Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1080: Đấu trí



CHƯƠNG 1024: ĐẤU TRÍ..

Tuy Đinh Nhị Cẩu có cảm giác mình bị người lợi dụng, nhưng lời này thì không thể nói ra được, người đàn bà Tiêu Hồng này cũng không phải là vô tri như Thạch Mai Trinh nói..

Thoạt nhìn qua, người đàn bà này tâm cơ có vẻ hời hợt, nhưng sự thật thì không phải vậy, sau này mình phải cẩn thận nhiều hơn rồi, miễn như hôm nay bị nàng làm vũ khí sử dụng .

Đinh Nhị Cẩu đưa Tiêu Hồng đến thẩm mỹ viện Hạ Hà Tuệ rồi rời đi, nhưng sau đó liền gôi điện thoại cho Đỗ Sơn Khôi, bảo hắn theo dõi Tiêu Hồng, nhìn xem lát nữa người đàn ông nào đến đón nàng, điểm dừng chân ở chỗ nào.

……………………………………………………………………………………

Chuyện của cục công an thành phố hết chuyện này lại tiếp nối chuyện kia , ngày mai là ngày an tang Lý Pháp Thụy, theo lý mà nói Lý Pháp Thụy tự sát thân vong bất ngờ như vậy, thì người nhà của ông ta dù thế nào đi nữa, cũng sẽ làm tìm đến lãnh đạo thành phố làm ồn ào đòi công đạo, nhưng trên thực tế lại rất an tĩnh, không có ai đã động gì đến cái chết của Lý Pháp Thụy, thậm chí người nhà của ông ta cũng không thấy mặt.
-Chính ủy …lễ truy điệu Lý cục trưởng sẽ an bài như thế nào đây?

Đinh Nhị Cẩu trở lại cục công an đến trong văn phòng Hầu Khắc Cần ngồi trao đổi.

-Dựa theo lệ cũ a. ..

Hầu Khắc Cần tinh thần hiện tại cũng không được khá lắm..

-Lệ cũ? Tôi nhớ không lầm là trong cục công an thành phố, chưa hề nghe nói đến cục trưởng nào đang đương nhiệm mà chết?

Đinh Nhị Cẩu không khách sáo hỏi.

-Tôi nói là dựa theo qui định lễ truy điệu trước kia, khi cục trưởng về hưu bị mất kìa.

-Ừ, vậy cũng được.. , mấy ngày nay việc của tôi tương đối nhiều, trong tỉnh cũng đang quan tâm đến việc chúng ta chỉnh đốn lực lượng cảnh sát Hồ Châu, cho nên có báo Pháp Chế trên tỉnh cử một phó tổng biên tập tới Hồ Châu phỏng vấn , ngày mai lúc làm lễ truy điệu nhằm lúc tôi có cuộc hẹn với họ nên sẽ không đến được, ông cứ sắp xếp nhé.
Lý Pháp Thụy khi còn sống cùng với Đinh Nhị Cẩu đối đầu, cho nên khi lão chết đi, thì hắn lại càng không đi hầu hạ, cho nên dứt khoát lấy cớ có việc lẫn mất rất xa.

-Cũng được…À..Đinh phó cục , gần đây có chút lời đồn, cậu có nghe nói không vậy?

Hầu Khắc Cần mặc dù rất muốn nhẫn nhịn, nhưng nhìn thấy thái độ Đinh Nhị Cẩu như vậy, trong lòng rất khó chịu, vì vậy rốt cục nhịn không được, nói ra .

-Đồn đãi? Cái gì đồn đãi, tôi không nghe nói gì cả..

Đinh Nhị Cẩu ra vẻ không biết chuyện gì hỏi.

- Được, vậy tôi hỏi cậu, chuyện giữa cậu và cô cảnh sát xinh đẹp thực tập kia có gì xảy ra? Tại sao chưa xong thời gian thực tập, đã có thông báo tiếp nhận về cục công an thành phố công tác?

-Ông nói là Dương Lộ sao? Đó là trợ lý liên lạc cho tôi..

-Đúng vậy, bây giờ trong lực lượng cảnh sát đang sôi sùng sục lời đồn, tôi xem chuyện này Đinh phó cục tốt nhất ra mặt để làm sáng tỏ, hình tượng đối với chúng ta như vậy thì không tốt đâu..
-Há, chính ủy ..tôi thấy được lời đồn này tào lao, với lại tôi làm cái gì mà phải ra mặt giải thích? Tôi và Dương Lộ lại không có chuyện gì, đúng không?

-Vậy thì tốt..để làm sáng tỏ chuyện này, tôi thấy tốt nhất là cho Dương Lộ trở về trường cảnh sát.

Hầu Khắc Cần bổ sung nói.

-Trở về trường cảnh sát, cũng không phải không được, nhưng tôi nhớ không lầm, là Lý cục trưởng với ông là người ký tên và đóng dấu đấy, ông trao đổi mà không tính toán gì hết, với lời đồn đó ông cũng có thể giải thích thoáng một chút được mà, bây giờ Lý cục trưởng chết rồi, nếu như bên ngoài có lời đồn Dương Lộ là do Lý cục trưởng đưa vào, Lý cục trưởng vừa chết, liền tống người ta về trường liền, lúc ấy sự tình dị nghị thì làm sao? Nhỡ Dương Lộ đến lúc đó nói là Lý cục trưởng chiếm đoạt thân thể nàng nên mới chấp thuận ký tên cho nàng ở lại cục công an công tác, đây không phải lại làm cho dưới suối vàng Lý cục trưởng lại thêm hổ thẹn ấy ư? Tình huống đó nếu xảy ra thì ông để cho ai đi tìm Lý cục trưởng mà xác minh việc này?
-Hừm…D9inh phó cục nói như thế nào thì cậu cũng có lý, vậy cậu nói nên làm cái gì bây giờ?"

Hầu Khắc Cần trợn to mắt nghe Đinh Nhị Cẩu lý luận, lão sửng sốt tìm không ra một cớ gì thích hợp để phản kích.

-Tôi xem việc này bỏ qua được rồi, thời gian trôi qua coi như là xong, ngược lại tôi thấy với lời đồn đãi thì chính ủy mới bất lợi đấy, tôi có lời khuyên ông nên chuẩn bị tư tưởng trước.

Đinh Nhị Cẩu lời nói xoay chuyển, đem đầu mâu chỉ hướng Hầu Khắc Cần .

-Lý cục trưởng sau khi chết đi, chính ủy tại trong cục công an thành phố thì có tư cách là người có kinh nghiệm lâu năm nhất, cho nên chính ủy bây giờ là ứng viên tốt nhất cho cái ghế cục trưởng cục công an, vì thế chuyện Lý cục trưởng chết, trong cục công an thành phố người cao hứng vui nhất chinh là chính ủy đấy, có người còn trông thấy tối hôm qua ông triệu tập thân bằng hảo hữu bắt đầu ăn mừng sớm rồi, đương nhiên, đây đều là lời đồn đãi, tôi không có tin.
Đinh Nhị Cẩu nhìn xem mặt Hầu Khắc Cần dần dần đỏ bừng ..

-Đây là vu oan, tôi cùng Lý cục trưởng là đồng sự trong nhiều năm, làm gì có thể nào mà làm chuyện như vậy, thuần túy là ngồi uống rượu nói chuyện phiếm, tôi nói lại lần nữa, đối với vị trí cục trưởng này, một chút hứng thú tôi cũng đều không .

Hầu Khắc Cần lúng túng nói .

-Tôi cũng cảm thấy vậy, công tác của chính ủy là làm tư tưởng chính trị cán bộ, nhưng tôi có cảm giác lần này thành phố chắc phải đem cái trọng trách cục trưởng áp ở trên người của ông rồi, tôi thì còn trẻ quá, nên cần phải có ông mới có thể trấn được những đám thổ phỉ kia, về chuyện này tôi cũng ủng hộ chính ủy, với lại ông cũng không nên thụ động ngồi chờ chuyện tốt rơi xuống, tốt nhất là đi tìm mối quan hệ để đánh động trước đi…
Đinh Nhị Cẩu chỉ nói đến như vậy thì dừng, tuy trên mặt Hầu Khắc Cần xem không ra bất kỳ biểu tình gì, nhưng trong nội tâm đã rất rõ lộ ra, ý tưởng muốn làm cục trưởng như hạt giống đã được Đinh Nhị Cẩu gieo xuống trong đầu ông rồi.

……………………………………………………………………………………….

Triệu Khánh Hổ khoác trên người một cái áo khoác da chồn áo, đứng ở giữa sườn núi của Vệ Hoàng Sơn Trang, phía xa xa là toàn cảnh thành phố Hồ Châu, tuyết rơi nhiều bao trùm chân núi, mờ mờ một mảnh ..

Triệu Cương đứng ở phía sau, gã không nhìn đâu xa, mà là đang nhìn ông chú của gã.

-Lần này cháu làm vô cùng tốt, không có để lại dấu vết gì, đối với Lý Pháp Thụy đây là kết cục tốt nhất, chứ nếu không thì tất cả mọi người ai cũng không an tâm.
Triệu Khánh Hổ chậm rãi nói .

-Nhưng tổn thất số tiền lớn.

Triệu Cương thấp giọng đáp .

-Tiền là có thể kiếm lại đấy…À…ngày mai chú không đi đưa tiễn đám tang, cháu thay chú đưa tiễn Lý Pháp Thụy một đoạn a.

-Hồ Châu có rất nhiều người biết chú có quan hệ thân thiết với ông ta, nếu chú không đến đám tang, có thích hợp không vậy?

Triệu Cương hỏi dò .

-Ưm… chú đã đã lựa chọn cách như vậy, thì vĩnh viễn không được nhìn mặt của Lý Pháp Thụy nữa, người nhà của hắn cũng không có quay trở lại đây chứ?

-Cháu đã cùng bọn họ sắp xếp xong rồi, có nói tốt nhất là không nên trở về, một khi trở về thì biết đâu lại không có thể đi được, cháu tin là họ minh bạch đạo lý này, hơn nữa những năm qua, chúng ta cũng đã bỏ ra hơn ba triệu đồng rồi, hai người bọn họ cũng đủ sinh hoạt tốt..
-Ừ, nhớ kỹ.., chỉ cần tập đoàn Vệ Hoàng còn, cứ theo định kỳ tiếp tục chuyển tiền cho vợ con của Lý Pháp Thụy, đừng để cho bọn họ có cảm giác người vừa chết thì chúng ta liền đoạn tuyệt , nói không chừng về sau còn có việc hữu dụng từ chỗ mẹ con của họ.

Triệu Khánh Hổ sắp xếp nói, tuy nói Triệu Khánh Hổ người này thâm hiểm tàn độc vô đối, nhưng lão rất biết cách làm người: đó là một loại nhân vật đi một bước tính ba bước, cho nên Triệu Cương vẫn luôn luôn rất là thận trọng với lão, cho tới bây giờ cũng không dám làm gì ..

-Được, cháu hiểu rồi, cháu sẽ an bài tốt cho vợ con của Lý Pháp Thụy .

Triệu Cương đáp .