Sáng sớm mùng hai tết, Đinh Nhị Cẩu quay trở về Hồ Châu, đầu tiên đến nhà Thạch Aí Quốc chúc tết .
-Trường Sinh, lần này đi Bắc Kinh có thu hoạch gì không?
Thạch Aí Quốc trong thư phòng tiếp đãi Đinh Nhị Cẩu, muốn nói thu hoạch, đối với Đinh Nhị Cẩu mà nói, thu hoạch lớn nhất là thu được Lăng Sam, nhưng chuyện này không thể cùng nói với, ông hỏi đ đương nhiên là về vấn đề chính trị, chính hắn đã đi Bắc Kinh chúc tết cho Trọng Phong Dương, nếu như trở về mà không có một chút tin tức mào thì thì cũng khó coi, nhưng vì thời gian gấp gáp, Đinh Nhị Cẩu cùng Trọng Hãi tầm cũng không có nhiều thời gian để trao đổi, cho nên tình hình chính trị cũng không rõ ràng lắm .
-Bí thư.. lần này cháu lên Bắc kinh thời gian rất eo hẹp, hơn nữa nhà của Trọng Gia cũng rất bận rộn, cho nên cũng chẳng có thu hoạch gì cả, nhưng có một chuyện cháu cảm thấy hơi kỳ lạ, đó là tại trong nhà Trọng Gia gặp được một người, tên là Lương Văn Tường đấy, bí thư có biết người này không vậy? Nghe nói là bí thư đoàn thanh niên trung ương. Đinh Nhị Cẩu nói .
Đinh Nhị Cẩu sau khi nói xong, Thạch Aí Quốc đang uống trà, nghe đến đó, động tác của ông rõ ràng chậm hơn một chút..
-Lương Văn Tường, người này cũng là một người tài mới xuất hiện, tuổi chừng năm mươi tuổi, hắn đến Trọng Gia? Chẳng lẽ là hắn?
Thạch Aí Quốc lẩm bẩm nói .
-Vậy chẳng lẽ ông ta sắp tới tỉnh Trung Nam sao?
- Ừ, cũng có thể như vậy, hiện tại trên tỉnh cũng có nhiều lời đồn đại, nhưng chuyện An bí thư sắp đi là rất rõ ràng, trên căn bản là trên trung ương đã định xuống dưới.
Thạch Aí Quốc biểu lộ lộ ra bộ dáng rất thoải mái, nói tiếp..
- Ngày hôm qua chú cũng lên tỉnh, có gặp An bí thư, tuy ông ấy không nói gì , nhưng đối với tình hình Hồ Châu vẫn còn rất không hài lòng, bất quá riêng cục công an chỉnh đốn như vậy thì trên tỉnh cảm thấy tạm được nhưng cũng không hài lòng lắm, nhất là chuyện cục công an thành phố cải cách trẻ hóa cán bộ, sự thật chứng minh, nêu biết sử dụng thì cán bộ trẻ tuổi sẽ là một thanh lợi kiếm, còn nếu không biết sử dụng thì sẽ làm chậm trễ công tác.. Thạch Aí Quốc nói ra .
-Bí thư đây là lời của An bí thư nói sao?
-Đúng vậy , nguyên văn của An bí thư nói đấy.
-Có phải đây là nhắc đến Chu Hồng Kỳ, chẳng có quan hệ gì đến cháu đâu nhé, bí thư còn chuyện cục trưởng công an đã có quyết định chưa vậy?
-À.. dựa theo ý của cháu, để cho bí thư Lan Hòa Thành bên Chánh pháp ủy kiêm đảm nhiệm cục trưởng cục công an, cháu thấy thế nào?
-Vâng.. cháu phục tùng lãnh đạo thành phố sắp xếp, còn chính ủy Hầu Khắc Cần có thay đổi gì không chú?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Cũng chuẩn bị điều chuyển, những năm qua hắn ở cục công an cũng không có phát ra được tác dụng gì cả, lại còn có tác dụng ngược lại không ít, nên chuẩn bị điều đến cục Tư pháp đảm nhiệm chức vụ phó cục trưởng.
Thạch Aí Quốc nói ra .
-Vậy chính ủy của Cục công an thì ai tới làm ? Cũng cần mới người nắm được chính trị tương đối mạnh, như vậy thì mới có thể đè ép được. Đinh Nhị Cẩu nói .
-Cháu thử xem ai thì phù hợp?
Thạch Aí Quốc hứng thú nhìn Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Cháu thấy hay là đưa bí thư Lan Hiểu San của ban kỷ luật thanh tra lên làm chính ủy, chị ấy cháu tiếp xúc qua mấy lần, tính nguyên tắc rất mạnh, với lại chị ấy tại cục công an cũng thời gian dài rồi, có thể nắm giữ được đại cục.
Đinh Nhị Cẩu đem Lan Hiểu San đề cử .. .
-Còn cái chức thường vụ phó cục trưởng thì ai nắm?
-Như An bí thư nói việc cải cách của cục công an không tệ, trị an cũng có thành tựu, hay là đưa Chu Hồng Kỳ lên, đoán chừng An bí thư cũng sẽ không thất vọng đâu.
Đinh Nhị Cẩu thở dài nói ra .
-Ừ, cháu có ý nghĩ như vậy cũng tốt, nhưng Chu Hồng Kỳ từ khi tiếp nhận đội cảnh sát hình sự đến nay, tuy đã đem nhiều bản án tồn đọng ngày trước lật lại, nhưng thời gian trôi qua, cũng không có tiến triển bao nhiêu, nhất là vụ án của Khang Minh Đức chậm chạp không thể phá được, Chu Hồng Kỳ bị áp lực cũng rất lớn, ngày hôm qua Chu Hồng Kỳ đến đây chúc tết cũng đưa ra ý muốn từ chức không muốn làm nữa, cháu thử xem chuyện này xử lý như thế nào? Thạch Aí Quốc nhíu mày nói
Nếu Chu Hồng Kỳ không phải là con gái của Chu Hổ Khanh, mà Chu Hổ khanh lại là thường ủy Tỉnh ủy, cũng là tư lệnh quân khu tỉnh Trung Nam, thì Thạch Aí Quốc cũng không chiếu cố nàng đến nàng như vậy, làm được thì làm, làm không được thì xéo đi , bên ngoài cửa cái chức phó cục trưởng cục công an còn có rất nhiều người đang chờ..
-Bí thư …cháu cũng nghe theo sự sắp xếp của chú.
Đinh Nhị Cẩu ẩn ẩn có chút dự cảm, chính mình sắp nhận lấy một cục diện rối rắm từ chỗ của Chu Hồng Kỳ .
-Chú cũng đã suy tính kỹ rồi, bản thân cháu là công an xuất thân, hay là cháu tiếp nhận chủ quản bộ phận hình cảnh của Chu Hồng Kỳ, tranh thủ trong vòng thời gian ngắn phá án, để làm sĩ khí phấn chấn lên có,được không?
- Nhưng mà, việc chỉnh đốn cục công an vẫn chưa có chấm dứt, làm như vậy . . . -Chú biết, cho nên cho dù là cháu đã quản bộ phân hình cảnh rồi, thì còn phải giúp cho Chu Hồng Kỳ, cô ấy vốn là quân nhân xuất thân, thay đối công tác cũng chưa có quen thuộc, cho nên cháu nhường những bộ phận vừa rồi của cháu đang quản cho cô ấy đi để tiếp tục chỉnh đốn đội ngũ cục công an, như thế nào?
-Bí thư à….việc này không thành vấn đề , cho dù nói như thế nào, Chu Hồng Kỳ đến đây cũng là do cháu mà tới , với lại chị ấy còn là giảng viên trước đây của cháu, cho nên, cháu sẵn sàng, vậy lúc lúc nào thì bàn giao?
-Càng nhanh càng tốt… Trường Sinh, trong chuyện này cháu bị thiệt thòi, nhưng hết cách rồi, có đôi khi có một số việc phải tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, hi vọng cháu hiểu được.
-Cháu biết, đây cũng là điều cháu muốn đấy, trại qua rèn luyện nhiều bộ phận, đối với cháu cũng có chỗ tốt, còn phu nhân và chị Mai Trinh không có ở nhả hả chú? Đinh Nhị Cẩu khi vào nhà thì không có gặp hai người kia ..
-Tiêu Hồng đang bận công ty của mình, chú cũng không biết đang bận rộn việc gì, mai Trinh thì sáng sớm đã đi ra ngoài chơi, cũng không biết lúc nào trở về, hay là ở đây ăn cơm trưa đi..
Thạch Aí Quốc cười nói.
-Không được chú à… cháu đến cục công an một chút, chỉ có một mình cháu là không có trực ban, nên phải đến xem, chứ không mọi người lại có ý kiến ..
-Ừ, vậy thì đi đi, cùng Chu Hồng Kỳ mau chóng bàn giao, dù ở đâu chú vẫn xem cháu làm con đao của mình, ở đâu có động sẽ đem cháu điều qua, cháu sẽ không trách chú chứ.
Thạch Aí Quốc nói có chút chân tình..
-Bí thư, cháu là thuộc hạ của chú, cháu nguyện ý làm cây đao của chú, điều này nói rõ năng lực của cháu có, cái này cũng là vinh hạnh của cháu, cháu lại được rèn luyện thêm, vì thế lúc nào cháu cũng muốn tiếp tục làm cây đao này.. Đinh Nhị Cẩu kích động nói.