Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1052: Chăm sóc nó đi



CHƯƠNG 996: CHĂM SÓC NÓ ĐI.

Đài truyền hình thành phố Hồ Châu xây dựng mới lại cùng một lượt với cục công an thành phố Hồ Châu, cùng là xây cao ốc, nhưng do tín hiệu phát sóng của đài truyền hình, nên đài truyền hình thành phố Hồ Châu xây dưng có độ cao hơn nhiều, trước mắt mà nói thì đài truyền hình thành phố Hồ Châu là tòa nhà có kiến trúc cao nhất của thành phố .

Nếu khách quan mà nói, đài truyền hình không thể nghi ngờ chính là một cơ quan nóng bỏng không thua kém bất cứ cơ quan nào khác, người phụ trách của đài truyền hình cũng không thể khinh thường, với tư cách giám đốc đài truyền hình, Chu Dương Thần còn là phó sở của sở văn hóa thông tin tuyên truyền, cho nên tại thành phố Hồ Châu ông ta cũng là một nhân vật có máu mặt.

-Chu giám đốc ….em biết lỗi rồi, chương trình này em đã bỏ công ra lâu nay, anh để cho em tiếp tục đảm nhận nhé…
Trên tầng 18 của đài truyền hình thành phố Hồ Châu, trong một phòng làm việc rộng lớn, một người đàn bà xinh đẹp như một minh tinh mặc bộ đồng phục công sở may rất khéo léo, đang rúc vào người của Chu Dương Thần làm nũng.

-Biết lỗi rồi à, vậy em làm sai cái gì vậy hả?

Chu Dương Thần mặt bình thản hỏi, hai ngón tay vẫn tiếp tục luồn dưới váy ngắn của người đàn bà móc vào bên trong huyệŧ của cô khiêu khích quấy động.

-Là…em không nên kiêu ngạo, có được một chút thành tích thì tự mãn, cho nên..

-Trần Giai … đừng có giả bộ ngớ ngẩn với anh, nếu em biết lỗi rồi, thì nên biết sửa sai, nhưng trước mắt để anh xem sửa sai như thế nào đã ?

-Chu giám đốc… anh muốn em sửa sai như thế nào đây?

-Ngày đó anh gọi điện thoại bảo em đi ra ngoài với anh, vì sao không ra?

Chu Dương Thần cảm thấy hai ngón tay của mình đã bắt đầu thấm ướt dịch nhờn từ trong huyệŧ của Trần Giai tiết ra sau một hồi móc nguấy, thì chậm rãi nói.
-Uí trời… lúc đó chồng em không rời xa em một bước, thì em phải làm sao?

Trần Giai ủy khuất nói .

-Chỉ là một gã quay phim mà thôi, nếu hắn coi trọng em như vậy, được rồi ..sắp tới tôi sẽ phái hắn đến Tân Cương công tác, như vậy sẽ không có người quản đến em nữa rồi.

Chu Dương Thần âm trầm vừa cười vừa nói.

Trần Giai trong nội tâm khẽ run rẩy, nếu chồng mình bị phái đến Tân Cương , như vậy biết bao giờ hắn mới được quay trở lại, nghĩ tới đây cô hận không thể đem lão tặc này này từ trên tầng mười tám ném xuống đất , để hắn vào bị đọa vào mười tám tầng địa ngục….

Trần Hạ Giai nguyên là MC về mảng tin tức đài truyền hình thành phố Hồ Châu, nhưng lúc cô vào đài truyền hình không lâu thì đã bị Chu Dương Thần để ý đến nhan sắc của cô, cho nên trở thành đồ chơi của Chu Dương Thần lâu nay, cô chán ghét cuộc sống làʍ ŧìиɦ nhân lén lút như vậy, nên sau này tiến đến yêu đương với một người quay phim trong đài truyền hình, tại tháng trước vừa mới kết hôn .
Tuy Chu Dương Thần không nói gì, nhưng trong nội tâm bực bội, cho nên vào ngay cái đêm tân hôn của cô, Chu Dương Thần gọi điện thoại đến bảo Trần Giai đi ra ngoài khách sạn với mình, hơn nữa còn nói cho cô biết, chính mình đang đứng dưới lầu ngay tại nhà của cô chờ đợi, nhưng Trần Hạ Giai không có đi xuống, vì thế mới chọc giận đến Chu Dương Thần, còn Trần Hạ Giai thì chẳng dám đi hưởng tuần trăng mật, liền tranh thủ thời gian quay trở lại đài truyền hình đi làm, chính là sợ vị trí của mình bị người khác chiếm mất, nhưng là nàng sau khi trở về , vị trí của cô vẫn bị người thay thế .

-Đừng có làm thế…, anh muốn gì thì em cũng chiều mà…

Trần Hạ Giai hơi ưỡn cái âm hộ mình lên, để hai ngón tay của Chu Dương Thần được cắm vào trong sâu hơn, vừa tiếp tục làm nũng nói
- Ừ…cũng được, từ khi em kết hôn nó chưa được em chăm sóc, thay anh chăm sóc nó đi..

Chu Dương Thần nói dứt lời, thì rút ra hai ngón tay đã dính đầy dịch nhờn trơn bóng từ trong huyệŧ Trần Giai ra, rồi tựa người trên mặt ghế nằm ngữa, cũng không nói gì thêm nữa ..

Trần Giai biết mình nếu muốn vẫn còn nắm giử tiết mục này thì hôm nay cửa ải này sợ là không qua, vì vậy liền ngồi xổm người xuống, đem khóa kéo quần của Chu Dương Thần mở ra, móc ra cây ƈôи ŧɦịŧ quen thuộc, mở ra đôi môi anh đào thoa son le đầu lưỡi liếm lên đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ của ông ta .

-Alo…chào sở trưởng Hà, có chuyện gì không?

Chu Dương Thần vừa mới hưởng thụ lấy cái miệng của Trần Giai phục vụ, một thì Hà Lỵ Lỵ gọi điện thoại tới .

-Đinh phó cục trưởng công an thành phố một lát nữa muốn tới đài truyền hình, Đinh phó cục trưởng có đề nghị gì thì cậu giúp bọn họ xử lý nhé, hình như là muốn cho người về đồn công an của công an thành phố phỏng vấn công tác.
Hà Lỵ Lỵ nói ra .

-Đinh phó cục trưởng? Là ai tôi không biết, Đinh phó cục trưởng nào vậy chị?

-Cậu không biết cũng không sao , đợi lát nữa thì sẽ biết , cứ làm như thế đi..

Nói xong Hà Lỵ Lỵ liền cúp điện thoại .

Dưới sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ không ngừng của Trần Giai, ƈôи ŧɦịŧ của Chu Dương Thần dần dần cứng lên, cái miệng nhỏ nhắn của cô đã ngậm hết cái đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ vào rồi, Chu Dương Thần đưa tay đè đầu Trần Giai đầu, khiến cho cái miệng của cô lần lượt nuốt hết vào cây ƈôи ŧɦịŧ.

Chu Dương Thần một bên từ từ nhắm hai mắt lại nhớ đến người đẹp sở trưởng Hà Lỵ Lỵ, cách đâu mấy năm, vào một đêm tiếp đãi đoàn khách từ trên tỉnh xuống thăm sở, Hà Lỵ Lỵ uống rượu khá nhiều nên sau khi đoàn khách ra về, cô chưa đi được mấy bước thì suýt chút nữa ngã sấp người xuống, may mắn là Chu Dương Thần phản ứng nhanh, chặn ngang người ôm lấy cô.
Đêm đã rất khuya gần sáng rồi, Chu Dương Thần đành dìu Hà Lỵ Lỵ về tạm phòng nghỉ của nhà khách của sở Văn hóa thông tin, bên trong trong phòng đèn đuốc sáng trưng, cô nhắm hai mắt say ngủ trên giường không hề hay biết gì cả.

Chu Dương Thần mặt không biểu tình, nhưng trong nội tâm của hắn đang cuồng loạn, bất chợt một cái đùi ngọc của Hà Lỵ Lỵ cong lên trước mắt hắn, " làni váy chậm rãi trợt xuống quá bắp chân, lộ ra trong tầm mắt khu vực âm hộị càng lúc càng hở ra nhiều, ngay cả hình dáng cái qυầи ɭóŧ trắng cũng loáng thoáng lộ ra sạch trơn vô cùng nguy hiểm, hắn có điểm không nỡ buông tay, bất quá, hắn nhắc nhở mình phải tỉnh táo, Chu Dương Thần không có liều lĩnh, phải nói là hắn không dám liều lĩnh, trước mắt người đàn bà này là lãnh đạo của hắn vì thế không thể tùy tiện đem cây ƈôи ŧɦịŧ cắm vào huyệŧ của cô, cho tới bây giờ, đáng sợ nhất chính là du͙ƈ vọиɠ của hắn cũng chầm chậm gia tăng, cây ƈôи ŧɦịŧ đã dựng đứng, vô pháp chốt chặt.
-Um…

Một tiếng nhẹ nhàng rất nhẹ, trong cơn say tiếng của Hà Lỵ Lỵ phát ra nỉ non giống như triệu gọi, tràn ngập hấp dẫn mê người, Chu Dương Thần mặt đỏ tới mang tai, tất cả phòng tuyến trong thời khắc này ầm ầm bị sụp đổ.

…………………………………………………………………………………………….

Sau khi cỡi cái qυầи ɭóŧ của Hà Lỵ Lỵ , tách ra đôi chân thon dài trắng nõn, nơi chính giữa cặp đùi, cái mu âm hộ lớn, hình tam giác quay ngược với đám lông đen rậm rạp dài quăn xoắn mất trật tự trên mu, Chu Dương Thần vươn tay vào dùng ngón tay ngọc tách ra đám lôиɠ ʍυ nồng đậm, hướng ra phía ngoài trên bộ phận sinh dục, là hai mép lớn âm hộ, là một người đàn bà thành thục nên phía dưới hiện ra màu đỏ đậm, ở phía trong là hai mảnh mép nhỏ đầy đặn tiên diễm hướng hai bên giữa cái khe thịt vỡ ra rủ xuống, gần chỗ giao hội mé trên khe thịt, là viên âm hạch lồi ra nhô đầu khỏi lớp bao bì da nong, ngay cửa miệng huyệŧ dinh dính một chút chất lỏng dịch nhờn hơi ướt bóng loáng, từ trong lỗ tiểu hơi mở ra lấy, một vài giọt nướƈ ŧıểυ ri rỉ ra, mang theo một mảnh mê người bọt nước…
…………………………………………………………………………………………..

Thân thể Hà Lỵ Lỵ trong vô ý thức vặn vẹo, mẫn cảm khu vực bị Chu Dương Thần kíƈɦ ŧɦíƈɦ làm cho Hà Lỵ Lỵ trong cơn say càng thêm mê loạn, trước mắt cô lò mờ xuất hiện bóng dáng một gã đàn ông vuốt ve, vuốt ve sau chính là ân ái, Hà Lỵ Lỵ đột nhiên chờ mong cái huyệŧ mình nhanh chóng được cây ƈôи ŧɦịŧ cắm vào lấp đầy, cơn tê dại ngứa nhột theo âm hạch một mực kéo dài đến sâu trong huyệŧ, cô hiện tại đang rất cần đàn ông, ít nhất là thân thể cần.

…………………………………………………………………………………………..

Cây dương cụ của Chu Dương Thần đã cắm sâu vào trong huyệŧ của Hà Lỵ Lỵ, hắn mừng rỡ dị thường, trãi qua biết bao thời gian thèm muốn cái âm hộ này bây giờ có thể tiến vào, ƈôи ŧɦịŧ hắn từng điểm mà thẳng tiến, đồng thời cũng chú ý đến Hà Lỵ Lỵ biểu lộ, hắn sợ Hà Lỵ Lỵ đột nhiên tỉnh táo lại, trong cơn hưng phấn cùng với sự lo lắng đan chéo vào trong, Chu Dương Thần thể nghiệm đến không cách nào hình dung kɦoáı ƈảʍ của mình.
Hà Lỵ Lỵ trong đầu muốn gọi, muốn thét to lên, ý loạn thần mê cô bị ƈôи ŧɦịŧ Chu Dương Thần làm cho rung động rồi, cô muốn rên lại rên không ra thành tiếng, kɦoáı ƈảʍ như dòng điện cứ chảy khắp toàn thân, nếu như lúc này Hà Lỵ Lỵ có tỉnh lại mà nói, thì cô cũng không ngừng để cho ƈôи ŧɦịŧ của hắn đẩy mạnh đuổi theo cho lên tới lên chín tầng mây, toàn bộ cái huyệŧ như là hít thở không thông phình lên.

Chu Dương Thần kinh hỉ nhìn xem thân thể Hà Lỵ Lỵ nhúc nhích, tuy biên độ rất nhỏ, nhưng tựa hồ đang đón ý nói hùa khuyến khích ƈôи ŧɦịŧ của mình thẳng tiến.

………………………………………………………………………………………..

Sau đó, Chu Dương Thần lại động, hắn co rúm cắm ƈôи ŧɦịŧ ở trong huyệŧ Hà Lỵ Lỵ trong, rất đều đặn, càng động càng nhanh, Hà Lỵ Lỵ thiếu chút nữa tựu không thở được, ƈôи ŧɦịŧ ma sát huyệŧ của cô là trí mạng, trong nháy mắt đó, Hà Lỵ Lỵ lại một lần nữa muốn thét lên, thoải mái được rên là nhưng khoang miệng cứng ngắt không thể nào phát ra tiếng.
…………………………………………………………………………………………

Vách thịt non huyệŧ của Hà Lỵ Lỵ dịu dàng mút vào đầu khấc của Chu Dương Thần, dịch nhờn trào ra nhiều đến mức khó có thể tin, rất nhanh qua một thời gian, thân thể của người đàn bà thành thục liền bắt đầu run rẩy càng kịch liệt, , trong cửa miệng huyệŧ chảy ra dịch nhờn trong suốt đặc dính, như tách ra lấy hào quang ánh sáng, hậu môn cũng bắt đầu có tiết tấu co rút lại, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần ngửa ra vẫn nhắm chặt đôi mắt lại, cái bụng mềm mại trắng càng nhanh nhấp nhô lấy, tiếng thở dốc, tiếng rêи ɾỉ ‘ um…um.. ‘ từ trong cổ họng càng ngày càng gạn đục khơi trong, trong phòng tràn ngập nồng đậm mùi hăng hắc từ cái âm hộ của người đàn bà thành thục xạ hương, cùng với mùi mặn mặn mồ hôi. ..
Bất chợt toàn thân Hà Lỵ Lỵ co rút, trong huyệŧ bài tiết ra đại lượng dịch nhờn, bờ mông đẫy đà cũng kịch liệt run rẩy lên, động tác này rõ ràng là cơn cực khoái của người đàn bà đã sắp đến, trong huyệŧ từng đợt xiết chặt co rút lại, trong tiếng thở dốc dồn dập, Hà Lỵ Lỵ đột nhiên toát ra :

-A……

Một tiếng thật dài hơi khàn khàn, nương theo cửa miệng huyệŧ nhíu lại, thì hậu mọn cũng co rút theo tiết tấu..

Lúc này Chu Dương Thần cũng đang khẩn trương nôn nóng lên, một cỗ tê dại ngứa mãnh liệt đánh úp, Chu Dương Thần chấn động, hắn thoáng nhanh suy nghĩ phải khống chế nếu không thì chẳng kịp, gầm nhẹ một tiếng, hắn vội rút nhanh ƈôи ŧɦịŧ ra, đậm đặc tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng hổi bắn ra như súng máy văng khắp nơi, bên dưới lổ huyệŧ vẫn còn giãn nở chưa kịp khép lại, hình thành một cái lổ to như ngón tay cái, âm tinh màu trắng sữa sủi bọt nước trào ra chảy thành một giòng nhỏ..
Chu Dương Thần thở dài một hơi, nhìn qua ngọc thể Hà Lỵ Lỵ uyển chuyển, hắn hiện tại không có che dấu được tâm tình cực độ lo lắng, du͙ƈ vọиɠ bành trướng cũng dần dần nguôi xuống, cầm lấy cái quần ngắn của mình không ngừng chà lau tϊиɦ ɖϊƈh͙ trên người Hà Lỵ Lỵ cho thật sạch… …

……………………………………………………………………………………….

Trở lại hiện tại Trần Hạ Giai đầu cúi sát dưới háng của Chu Dương Thần miệng mở rộng ra, ấm ướt nướt bọt bao quanh cây ƈôи ŧɦịŧ, co rút thoáng cái, thoáng cái bú ʍúŧ vào cây ƈôи ŧɦịŧ đang một hồi nhảy loạn, Chu Dương Thần dâʍ tính đã đại phát sau cơn mê tưởng với Hà Lỵ Lỵ, hai bàn ta vượt qua nắm chặt cái ót của cô, một hồi nhanh như cuồng phong đút vào khoang miệng Trần Hạ Giai...
-Um…um

……………………………………………………………………………………….

Khi Chu Dương Thần rút ƈôи ŧɦịŧ ra, thì Trần Hạ Giai nôn khan lấy, từng giòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ theo trong khóe miệng chảy xuống, bàn tay đã buông ra ƈôи ŧɦịŧ Chu Dương Thần, hai gò má đỏ bừng, rồi tiếp tục le ra cái đầu lưỡi màu hồng, toàn tâm liếʍ ɭáρ đầu lổ tiểu ƈôи ŧɦịŧ, lòng bàn tay như cung phụng dịu ngoan khuấy động lên, trong lúc miệng thì ngậm lấy đầu khấc bú ʍúŧ sạch sẽ những giọt tϊиɦ ɖϊƈh͙ còn sót lại từ trong lổ tiểu ƈôи ŧɦịŧ.

Thẳng đến khi cây ƈôи ŧɦịŧ được bú ɭϊếʍ tẩy trừ được sạch sẽ, mới nhẹ nhàng nhổ ra, hai mảnh môi đỏ ẩm ướt còn dinh dính tϊиɦ ɖϊƈh͙ thở hào hển. ….