

Mất hơn nửa giờ đồng hồ, tàu Hồng Hạc mới chạy qua vùng biển của binh đoàn ma quỷ. Cuối cùng toàn bộ thuyền viên cũng thấy được sự tươi sáng, trong xanh của bầu trời. Vùng biển này bao giờ cũng thế, ban ngày bầu trời luôn quang, sáng, về đêm sao mọc dày nối đuôi nhau như dòng sông ngân. Có một điểm đặc biệt làm khu vực vốn tươi đẹp thế này lại trở thành một nơi của sự chết chóc, đó là mặt biển không gợn chút sóng nào, không có một chút gió và la bàn luôn không hoạt động. Như thế thôi vẫn chưa đủ đáng sợ, điều kinh hãi nhất, đây là nơi sinh sống của loài vua biển. Chúng là những con vật có kích thước mà ngoài đại dương chưa từng xuất hiện. Những con bạch tuộc cao đến hàng trăm mét, những con cá mập to bằng cả khu chung cư, những con cua to như cái xe công, những con cá voi với cái mồm có thể ngoặm cùng lúc mấy con tàu. Thế giới bên trong tam giác quỷ Bermuda được ví như thiên đường, nhưng để vào được thiên đường ấy chỉ những gã quái vật mới có thể vào được, vì chỉ có quái vật mới qua mặt được quái vật mà thôi.

Con tàu Hồng Hạc bỗng dưng rung lắc như muốn lật tàu. Mặt biển bắt đầu hiện những con sóng cao đến hơn mười thước, nhô lên từ con sóng có đến mười lăm con bạch tuộc, chúng đích thực là loài vua bạch tuộc, chỉ một cái xúc tu cũng to bằng cả con tàu Hồng Hạc.

Đáng sợ, kinh hoàng là thế, ấy vậy mà toàn bộ hai ngàn thuyền viên của con tàu Hồng Hạc không có ai tỏ ra một chút lo lắng, trái lại còn ăn mừng, hát hò rất vui vẻ. Hướng Nhật và Phương Nghi là những người ngoài cuộc họ đương nhiên rất khó hiểu. Quái vật to như vậy, những gã quái vật thì không nói, nhưng tụi thuyền viên chỉ có chút tài đấu kiếm sao lại không sợ kia chứ? Rồi dấu hiệu cho câu trả lời về sự thắc mắc của Hướng Nhật và Phương Nghi cũng dần hé lộ. Đàn bạch tuộc vua đứng im như bức tượng, chúng không dám cử động dù chỉ một cái nháy mắt, trông chúng có vẻ rất sợ hãi con tàu này.

Lão thuyền trưởng lại lên tiếng giải thích:

- Đàn bạch tuộc vua này trước đây có đến hai chục con liền. Chúng ta đã nhiều lần đi qua đây, lần đầu tiên chính tay ta giết chết một con, lần thứ hai một con bị Weather chém thành ngàn mảnh. Các lần sau đó chúng ta hiểu rằng, chúng là những con vật gác cổng, nếu không có chúng thế giới tam giác quỷ sẽ tràn lan đủ loại người nên bọn ta quyết định không giết chúng nữa mà chỉ đánh cho chúng nhừ đòn mà chốn xuống biển. Hiện tại ba con đã bị kẻ khác giết chết, tổng cộng chỉ còn đúng mười lăm con. Chúng tuy to xác thế thôi, nhưng khi cảm nhận được sự uy hiếp của bọn ta thì chúng sẽ không dám đến gần.

Tàu Hồng Hạc lại đi thêm một đoạn nữa, lần này xuất hiện những con cá voi khổng lồ, số lượng của chúng có đến cả trăm con, chúng dăng thành một hàng ngang dài thật dài, cái mồm to khủng khiếp của chúng đã há sẵn, chỉ chờ con thuyền tự chui mà thôi. Lão thuyền trưởng lại nói:

- Bọn cá voi này rất thông minh, chúng cảm nhận được tàu của chúng ta từ xa nên dàn trận vây bắt sẵn rồi. Hãy nhớ không được giết chúng, nhưng ở đây có ai mở được đường đi mà không cần giết chúng không?

- Bố già, con có thể làm được.

Người lên tiếng là một người khá lớn tuổi, ông ta mặc một bộ đồ màu đen, khoắc áo choàng cũng màu đen, ông ta tên là Megato. Megato là một dị năng giả theo cách gọi của người Trung Quốc, trên thế giới người ta gọi là dị nhân. Năng lực của ông ta là điều khiển đồ vật, khả năng di chuyển vật thể từ xa theo ý muốn. Ông ta có thể dịch chuyển nhiều vật thể cùng một lúc. Ngoại cảm, tâm linh, ông có một khả năng ngoại cảm mạnh mẽ. Khả năng này giúp Megato có thể thao tác và điều khiển lên trí não của người khác hoặc thậm chí là những sinh vật cấp cao hơn con người. Tạo ảo ảnh, khả năng tạo ra những ảo ảnh và đưa chúng vào tâm trí con người, khiến họ lầm tưởng về những sự việc, sự kiện họ nhìn thấy nhưng không có thật. Tẩy não, Megato thể xóa ký ức của người khác, tạm thời hoặc vĩnh viễn. Ông còn có thể làm người khác tê liệt tâm thần hoặc thể chất tạm thời. Nhập hồn, khả năng xâm nhập và điều khiển toàn bộ hệ thống trí não và cơ thể của người khác như cơ thể của mình, ở trạng thái này ông sẽ tạm thời thoát khỏi cơ thể của mình để nhập vào cơ thể của người khác. Dò đột biến,  khả năng dò ra những người đột biến trong bán kính giới hạn xung quanh ông và xác định cấp độ của người đột biến đó. Khả năng làm suy yếu năng lực của các dị nhân khác. Ông còn có khả năng tạo lá chắn vô hình tránh khỏi mọi tấn công tâm linh, ví dụ như đòn tấn công của một Tinh thần dị năng.

Chung quy thì Megato sở hữu cùng lúc hai di năng, một là Điều khiển vạn vật, hai là tinh thần dị năng. Với khả năng điều khiển vạn vật, Megato chỉ phẩy tay có hai cái đàn cá voi đã bị đẩy sang hai bên, cách xa mấy trăm mét. Ông còn xâm nhập vào bộ não của chúng, bắt chúng phải lặn xuống đáy biển.

Con tàu Hồng Hạc lại yên bình, tiếp tục cuộc hành trình.