Mùa đông nên trời sáng muộn, điện thoại Đinh Nhị Cẩu vẫn luôn để đồng hồ báo thức, ngày cuối tuần cũng không ngoại lệ, cho nên mới sáng sớm lúc năm giờ, điện thoại đã reo vang, lúc này hắn mới phát hiện mình đang ngủ tại một gian phòng xa lạ, mà bên cạnh mình người đàn bà này cũng không phải là Hạ Hà Tuệ.
-Tối hôm qua em cố ý làm vậy phải không?
Kỳ thật Trường Hòa Trần cũng đã sớm tỉnh, nhưng cô không có cách nào đối mặt với sự thật, cho nên vẫn nằm im, đúng lúc này thì Đinh Nhị Cẩu tỉnh, cho nên đành phải lên tiếng, hơn nữa đây là trong nhà của mình, mình còn có thể lẩn trốn đi nơi nào đây .
-Chị Trương …đúng vậy, là em cố ý, nhưng chuyện em thích chị thì không phải là cố ý, mà là do em không kềm hãm được.
Đinh Nhị Cẩu vừa nói vừa đưa bàn tay về phía bâu vú của Trương Hòa Trần, nhưng chưa kịp chạm đến làn da non mềm mại trơn nhẵn, thì đã bị Trương Hòa Trần hất tay hắn ra. -Đừng có đụng vào người chị, chị có thể sẽ tố cáo em cưỡиɠ ɠiαи chị, thể diện và tiền đồ en sẽ bị hủy hết ..
-Vâng…em biết, nhưng em rằng sẽ không làm như vậy, chị sẽ không đối đãi với một đứa em nhỏ tuổi hơn chị nhiều như vậy, nhưng dù sao vừa rồi chị cũng vô cùng sướng phải không? À…ngày hôm qua lúc em đề cử chị với thư ký trưởng Đào Hồng Quân, thư ký trưởng có hỏi giữa em và là chị có quan hệ như thế nào ? Em nói chị là chị họ của em, do đó thư ký trưởng mới đồng ý đề cử chị đến gặp bí thư Thạch để làm thư ký tạm một thời gian…
-Em cho rằng nói như vậy thì chị sẽ cảm kích em sao?
-Em không biết, nhưng em biết chị là người yêu ghét rõ ràng, đối với em nếu từ trước đến giờ chị không có cảm tình thì cứ đi tố cáo em đi, có một thấy bói xem cho em, có nói là sớm muộn gì em cũng ngã ngựa vì phụ nữ, xem ra thì đúng vậy, nhưng nếu em ngã ở trên người của chị thì cũng đáng giá không hối tiếc -Thôi em rời khỏi nơi ngay lập tức bây giờ đi, chị sẽ xem chuyện này như chưa từng có xảy ra, từ nay về sau chúng ta không có bất cứ quan hệ nào và không ai nợ ai...
-Có khả năng vậy sao?
Đinh Nhị Cẩu vừa nói, vừa đem Trường Hòa Trần kéo vào trong lòng ngực của mình, mặc kệ nàng giãy dụa cũng không thể thoát ra khỏi đôi tay hắn.
-Em lại muốn gì? Nếu còn tiếp tục như vậy chị sẽ la lên..
Trường Hòa Trần uy hϊếp nói
-Chị cứ kêu to lên đi, tối hôm tiếng kêu của chị rất dễ nghe, đến giờ em mới phát hiện lúc sang sớm mới ngủ dậy nhìn thấy chị không mặc quần áo rất là hấp dẫn, và tiếng rêи ɾỉ tối qua của chị là tuyệt vời nhất ah..
-Em… nói bậy bạ gì đó …. thả chị ra....
Trường Hòa Trần đến giờ mới thấy hối hận vì cái gì chính mình tỉnh lại thì không có mau dậy mặc xong quần áo, để bây giờ lại bị tên lưu manh này làm chuyện tục tĩu. -Tối hôm qua chị uống rượu cũng khá nhiều, cho nên căn bản không biết rỏ ràng mình đã làm gì, bây giờ thì đã thanh tỉnh, chúng ta làm tiếp một lần nữa nhé để xem tư vị như thế nào..
-Đinh Trường Sinh, em quá đáng ...chuyện tối qua coi như xong, giờ lại muốn cưỡиɠ ɠiαи chị, không sợ luật pháp à?
Nhưng Trương Hòa Trần không giãy dụa nữa, bởi vì cô đã nhận thấy, đôi tay của Đinh Nhị Cẩu vô cùng rắn chắc, cô càng giãy dụa, thì hắn lại càng ciết chặt ôm vào.
-Em biết... vì em có học luật pháp, hơn nữa em sắp thành phó cục trưởng cục công an rồi, đến lúc đó chị cứ đến chỗ của em báo án, em sẽ thụ lý đấy...
- Tên lưu manh này… thực sự là. . .
Lời Trương Hòa Trần còn chưa nói hết, thì đã bị Đinh Nhị Cẩu hôn lên cặp môi thơm, tuy cô khép kín lại miệng của mình không cho đầu lưỡi của hắn xâm nhập, nhưng chưa đến ba giây đồng hồ, đôi môi của cô đã tuyên cáo thất thủ, khi đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu tại đôi môi của cô du động liếm qua liếm lại, một bàn tay của hắn đưa về phía dưới âm hộ của cô, sờ soạng dọc theo khe thịt âm hộ, Trương Hòa Trần nhẹ nhàng phát ra một tiếng tiếng “ hừ…” nhẹ , đúng lúc này đối môi cô đã hé mở ra…. Tuy Trương Hòa Trần không tình nguyện, nhưng là thân thể của cô theo tiết tấu của tên lưu manh này bắt đầu kích động một mực phối hợp lên, thời gian trôi qua, thân thể của cô không còn là bị động nữa, mà là chủ động đòi được thỏa mãn lấy, ngay cả cái lưỡi của cô giờ cũng mút với đầu lưỡi của Đinh Nhị Cẩu, hai người giờ thì bờ môi như đói khát cuồng bạo đầu lưỡi quấn quanh, thân hình mê loạn ma sát lẫn nhau .
Mới vừa rồi còn nói cứng muốn đem Đinh Nhị Cẩu tố cáo với cục công an, nhưng bây giờ thì người đàn bà này hiện tại hoàn toàn chìm đắm trong thế giới tính dục của mình, bởi vì lúc sáng sớm Đinh Nhị Cẩu đã mở đèn trong phòng, cho nên gian phòng sáng ngời, kể cả tấm ảnh chụp hình đám cưới của Trương Hòa Trần treo trên tường đối diện với cái giường cũng nhìn thấy rất rỏ, trong tấm ảnh Trương Hòa Trần kiều diễm mê người, ở bên cạnh là người chồng của cô, nhưng bây giờ đang ở trên thân thể của cô dong ruỗi cày cấy lại là người đàn ông khác.. Đáy lòng của Trương Hòa Trần dâng lên cảm giác phản bội, nhưng lại khiến cho thân thể của cô càng thêm mẫn cảm, dù không muốn nhìn tấm ảnh cưới, nhưng ánh mắt vẫn liếc nhìn trên tường ảnh chụp cô dâu, cô cố gắng đem gã trai trẻ đang trên người mình tưởng tượng thành chồng của mình, chỉ là cái loại tự lừa mình dối người không vẫn gạt được trong tâm trí, bởi vì người chồng lúc trên người của cô chưa bao giờ làm cho cô sướng khoái như là Đinh Nhị Cẩu, đây là thực tế .
Lúc này hai cái đùi đẹp trơn bóng của Trương Hòa Trần đang dâʍ đãиɠ giang rộng ra hai chân, bàn tay duỗi xuống dưới cầm lấy cây ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu, hướng về mình cửa miệng huyệŧ của mình từ từ kê đến.
-Um….cho nó…vào đi…
Đinh Nhị Cẩu lè lưỡi đang liếm tại vành tai, cổ, môi, trên đầṳ ѵú Trương Hòa Trần, hắn điên cuồng liếʍ ɭáρ lấy, bên dưới thì ƈôи ŧɦịŧ được Trương Hòa Trần cầm lấy, nên rất thuận tiện đút vào cái vũng bùn ấm áp trong hang động, đưa vào trong thân thể cô. Dù là không phải là lần đầu tiên cây ƈôи ŧɦịŧ thô to Đinh Nhị Cẩu chui vào, nhưng vừa mới hơn nữa phần dưong vật, Trương Hòa Trần vẫn kêu lên:
-A... chậm một chút… chậm một chút..
Thừa dịp Trương Hòa Trần vừa nói, bên dưới hắn lại dùng sức nhấn về phía trước, đầu khấc dướng vật lại thọt tới cổ tử cúng Trương Hòa Trần.
-Á…a..
Trương Hòa Trần hai tay nắm chặt, hai chân co lại, vòng tại bên hông Đinh Nhị Cẩu, khi hắn bắt đầu nhấp nhô đẩy đưa cây ƈôи ŧɦịŧ thì thân thể của cô cũng theo trước sau lay động, một đôi bầu vú đầy đặn, cũng là nhảy lên nhảy xuống không dừng…
Trương Hòa Trần thừa nhận sức khỏe cường tráng tuổi trẻ của Đinh Nhị Cẩu với cây ƈôи ŧɦịŧ hữu lực đánh sâu vào huyệŧ mình, gây ra cho của cô chưa bao giờ có cảm giác phong phú tràn đầy như vậy, kɦoáı ƈảʍ như là điện lưu bốn phương tám hướng vây quanh bên trong thân thể, Trương Hòa Trần cắn chặt lấy đôi môi, hưởng thụ sự suиɠ sướиɠ mãnh liệt. -Um..ui…ui…sướng lắm…
Trương Hòa Trần kêu lung tung, phát ra tiếng giống như con mèo cái động đực vậy, tiếng đứt quãng, lúc có lúc không, làm cho dục hỏa Đinh Nhị Cẩu càng sâu, liên tục mãnh liệt đánh ƈôи ŧɦịŧ sâu vào, hoa viên huyệŧ gắt gao bao lấy đầu khấc, ma sát tạo ra kɦoáı ƈảʍ kíƈɦ ŧɦíƈɦ làm Trương Hòa Trần sướng như muốn ngất đi, nàng giơ cao cái mông, đón hùa ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu đút vào, hơi thở dồn dập,tiếng thở gấp liên tục.
Trường Sinh chợt dừng động tác lại, chính mình nằm xuống ngữa người ra, bàn tay vỗ vỗ trên mông đít Trương Hòa Trần mỉm cười nói nhỏ:
- Đổi tư thế... chị ngồi lên trên đi..
Trương Hòa Trần đôi mắt quyến rũ nhìn Đinh Nhị Cẩu, lập tức nghe theo lời hắn, ngồi lên giang rộng ra hai chân, bàn tay tay vịn chặt ƈôи ŧɦịŧ Trường Sinh, nhắm ngay cái lổ huyệŧ đã hở rộng ra, chậm rãi thân mình ngồi xuống. Hai người tạo thành tư thế nam hạ nữ thượng, Đinh Nhị Cẩu giữ lấy cái mông bẩy nở của Trương Hòa Trần mông, phụ theo lúc lên lúc xuống rất nhanh.
-Chị Trương…em rất yêu thích chị…
Đinh Nhị Cẩu không khống chế được thổ lộ tâm tình.
Trương Hòa Trần, vội điều chỉnh lại hơi thở của mình nói:
-Em yêu thích chị mới là lạ...
Bị bị ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu từ phía dưới hẩy lên, Trương Hòa Trần nói đứt quãng hờn dỗi :
-Em là tên lưu manh... chỉ biết ăn hϊếp chị... chứ cái gì mà yêu thích ..
-Đúng vậy .. em là một thằng lưu manh đáng ghét... cũng tại vì cái đó của chị làm cho sướng quá…
Đinh Nhị Cẩu cười cười, ƈôи ŧɦịŧ tiếp tục hướng về phía huyệŧ không ngừng đẩy lên, hai cánh tay kềm ở chặt ở hai bên hông của Trương Hòa Trần, cứ mỗi một lần giật kéo mạnh xuống, để ƈôи ŧɦịŧ càng thâm nhập sâu hơn. -Á..ui…em thật là xấu…
Càng ngày kɦoáı ƈảʍ càng mãnh liệt khi đầu khấc Đinh Nhị Cẩu tựa như liệt hỏa tại trong cơ thể nàng đánh thẳng về phía trước, luồng sóng suиɠ sướиɠ đánh úp lại để cho Trương Hòa Trần cơ hồ mất đi ý thức.
Hơi thở hỗn loạn quấn quít nhau,
Trương Hòa Trần liên tục thở gấp, đầu tóc rối bời, ngôn ngữ cùng cử chỉ đều là cực độ điên cuồng lên.
-A... mau lên…trời ơi…sướng quá…nhanh..nhanh…
Nghe dâʍ từ của Trương Hòa Trần, Đinh Nhị Cẩu cũng khó có thể kềm lấy tinh quan, hắn ngồi bật dậy, ôm chặt lấy Trương Hòa Trần quay người đem Trương Hòa Trần áp nằm xuống đến trên giường.
Rất nhanh Trương Hòa Trần cảm giác được trong huyệŧ mình, đầu khấc Đinh dũ phát trướng đại, sâu trong huyệŧ tràn đầy tăng lên, cô dùng sức gia tăng nâng cái mông mình lên, động tác này này khiến hoa tâm huyệŧ cũng là tùy theo xiết chặc bao vây lấy ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu, hại bộ phận sinh dục thịt cùng thịt dính chặt cọ xát kịch liệt hơn, kɦoáı ƈảʍ tang cao mười phần. -A.. em sắp ra rồi... a...
Trương Hòa Trần thân mình kịch liệt co quắp, đầu tóc rối bời tả hữu loạng choạng, ngón tay thật chặc bắt lấy sàng giường, mông dùng sức hướng về phía trước nâng lên, phối hợp ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu đánh sâu vào,
-Ui..ui…thêm chút nữa đi…..nhanh nhanh lên nữa….đi…..a…
Trương Hòa Trần cảm thấy ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu bên trong hang động huyệŧ rung động, cô biết hắn sắp xuất tinh ra, Trương Hòa Trần vội vàng đòi hỏi, thì ƈôи ŧɦịŧ Đinh Nhị Cẩu đã thật sâu dâʍ vào chỗ sâu nhất nơi cổ đáy huyệŧ, đầu khấc một trận giựt nhảy lên, đem một luồng dương tinh cực mạnh bắn vào trong đáy huyệŧ Trương Hòa Trần, rõ ràng nóng dương tinh làm cho toàn thân Trương Hòa Trần rung động, lại lần nữa đạt đến đỉnh phong cơn cực khoái! Vách tường thịt non huyệŧ hấp lực siết chặt ƈôи ŧɦịŧ đâm sâu trong hoa tâm, sâu trong từ cổ đáy huyệŧ cũng lại một lần nữa âm tinh phún ra sềnh sệch dung hợp với dương tinh hòa cùng một chỗ, một giòng màu trắng vẫn đục nhơ nhớp hỗn độn trào ngược ra khỏi miệng huyệŧ dính loang lổ hỗn loạn trên đám lông đen của hai người.
Cơn sướng qua đi, Trương Hòa Trần xụi lơ nằm ở trên giường, thở hào hển không nhúc nhích, Đinh Nhị Cẩu rút ƈôи ŧɦịŧ ra, quỳ trước mặt của cô đưa cây ƈôи ŧɦịŧ chạm vào trước miệng, đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ ửng đỏ, từ lổ tiểu vẫn còn tí tách nhiểu ra vài giọt tinh, Trương Hòa Trần mở miệng ra, nhu tình thay cho Đinh Nhị Cẩu bú ʍúŧ dọn dẹp dấu vết ô uế còn sót lại…
Một phen mây mưa qua đi, Trương Hòa Trần tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm gối đầu lên trên cánh tay Đinh Nhị Cẩu, lúc khôi phục thanh tỉnh, trong lòng cô luôn có xấu hổ với chồng mình, nhưng cây ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu đánh sâu vào thân thể cô tạo ra những cơn thống khoái, để cho Trương Hòa Trần biết cái gì gọi là làm một người đàn bà chân chính, đời này sợ rằng cô không rời xa được cây ƈôи ŧɦịŧ của Đinh Nhị Cẩu rồi.