Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1213: Có giúp được gì?



CHƯƠNG 1157 : CÓ GIÚP ĐƯỢC GÌ ?

Nhìn theo bóng lưng Đinh Nhị Cẩu, mọi người đều cảm thấy hổ thẹn, nhưng hổ thẹn thuộc về hổ thẹn, nếu lập lại một lần nữa, đoán chừng việc này vẫn là không có người quản đến, đó là nhất định, tại vì vốn việc này không có quan hệ gì với mình, Lương Khả Ý nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu, vừa liếc nhìn Lương Khả Tâm, nàng tức giận đem cánh tay của mình từ trong tay của hắn giật ra ,đầy vẻ xem thường.

-Ừ, thằng này rất có nghĩa khí.

Chu Hồng Quân nhỏ giọng nói, đương nhiên đây là nói cho vợ của mình Tiếu Hàn nghe .

-Đúng vậy, đây chính là em rể tương lai của anh, anh thấy thế nào?

Tiếu Hàn miệng đầy ghen tuông nói , nhưng cái ghen tuông này thì Chu Hồng Quân nghe qua sẽ không hiểu, bởi vì hắn không hề nghĩ tới vợ của mình đã cùng thằng này có quan hệ gì .
-Cũng tạm được… thấy hắn bình thường mà.

Chu Hồng Quân bình thản nói , nhưng trong nội tâm đúng là có phần khâm phục Đinh Nhị Cẩu, tiểu tử này , tương lai nhất định là một nhân vật ...

Giải phẫu rất thuận lợi, sau khi giải phẫu xong liền đẩy Tề Tam vào phòng hồi sức, bác sĩ nói không cần ai ở chỗ này, chỉ chừa lại một người canh cùng giường là được rồi , vì vậy tất cả mọi người lui ra khỏi phòng bệnh.

-Tất cả mọi người trở về đi, đêm nay tôi ở lại chỗ này, mọi người có nhà ở tại thành phố Giang Đô, tôi thì chỉ có một mình , ở trong trong bệnh viện còn tiết kiệm được chút tiền.

Đinh Nhị Cẩu cười cười nói .

-Đinh Trường Sinh, tôi ở lại cùng anh.

Đinh Nhị Cẩu vừa mới dứt lời, Ngô Nhật Lam đứng ra nói ra. Kỳ thật lời này Lương Khả Ý cũng muốn nói lắm, nhưng lại bị Ngô Nhật Lam đoạt trước, nhưng bây giờ nàng lại nói thì dấu vết lộ ra quá rõ ràng, cho nên đành lựa chọn trầm mặc .
-Không cần đâu, ngày mai nhờ cô thay tôi xin phép nghỉ là được rồi, tôi sợ giờ học, cám ơn.

Đinh Nhị Cẩu cười nhạt nói, rồi quay người bước vào phòng bệnh .

Những người khác cũng nhìn nhau, nhưng lúc này mà có nói gì cũng đều lộ ra dối trá , cho nên chỉ trong chốc lát, tất cả mọi người tan tác ra về như chim muông, nhưng duy chỉ có Ngô Nhật Lam, nàng nói được thì làm được, đi theo Đinh Nhị Cẩu tiến vào phòng bệnh, cái phòng bệnh này ở bên trong chỉ còn có một giường trống , nhưng theo vào lại đến hai người, vậy thì sẽ ngủ sao đây?

-Cô trở về đi chứ, xem tại đây chỉ có một cái giường trống à, cô ngủ hay là tôi ngủ?

Đinh Nhị Cẩu nhìn thoáng qua Ngô Nhật Lam nói.

Tuy rằng rất tức giận, nhưng sau Tề Tam làm giải phẫu xong, Đinh Nhị Cẩu cũng hạ hỏa nhiều rồi, hắn suy nghĩ trên con đường làm quan của mình hiện nay rất thuận lợi, nhưng chẳng qua là do vận khí của mình tốt, nhưng cái vận khí này cũng rất tà môn, lúc tốt thì thời điểm đến sẽ rất tốt, nhưng đến khi xấu thì thời điểm cũng rất là xấu, hắn cũng biết vận khí của mình sớm muộn gì cũng có lúc dùng hết, mặc dù mình đêm nay rất hận Ngô Nhật Lam đã đem đánh lừa mình tới tham gia cái tiệc rượu của đám thái tử đảng, để rồi lại còn xảy ra chuyện như vậy nữa. Nhưng nói đi thì cũng nói lại, qua đêm nay mình cũng kết bạn thêm được, Lương Khả Tâm đối với mình không phải là có cảm tình quá vượt trội, nhưng cô gái Lương Khả Tâm này cũng không tệ lắm .
Tề Tam thì không cần nói, thằng này nếu lần này không cảm tạ ơn cứu mạng của mình, thì chính mình lần sau sẽ tìm cơ hội đập cho hắn một trận, cho nên dù tính toán như thế nào, thì đêm nay mình vẫn có lời, các mối quan hệ đều là đến từ từ chậm rãi, chỉ cần biết nắm bắt, vậy thì sớm muộn gì thì cũng có tác dụng..

-Anh ngủ trước đi, tôi canh chừng hắn, Đinh Trường Sinh ..thực xin lỗi chuyện vừa rồi, tôi vốn cho rằng đêm nay có thể giúp anh được ít chuyện, nhưng không ngờ lại biến thành như vậy.

Ngô Nhật Lam áy náy nói ra.

-Giúp tôi ít chuyện ? Tôi thấy toàn xảy ra chuyện trở ngại không chứ giúp được gì ?

Đinh Nhị Cẩu không khách sáo mắng nàng, rồi đến bên chiếc giường còn lại nằm xuống.

-Thật ra không phải như anh nghĩ đâu, tuy anh của tôi muốn mượn cơ hội này hạ thấp anh, nhưng tôi thực đang muốn mượn dịp này đem anh giới thiệu cho mấy người kia biết, anh em họ Lương đó là con của chủ tịch Lương trên tỉnh, nếu bình thường thì anh thì làm sao có thể lui tới với bọn họ được, còn Tề Tam cũng có bối cánh, cha của hắn là phó bộ trưởng thuỷ lợi, tuy là chức vụ gần chót, nhưng vẫn có lực ảnh hưởng nhất định đấy, chỉ là tôi đâu có biết là trước đây anh đã từng có quan hệ với bọn họ, do đó việc này bị rối lên, xin lỗi anh.
Ngô Nhật Lam lần này xin lỗi rất chân thành .

-Thôi được rồi. À..tôi cũng thấy Chu Hồng Quân cùng anh của cô rất quen thuộc, vậy bọn họ có mối quan hệ như thế nào vậy?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

-Ai dà…. trong này chuyện cũng rất là phức tạp, chủ tịch tỉnh Lương, cùng cha của Tề Tam đều là chung phái đoàn cán bộ, cho nên nếu nói đúng hơn là từ quan hệ của các người đó, cha tôi cùng chủ tịch tỉnh Lương là bạn học đại học..

-Vậy còn nhà họ Chu?

-Há, đây là do quan hệ của anh tôi , anh tôi đã từng cùng với Chu Hồng Quân quen nhau lúc còn trong quân đội, chủ yếu nhất vẫn là do anh của tôi rất ưa thích Chu Hồng Kỳ, cho nên hắn một mực nhằm vào anh ….anh bỏ qua nhé..

Ngô Nhật Lam đêm nay kể ra hết vì sao Ngô Vũ Tinh luôn hằn học với Đinh Nhị Cẩu nói ra, thật ra thì Đinh Nhị Cẩu đã sớm biết, chỉ là không có ngờ đến Ngô Vũ Tinh lòng dạ lại hẹp hòi như thế, việc này đã trôi qua lâu mà vẫn còn nhớ.
-Hừ…hắn ưa thích Chu Hồng Kỳ thì đó là chuyện của hắn, đâu có quan hệ gì đến với tôi, nếu cõ có bản lĩnh đi tìm Chu Hồng Kỳ, cứ tìm tôi thì giải quyết được gì?

Đinh Nhị Cẩu bất mãn nói.

-Ơ … anh nói chuyện thật là không có lý lẽ a, nếu không phải bởi vì Chu Hồng Kỳ thích anh, Chu Hồng Kỳ đã được gã cho anh của tôi rồi, thiệt là..có người đang ở trong phúc mà không biết hưởng à.

Ngô Nhật Lam trách .

-Ai nói với cô là Chu Hồng Kỳ yêu thích tôi vậy, tại sao tôi lại không biết, chẳng lẽ là Chu Hồng Kỳ nói cho cô biết?

Đinh Nhị Cẩu nói.

-Ai …anh này ..tôi xem như phục anh đấy, tại tỉnh Trung Nam này còn có ai không biết chuyện này, vì anh, Chu Hồng Kỳ bỏ công tác trên, đi đến thành phố Hồ Châu nhỏ bé kia, thiệt là .. nói cho anh biết Đinh Trường Sinh….anh tại tỉnh Trung Nam giờ đây coi như cũng có chút danh tiếng, nhưng mà đều là do Chu Hồng Kỳ, tuy rằng tính tình Chu Hồng Kỳ ngang bướng một chút, nhưng dầu gì Chu Hồng Kỳ cũng là người có bản lãnh, cho nên người chạy theo đeo đuổi nàng rất nhiều.
-Vậy anh của cô là một trong số đó , đúng không?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

-Đúng thế.. vậy thì sao?

Ngô Nhật Lam nói .