Lúc này, một người đàn ông mang theo máy ảnh và một người phụ nữ cầm micro chen ra khỏi đám đông và chạy đến chỗ Phạm Nhật Long.
“Xin chào anh. Tôi là phóng viên của báo Bảo Thạch daily. Tôi muốn phỏng vấn anh một chút. Tại sao anh lại phải ngủ trên đường? Có ẩn tình gì không?”, Phóng viên đặt micro trước mặt Phạm Nhật Long.
“Phỏng vấn cái mẹ cô!”
“Bịch!”
Phạm Nhật Long rất nhanh cơn tức giận bùng nổ, đấm thẳng vào mặt phóng viên, rồi đá thêm một cú đá nữa vào máy quay của người quay phim.
“Ai còn dám cầm điện thoại chụp, tôi sẽ giết người đó!” Phạm Nhật Long hét vào mặt những người xem xung quanh.
Những người dùng điện thoại di động để chụp ảnh sau khi nghe xong, đều bỏ điện thoại xuống.
Ngay sau đó, Phạm Nhật Long trực tiếp tách khỏi đám đông. Sau đó chạy như điên quay trở về khách sạn.
Trong phòng khách sạn.
“Là ai! Rốt cuộc là ai làm!” Phạm Nhật Long trợn tròn mắt, ngẩng đầu tức giận gầm lên.
Phạm Nhật Long tự hỏi bản thân, từ nhỏ đến lớn, anh ta chưa bao giờ phải chịu loại sỉ nhục như thế này!
Điều này làm cho anh ta tức giận không nguôi!
“Lâm Vân!”
Lúc này, Phạm Nhật Long nghĩ đến Lâm Vân.
“Lâm Vân, là mày làm! Nhất định là mày làm!”
Phạm Nhật Long suy nghĩ hồi lâu, hắn chỉ có thể nghĩ đến Lâm Vân, bởi vì ở thành phố Bảo Thạch này, hắn không có kẻ thù nào, ngoại trừ Lâm Vân.
Loại chuyện xảy ra như ngày hôm nay, trừ Lâm Vân ra, hắn không nghĩ ra được ai khác.
Tuy rằng Phạm Nhật Long không có bằng chứng chứng minh do Lâm Vân làm, nhưng trong lòng hắn khẳng định chắc chắn là Lâm Vân!
“Lâm Vân, tên khốn kiếp, mày lại dám khiến Phạm Nhật Long tao nhục nhã như thế này! Phạm Nhật Long tao từ nhỏ đến lớn, vẫn chưa bao giờ phải chịu đựng sự sỉ nhục như vậy. Tao nhất định sẽ khiến mày phải trả giá đắt! Tao sẽ làm cho mày hiểu, đối đầu với Phạm Nhật Long tao sẽ có hậu quả nghiêm trọng như thế nào!”Phạm Nhật Long tức giận gầm lên.
Sau đó, Phạm Nhật Long nhấc điện thoại cố định trong phòng khách. Gọi điện thoại…
Một diễn biến khác, trong bệnh viện.
Sau khi Lâm Vân ăn xong bữa tối, anh đưa tên mập về nhà trước. Sau đó cùng với Như Tuyết, đến bệnh viện thăm mẹ của cô.
Trong phòng chăm sóc đặc biệt
Bạch Hổ bước vào phòng bệnh.
“Bạch Hổ, anh về rồi à, mọi chuyện thế nào? Vẫn chưa bị bại lộ đúng không?” Lâm Vân hỏi.
“Cậu Vân, anh yên tâm, mọi chuyện đều rất thuận lợi. Phạm Nhật Long không nhìn thấy mặt chúng tôi.”
“Hơn nữa, tôi cũng đã gọi điện thoại đến báo Bảo Thạch daily theo yêu cầu của anh. Chuyện này ngày mai nhất định sẽ được lên báo. Đến lúc đó, Phạm Nhật Long sẽ càng thêm mất mặt!” Bạch Hổ cười nói.
“Phạm Nhật Long dám khiêu chiến với Lâm Vân này, thật sự cho rằng Lâm Vân này không có cách nào làm gì hắn sao? Lần này bị mất hết thể diện như thế, để tôi xem hắn còn mặt mũi ở lại thành phố Bảo Thạch nữa không!” Lâm Vân chế nhạo.