Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1116: Chỉ mới có bàn tay và cái miệng…



CHƯƠNG 1060: CHỈ MỚI CÓ BÀN TAY VÀ CÁI MIỆNG…

Dưới móng sắt, đâu có người sống sót, từ lúc hai ngọn núi chính bị công chiếm, trận chiến này rốt cục Chu Hồng Diễm đã đầu hàng mà kết thúc

Sau một lát, lúc Đinh Nhị Cẩu muốn lui tay, khi hắn một lần cuối cùng vuốt nhẹ trước ngực nàng, thân thể của Chu Hồng Diễm cơ hồ run run, đồng thời hắn nhìn thấy hai chân nàng thật chặc khép lại cùng một chỗ, bàn tay của nàng giữ lại bàn tay hắn còn chưa kịp rút ra.

Đinh Nhị Cẩu đâu có ngốc, thừa biết Chu Hồng Diễm kỳ thật đã thích ý cùng mình tiến hành sâu thêm một bước tiếp xúc.

Tuy lý trí nói cho Chu Hồng Diễm phải là buông bàn tay Đinh Nhị Cẩu cử động, , nhưng thân thể của nàng đã phản bội tâm trí không kiên định, cũng như bây giờ nàng đang tùy ý để Đinh Nhị Cẩu tham lam đưa đầu lưỡi vào miệng nàng tả xung hữu đột, nàng không có một tia kháng cự, còn chủ động đưa ra đầu lưỡi cùng với đầu lưỡi của hắn quấn quanh quấy lại với nhau.
Hôn môi mút lưỡi cũng đã không thỏa mãn được du͙ƈ vọиɠ Đinh Nhị Cẩu, hai tay bắt đầu chậm rãi cầm lấy đôi bầu vú rất tròn cao ngất, dùng sức xoa nắn lấy. ý loạn tình mê Chu Hồng Diễm toàn thân chấn động, một hồi tê dại kɦoáı ƈảʍ liền hướng toàn thân tràn ra, thậm chí từ cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ.

-Um…

Ánh mắt Chu Hồng Diễm dần dần mờ sương, tiếng rên phát ra từ ở chỗ sâu trong yết hầu càng có vẻ ngọt ngào, Chu Hồng Diễm ngượng ngùng khi Đinh Nhị Cẩu cởi bỏ từng cúc áo trên đồng phục y tá của mình, thân thể run rẩy, tùy ý Đinh Nhị Cẩu bài bố, vạt áo váy đã mở rộng hai bên, một mảng lớn da thịt trong suốt loã lồ. hai bầu vú tuyết trắng rất tròn nhấp nhô, hơi thở dồn dập phập phồng, toàn bộ gian phòng an tĩnh không tiếng động, chỉ có rầm rì trầm trọng tiếng hít thở của hai người.
Đinh Nhị Cẩu ưa thích chinh phục trong tìиɦ ɖu͙ƈ, cho nên tựa như tình nhân ôn nhu vuốt ve Chu Hồng Diễm, bàn tay hắn mâm mê từ chân gốc vú hình nón chậm rãi hướng lên, đến đỉnh đầṳ ѵú, thì dùng ngón giữa cùng ngón trỏ nhẹ nhàng văn vê đầṳ ѵú nho nhỏ phấn nộn, hai đầu ngón tay nhẹ nhàng xoay tròn, hai đầu núʍ ѵú mẫn cảm của Chu Hồng Diễm chậm rãi dựng đứng thẳng lên, nàng thở dốc cấp tốc, bộ ngực phập phồng, dọc trên bầu vú có nhiều đường nhỏ màu xanh tĩnh mạch, màu đỏ thẫm quầng vú cùng với những chấm bi nhỏ như hạt tấm nổi lên cũng có thể thấy rõ ràng..

Chu Hồng Diễm, hoàn toàn bất lực dưới sự xoa bóp của đôi tay Đinh Nhị Cẩu, nữa thân trên mệt mỏi dựa vào thành ghế, lại càng làm cho hai bầu vú cao ngất ngạo nghễ ưỡn lên, lúc này hắn đã dùng sức nắn bóp lấy hai bầu no đủ mê người kia, si mê thưởng thức hai quả cầu thịt tại trong lòng bàn tay mình biến dạng, cảm giác trước ngực bị áp bách làm cho Chu Hồng Diễm rêи ɾỉ thành tiếng, hai đầu núʍ ѵú đỏ hồng càng thêm vểnh đứng kiên quyết!
Chu Hồng Diễm răng trên cắn chặt môi dưới, tìиɦ ɖu͙ƈ chi hỏa mãnh liệt thiêu đốt, Đinh Nhị Cẩu cũng không thể chịu đựng được diễm cảnh hấp dẫn này, hắn quyết định bắt đầu hưởng dụng trên thân thể nàng.

Đầu Đinh Nhị Cẩu dời xuống, nhẹ nhàng ngậm lấy đầu núʍ ѵú phấn nộn trần trụi của Chu Hồng Diễm .

-Um..

Cái loại kích động kia khó nói nên lời làm nàng run lên, thay phiên liếʍ ʍúŧ lấy hai đầṳ ѵú của nàng, Chu Hồng Diễm nhanh chóng xụi lơ, từ trên hai mũi nhọn đỉnh đầu núʍ ѵú mẫn cảm truyền đến dòng điện, hai tay nàng vịn lên đầu vai của hắn, chèo chống lấy thân thể bủn rủn, hắn bú ɭϊếʍ kích cuồng, vừa dùng đầu lưỡi khêu lấy xung quanh đầṳ ѵú nàng, lúc này Chu Hồng Diễm chỉ mong hắn đừng dừng lại, để nàng thuần túy dùng thân thể cảm thụ.
Trước đó thì Đinh Nhị Cẩu ôn nhu vuốt ve, giờ động tác của hắn đã dùng sức trầm trọng hơn nhiều, thậm chí có chút thô bạo, nhưng đối với người đàn bà tính dục phức tạp như Chu Hồng Diễm mà nói, loại mãnh liệt như thế này thế mới có thể để cho bản năng sinh lý nàng nảy mầm sướng khoái, dù cho ngẫu nhiên hắn vì dùng sức quá mức nhay lấy đầṳ ѵú gây nên đến đau đớn, thì đôi với nàng cũng trở thành mật ý.

Kɦoáı ƈảʍ càng lúc càng mãnh liệt làm Chu Hồng Diễm cơ hồ đã không kềm chế được, hai bầu vú hoàn mỹ bị hắn đùa bỡn lại thêm bành trướng no đủ, hai quả cầu thịt tuyết trắng rải đầy dấu hôn mút của hắn, đầṳ ѵú non mịn đỏ thẩm dính đầy nước bọt, lại vừa tê dại vừa ngứa nhột hiện đầy vết răng của hắn..

Bàn tay Đinh Nhị Cẩu phút chốc từ sau vươn vào đến trên cái qυầи ɭóŧ của Chu Hồng Diễm, thẳng đến cái khe giữa nồng đậm, chỗ đó sớm bị dục hỏa dẫn ra dậy sóng, cách cái qυầи ɭóŧ mỏng như cánh ve, cảm thụ được giữa hai chân nguồn nước nóng ướt.
-Ai…

Chu Hồng Diễm toàn thân nhúc nhích, sắc mặt đại biến, mình tại sao có thể vô pháp kháng cự khi hắn đụng chạm đến chỗ tư mật cấm kỵ của mình? Phảng phất đang còn kinh ngạc, đầu ngón tay của hắn trong nháy mắt đã len vào bên trong qυầи ɭóŧ trượt qua thảm lông đen dày gò mu, đè lên khe hở âm hộ trơn nhớt nhập vào.

Chu Hồng Diễm ngửa đầu rêи ɾỉ một tiếng, cả người cong lại, sự mẫn cảm của nàng làm cho người phải giật mình, thân thể phản ứng mãnh liệt nhanh chóng, đầu ngón tay Đinh Nhị Cẩu tiếp tục khuấy động lấy bên trong cái qυầи ɭóŧ nguồn nhiệt, lôиɠ ʍυ của nàng rất mềm mại, khe hở âm hộ cũng đã ẩm ướt, bàn tay không cố kỵ bắn ra vươn vào địa phương tư mật, vuốt ve dọc theo hai bên mép lớn âm hộ trơn ướt.

Mãnh liệt kɦoáı ƈảʍ từ bụng dưới bắn ra, tựa như ác ma ngọt ngào triệu gọi, dụ dỗ nàng trầm luân, những đầu ngón tay Đinh Nhị Cẩu không kiêng nể gì cả, tại ở trung tâm khe hở âm hộ Chu Hồng Diễm trêu chọc, toàn thân nàng căng cứng như là cố gắng phản kháng chấn động, nhưng theo bàn tay hắn xoa lấy vuốt ve, nàng phát hiện thân thể của nàng chẳng những không có thức tỉnh, ngược lại còn nhanh chóng thần phục với năm ngón tay của hắn.
Hai chân Chu Hồng Diễm đang khép hờ, dần dần cũng tự tách rộng ra, cái âm hộ đã nghênh đón quấn quýt si mê bàn tay hắn đang dọc ngang khấy động giữa hai chân nàng, nàng cắn môi cố nén cơn động dục đang hướng toàn thân nàng chạy tán loạn, mà không dám phát ra bất kỳ thanh âm gì.

…………………………………………………………………………………….

-Aí…a…

Chu Hồng Diễm bỗng dưng duyên dáng rên to lấy, những ngón chân khéo léo cong lại, cặp đùi đùi ngọc duỗi ra căng cứng, cực độ kɦoáı ƈảʍ khi hai ngón tay hắn lúc này đang đâm vào rút ra khều móc lấy mảnh thịt nhỏ đầy nếp nhăn hơi nhô ra bên trong huyệŧ nàng, cơn sướng như cuốn sạch toàn thân, cảm thụ đỉnh sóng đến làm từ đỉnh đầu cho đến ngón chân trong nháy mắt căng thẳng, rồi sau đó thân thể kịch liệt run rẩy từng cơn.
Lửa nóng âm tinh nóng chảy vỡ đê tuôn ra bốn phía, linh hồn nàng phảng phất bị cuồng phong ném lên đám mây đỉnh sóng, Chu Hồng Diễm xụi lơ dưới hai ngón tay của tên tiểu bại hoại đã mang đến cho nàng cơn cao trào cực khoái.

-Có cần phải chân chính đưa cái kia vào thân thể thử xem không chị?

Đinh Nhị Cẩu tại bên tai nàng nhỏ giọng nói ra ……

-E, . . .Chỉ nói một chữ, không còn có những lời khác có thể nói, nhưng rồi rất nhanh Chu Hồng Diễm nói tiếp:

-Chị..muốn đi toilet.

Tựa hồ là đột nhiên bừng tỉnh, Chu Hồng Diễm có chút ngượng ngùng thấp giọng nói, che dấu lấy ở sâu trong nội tâm đối cái hắn không muốn xa rời, có chút bối rối đứng người lên, nàng uể oải đi vào phòng vệ sinh.

Sau khi Chu Hồng Diễm đi vào toilet cũng không có đi ra ngoài nữa, Đinh Nhị Cẩu gõ cửa hỏi,
-Chị không sao chứ?

-Không có việc gì, em đi đi.

Chu Hồng Diễm từ trong phòng vệ sinh nói ra .

Chu Hồng Diễm không phải là không muốn đi ra, mà là sợ một khi mở cửa ra, Đinh Nhị Cẩu nếu quả thật xông tới dùng ƈôи ŧɦịŧ nhét vào thân thể mình, chính mình thật đúng là không có thể bảo chứng là có dũng khí cự tuyệt, với lại Đinh Nhị Cẩu đã cùng Trịnh Hiểu Ngải từng giao hoan trong gian phòng này, cho nên khi nghĩ đến những thứ này, Chu Hồng Diễm càng thêm không dám mở cửa ra.

Trịnh Hiểu Ngải không có nói lừa nàng, thằng đàn ông trẻ tuổi này khó có thể cự tuyệt, hơn nữa hắn có thủ đoạn cao siêu, chính mình chỉ vẻn vẹn bị hắn dùng bàn tay, cũng đã là bị đánh cho tơi bời, khó có thể tưởng tượng nếu quả như thật như hắn nói dùng cái kia của hắn nhét vào, thì mình sẽ biến thành cái dạng gì đây này?
Nhưng đây là một cái ngụy mệnh đề, chính mình rõ ràng là nghĩ tới chuyện đó, nhưng mình lại cự tuyệt động tác cuối cùng, thật là khó có thể biết mình đến cùng muốn cái gì…

……………………………………………………………………………………………

Không ngoài Đinh Nhị Cẩu sở liệu, Chu Hồng Kỳ không chịu tiếp nhận bản án từ phân cục cảnh sát khu Tân Hồ chiêu này đưa qua, nàng cho rằng trong cục công an thành phố phiền toái đã quá nhiều, cho nên không muốn đón thêm một bản án mà không có quan hệ gì với cục công an thành phố..

-Hừ…em không cần nói nhiều, bản án này chị sẽ không nhận đâu, tình hình bây giờ ngay cả chị được phân công làm phó cục trưởng cũng phải tự mình xắn tay áo ra trận, em để chị sống với , không mang theo cục nợ như vậy.

-Ai dà… chị mà không làm thì coi như xong, nhưng em nói cho chị biết, trong tay chị có mấy bản án về ma túy , mà Lưu Quán Quân rất có thể cũng có liên quan, tại '’ Nhân gian tiên cảnh '’ khi lục soát đã phát hiện ra một số ma túy đá và thuốc lắc, em nghĩ chị sẽ có hứng thú, với lại em nghe nói Lưu Quán Quân bất quá là là lính lác, chân chính điều hành chính là nhóm người của Tưởng Hải Dương, đương nhiên là em chỉ là nghe nói, nếu chị không muốn dính vào vụ án này thì thôi, em sẽ đích thân nhúng vào.
Đinh Nhị Cẩu làm ra một bộ hiên ngang lẩm liệt .

-Thật hay giả?

-Đương nhiên là thật , Đường Thiên Hà dám gạt em sao?

Đinh Nhị Cẩu nói.

-Nói như vậy, thì Lưu Quán Quân chỉ là một chân rết trong mạng lưới tiêu thụ ma túy của thành phố Hồ Châu, nếu như vậy, nói không chừng từ trên người hắn có thể khai mở một lỗ hổng ..

Chu Hồng Kỳ trầm ngâm nói .

-Em cũng cảm thấy có khả năng như vậy .À… Lan bí thư tuy không có hối thúc em , nhưng em phải chịu trách nhiệm về lời hứa của mình phụ trách, cho nên nếu như một khi chị có phát hiện ra bản án ma túy, nhớ thông báo cho em biết nhé, em muốn đích thân bắt được kẻ đã hại chết Lôi Phong chồng của cô ấy, để trả lại cho nàng một cái công đạo.

Đinh Nhị Cẩu thở dài nói ra .

-Ai ai …em là lãnh đạo cục công an thành phố, chứ không phải là tay chân của Lan Hiểu San, làm cái gì mà nói là trả cho cô ấy một cái công đạo, em và người đàn bà đó có quan hệ như thế nào?
Giọng nói Chu Hồng Kỳ vừa có chút ghen tuông, vừa bất mãn hỏi .

-Quan hệ giao dịch ..

Đinh Nhị Cẩu nhìn chung quanh một chút, nhỏ giọng nói .

-Giao dịch? Hai người giao dịch cái gì? Có phải là…chuyện đó ?

Chu Hồng Kỳ nhíu mày hỏi.

-Bậy bạ không à…Tại vì nếu em muốn chỉnh đốn đội ngũ cảnh sát Hồ Châu cho tốt, chỉ dựa vào học tập chính trị thì không đủ, cho dù đang có đội giám sát đôn đốc cảnh sát cũng chưa ăn thua , cho nên phải có ban kỷ luật thanh tra cục công an hành động, thì mới có thể làm được triệt để, trừ tận gốc trong đội ngũ cảnh sát những con sâu làm hư nồi canh , Lan Hiểu San chịu hợp tác, cũng bởi vì em đáp ứng một lần nữa sẽ điều tra lại bản án của Lôi Phong, trả lại cho chị ấy một cái công đạo.

Đinh Nhị Cẩu nói ra .

-Nếu đã như vậy, em tới quản lý luôn đôi hình sự đi, chị rât vui khi mình bớt được gánh nặng..
-Vậy sao được, ai mà không nhìn thấy, bấy lâu nay chị bỏ biết bao công sức ở đội hình sự, đến lúc sắp thu hoạch, em tới cắt hoa mầu, không có thích hợp đâu a.

-Hừ , coi như em còn có chút lương tâm, đúng rồi .. có phải vừa rồi em chọc ghẹo Tiếu Hàn phải không?

Chu Hồng Kỳ sắc mặt bất thiện hỏi.

-Không có a, làm sao vậy?

-Tại vì chị thấy lúc Tiếu Hàn ra đi, sắc mặt không tốt, chị nghĩ rằng em chọc nàng đây này.

-Không có…không có… ngày đó sau khi cơm nước xong xuôi, em đâu có gặp lại chị Tiếu Hàn, chị ấy đi khi nào thì em đây cũng không biết, chị ấy không có sao chứ?

-Cũng không rõ ràng lắm, để có gì chị gọi điện thoại hỏi thăm Tiếu Hàn thử xem.

Chu Hồng Kỳ nói ra .

Tuy Chu Hồng Kỳ đã đồng ý tiếp nhận vụ án Lưu Quán Quân , nhưng khi nghe tin Tiếu Hàn mất hứng khiên cho trong nội tâm Đinh Nhị Cẩu run lên, đêm đó hắn không có đến gặp nàng, bới lại có Tương Ngọc Điệp cũng một mực ở cùng Tiếu Hàn, nên hắn căn bản đâu có cơ hội .
Trở lại văn phòng hắn muốn gọi điện thoại Tiếu Hàn, nhưng cầm lên lại buông xuống, Chu Hồng Kỳ hiện đang phụ trách đội hình sự, không có khả năng đến mức nghe lén hắn, nhưng không ngoại trừ nàng sẽ nghe lén Tiếu Hàn, cho nên hắn không dám mạo hiểm, từ khi hắn bị Đàm Quốc Khánh nghe lén qua một lần, về sau Đinh Nhị Cẩu cẩn thận hơn rất nhiều