Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 754: Tìm kẻ có thể làm chủ tới!



“Biết gì không? Dám múa may trước mặt ta thường sẽ chết rất thảm”

Lạnh lùng nhìn hành động của Cửu thúc, ánh mắt Hướng Nhật lạnh giá. Đột nhiên hung hăng túm lấy một tay hắn quật xuông nền.

Một tiếng vang thật lớn, dù là bất kì ai nghe được tiếng nổ này cũng cảm thấy rùng mình thay cho Cửu thúc.

Cửu thúc bước ra từ đống hỗn tạp, miệng phun ra một ngụm máu tươi, vọt lên cao 2, 3 thước nhưng không đến gần Hướng Nhật được nửa bước, vẻ mặt hắn cực kì âm trầm, bên trên lỗ chỗ vết máu cùng da thịt rách toác, thoạt nhìn kinh tởm hệt như lệ quỷ vậy.

“Không phải ngươi muốn lưu lại hay tay ta sao? Trước tiên ta thu chút ít lợi tức”

Buông cổ Cửu Thúc ra, Hướng Nhật thuận thế bẻ quặt hai tay hắn xoay như hai bánh quai chèo, lại một tiếng thảm thiết vang lên.

Một màn kinh khủng này làm những người đứng xem rùng mình, trong đáy lòng gã một mí cũng rung động, thấy được Cửu thúc thống khổ, thực lực hắn không kém Cửu thúc nhiều lắm, vậy nên càng thêm phần chấn động. Nhưng hắn không dám nói gì, cũng không có nghĩa vụ nói.

Dịch lão lục trải qua kinh hãi đã bình tĩnh lại, hắn sớm biết chuyện Cửu thúc là dị năng giả, vừa rồi khi bắt đầu hắn còn lo lắng cho Hướng Nhật, dù sao dị năng giả tuổi càng cao thực lực càng mạnh, nhưng hiển nhiên thằng em họ này phá tan quy tắc ấy, mà xuống tay ác độc càng làm hắn sởn da gà.

Dịch Trù Ngu càng kinh hãi hơn cả Dịch lão lục, nàng không thể nào tưởng tượng được em họ lịch sự lại có thể ra tay tàn khốc đến như vậy. Nhưng rốt cục nàng cũng đã nhìn ra, em họ là dị năng giả, khó trách lúc trước dễ dàng đối phó đám bảo tiêu cao lớn kia. Mà bởi bất ngờ phát hiện nên cũng giảm bớt đi sợ hãi với thủ đoạn ngoan độc của hắn, thậm chí có cả chút hưng phấn chờ mong mà nàng không hề hay biết. ( nghe thế là sắp bị thịt rồi)

Người duy nhất bình tĩnh chỉ có Anna, nàng vốn hiểu rõ thực lực cường đại của Hướng Nhật nên hoàn toàn không lo lắng, nhưng thấy Hướng Nhật đánh đối phương thành ra như vậy thì hơi nhíu mày. Hiển nhiên vẫn chưa thích ứng với cảnh hung tàn này.

Mà kẻ sợ hãi nhất là Phương tiểu nhị, Hướng Nhật đánh cho hộ vệ của hắn nằm chết ngất cũng chưa đủ làm hắn sợ hãi, nhưng thấy Cửu thúc diễu võ dương oai bị đánh như chó chết, đôi tay cũng bị làm biến dạng thì không thể kiềm chế nổi cơn sợ hãi, cho dù có dị năng giả bảo vệ bên cạnh cũng không hề cho hắn chút cảm giác an toàn.

Hướng Nhật cũng không quan tâm người ngoài nhìn hắn ra sao, cũng không có ý khoe, một cước sút Cửu thúc đang nằm im không ngừng phun máu như suối, hắn tin rằng sinh mệnh lực dị năng giả kia khá mạnh nên cũng không bởi vậy mà “thăng”.

Giải quyết xong liền quay qua xem xét gã một mí:

“Phương đại?”

“Dạ” Gã một mí vẻ mặt tái nhợt, vừa rồi nhìn thủ đoạn của Hướng Nhật tối thiểu cũng là dị năng giả cấp 4, ngang cấp với vị đại tiểu thư trong nhà, người như thế hắn tuyệt đối không thể đối kháng. Trong lòng thầm kêu khổ, dị năng giả cấp 4 này có lẽ là đỉnh cao rồi, bình thường rất khó gặp mà xui xẻo là mình lại dính phải, hơn nữa còn đang trong tình trạng đối địch, lúc này chỉ có thể hy vọng dùng chiêu bài Phương gia. Nếu không hậu quả khó tưởng tượng.

“Đôi tay của ngươi, còn cả hai tay của thằng oắt kia nữa” Hướng Nhật không nhiều lời, vừa rồi thái độ hung hăng càn quấy của đối phương chọc giận hắn, lấy hai tay là đã quá mức khoan dung. Nếu không phải không muốn to chuyện, hắn không thèm dể ý thì bọn hắn cũng sẽ được dạy dỗ như gã Cửu thúc kia.

Nghe xong lời Hướng Nhật, vẻ mặt gã một mí trắng bệch cắt không còn hột máu, sắc mặt liên tục biến hóa, rốt cục cắn răng quay qua Phương tiểu nhị ở bên cạnh, kẻ phía sau sợ hãi chưa kịp cầu xin đã bị chặt vào cổ lăn ra bất tỉnh.

Gã một mí lộ vẻ không đành lòng nhưng vẫn chặt đứt hai tay của Phương tiểu nhị đang hôn mê. Dù bất tỉnh nhưng cơ thể Phương tiểu nhị vẫn run rẩy, có thể thấy được thống khổ vô cùng lớn.

Sau đó gã một mí cũng đứng dậy, tay phải chặt đứt cổ tay trái, đau đớn đến mức nổi gân xanh. Nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng chỉ khẽ rên.

Sau khi hắn tự phế bàn tay, Hướng Nhật đột nhiên ngăn lại:

“Được rồi, các ngươi có thể đi”

Đối với kẻ không coi ai vào đâu nhưng lại có thể ra tay ác độc với chính mình như vậy cũng đáng để coi trọng. Mà Hướng Nhật cũng lo lắng, mất đi hai tay đối phương làm sao mà mang Phương tiểu nhị đi.

Hiển nhiên gã một mí không nghĩ thời khắc mấu chốt Hướng Nhật lại thả hắn đi, đương nhiên hắn cũng không muốn ở lại thêm, dùng một cánh tay ôm Phương tiểu nhị bất tỉnh nhanh chóng rời khỏi sòng bạc.

“Chúng ta cũng về thôi” giải quyết xong, Hướng Nhật quay lại nói với ba người đang đứng như phỗng ở phía sau.

“Này, này…” Dịch lão lục tỉnh táo lại, càng thêm kính sợ Hướng Nhật như thần tiên, ngay cả dị năng giả Phương đại hàng đầu Phương gia cũng bị câu nói của hắn mà tự phế một tay cùng hai tay đệ tử đời thứ ba Phương gia, thiếu chút nữa bỏ đi hai tay của chính mình, chuyện kinh khủng như vậy mình có thể làm sao? Nhớ lại trước kia mình nói chuyện với hắn bằng cái giọng đó mà cảm thấy rùng mình.

“Tiền thắng muốn bỏ sao?” Hướng Nhật thấy Dịch lão lục vội vàng bỏ đi quên lợi, không biết nói gì hơn, thằng nhóc này quá kém cỏi, hơi có chuyện xảy ra liền quên mất cái gì quan trọng.

“Xém chút nữa thì quên mất việc này” Dịch lão lục vỗ đầu, hai mắt sáng rực lên, lao về chiếu bạc trước mặt quơ lấy đám thẻ trên đó, đây chính là 2 triệu 700 ngàn, nếu quên mất thì khóc không ra nước mắt rồi tìm chỗ thắt cổ mất.

“Tìm người đổi thành chi phiếu, cứ vậy sao mà mang đi?” Hướng Nhật chỉ chỉ kẻ mách lẻo với Cửu thúc vốn luôn ngậm mồm, lúc này vẻ mặt hắn đang trắng bệch.

“Tôi, tôi… tôi không có quyền đó” gã chia bài run như cầy sấy, thủ đoạn Hướng Nhật đối phó với Cửu thúc hắn thấy rõ, lại thấy tình cảnh bị thảm của Phương tiểu nhị chỉ hận tại sao mình lại có mặt ở đây, càng thêm hối hận vì gọi Cửu thúc tới.

“Vậy tìm kẻ có thể đi” tuy Hướng Nhật không coi gần 3 triệu kia vào mắt, nhưng dù sao cũng là “công sức lao động” của mình mà thắng, hiển nhiên muốn mang đi. Mà 3 triệu cũng là con số trên trời, thấy ánh mắt Dịch Trù Ngu sáng rực lên thì biết đối với nàng là loại hấp dẫn không thể kháng cự, nói chuyện với cô nàng tóc vàng Anna nhưng cũng có chút hâm mộ nhìn mớ thẻ trong tay Dịch lão lục.