-À…cũng không là người khác, đó là phu nhân của Thạch bí thư .
Đinh Nhị Cẩu thản nhiên nói .
-Ơ…?
Hoa Cẩm Thành biến sắc mặt, nhưng thoáng qua liền vui vẻ , trước mặt là Đinh phó cục trưởng cũng là thư ký trước đây của Thạch bó thư, còn người đàn bà xinh đẹp kia là phu nhân của Thạch bí thư, bọn họ đi chung cùng nhau đến xem thê nhà, đây là ý gì?
Cái này còn cần phải đoán sao?
Nhưng có chút chuyện rõ ràng là đoán được, nhưng vẫn phải giả vờ như không biết, nói cách khác vạn nhất lỡ đoán không đúng, thì vẫn còn đường để vãn hồi, cho nên bảo đảm nhất là tìm cách để cho đối phương tự nói rõ ra, không phải là mình không xử lý, chỉ là mình thật sự không biết ngươi muốn cho ta phải xử lý như thế nào ?
-Đinh phó cục trưởng, vậy tôi nên làm sao bây giờ? Kính xin hãy chỉ rõ, giá tiền cho thuê thì tôi đã có, nhưng tôi sẽ nghe theo lời của Đinh phó cục trưởng. -Ông chủ… tôi đã nói rồi, cứ dựa theo giá thị trường của mấy ông đưa ra, nếu như ông muốn tự mình hạ giá, đó là chuyện của ông, việc này tôi không có xen vào, đây là qui định của lãnh đạo tôi, tôi chỉ là một lái xe dẫn đường, còn việc khác tôi không có liên quan đến.
-Vâng… vậy thì tốt, cứ dựa theo Đinh phó cục nói mà xử lý. À…Đinh phó cục trưởng, không biết khi nào cậu có thời gian, tôi muốn mời Đinh phó cục trưởng dùng một bữa cơm?
-Ông chủ ….chuyện ăn cơm thì dễ nói, chỉ cần việc thuê nhà này làm xong, hôm nào tôi mời ông , như thế nào đây?
-Ai ui… rất hân hạnh, lại làm cho Đinh phó cục trưởng tốn kém rồi.
Cai mà Hoa Cẩm Thành muốn, không phải ai trả tiền mời ăn cơm, mà là trong lúc ăn cơm nói chuyện gì? Cho nên mấu chốt là người ta chịu ngồi xuống cùng mình tâm sự, cái này là đủ rồi. Đúng lúc này ánh mắt Hoa Cẩm Thành lại ra hiệu, Hoa Cẩm Thành âm thầm phát một tin nhắn, sau đó liền cất điện thoại di động.
Tiếu Ngọc sau khi tiếp xúc ánh mắt của lão, lại pha thêm ly trà nóng khác, lần này càng quá đáng hơn là ngồi xuống đối diện với Đinh Nhị Cẩu cách cái bàn trà thấp, tò mò thỉnh giáo hỏi chuyện về một số tin đồn thú vị về phương diện cảnh sát .
Vì Tiếu Ngọc ngồi để song song hai chân bằng nhau đấy, cho nên cái váy vốn đã ngắn trên cặp bắp đùi, khiến được hình dang cặp đùi ngọc tận tình hiện ra ở trước mặt Đinh Nhị Cẩu, cũng bởi vì tư thế ngồi của nàng, cho nên thật sâu nơi chính giữa hai chân nàng, kéo căng nơi ngã ba chỗ đó ẩn hiện, dùng qυầи ɭóŧ làm trung tâm, hai bên xuất hiện đường viền ren nhỏ, cái âm hộ hơi nhô lên, lúc nàng làm như vô tình hơi hở cặp chân ra, thì cũng trở nên nhìn thấy thêm rõ ràng, thoạt nhìn có một khí tức mê người, Tiếu Ngọc một bên vừa khơi chuyện nói với Đinh Nhị Cẩu, một bên cũng âm thầm quan sát hắn, khi nhìn thấy ánh mắt của hắn chiếu tại nơi giữa háng mình, tựa như không ngừng đánh giá, lạ kỳ là Tiếu Ngọc trái tim chợt đập rộn lên, có một loại cảm giác khác thường xông lên đầu khiến cho Tiếu Ngọc có chút không quen, vốn là hơi hở tách ra hai chân, liền hơi khép lại, nhưng làm cho Tiếu Ngọc không ngờ, lại khiến cho cái âm hộ của mình lại càng thêm phồng ra, cái dạng như vậy, quả thực có thể hấp dẫn chết một người.
Ba người đang tại phòng khách trò chuyện vui vẻ, thì Quách quản lý cùng Tiêu Hồng một trước một bước vào .
-Sao rồi cô Tiêu Hồng.., có chọn được mặt tiền nhà nào chưa?
Hoa Cẩm Thành lập tức đứng lên, thái độ rất cung kính, khác biệt rất lớn so với vừa rồi. - Ừ, đã chọn được rồi, cũng tạm được, chỉ là không biết cách cho thuê với giá cả như thế nào thôi.
Tiêu Hồng bưng lên ly cà phê trên bàn uống một ngụm, nhưng đã nguội, liền nhổ ra trở về, ngay lúc này Tiếu Ngọc lập tức đi thay đổi pha một ly cà phê nóng khác. .
-Tiểu Quách, cô giới thiệu sơ giá cho thuê vơi cô Tiêu Hồng đi.
Hoa Cẩm Thành nhìn Quách quản lý rồi nói .
-Anh thưa chủ tịch… chị Tiêu Hồng , Đinh phó cục, là như vầy, chị Tiêu Hồng đã chọn một căn nhà mặt tiền có diện tích là 150 m2, có ba tầng, cộng lại thì tầm 600 m2, giá thị trường mỗi năm là mười vạn nguyên.
-Đắt thế vậy sao?
Tiêu Hồng nhíu mày nói ,số tiền này đây đúng là vượt qua dự định của nàng, nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu, ra hiệu hắn nói chuyện, nhưng Đinh Nhị Cẩu lúc này lại thưởng thức tách trà nóng trong tay, không hề để ý đến Tiêu Hồng. -Chị Tiêu Hồng.. em chưa nói xong, mười vạn nguyên thuê căn nhà mặt tiền 600 m3, tại khu vực này cũng không đắt, đây cũng là giá thị trường, nếu chị không tin có thể đi hỏi thăm một chút.
-Ừ…nhưng tôi vẫn cảm thấy có chút đắt, Tiểu Đinh …cậu nghĩ sao?
Tiêu Hồng vẫn không buông tha cho Đinh Nhị Cẩu, lặp đi lặp lại nhiều lần, kéo Đinh Nhị Cẩu vào cuộc nói chuyện, thấy vậy Hoa Cẩm Thành cũng không biết nói sao, lão cũng không biết rõ rốt cuộc là Tiêu Hồng thuê nhà hay là Đinh Nhị Cẩu thuê nhà.. .
-Há..về vấn đề này, em vẫn còn chưa có giới thiệu xong, chị từ từ nghe em trình bày hết đã.
Quách quản lý không đợi cho Đinh Nhị Cẩu liên tiếng, liền lại cắt đứt .
Tiêu Hồng lần này không nói thêm gì, không nhìn Đinh Nhị Cẩu nữa , mà bực bội tiếp tục nghe Quách quản lý nói. - Vừa rồi em chỉ nói về giá thị trường, nhưng bây giờ cuối năm rồi, cho nên cũng rất ít người muốn thuê nhà, vì vấn đề tài chinh nên tập đoàn lại muốn giải quyết số nhà còn tồn đọng lại, cho nên trong thời gian này nếu những căn nhà có tổng diện tích từ 500 m2 trở lên, bên em chọn sách lược khuyến mãi là thuê một năm tặng một năm tiền thuê nhà, như vậy thì tính ra già còn rất rẻ đây.
-Thuê một năm tặng một năm?
Tiêu Hồng ánh mắt sáng lên hỏi.
-Vân, nói cách khác là đã giảm 50% tiền thuê nhà, nhưng điều kiện tiên quyết là thời hạn ký hợp đồng thuê phải là năm năm mới được.
-Vậy đóng tiền như thế nào? Là một lần đóng đủ cả năm năm sao?
Đây mới là vấn đề Tiêu Hồng quan tâm.
-Không cần ..tiền đóng hàng năm là được rồi.
Quách quản lý rất bình tĩnh nói, nàng cũng chưa từng nhìn qua chủ tịch Hoa Cẩm Thành, giống như quyền quyết định là do cô vậy. Đinh Nhị Cẩu nhìn thoáng qua Hoa Cẩm Thành, lại nhìn qua Quách quản lý, nghĩ thầm, thật đúng là bọn họ biết diễn trò, tiền thuê một năm tặng một năm, con bà nó… xem như chiết khấu 50%, nhìn thấy Tiêu Hồng hết sức phấn khởi, biết rõ là nàng mục đích đã đạt được.
………………………………………………………………………………….
-Haha… Hoa Cẩm Thành này xem như là hiểu chuyện, không tệ,không ngờxử lý một công ty lai nhiều phiền toái như vậy, Tiểu Đinh, cậu thật không có người có thể giúp tôi sao? Dù sao dùng người của mình vẫn tốt hơn tuyển người bên ngoài, yên tâm hơn rất nhiều.
Tiêu Hồng ngồi ở đằng sau xe thật lòng nói ra .
-Cô Tiêu Hồng.. quả thật em không có người thích hợp để giới thiệu, bất quá em sẽ lưu tâm đên chuyện này, nếu có người, em sẽ giới thiệu ngay cho chị. Đinh Nhị Cẩu nói, trong đầu nghĩ thầm : ‘’ Thủ đoạn lôi kéo thật sự là quá tệ, nếu muốn cùng ta hùn vốn thì ta cũng không làm, chứ đừng nói chi là giúp ngươi tìm người ….’’
-À….Tiểu Đinh , về sau cũng đừng có gọi tôi là cô nhé, lúc không có người cứ gọi tôi là chị đi, tôi cũng vậy, sẽ gọi cậu là em cho gần gủi..
-Um…chuyện này… có thích hợp không?
-Có gì mà không thích không hợp chứ, gọi cô nghe xa lạ lắm, với lại bí thư Thạch cũng sẽ không quản đến chuyện của công ty chị đâu, về sau chắc sẽ còn nhiều việc phải làm phiền đến em, hôm nào tới nhà ăn bữa cơm đi, chị thấy ông ấy rất thích em đó, làm một bí thư thành ủy, kỳ thật rất cô đơn, ngay cả một câu nói tri tâm cũng không biết nói với ai , em trước kia là thư ký của ông ấy, cho nên rất hiểu rõ.. Tiêu Hồng ánh mắt nhìn ngoài cửa sổ xe, suy nghĩ của nàng không biết phiêu đi đến nơi nào.