Không ngờ sau mười năm, Phạm Nhật Long cuối cùng cũng đã chạy về thành phố Bảo Thạnh tìm con.
Nếu sớm biết chuyện như vậy, cha đã không tác hợp cho con và Lâm Vân.”
Phạm Nhật Long từng ở thành phố Bảo Thạnh, lúc đó chủ tịch Quốc nghĩ rằng, khi lớn lên ông sẽ làm tác hợp cho Phạm Nhật Long và con gái mình.
Nhưng Phạm Nhật Long đã rời thành phố Bảo Thạnh tròn mười năm, còn chủ tịch Quốc từ lâu đã tin rằng Phạm Nhật Long đã quên con gái mình.
Đó là lý do tại sao Tô Chính Quốc không nghĩ tới chuyện này, sau khi gặp Lâm Vân, ông đã tác hợp cho con gái mình với Lâm Vân.
Sau đó, chủ tịch Quốc lại ngẩng đầu nhìn Tô Bảo Nhi hỏi: “Con gái, con không thích Lâm Vân sao? Không phải con vẫn nói là ghét anh ta sao? Hiện tại Phạm Nhật Long định giết nó, sao con lại căng thẳng như vậy?” “Cha, con chẳng thích nói cho cha biết
Sau khi Tô Bảo Nhi nói xong những lời này, cô vội vàng lên lầu, chạy vào phòng mình.
Sau khi Tô Bảo Nhi đóng cửa phòng, cô nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, tay run run gọi cho Phạm Nhật Long, cô muốn ngăn Phạm Nhật Long lại.
Tô Bảo Nhi không biết tại sao, cô lại quan tâm đến sự an toàn của Lâm Vân như vậy.
Nhưng trong sâu thẳm trái tim, cô không muốn Lâm Vân chết.
Không hiểu vì sao Tô Bảo Như vừa nghĩ đến Lâm Vân bị Phạm Nhật Long giết chết, trong lòng cô đã lo lắng muốn chết đi được!
Tòa nhà Tỉnh Xuyên ở tầng dưới.
“Nếu tôi quỳ xuống cầu xin anh.
Anh có thể để họ đi, đúng không?” Lâm Vân nhìn chằm chằm Phạm Nhật Long với đôi mắt đỏ hoe.
“Cậu không đủ tư cách để thương lượng điều kiện với tôi.
Hãy quỳ xuống trước đi rồi nói chuyện.
Nếu cậu có thái độ tốt, tôi sẽ để họ đi!” Phạm Nhật Long ngạo nghễ nói.
Lâm Vân hít một hơi dài, sau đó phun ra một chữ: “Được!”
Lâm Vân thà chết chứ không muốn mất đi danh dự trước mặt Phạm Nhật Long.
Nhưng Lâm Vân sẵn sàng dùng danh dự của mình để đổi lấy mạng sống của Lưu Ba và Thạch Hàn! “Cậu Vân! Không thể làm chuyện này!” Thạch Hàn tóm lấy Lâm Vân.
Đúng lúc đó, điện thoại di động của Phạm Nhật Long vang lên, anh ta thấy đó là cuộc gọi của Tô Bảo Nhi “Alo, em Bảo Nhi.” Phạm Nhật Long trả lời điện thoại.
“Anh Long, tôi nghe nói anh muốn đem theo vũ khí đến giết chết Lâm Vân?” Giọng Tô Bảo Nhi vang lên trong điện thoại.
“Đúng vậy, bây giờ cậu ta đang ở ngay trước mặt tôi, hơn nữa hiện giờ cậu ta đang phải chuẩn bị quỳ xuống trước tôi, em gái Bảo Nhi, em có muốn xem không? Tôi chút nữa sẽ quay lại video cho.” Phạm Nhật Long cười, nói.
“Phạm Nhật Long, anh đừng có đùa giỡn nữa được không? Đây là mạng người, coi như tôi cầu xin anh, đừng giết người.” Giọng Tô Bảo Nhi có vẻ rất lo lắng.
Phạm Nhật Long nghe vậy, sắc mặt đột nhiên trở nên âm u.
“Em gái Bảo Nhi, tại sao em lại nói lời ” cầu xin ” cho thằng nhóc này? Thằng nhóc này là đồ rác rưởi.
Nó không có gì ngoại trừ dựa vào thân phận của ông nội mình! Nó đầu có tư cách hay năng lực gì, để em phải cầu xin cho cậu ta! ”Phạm Nhật Long lạnh lùng nói.
“Phạm Nhật Long, tôi …!tôi chỉ là không muốn anh đùa giỡn với mạng người chỉ vì tôi! Nếu anh dám giết cậu ấy, tôi sẽ hận anh cả đời này!” Tô Bảo Nhi ở trên điện thoại kiên định nói.