Nghe được Đinh Nhị Cẩu nói như thế, Chu Hồng Diễm cũng cảm giác mình đúng là trêu đùa hơi quá đáng, với lại khi Đinh Nhị Cẩu nói như vậy, nàng tựa như là trúng hắn độc vậy , bị hắn từ từ mang đi về hướng phía thâm uyên không thể tự kềm chế được .
Nguyên nàng cho là mình che giấu rất tốt , nhận định hắn không thể nào biết là mình, cho nên có một loại đeo mặt nạ bảo vệ, nhưng khi cái mặt nạ này bị gỡ ra , nàng đối mặt với bao nhiêu là xấu hổ khó mà tan biến được .
-Chi nhớ lại lúc chúng ta nói chuyện trên mạng đi, chị đã từng nói nếu có cơ hội thì chị sẽ để cho em nhìn thấy phong thái của chị, bây giờ cơ hội tới, đừng có tránh nợ đấy..
-Đinh phó cục… chị chỉ nói giỡn mà thôi, em không nên tưởng thật được không? Buông tay ra đi, chúng ta không thể như thế này được. Chu Hồng Diễm thừa dịp Đinh Nhị Cẩu không có chú ý, nhanh chóng đứng dậy hướng phía cửa đi tới, chỉ cần bước ra khỏi cửa, Đinh Nhị Cẩu cho dù là có gan to hơn bằng trời cũng không có khả năng dám lôi kéo nàng.
Thế nhưng ngay lúc bàn tay của nàng tiếp xúc đến cái núm cửa, thì nàng nghe được tiếng động khóa trái cửa vang lên , tay của Đinh Nhị Cẩu so với nàng nhanh hơn nhiều, Chu Hồng Diễm vừa quay người lại, vừa vặn đem thân thể của mình giao cho Đinh Nhị Cẩu .
-Chị làm cho em cả người nóng lên rồi, đâu có thể đi thẳng một mạch như vậy chứ..
Đinh Nhị Cẩu cười tiến tới một bước, thì Chu Hồng Diễm lui về sau một bước, nhưng đằng sau lưng là vách tường rồi, đã không thể lui được nữa.
-Tiểu Đinh.. hãy nghe chị nói, là chị không đúng, đừng nên làm như vậy, chúng ta xem như chưa có phát sinh qua chuyện gì được không ? Chị không phải là dạng người như vậy, cho nên bỏ qua cho chị đi . . . -ChỊ nói vậy chẳng khác gì cho em là loại người tùy tiện, chị đến ngồi xuống ghế đi, chúng ta trao đổi một chút về việc này , được không?
Đinh Nhị Cẩu đưa tay đặt ở trên bờ vai Chu Hồng Diễm, đem nàng đưa tới trên ghế ngồi xuống, còn hắn vẫn đứng ở sau lưng nàng xoa bóp, chỉ là lúc này đây Chu Hồng Diễm không còn tâm trí hưởng thụ kỹ thuật xoa bóp của hắn, mà là lo lắng như ngồi trên đống lửa..
-Tiểu Đinh…chị cùng với Trịnh Hiểu Ngải là bạn rất thân, ít ra cũng phải nể mặt của nàng, em đừng có như thế . . . .
Chu Hồng Diễm cảm giác được chính mình hôm nay đúng là đã bại trận.
Nàng đã từng tưởng tượng qua biết bao lần cùng Đinh Nhị Cẩu vạch trần cái khăn che mặt, nhưng chỉ có không có nghĩ đến cảnh tượng là trong cái phòng làm việc này, tư tưởng của nàng không có chuẩn bị sẵn sàng.. Thế nhưng Trịnh Hiểu Ngải đã hay kể lại cho nàng nghe, là cái kia của Đinh Nhị Cẩu rất là to lớn, khi làm chuyện đó rất là suиɠ sướиɠ, lại làm cho trong nội tâm nàng lại ngứa nhột , nhưng cho dù là như vậy, trong lòng cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi, bây giờ lại thật đến trước mắt, thì nàng lại không biết nên làm gì bây giờ.
-Chị Chu đừng có quá khẩn trương, em biết trong lòng chị là muốn đấy, giờ chị cứ nhắm mắt lại, đừng nghĩ ngợi gì cả, cứ xem như chúng ta đang ở trên mạng lúc chị cỡi quần áo trước camera cho em xem thân thể chị là được, chị xinh đẹp, làn da non mềm trắng như vậy …
-Tiểu Đinh.. van em đừng nói nữa , chị chưa có chuẩn bị sẵn sàng, cho chị thêm thời gian… cho chị thêm thời gian…
Chu Hồng Diễm cầu khẩn nói .
Đinh Nhị Cẩu biết rõ, không phải là chưa có chuẩn bị sẵn sàng, mà là nàng chưa có chuẩn bị tư tưởng, kỳ thật Chu Hồng Diễm tại trong camera biểu diễn đều có chuẩn bị kỹ càng, chỉ có điều bây giờ chuyện tới quá đột ngột, cho nên tư tưởng bên trong lúc nhất thời chưa có nghĩ tới. Nhưng mà hắn cũng minh bạch, hôm nay nếu buông tha cho Chu Hồng Diễm, thì vĩnh viễn cũng đừng nghĩ đến chuyện được dính sát nàng nữa, đây là logic, cho nên hắn không có khả năng dừng tay trước một cơ hội tốt như vậy.
Đồng phục y tá là cái váy liền áo, ở phía trước chính giữa có một một hàng cúc áo gài, Đinh Nhị Cẩu thân thể từ phía sau nghiêng về phía trước, mặt của hắn dính vào trên mặt của Chu Hồng Diễm, mặt của nàng nóng hừng hực, khi bàn tay của Đinh Nhị Cẩu đem cái cúc áo thứ nhất mở ra, Chu Hồng Diễm không còn cách nào bình tĩnh được nữa .
Nàng giãy dụa thân thể kháng nghị, nhưng không dám lên tiếng, mặt của nàng cũng không ngừng lắc lư, động tác như vậy, lại sẽ càng kíƈɦ ŧɦíƈɦ đàn ông hơn nữa..
- Tiểu Đinh không nên như vậy, chúng ta tìm cơ hội khác được không, chị sẽ đáp ứng ý muốn em, còn đây là phòng làm việc, nhỡ để cho người ta trông thấy,chị sẽ không có cách nào làm người. Chu Hồng Diễm tiếp tục cầu khẩn nói.
-Chị… em đâu có làm gì đâu, chỉ là nhìn chân thật thân thể chị một chút mà thôi, em cam đoan, chuyện gì cũng đều không làm, chỉ là nhìn một lần, được không nào?
-Em cam đoan?
Chu Hồng Diễm đầu óc bây giờ xoay chuyển chậm , cho nên rất dễ dàng đáp ứng điều yêu cầu vừa nói của Đinh Nhị Cẩu.
-Em cam đoan ..
Đinh Nhị Cẩu nói .
Chu Hồng Diễm thở dài một hơi, như đã quyết định, nàng buông tay xuống không gây trở ngại để Đinh Nhị Cẩu hắn cỡi bỏ tiếp tục những cúc áo còn lại, nhưng khi cúc áo chưa có cỡi tiếp, thì bàn tay của hắn đã duỗi vào.
Mặc dù đang bàn tay của hắn mỗi lần tiến lên phía trước một chút , tay của nàng cách váy đồng phục y tá ngăn cản một phần , nhưng chỉ là ngăn cản tính cách tượng trưng chẳng những không ngăn cản bàn tay của hắn tiến thêm ăn mòn, trái lại còn gia tăng lên bàn tay Đinh Nhị Cẩu cùng làn da non mịn tiếp xúc mài cạ.. Dần dần, cái tay kia của nàng không còn lực cản, mà là biến thành dẫn đạo, dẫn dắt bàn tay của Đinh Nhị Cẩu càng thâm nhập thăm dò trên thân thể của nàng.
Chu Hồng Diễm cũng như rất nhiều người đàn bà khác, lần thứ nhất khi đã có cảm giác được mới lạ, thì có chút lo lắng, nhưng khi cảm giác lo lắng dần trôi qua thì liền buông lỏng phòng bị.
Quỷ đã vào thôn trại rồi, thôn trại đơn giản không có thể ngăn cản dừng lại cặp tay kia tràn ngập ma lực, tà tà đã đem cái nịt ngực chặt chẽ bảo vệ bình phong che chở hai bầu vú trong thôn giải trừ, bàn tay quỷ hướng đến hai ngọn núi chính đã bắt đầu phát động ra công kích….