Với chức vụ phó cục trưởng công an, Đinh Nhị Cẩu khi đến nhậm chức, đương nhiên là phải có người đưa đi, nhưng không phải là chủ nhiệm tổ chức cán bộ, trên thực tế ngay cả phó chủ nhiệm cũng không cần đưa đi, chỉ cần một cán bộ trưởng khoa là được rồi, do vậy nên trưởng khoa Trần Hoa Bắc cùng đi với hắn.
-Trần trưởng khoa, anh là người địa phương TP Hồ Châu này à ?
Ngồi trên xe , Đinh Nhị Cẩu hỏi Trần Hoa Bắc.
-Ừ…tôi là người Hồ Châu, Đinh phó cục trưởng dường như không phải là người địa phương Hồ Châu...
Trần Hoa Bắc thấy Đinh Nhị Cẩu chủ động bắt chuyện, cũng biểu hiện tích cực, bởi vì trước lúc đưa hắn đi, chủ nhiệm Cố có gọi Trần Hoa Bắc lên văn phòng dặn dò trước.
-Vâng…tôi người của Bạch Sơn, sau này chắc còn phải nhờ đến Trần khoa trưởng một số việc vì anh là người địa phương nên hiểu rỏ, hy vọng anh không từ chối ah… -Ha ha …Đinh cục trưởng cứ nói đùa, cậu là cán bộ cỡ này, thì chúng tôi không quản được rồi...
Trần Hoa Bắc khách sáo trả lời.
……………………………………………………………………………………………
Đối với Lý Pháp Thụy mà nói, hôm nay phải ra nghênh đón, cho dù Đinh Nhị Cẩu cái gai trong mắt ông ta, nhưng còn có người của bên tổ chức bộ thành phố cùng tới đây, Đinh Nhị Cẩu bây giờ giống như là một cây gậy quấy phân heo trong lòng của Lý Pháp Thụy, một Chu Hồng Kỳ đã làm ông rất đau đầu, nay lại đưa tới một thư ký của bí thư thành ủy Đinh Nhị Cẩu, xem ra thì thành phố thật sự lần này là thẳng tay đối với cục công an.
Nhìn xem đứng bên cạnh mình có ba phó cục trưởng, một chính ủy, còn một phó cục trưởng chưa có tới, đó chính là Chu Hồng Kỳ. -Lão Hầu …Chu phó cục trưởng đâu rồi, tại sao chưa đến?
Lý Pháp Thụy cau mày hỏi.
-Cô ấy báo là có việc nên tới không được, có thể là do đang giải quyết bản án, việc cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm.
Chính ủy Hầu Khắc Cần nói .
-Quả thực là hồ đồ, chuyện bản án còn có những người khác lo mà, cô ta là một phó cục trưởng làm sao không phân biệt được chuyện nào nặng chuyện nào nhẹ, lão gọi điện thoại bảo Chu Hồng Kỳ đến ngay.
-Cục trưởng, thôi bỏ qua đi, bối cảnh Chu Hồng Kỳ chúng ta cũng đã biết, trong khoảng thời gian này rồi, nếu cô ta yên tỉnh không đụng chạm gì đến chúng ta là được rồi.
Hầu Khắc Cần xê dịch vài bước, nhỏ giọng nói .
Lý Pháp Thụy liếc qua Hầu Khắc Cần, cũng không nói thêm gì, trên thực tế chính ủy nói không sai, trước đây có một số việc mở một mắt, nhắm một mắt thì bình an vô sự. Thế nhưng mà từ khi Chu Hồng Kỳ đến, ngay sau đó sẽ đem các vụ án tồn đọng trong cục công an mấy năm qua lật ra lại, điều này làm cho Lý Pháp Thụy cùng Đàm Quốc Khánh rất khó chịu, nhưng dân chúng lại rất hoan nghênh, đồng thời cũng đã nhận được các lãnh đạo thành phố tán thành.
Bây giờ thành ủy lại đem Đinh Nhị Cẩu phóng tới cục công an đây là ý gì? Một Chu Hồng Kỳ còn chưa đủ, lại ném thêm một cục đá, ý muốn như thế nào thì vừa thấy đã hiểu ngay rồi.
-Bọn họ đã đến rồi kìa…
Lý Pháp Thụy híp mắt nhìn từ xa xa có chiếc xe đang chạy tới nói ra .
…………………………………………………………………………………………..
-Lý cục trưởng, Hầu chính ủy… chúng ta trước nói chánh sự đi, đây là đồng chí Đinh Trường Sinh do thành ủy mới bổ nhiệm làm phó cục trưởng thành phố hồ Châu, trước khi đến đây thì chủ nhiệm Cố có dặn dò tôi nói với Lý cục trưởng và Hầu chính ủy, đồng chí Đinh Trường Sinh tuy tuổi còn trẻ, nhưng cũng đã từng là cảnh sát , lại trãi qua làm thư ký cho Thạch bí thư, có thể nói kinh nghiệm trên nhiều lĩnh vực, nhưng như tôi mới vừa nói qua, đồng chí Đinh Trường Sinh tuổi còn trẻ, nên chủ nhiệm Cố nhờ mọi người hổ trợ giúp đỡ, đồng thời chủ nhiệm cũng nói đây là ý tứ của bí thư Thạch. Trần Hoa Bắc xuống xe, sau khi đến bắt tay Lý Pháp Thụy và Hầu Khắc Cần liền nói một câu như vậy, khiến cho mọi người ở chỗ này đều ngơ ngác.
-Ha ha … Trần khoa trưởng, vào trong chúng ta hãy nói chuyện đi, Đnh phó cục trưởng, tôi là chính ủy Hầu Khắc Cần , rất hân hạnh được biết cậu, rất vui khi chúng ta trở thành đồng sự.
Chỉ có Hầu Khắc Cần là phản ứng nhanh nhất sau vài giây lúng túng..
-Tôi cũng vậy.. các vị đều là thuộc dạng đàn anh của tôi, tôi mang tiếng là đến đây công tác, nhưng chủ yếu là học tập rèn luyện thêm mà thôi.
Đinh Nhị Cẩu khách sáo nói .
Chỉ có Lý Pháp Thụy trên mặt không có biểu lộ gì cả, thái độ lãnh đạm đã nói rõ mọi điều, ông ta cũng không giới thiệu mấy phó cục trưởng còn lại, cũng không có bắt tay cùng với Đinh Nhị Cẩu, mọi người cùng đến phòng họp, đơn nói qua vài câu, Trần Hoa Bắc liền cáo từ quay về, bây giờ chuyện kế tiếp chính là vấn đề phân công cho Đinh Nhị Cẩu. -Đồng chí Trường Sinh, bởi vì Đàm Quốc Khánh đến bây giờ cũng chưa có liên lạc được, tạm thời bây giờ cậu quản lý những công việc của Đàm Quốc Khánh, nếu sau này có gặp khó khan gì, thì cứ báo cho tôi biết.
Lý Pháp Thụy nhìn nhìn chính ủy Hầu Khắc Cần rồi nói .
-Vâng… công việc gì cũng đều là công tác, không biết Đàm Quốc Khánh được phân công quản lý những vấn đề gì?
Đinh Nhị Cẩu rất tế nhị hỏi.
- Ừ, trước đây toàn bộ công việc Đàm Quốc Khánh quản lý đã chuyển giao cho phó cục trưởng Chu Hồng Kỳ, cho nên hiện tại bây giờ Đàm Quốc Khánh chỉ quản lý bên phòng xử lý giấy tờ nội bộ, thông tin tuyên truyền, tiền lương và chính sách cho cán bộ về hưu, đôn đốc chi đội, trung tâm huấn luyện cảnh sát các địa phương, cậu tạm thời cứ quản lý các bộ phận này, về sau căn cứ tình huống thực tế thì điều chỉnh lại. Lý Pháp Thụy nghiêm túc nói .
-Vâng… tôi sẽ cố gắng mau chóng hòa nhập, quản lý tốt những nhiệm vụ được giao.
Đinh Nhị Cẩu nói chắc chắn .
Thái độ này của hắn lại làm cho Lý Pháp Thụy ngạc nhiên sững sờ, vì ai cũng biết những công việc này chỉ là ngồi chơi nghiên cứu, chứ có làm cái việc gì đâu
Đương nhiên Đinh Nhị Cẩu cũng hiểu được, nhưng lúc này hắn mới đến, cần phải khiêm tốn, tự rèn luyện cho bản thân cứng rắn, chứ đến đâu cũng dựa vào lực lượng hậu thuẫn phía sau thì đó là biểu hiện thái độ không tự tin .
Do Đàm Quốc Khánh hiện tại sống chết không rõ, cho nên phòng làm việc của Đàm Quốc Khánh vẫn còn bảo lưu, vì thế chủ nhiệm phòng làm việc Hà Minh Huy bố trí cho Đinh Nhị Cẩu một phòng làm việc khác.
-Đinh phó cục, đây là phòng làm việc của anh, nhìn xem có hài lòng không ? Nếu thấy thiếu cái gì thì cứ nói với tôi nhé, tôi sẽ lập tức phái người đi làm. Hà Minh Huy mở cửa gian phòng ra, sau đó đem chìa khóa đưa cho Đinh Nhị Cẩu nói.
-Được rồi không tệ, xem ra văn phòng của cục công an điều kiện cũng tốt lắm, chỉ là một phó cục trưởng mà phòng làm việc so với phòng của bí thư Thạch cũng không thua kém bao nhiêu..
Đinh Nhị Cẩu chậc lưỡi thở dài .
Hà Minh Huy nghe qua lời này liền giải thích:
-À….tại vì cao ốc của cục công an chúng ta xây dựng lại, năm trước mới đưa vào sử dụng, dự đoán tương lại là nhân viên sẽ gia tăng, cho nên quy mô kiến thiết trên có chút vượt mức quy định, nhờ vậy mà phòng ốc có dư dã, đây coi như là phúc lợi của cục công an chúng ta a.
-Hà chủ nhiệm, tôi không có ý tứ gì khác, chỉ là diện tích gian phòng của tôi có vượt chỉ tiêu so với các phòng khác không vậy?
-Ha ha … phòng nào cũng đều như vậy, phòng của mấy phó cục trưởng và anh đều giống nhau như đúc, chỉ có phòng chính ủy cùng cục trưởng so ra thì lớn hơn một chút.. -Há, vậy trước tiên như vậy đi, nhờ Hà chủ nhiệm đem cho tôi giùm danh sách các đơn vị tôi được phân công quản lý, tôi muốn xem qua một chút.
-Được, tôi lập tức đi lấy ngay...À…Đinh phó cục trưởng, còn đối với nhân viên hổ trợ thông tin thì anh có yêu cầu gì không?"
-Nhân viên hổ trợ thông tin?
Đinh Nhị Cẩu ngạc nhiên
-Thật ra đó chính là hổ trợ làm thư ký cho anh, vì bình thường nếu anh bận rộn công việc, thì có người phụ giúp cho anh.
Hà Minh Huy nói .
-Um…vậy tôi cũng không có yêu cầu gì, cứ tìm một người quen thuộc công việc ở đây, tôi vừa mới tới, nên cần phải nhanh một chút quen thuộc tình huống.
-Vậy anh cần ngươi phụ việc là nam hay nữ?
Hà Minh Huy hỏi câu cuối cùng, có lãnh đạo ưa thích nữ thư ký, nhưng cũng có người không thích, chủ yếu là sợ ảnh hưởng không tốt, cho nên Hà Minh Huy phải hỏi trước cho chắc.