Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 577





Chương 578

Nghĩ đến chuyện trước đó, Lâm Vân vẫn có chút sợ hãi, cũng may không có người đuổi kịp nữa, nếu không anh thực sự đã toi đời rồi!

Trước khi lên đường đến thành phố Hải Phòng.

Lâm Vân không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này.

“Lâm Vân, mình cũng không ngờ tới, lần này lại thành như vậy, đều lo do mình hại mọi người.

Lý Ánh Hồng cúi đầu tự trách.

Lý Ánh Hồng biết Lâm Vân là vì giúp cô, mới khiến mọi chuyện thành ra như bây giờ, thậm trí suýt chút nữa mất mạng.

“Lỗi không phải ở cậu, mà là ở ông Lục.

Chúng ta chỉ là cứu người từ đường dây đa cấp.

Ông ta muốn đuổi cùng giết tậ như vậy! Nếu Lâm Vân không trả được mối hận này, thề không làm người!”

Khi Lâm Vân nói đến cuối cùng, tức giận đấm một nhát vào ghế ngồi.

Lúc này Lâm Vân đã thực sự kiệt sức, toàn thân đau nhức, gần như rã rời.

Nhưng so với nỗi đau thể xác, trái tim Lâm Vân càng đau hơn! Nghĩ đến cảnh anh em mình bị giết, trong lòng Lâm

Vân tức giận vô cùng, hai tay run lên.

“Ông Lục, tôi nhất định phải khiến ông nợ máu phải trả bằng máu!”

Lâm Vân đã hạ quyết tâm rồi, đợi lát nữa đến thành phố Bảo Thạnh, lập tức điều phối nhân lực đến thành phố Hải Phòng tìm người này báo thù!

Lâm Vân nhất định phải khiến ông Lục này, phải trả giá đắt! “Cũng không biết, Bạch Hổ bọn họ đã chạy thoát chưa.

Lâm Vân nhìn ra ngoài cửa sổ xe.

Bạch Hổ sống hay chết, Lâm Vân trong lòng vô cùng lo lắng, trong lòng chỉ có thể cầu nguyện Bạch Hổ.

Sau hai giờ lái xe, bốn người Lâm Vân đã trở về thành phố Bảo Thạnh một cách thuận lợi.

Sau khi trở về thành phố Bảo Thạnh, việc đầu tiên là Lâm Vân đưa Lý Ánh Hồng, em trai của Lý Ánh Hồng và Liễu Diệp vào bệnh viện để điều trị, Lâm Vân đối với vết thương của mình, chỉ làm một chút xử lý đơn giản.

Trong bệnh viện.

“Lâm Vân, trên đường đi, cậu là người mệt nhất, cậu mau nghỉ ngơi đi.”Lý Ánh Hồng nói.

“Trước khi báo được thù cho các huynh đệ, mình vẫn chưa thể nghỉ ngơi được, mọi người trước tiên cứ ở lại bệnh viện đi, mình sẽ lập tức đi sắp xếp chuyện báo thù!” Lâm Vân nói với khẩu khí kiên định.

Mặc dù đã trở lại thành phố Bảo Thạch, mối nguy hiểm đã được giải quyết, nhưng sự thù hận hôm nay mới bắt đâu!

Sau khi nói xong, Lâm Vân trực tiếp quay người đi ra khỏi phòng bệnh.

“Lâm Vân, cẩn thận!” Lý Ánh Hồng hướng tới bóng lưng đang rời đi của Lâm Vân hét lớn.

Sau khi rời khỏi bệnh viện, Lâm Vân liền lập tức đi sắp xếp chuyện báo thù!

Tòa nhà Tỉnh Xuyên, trong văn phòng chủ tịch.

Lâm Vân cố gắng gọi điện cho Bạch Hổ, nhưng điện thoại đã tắt máy.

“Chết tiệt!”

Lâm Vân vì vô cùng tức giận, một đẩm giáng xuống mặt bàn.