Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1147



Chương 1147

Lúc này một loạt tiếng gõ cửa vang lên, Triệu Linh đứng dậy đi ra mở cửa, sau khi mở cửa ra thì thấy là cha của Triệu Linh.

“Cha, không phải cha đi tìm việc làm à?Sao lại về sớm như vậy?”Triệu Linh nhìn cha của mình hỏi.

Ông Triệu cũng ngẩng đầu nhìn về phía đó.

“Ôi chao, ta đi xin vào làm quản lý của công ty, nhưng kết quả họ không nhận ta mà chỉ cho ta làm cái gì mà bảo vệ với nhân viên bán hàng mấy cái việc phía dưới này, thật là đáng chết.” Cha của Triệu Linh hung dữ nói.

“Cha, vậy ngài làm từ dưới đi lên thôi.” Triệu Linh an ủi.

“Linh nói không sai, vậy thì con bắt đầu làm lại từ đầu thôi, chẳng phải cha cũng bắt đầu gây dựng sự nghiệp từ con số không sao?”Ông Triệu nói.

“Ta đây đã từng là Tổng giám đốc tập đoàn Triệu Thị mà phải làm mấy cái việc này à?” Cha của Triệu Linh khinh thường nói.

“Cha, ngài đây là nói như rồng leo mà làm như mèo mửa đấy!” Triệu Linh bĩu môi nói.

“Con còn không biết xấu hổ nói ta à, nếu không phải con hợp tác với tên Lâm Vânkia thì tập đoàn Triệu Thị của chúng ta sao lại bị nhà họ Phạm cướp đi mất?” Cha của Triệu Linh hung hãn nói.

“Cha, sao đến bây giờ cha vẫn còn cố chấp vậy! Nếu không phải ba sang Áo đánh bạc thì làm sao có thể bị người ta bắt đi, làm cho toàn bộ tập đoàn Triệu Thị đều bị người ta cướp đi!” Triệu Linh giận dữ nói.

“Nếu không phải con đồng ý hợp tác với Tỉnh Xuyên thì nhà họ Phạm sẽ bày mưu sao? Còn không phải là trách con hợp tác với Tỉnh Xuyên à.”Cha của Triệu Linh lạnh giọng.

Rất hiển nhiên, cha của Triệu Linh trách ông Triệu và Triệu Linh hợp tác với Lâm Vân mới làm cho tập đoàn Triệu Thị bị nhà họ Phạm cướp mất.

“Hừ, đúng là cứng đầu cố chấp!”Ông Triệu hừ lạnh, hiển nhiên ông rất tức giận với lời con trai mình nói, cũng rất thất vọng với biểu hiện của con trai.

Đúng lúc này lại vang lên một loạt tiếng gõ cửa.

Triệu Linh đi ra mở cửa, sau khi mở cửa ra thì thấy đúng là Lâm Vân.

“Triệu Linh.” Lâm Vân mỉm cười chào hỏi Triệu Linh.

“Lâm Vân, là anh à, mời vào trong này.” Sau khi Triệu Linh thấy Lâm Vân thì trên mặt cô lập tức lộ ra nụ cười vui vẻ.

“Là Lâm Vân à!”

Ông Triệu nhìn thấy là Lâm Vân cũng để giày da trong tay xuống.

Lúc tập đoàn Triệu Thị bị nhà họ Phạm cướp mất, ông Triệu biết thật sự là có quan hệ đến chuyện ông ta hợp tác với Lâm Vân.

Nhưng ông cũng không trách tội Lâm Vân bởi vì hợp tác là cả hai bên cùng tình nguyện, là sự lựa chọn của ông ta.

Thế nhưng cha của Triệu Linh lại không như vậy, trong chuyện này ông ta đổ tất cả lỗi lên người Lâm Vân.

“Lâm Vân, sao cậu còn mặt dày đến nhà của tôi!”

Sau khi cha của Triệu Linh nhìn thấy Lâm Vân, trên mặt lập tức lộ ra vẻ không vui.

“Bác Triệu, cháu tới hỏi thăm mọi người.” Lâm Vâm mỉm cười.

“Ai muốn cậu đến thăm.Lẽ nào cậu còn ngại chưa làm hại đủ nhà họ Triệu chúng tôi à?”Cha của Triệu Linh lạnh giọng mắng.

“Bác Triệu, chuyện tập đoàn Triệu Thị bị cướp mất đúng là do cháu, cái này cháu thừa nhận, cháu rất xin lỗi, cháu có lỗi với nhà họ Triệu.” Vẻ mặt Lâm Vân chân thành nói.