Nghe vậy, ánh mắt của Chu Dần Khôn cuối cùng cũng từ trận đấu quyền anh chuyển dời lên người cô.
Ánh mắt kia vừa nhìn tới, trái tim Hạ Hạ liền đập nhanh hơn, cô nhanh chóng nói: "Cháu sẽ tắm nhanh, cháu, trên người cháu quá bẩn, không tắm nhất định sẽ có mùi."
Đôi mắt và giọng nói vô cùng chân thành.
Nhưng khi lời nói lọt vào tai Chu Dần Khôn, nó lại biến thành: Nếu chú không cho cháu tắm rửa, vậy thì người chịu thiệt sẽ là chú.
Anh quen với việc nghĩ theo ý mình rồi xuyên tạc ý của người khác, nhưng anh cũng biết rất rõ ràng, dù cho Chu Hạ Hạ thêm hai trăm lá gan nữa thì cô cũng không dám có ý nghĩ như vậy.
Ánh mắt đó, biểu cảm đó, cô chỉ đơn thuần là muốn tắm rửa sạch sẽ.
Chu Dần nhìn cô một cái, đúng là nên tắm rửa thật, người không biết còn tưởng cô là dân tị nạn đến từ Syria đấy.
"Ừ." Anh lười biếng đáp lại.
"Cảm ơn chú!" Trên mặt Hạ Hạ lập tức hiện lên nụ cười, bởi vì phải đi qua trước TV, để không cản trở anh xem TV, cô gái cúi người bước nhanh đi vào phòng tắm, tầm mắt của người đàn ông lại rời đến trên màn hình TV.
Khoảnh khắc tiếp theo, anh nghe thấy một tiếng "cạch" nho nhỏ.
Ai đó đã khóa cửa phòng tắm.
Chu Dần Khôn liếc nhìn về phía đó, vẻ mặt không thay đổi nhiều, nhưng lại cười lạnh không rõ ý tứ.
Cánh cửa ngăn cách, Hạ Hạ không biết biểu cảm của người bên ngoài như thế nào, khi cô tắm trong phòng tắm ở nhà, cô không có thói quen khóa cửa. Nhưng cô luôn cảm thấy bên ngoài không an toàn, ngay cả khi tắm trong khách sạn ở trại hè cô cũng khóa cửa. Cẩn thận thì luôn tốt mà.
Bước vào không gian khép kín an toàn, cô vui mừng vì được tắm nước nóng ngay. Cô vừa cởi quần áo vừa nhìn phòng tắm rộng lớn, chỉ riêng bồn tắm trắng tinh đã chiếm rất nhiều không gian, nếu cô có thể thoải mái ngâm mình trong đó một lát thì tốt biết mấy.
Hạ Hạ quay đầu nhìn cửa phòng tắm, biết mình chỉ có thể đi tắm. Lỡ như cô tắm quá lâu anh mất kiên nhẫn thì phải làm sao?
Đột nhiên trở thành một cuộc chạy đua với thời gian, cô đã nói sẽ tắm xong sớm, Hạ Hạ đứng dưới vòi hoa sen, mở nước, cô nghĩ mình thầm cô chỉ dùng dầu gội và sữa tắm thôi, sau khi tắm xong còn phải nhanh chóng ra ngoài.
Tiếng nước trong phòng tắm vẫn song song với tiếng TV bên ngoài, sau đó trận đấu quyền anh kết thúc trước, tiếp đó là quảng cáo. Chu Dần Khôn tắt TV, trong phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Anh đặt ly rượu trên tay xuống, cầm điện thoại di động bước đến bên cửa sổ.
Nhìn từ chỗ này xuống, cảnh đêm của Pattaya không tệ, còn có thể nhìn thấy du thuyền đang chậm rãi lướt đi trên biển, ánh đèn nhiều màu sắc thể hiện sự điên cuồng của cuộc chơi trong đó.
So với bên đó thì ở đây có vẻ yên tĩnh hơn. Yên tĩnh đến mức tiếng nước trong phòng tắm trở nên vô cùng rõ ràng, mọi âm thanh xung quanh đều phóng đại lên.
Ví dụ như một buổi trình diễn đang được diễn ra bên cửa sổ phòng khách sạn bên kia.
Một nam một nữ quấn lấy nhau, rèm cửa còn chẳng thèm kéo lại, người phụ nữ bị người đàn ông đè lên cửa kính, từ phía sau tiến vào, bộ ngực đầy đặn bị ép lên kính, run rẩy thừa nhận sự va chạm phía sau.
Hai khách sạn rất gần nhau, tầng lầu cũng tương tự, cộng với thị lực rất tốt của Chu Dần Khôn, không khó để nhìn rõ.
Người phụ nữ có dáng người đẫy đà, làn da rất trắng nhưng thoạt nhìn đã biết là người chinh chiến qua nhiều trận, cô ta đứng kiễng chân, uốn eo vểnh mông về sau, căn chuẩn góc độ phù hợp phục vụ tốt nhất cho người đàn ông phía sau.
Là một cuộc giao dịch bóc bánh trả tiền, thế nhưng suy nghĩ của người phụ nữ hoàn toàn lại không hướng về vị khách nam phía sau.
Cô ta nhìn chằm chằm người đàn ông đối diện.
Cô ta đang ở tầng 23, vừa ngẩng đầu đã có thể nhìn thấy người đàn ông để trần nửa người trên, cầm bật lửa trên bàn cạnh đó châm một điếu thuốc.
Trong khoảnh khắc ngọn lửa bùng lên, khuôn mặt của anh được phản chiếu rõ ràng hơn, người phụ nữ đang bị dương v*t ngắn cũn cắm trong người đột nhiên siết chặt khiến người đàn ông phía sau rên lên sung sướng.
Tư thế hút thuốc của anh rất tuỳ ý, nhưng đường nét của vai và cánh tay lại săn chắc mê người, tầm mắt người phụ nữ hướng xuống, không rõ liệu có phải là do suy nghĩ quấy phá hay không, nhưng nhìn lên từ góc độ này, cô ta cảm thấy dường như đã nhìn thấy một con quái vật khổng lồ trong chiếc quần rộng thùng thình đó.
Chất dịch nóng hổi không ngừng trào ra từ phần thân dưới của cô ta, chảy xuống đôi chân trần rồi rơi xuống đất. Vị khách nam phía sau lại cho rằng mình quá dũng mãnh, chơi người phụ nữ này đến nỗi nước nôi chảy ra lênh láng, hắn ta không khỏi càng hưng phấn hơn.
Chu Dần Khôn biết người phụ nữ này đang nhìn mình. Là một quý ông, anh mỉm cười lịch sự, bày tỏ sự đồng cảm với sự cố rất bình thường này.
Nụ cười này khiến người phụ nữ cảm thấy bụng dưới nóng bừng không chịu nổi, cô ta há miệng rên rỉ, nhìn đối phương bằng ánh mắt vô cùng khao khát.
Đáng tiếc loại phụ nữ đã cắm qua vô số dương v*t của đàn ông vào cơ thể này, không thể khơi dậy được sự hứng thú của Chu Dần Khôn. Trần truồng như thế mà đến phản ứng sinh lý cơ bản nhất thậm chí còn không khơi dậy được chứ đừng nói đến việc gây ra bất kỳ sóng gió nào trong lòng đàn ông.
Lúc này, phía sau lại có một tiếng cạch cạch khác phát.
Chu Dần Khôn quay người lại, thấy cửa phòng tắm hé mở một chút, một cái đầu tròn trịa ẩm ướt thò ra.
Chu Hạ Hạ đã tắm xong năm phút trước, sau khi giặt đồ xong, cô chợt nhận ra không có quần áo để thay. Quần áo bẩn tất nhiên không thể mặc được nữa, nhưng cô cũng không dám nhờ người bên ngoài lấy giúp cô cái áo choàng tắm.
Nghĩ nghĩ, cô liền nghĩ ra một biện pháp. Bước đầu tiên là mở cửa, lúc cô định mở miệng nói ra suy nghĩ trong đầu mấy lần thì phát hiện chỗ Chu Dần Khôn đang ngồi trống không.
Không còn thời gian để nghĩ cách khác, trong lòng Hạ Hạ vui vẻ, nửa người lộ ra, cô thật sự không nhìn thấy ai trong phòng.
Chắc là anh đã đi ra ngoài rồi?
Hạ Hạ siết chặt ba chiếc khăn tắm đang quấn quanh người.
Bên trong cô quấn hai chiếc khăn tắm, một chiếc ở ngực và một chiếc quanh eo, cơ thể từ ngực đến mắt cá chân đều được che kín hoàn toàn. Sau đó lại khoác thêm một chiếc khăn tắm bên ngoài, che kín từ đầu đến cổ cho đến vai và cánh tay, ý tưởng cô nảy ra là đi ra ngoài như thế này, tự mình đi đến tủ lấy áo choàng tắm.