Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1081: Con ngựa này không được thỏa mãn …



CHƯƠNG 1025: CON NGỰA NÀY KHÔNG ĐƯỢC THỎA MÃN …

-Ừ…còn Đinh Trường Sinh vẫn chưa gặp được hắn sao?

Triệu Khánh Hổ nhíu mày hỏi.

-Vẫn chưa, cháu đã mời nhiều lần, nhưng hắn luôn mượn cớ nói gần đây luôn bận rộn, không có nể mặt mũi chúng ta.

-Ai ..xem ra tên tiểu tử này thật đúng là rất giảo hoạt, Triệu Cương.. , Lý Pháp Thụy đi rồi, Qúy Đại Khoan bị lột da, cháu liên lạc với Qúy Đại Khoan, hỏi hắn có muốn đến tập đoàn Vệ Hoàng làm không? Sẽ an bài cho hắn chức vụ cố vấn, chủ yếu là lợi dụng mối quan hệ của hắn để đả thông với cảnh sát của cục công an, còn Đinh Trường Sinh ..đưa điện thoại cháu cho chú, để chú gọi điện thoại cho hắn.

Triệu Khánh Hổ hướng Triệu Cương đưa tay ra .

Lúc điện thoại của Đinh Nhị Cẩu reo lên, thì hắn vẫn còn phòng làm việc của Hầu Khắc Cần khản cổ đấu trí, nhìn điện thoại là của Triệu Cương gọi tới, muốn lập tức cắt đứt, nhưng suy nghĩ một chút vẫn là tiếp thông, chỉ có điều lúc nghe đối phương tự xưng là Triệu Khánh Hổ, Đinh Nhị Cẩu cầm điện thoại lên ra khỏi phòng làm việc của Hầu Khắc Cần .
-Chào chú Triệu, khỏe không? Hiếm khi nhận được điện thoại của chú, có việc gì mà gọi điện thoại cho tôi vậy?

-Ha .. Đinh cục trưởng, tôi đang tại trong sơn trang ngâm mình trong suối nước nóng, nhưng cứ nhớ đến lão Lý, trong lòng của tôi thật khó chịu, tôi cùng lão Lý có quan hệ rất tốt, nhưng là …

-Chú Triệu, người cũng đã đi rồi, nén bi thương a.

Đinh Nhị Cẩu tuy đoán được Triệu Khánh Hổ cùng Lý Pháp Thụy có quan hệ mật thiết, nhưng không ngờ Triệu Khánh Hổ lại thản nhiên thừa nhận loại quan hệ này tồn tại, vì như thế lại làm cho Đinh Nhị Cẩu cảm thấy ngạc nhiên ngoài ý muốn.

-Ừ, cũng chỉ có thể đành như thế, Đinh phó cục, hôm nay tôi muốn gặp cậu một chút , không biết có thời gian rãnh không?

-Chú Triệu tìm tôi có việc à?

Đinh Nhị Cẩu giật mình, Triệu Cương mời hắn nhiều lần, nhưng hắn vẫn luôn không có đáp ứng, lần này đây đích thân Triệu Khánh Hổ ra mặt .
-Có chút chuyện nhỏ, muốn tìm Đinh phó cục lải nhải , không biết cậu có nể mặt không?

-Được … lát nữa tôi sẽ đi qua.

Triệu Khánh Hổ đã nói đến mức này, Đinh Nhị Cẩu phải đi một chuyến rồi, nhưng Triệu Khánh Hổ muốn làm cái gì, hắn thật sự không biết…

Đinh Nhị Cẩu từ cục công an đi ra liền đến ngay tòa cao ốc thành ủy, khi vào phòng làm việc Thạch Ai Quốc, nhìn thấy Trương Hòa Trần đang khom lưng tìm kiếm tài liệu trên cái kệ nhiều tầng, cái mông đít lớn vểnh lên, tư thế giống như đang chờ đợt cây ƈôи ŧɦịŧ từ sau đâm vào, Đinh Nhị Cẩu nhìn cửa phòng làm việc Thạch Ai Quốc đang đóng kín, liền đưa tay vào trong cái váy của Trương Hòa Trần trên cặp mông nhéo một cái .

-Ai da…. .

Trương Hòa Trần như là bị ong chích nhảy dựng lên .

-Vểnh mông lên đẹp mắt như vậy, để cho em nhìn à?
Đinh Nhị Cẩu trêu ghẹo nói .

-Hừ…em nằm mơ đi, không có đàng hoàng gì cả, lại tới đây làm gì, bí thư đang bận ở bên trong đấy.

Trương Hòa Trần mặt đỏ nói .

-Ai ở bên trong vậy?

- Trưởng thư ký cùng Cố chủ nhiệm, em có việc à?

Trương Hòa Trần đem tài liệu bỏ lên bàn hỏi.

-À…bọn họ có việc, em tìm chị cũng được vậy.

Đinh Nhị Cẩu nhìn xem cánh cửa, to gan bắt ôm lấy Trương Hòa Trần, một tại lài sờ soạng lên cái âm hộ nàng, nàng muốn đẩy hắn ra, nhưng bị Đinh Nhị Cẩu giữ chặt, như thế nào cũng không rút tay ra, cho nên đành phải mặc kệ rồi.

Khi ngón tay hắn móc vào dọc bên trong cái khe thịt âm hộ Trương Hòa Trần, bên trong đang khô ráo nhưng rất nhanh đã tràn ngập thức tỉnh sức sống, đầu ngón tay hắn đã dinh dính chất lỏng từ cửa miệng huyệŧ rỉ ra..

-Tìm chị có chuyện gì … buông ra, nhỡ bị lãnh đạo trông thấy liền xong đời.
Trương Hòa Trần không yên tâm cứ nhìn vào cửa phòng làm việc của Thạch Ai Quốc, lúc này hắn đã rút bàn tay dưới âm hộ nàng ra, đưa ngón tay sáng bóng vì dịch nhờn huyệŧ của nàng dính lên, đưa cho nhìn Trương Hòa Trần xem, rồi hỏi.

-Còn có chuyện gì nữa, nhớ chị chứ sao, chồng chị đêm nay có ở nhà không?

Mặt Trương Hòa Trần thấu đỏ đến mang tai.

-Ai mà thèm em nhớ….chồng chị có ở nhà hay không thì cùng với em có quan hệ sao?

-Đương nhiên là có, nếu chồng chị có ở nhà thì em không đến, còn không có ở nhà thì em sẽ đến phục vụ chị , nhìn ngón tay này mới mò vào nó đã ướt nhẹp thì cũng hiểu là con ngựa này không được thỏa mãn đủ rồi..

-Em… chỉ nói bậy, ai là ngựa.. , muốn ăn đòn…

Trương Hòa Trần tức giận giơ lên nắm đấm của mình, nhưng chưa kịp đánh trên người Đinh Nhị Cẩu, thì nghe được bên trong phòng Thạch Ái Quốc có tiếng động kéo ghế, lập tức hai người tách ra, tránh qua mỗi người một bên.
Quả nhiên , vài phút đồng hồ sau, Dào Thành Quân và Cố Thanh Sơn cùng đi ra khỏi phòng làm việc của Thạch Ai Quốc.

-Xin chào Cổ chủ nhiệm, Đào thư ký trưởng..

Đinh Nhị Cẩu chào hỏi .

-Ồ ..Trường Sinh, sao lại ở đây?

Cố Thanh Sơn hỏi.

-Con đến báo cáo công tác với Thạch bí thư.

Đinh Nhị Cẩu cười cười nói .

- Ừ, vào đi .. Trường Sinh, làm tốt lắm, càng lúc càng giống dáng vẻ cục trưởng cục công an rồi đấy..

Đào Thành Quân vỗ vỗ bả vai Đinh Nhị Cẩu nói .

-Cảm ơn thư ký trưởng, em còn phải cố gắng nhiều.

Nhìn xem hai vị lãnh đạo đi rồi, Đinh Nhị Cẩu trong lòng lại là có chút thấp thỏm , vừa rồi Đào Thành Quân nói câu kia 'Càng lúc càng giống dang vẻ cục trưởng cục công an rồi ..’’ là có ý tứ gì?

-Ngồi đi, có việc à?

Thạch Ai Quốc thấy Đinh Nhị Cẩu bước vào, chỉ trước mặt cái ghế nói.
-Vâng thưa bí thư, có chuyện rất trọng yếu, cho nên cháu phải báo cáo với chú.

-Lại có chuyện gì nói đi…

-Ngay mới vừa rồi, Triệu Khánh Hổ ông chủ của tập đoàn Vệ Hoàng gọi điện thoại nói muốn gặp cháu, tuy không nói là, cháu cũng không vững tâm, cho nên phải gặp chú để báo cáo.

-Có việc gì mà hắn muốn gặp cháu cơ chứ?

Thạch Ai Quốc cau mày.

-Thạch bí thư , trước kia cháu đã từng đề cập qua, thành phố Hồ Châu tồn tại một thế lực buôn lậu, cháu vẫn luôn nghi ngờ Lý Pháp Thụy là ô dù chống lưng cho thế lực buôn lậu này, mà thế lực buôn lậu này lại có liên quan dây mơ rễ má chằng chịt với tập đoàn Vệ Hoàng, chỉ là chúng ta không mở được cánh cửa để xâm nhập vào trong để tìm hiểu mà thôi.