Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1114: Muốn nhìn chân thật



CHƯƠNG 1058: MUỐN NHÌN CHÂN THẬT.

-Đường phân cục trưởng , tôi không rõ đây là ý gì, muốn đem vụ này ném cho cục công an thành phố sao? Địa phương là các người tra, có chút chuyện này cũng không làm được, còn việc vợ bí thư Lưu gây nên huyên náo cái gì, con trai của cô ấy đâu phải là vô tội, có chuyện này hay không?

Đinh Nhị Cẩu nhẹ giọng hỏi, nếu không phải đang đứng trong hành lang có nhiều người như vậy, hắn đã sớm phát hỏa .

-Đinh phó cục, … chuyện này quả thật tôi xử lý không thích hợp, tôi cảm thấy được chuyện này phân cục cảnh sát khu Tân Hồ nên tránh, chứ nói thật nếu như cho dù có phá được án, chúng tôi cũng không có xử mạnh tay được.

-Ông lảng tránh? Vì sao lảng tránh ? Ông và Lưu Quán Quân là thân thích à?

Đinh Nhị Cẩu bực tức nói.

-Ai , Đinh phó cục .. chúng ta không phải thân thích, nhưng tôi là do bí thư Lưu một tay đề bạt lên, cho nên bất cứ ai làm vụ án này so với chúng tôi cũng tốt hơn nhiều.
Đinh Nhị Cẩu cũng thừa nhận, Đường Thiên Hà nói cũng có đạo lí riêng, nhưng bây giờ vụ án này đưa về cục công an thì Chu Hồng Kỳ không biết có nhận hay không, dù sao đây là thuộc về phạm trù trị an, chứ không thuộc về vụ án hình sự

-Thôi được…để tôi thử xem sao. À.. còn vợ của Lưu Thành An trong khoảng thời gian nào thì đến phân cục cảnh sát làm huyên náo ?

- Sáng sớm nào cũng vậy, việc này cũng gây dư luận xôn xao.

-Lưu Thành an mặc kệ.?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

-Không quản được , bí thư Lưu chỉ có một đứa con trai, nuông chìu bất kể không biên giới, vợ của bí thư Lưu càng cưng chiều hơn nữa, làm cho hắn bị hư hỏng.

Đường Thiên Hà bất đắc dĩ thở dài nói .

- Tôi biết rồi.

Đinh Nhị Cẩu qua câu vừa rồi của Đường Thiên Hà, chợt thấy được một cơ hội.

…………………………………………………………………………
Đại bộ phận những người gây náo loạn đều được khống chế, nhưng trong lúc nhất thời rất khó phân biệt ra ai không phải là lưu manh, ai là thân nhân người chết, cho nên đều gom hết về đồn công an để phân biệt, hơn nữa cho dù là thân nhân người chết đây cũng là hành động trái luật, thường thường bệnh viện bồi thường tiền người chết, thân nhân người chết cũng cầm không được bao nhiêu tiền, phần nhiều đều bị đám lưu manh ăn theo lấy mất.

………………………………………………………………………………..

-Tay bị thương, hay là em đưa chị đi về nghỉ ngơi một chút, bàn tay đứt một vết như vậy, nhỡ động thì chảy máu lại sao?

Tại phía bên trong gian phòng làm việc của Chu Hồng Diễm, Đinh Nhị Cẩu nhìn Chu Hồng Diễm ngồi đối diện hắn nói.

-Chị ở chỗ này nghỉ ngơi một hồi là được, em nếu bận việc thì đi trước đi, chuyện ngày hôm nay, chị cám ơn em.
Chu Hồng Diễm sắc mặt tái xanh nói ra .

-Yên tâm đi, em đã trao đổi với phân cục trưởng cảnh sát khu Tân Hồ rồi, ngày mai sẽ thiết lập một chốt ở trong bệnh viện, mỗi ngày đều có cảnh sát trực ban, cam đoan sẽ không có xảy ra chuyện như vậy, cuối cùng thấy làm bác sĩ, y tá cũng thật không dễ dàng gì.

-Đúng thế, có chuyện xảy ra vẫn phải nhịn vì sợ uy hϊếp nguy hiểm đến tánh mạng, chị giờ cũng chẳng muốn làm y tá nữa..

Chu Hồng Diễm nói xong vành mắt đỏ lên, nước mắt chậm rãi tràn ra khóe mắt rớt xuống.

Đinh Nhị Cẩu đứng người lên, tại trên mặt bàn rút một cái khăn giấy, không biết là xuất phát tâm tình như thế nà , Đinh Nhị Cẩu cầm khăn giấy thay Chu Hồng Diễm lau những giọt nước mắt trên mặt .

-Cảm ơn , chị…chị tự mình lau được rồi..

Chu Hồng Diễm ngượng ngùng nói .
-Không có việc gì, chị giúp em đã không ít lần, xem như em vẫn còn nợ chị mà..

Chu Hồng Diễm không nói thêm gì, thấy Đinh Nhị Cẩu ngẩn ngơ nhìn mình ra vẻ đồng cảm, có người nói, làm đàn bà lúc xinh đẹp nhất là lúc có người thương cảm với mình, vì vậy thời điểm này nữ tính tản ra hương vị làm cho nam nhân không thể kháng cự khi trong tâm có cùng sự đồng tình.

-Nhìn cái gì vậy? Bộ nhìn chị lại nhớ đến Trịnh Hiểu Ngãi à?

Chu Hồng Diễm nhếch miệng, dạng như vậy tựa như là đang làm nũng .

-Vì sao chuyện gì chị cũng đều lôi Trịnh Hiểu Ngãi vào, hai người có cừu oán hả?

-Không có thù oán gì cả, chúng ta là bằng hữu, chị chỉ là hâm mộ nàng, bây giờ đã làm trưởng phòng giáo dục, còn nghe nói gần đây còn cón có một nhân tình trẻ tuổi đẹp trai quyền cao chức trọng, cả ngày lẫn đêm cứ nói khoe cái người đẹp trai kia đối với nàng là tốt cỡ nào, không biết có phải là có khoác lác hay không nữa..
Chu Hồng Diễm nhìn xem Đinh Nhị Cẩu chua chát nói .

Đinh Nhị Cẩu không có lên tiếng, chậm rãi dạo bước đến phía sau lưng Chu Hồng Diễm, thăm dò đưa hai cánh tay để nhẹ lên hai bên bờ vai của Chu Hồng Diễm, khi đôi tay của hắn tiếp xúc đến thân thể, nàng khẽ run một cái, nhưng lập tức liền bình thường trở lại, bây giờ là giữa ban ngày, tại trong phòng làm việc của mình , thì mình sợ cái gì chứ .

Đinh Nhị Cẩu thấy Chu Hồng Diễm không có phản đối, nên lặng lẽ tăng thêm sức lực, mat xa bả vai cho nàng, lúc sau Chu Hồng Diễm cảm thấy thoải mái, nói ra:

-Chị vô đức vô năng, mà lại có thể được một đại cục trưởng phục vụ, thật sự là tam sinh hữu hạnh ..

Khi nói xong lời này, ánh mắt của nàng nhắm lại, chuyên tâm hưởng thụ lấy đồi bàn tay hắn phục vụ xoa bóp, nhưng Đinh Nhị Cẩu đều có mục đích của hắn, khi nhìn thấy Chu Hồng Diễm từ từ đi vào trạng thái buông lỏng, hắn cúi đầu xuống ở bên tai của nàng nhỏ giọng nói:
-Thiên Nam Địa Bắc tiểu thư, không biết kỹ thuật xoa bóp của em, chị có hài lòng không?

-Em….em …làm sao biết?

Chu Hồng Diễm giật mình ngạc nhiên mở mắt ra, thoáng cái nhổm lên, nhưng bả vai nàng bị Đinh Nhị Cẩu đè chặt tại trên cái ghế.

-Không nên cử động mạnh, chị đang bị thương, làm sao em lại không thể biết , chị nên nhớ em là phó cục trưởng cục công an, chị Chu à… thân hình của chị ngày đó phác thảo thật sự là làm em động tâm.

-Em…em…..đã nhìn thấy chị..?

Chu Hồng Diễm ửng đỏ khuôn mặt lợi hại, Đinh Nhị Cẩu biết rõ đây là bởi vì nàng quẫn bách, nếu không thì còn tưởng rằng nàng đang bị sốt.

-Chị Chu… chị quên hôm đó em còn xem camera mà, ngoại trừ không có lộ ra khuôn mặt, trên người của chị có chỗ nào mà em chưa có xem qua…bây giờ em muốn nhìn thấy chân thật thân thể chị, có thể được chứ?