-Cũng không tốt lắm, tâm trạng của cha cháu đối với Hồ Châu trong lúc nhất thời vẫn là không xoay chuyển được, ông ấy vì Hồ châu đã có nhiều năm cống hiến như vậy, kết quả cuối cùng lại bị dùng loại phương thức qua cầu rút ván, thật sự là không cam lòng, vì thế xem như là tâm bệnh của cha cháu rồi.
Tưởng Hải Dương nghiêm túc nói .
Nghe Tưởng Hải Dương nói như thế, Uông Minh Hạo cũng làm ra một bộ thở dài, nhưng không có lên tiếng, thứ nhất chuyện này không tốt để nói, thứ hai Tưởng Hải Dương nói ra những lời này quả đúng là có chút buồn nôn ...
Tưởng Văn Sơn tại Hồ Châu những năm qua đến cùng tại Hồ Châu tham nhũng biết bao nhiêu tiền ? Chỉ có ông ta tự mình biết, thật ra lúc thời điểm ly khai thành phố Hồ Châu đó đã là tốt nhất rồi, bởi vì dù sao La Minh Giang vẫn còn ở trên đài, lúc ấy kỷ ủy tỉnh muốn điều tra Tưởng Văn Sơn, nhưng ý kiến phản đối từ trên tỉnh tập trung nhất cũng chính là La Minh Giang, mọi người đều biết, một khi Tưởng Văn Sơn ngã xuống, ắt sẽ liên lụy đến nhiều người, có khả năng còn có thể đem La Minh Giang lôi ra chìm chung xuồng… Thế nhưng đang trong lúc mọi người chờ đợi xem kịch vui, thì bất ngờ An Như Sơn rõ ràng cùng La Minh Giang đã đạt thành thỏa hiệp, nhờ thế mà Tưởng Văn Sơn đã tránh được một kiếp nạn, hiện tại lại nghe Tưởng Hải Dương nói như vậy, làm cho Uông Minh Hạo càng cảm thấy có chút khinh thường .
Chứng kiến Uông Minh Hạo đi lên, La Đông Thu đứng lên đi về phía trước mấy bước, bắt tay với Uông Minh Hạo.
-La thiếu gia, tôi trong khoảng thời gian này rất bận rộn, có sự tình gì thì cứ nói đi, chúng ta cứ nói ngắn gọn a.
Vừa bắt tay với La Đông Thu, Uông Minh Hạo câu nói đầu tiên không phải hàn huyên, mà là đem lời nói thẳng ra trước .
Không vì cái gì khác, là bởi vì Uông Minh Hạo rất rõ ràng tính tình bí thư kỷ ủy Lí Thiết Cương, nếu để cho Lí Thiết Cương biết được mình cùng La Đông Thu quấy cùng một chỗ, nhẹ thì là chửi mắng một trận, nặng thì mình liền thật sự là tiêu đời, nếu mất đi sự tín nhiệm của Lí Thiết Cương, mình ở Hồ Châu con đường làm quan cơ bản xem như là đã xong . -Ha ha, Uông bí thư, cháu không làm chậm trễ thời gian của chú đâu, yên tâm đi, cháu cũng không nói dài dòng, chỉ là muốn cùng Uông bí thư thảo luận về một vụ án mà bên chú đang làm bản án, bởi vì cháu đối với vụ án này cảm thấy rất là hứng thú.
La Đông Thu lách mình tránh đường ra mời Uông Minh Hạo ngồi xuống.
Uông Minh Hạo giật mình, bản án của kỷ ủy, La Đông Thu cảm thấy hứng thú, thật là bất ngờ rồi.
-Ồ? Không biết là bản án nào vậy?
Uông Minh Hạo hỏi dò .
-Nghe nói bên chú muốn đem Đinh Trường Sinh song quy?
La Đông Thu thấy Uông Minh Hạo ngồi xuống, hỏi thẳng.
-La thiếu gia, làm sao cậu biết chuyện này? Bất quá, không phải là song quy (*nhà nước điều tra), mà là hiệp trợ điều tra.
Uông Minh Hạo nhìn La Đông Thu , trong lúc này không mò ra hắn rốt cuộc là có ý gì .
-Ồ? Vì sao lại không song quy (*nhà nước điều tra) chứ, cháu nghe nói Đinh Trường Sinh hạnh kiểm rất xấu, có cánh tay vươn rất dài, đối với loại người như vậy, không phải là người ban kỷ luật thanh tra không phải là rất ghét sao? Vậy ai thò tay ra thì cứ liền băm tay đi, đó cũng là quy củ của kỷ ủy mà.. La Đông Thu uống một ngụm trà thưởng thức, nói ra .
-La thiếu gia, vụ án này rất phức tạp, kỷ ủy thật ra là muốn trực tiếp song quy (*nhà nước điều tra) kia mà, nhưng là trong tay chúng ta chưa có được chứng cớ thuyết phục, có chăng chỉ là một chút ít manh mối, vừa rồi đã xảy ra một sự kiện, có lẽ cà người không biết, người của tôi đi cùng Đinh Trường Sinh bị phục bắn, suýt xảy ra án mạng, cho nên vụ án này xem ra nhất thời bán hội nếu muốn kết thúc là không được rồi.
Uông Minh Hạo vừa nói, vừa quan sát mặt Tưởng Hải Dương, bởi vì ông biết rõ năm đó Đàm Quốc Khánh chính là một con chó của Tưởng Hải Dương, nếu như chuyện tối hôm đó là do Tưởng Hải Dương sắp xếp, thì hắn phải biết rõ.
-Há, có việc này? Ai làm?
La Đông Thu sững sờ, nhớ tới cái gì, nhưng là lại cảm thấy việc này không có khả năng, vì vậy liền hỏi . -Theo kiểm tra hiện trường, có thể là do Đàm Quốc Khánh làm, người này Hải Dương hẳn rất là quen thuộc, tất cả mọi người đều cho là hắn đã chết hoặc là bỏ trốn khỏi thành phố Hồ Châu rồi, không ngờ hắn rõ ràng còn tại Hồ Châu, xem ra hắn tại đây còn có đồng lõa, nói cách khác sẽ không có khả năng trong thời gian dài như vậy mà ẩn núp tốt như vậy, theo tôi được biết, người của cục công an thành phố tối lúc phát hiện ra Đàm Quốc Khánh liền tức muốn phát điên rồi, lâu nay vẫn truy tìm hắn, xem ra lần này bọn họ làm thật rồi.
Uông Minh Hạo nói có chút khuyếch đại, nhưng ông đang thăm dò muốn biết chuyện đó đến cùng có phải hay không là do Tưởng Hải Dương và La Đông Thu này làm, để xem đến cùng bọn họ đóng vai trò gì trong đây .
-Đàm Quốc Khánh? Chú khẳng định sao? Tưởng Hải Dương vội hỏi, bộ dáng hắn gấp gáp, nhưng điều này lại làm cho Uông Minh Hạo có chút hồ đồ rồi, nếu như chuyện tối ngày hôm qua Tưởng Hải Dương biết rõ hoặc chính là hắn an bài, thì làm gì mà phải giật mình như vậy chứ?
-Khẳng định, bộ phận kỹ thuật bên cục công khám nghiệmđã báo cáo đưa cho bí thư thành ủy, tôi cũng là theo từ lời của La bí thư mới biết.
Uông Minh Hạo hồi đáp.
-Được rồi, đã là việc này có công an tham dự vào, cũng là chuyện tốt, Uông bí thư, cháu hẹn chú ra đây để hỏi một chút về vụ án của Đinh Trường Sinh đến cùng sẽ làm sao bây giờ, trên thượng diện rất quan tâm đến vụ án này, cha cháu cũng nói , Đinh Trường Sinh thằng này giống như là con khỉ tự đắc vậy, thượng kết bè dưới kết phái, rốt cuộc ai là chỗ dựa hắn? Cháu còn nghe nói thằng này tánh khí táo bạo, độc đoán khó gần gủi với đồng sự, mấu chốt nhất là thằng này hình như còn bên ngoài kinh thương nữa, bên chú có biết được chuyện này? La Đông Thu giống như là truyền đạt chỉ thị từ La Minh Giang vậy .
-Tôi có biết, cũng đã tìm cách thu lấy chứng cớ, nhưng chuyện này cũng cần phải quá trình, tạm thời chưa có biện pháp gì, hắn đã đem chuyện trách nhiệm nổ súng đẩy tới trên đầu kỷ ủy, nói chúng ta muốn gϊếŧ người diệt khẩu, La bí thư đối với chuyện này rất là bất mãn, sáng sớm hôm nay còn gọi tôi tới mắng chp một trận đây nà".
-Uông bí thư, kỳ thật bên ban kỷ luật thanh tra phá án vẫn có tính độc lập đấy, cháu biết La Bàn Hạ có ý tứ gì, chỗ của ông ta cháu sẽ đến chào hỏi, nhưng vụ án này chú không thể buông xuống mặc kệ, vấn đề của Hoa Cẩm Thành trên văn phòng công an tỉnh đang điều tra, tại Hồ Châu này thì Hoa Cẩm Thành dựa vào Đinh Trường Sinh, theo chúng ta biết được, Đinh Trường Sinh trước có dẫn Tiêu Hồng vợ của Thạch Ái Quốc, và Cố Hiểu Manh con gái của Cố Thanh Sơn đến thuê bất động sản của Hoa Cẩm Thành, hình như là có được không ít ưu đãi, với lại ngay cả con gái của La bí thư cũng thuê nhà từ chỗ Hoa Cẩm Thành đó, trong này không biết có chuyện gì hay không, chú cũng nên biết rõ để tìm cách tra chứ? La Đông Thu xem như là rất rành về Đinh Trường Sinh.
-Ồ? Còn có việc này?
Uông Minh Hạo cả kinh, những sự tình này thật đúng là cho tới bây giờ đều chưa có nghe nói qua đấy.
-Đúng, hơn nữa tại Bạch Sơn, Đinh Trường Sinh cũng đã từng có quan hệ trôi qua với một nữ cán bộ thôn ủy hội không minh bạch, nghe nói còn có sinh ra một đứa con gái, chú nói chuyện như vậy có thể đối với Đinh Trường Sinh song quy được chưa?