Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1761: Động thủ



CHƯƠNG 1725: ĐỘNG THỦ.

-Bạch gia, cho dù là Đinh Trường Sinh cố tình hay tình cờ xông tới, em thấy cũng không cần gây thêm rắc rối, chúng ta bây giờ chủ yếu là cầu tài, còn những chuyện khác thì đừng quản, hay là chúng ta kềm chế nén lại?

A Long là lão đại, thấy A Báo không có thương lượng qua với mình, mà lại lải nhải về chuyện của Đinh Trường Sinh, làm cho trong lòng của hắn khó chịu, hắn giờ không muốn lại cùng Đinh Trường Sinh đối địch, A Báo cùng A Hổ mới được thả ra từ Hồ Châu, vừa mới có yên tĩnh vài ngày, như thế nào lại muốn làm con thiêu thân, xem ra mình phải cùng A Báo và A Hổ họp mặt để trao đổi lại, chính mình đã mấy lần bán mạng cho Bạch Khai Sơn, nhưng không nghĩa là bán sạch sẽ mạng mình cho Bạch Khai Sơn.

-Bọn mày có thể không biết, lần này A Báo cùng A Hổ có thể thoát đi ra, đó là chúng ta là nhờ có quý nhân giúp, vậy có muốn biết người là ai không?
Bạch Khai Sơn híp mắt nhìn thoáng qua A Long hỏi.

Bọn chúng đều lắc đầu, nhưng lcũng suy đoán lần này có thể là do Bạch Khai Sơn kéo lên nhiều quan hệ rồi, bằng không thì dựa vào tính tình của Đinh Trường Sinh, thì không thể nào đem A Báo cùng A Hổ thả ra, huống chi bọn chúng còn đang bị nghi ngờ đột nhập vào nhà gϊếŧ người, đương nhiên cũng có thể đổi ra là thành trộm cướp, nhưng vô luận là tội danh dạng gì, Bạch Khai Sơn đem được bọn họ đi ra, đây là bổn sự của Bạch Khai Sơn .

Thấy mấy người đều lắc đầu, Bạch Khai Sơn có chút đắc ý nói:

-Thời điểm trước kia, tao vẫn luôn nghĩ cách tìm chỗ dựa, nhưng tao trước kia đã từng ngồi tù, nên chẳng có ai ngó tới, nhưng bây giờ thì khác rồi, lại có người tìm tới tận cửa nói muốn hợp tác với chúng ta, chuyện tốt như vậy làm gì mà có dễ tìm chứ..
-Bạch gia, rốt cuộc là ai xuất thủ mò đến tìm chúng ta?

A Báo từ tốn hỏi.

-Người này mặc dù không là người của quan trường, nhưng tao dám khẳng định, tại tỉnh Trung Nam không ai dám trêu chọc hắn, nếu Đinh Trường Sinh dám, thì tao rất bội phục dũng khí của hắn, nhưng hãy nhớ kỹ, người có lá gan thì cái chết cũng đến mau, bởi vì ai chết đuối cũng đều sẽ do nước.

Trong đám này thì A Long là là người có chỉ số thông minh cao nhất, nhưng cũng đoán không ra được Bạch Khai Sơn đến cùng đamg ôm lên đùi ai, nhìn xem lại ba huynh đệ của mình, trong nội tâm thở dài, bọn họ trước kia đều là một huynh đệ xuất sinh nhập tử, nhưng bây giờ lưu lạc đến trên xã hội, nhất là từ khi theo lão bản Bạch Khai Sơn, tình cảm huynh đệ thời gian dần trôi qua lại đang phai nhạt …

-Người này chính là La Đông Thu, các người dù không phải là người tại nơi đây, nhưng chắc cũng biết, bí thư tỉnh họ La, La Đông Thu là đệ nhất nha nội của tỉnh Trung Nam, người này muốn Đinh Trường Sinh chết, đây là cơ hội tốt như vậy, chúng ta sao có thể bỏ qua chứ, ngoại trừ A Long, các người chuẩn bị đi, hiện tại đến hừng đông còn phải hơn ba giờ, đi thịt hắn, hãy làm gọn gàng.
Bạch Khai Sơn ánh mắt lóe lên một cái , trên mặt thần sắc âm độc, thấy vậy A Long trong nội tâm cũng khóa chặt một cái, hắn lại có một dự cảm bất tường .

-Được, lão bản …chúng em lập tức đi ngay.

A Báo cùng A Hổ xoa tay, đối với bọn họ mà nói, Đinh Trường Sinh chính là một sự sỉ nhục đối với bọn chúng, với tư cách nam nhân, bị sỉ nhục thì nhất định phải dung máu của đối phương để mà rửa sạch đấy.

-Tốt nhất là dùng dao, nếu như dùng súng, thì phải gắn dụng cụ giảm thanh, đừng để kinh động đến cảnh sát, chúng ta kế tiếp còn phải giao dịch, việc gϊếŧ Đinh Trường Sinh chỉ là chuyện phụ, chuyện giao dịch của chúng ta vẫn trọng yếu nhất.

Bạch Khai Sơn dặn dò .

-Được rồi lão bản, chúng em biết.

A Hổ cùng A Báo đáp ứng nói, rồi đứng dậy chuẩn bị .
Chứng kiến bọn họ biến mất ở ngoài cửa, Bạch Khai Sơn nhìn A Long, nói ra:

-A Long, tao có cảm giác lá gan của mày hiện tại càng ngày càng nhỏ phải không?

- Bạch gia, không phải là em nhát gan, mà em chỉ cảm thấy trước mắt trọng tâm nhất vẫn là chuyện giao dịch, chúng ta đã rất lâu không có giao hàng rồi, nguồn cung cấp Hồ Châu bị đứt gãy qua nhiều tuần lễ, bên kia các địa khu đã có những người khác nhảy vào rồi, thị trường thì lớn như vậy, nếu như tinh lực chúng ta bị Đinh Trường Sinh làm cho liên lụy, hoặc giả là bị cảnh sát nhìn chằm chằm vào, như vậy thị trường của chúng ta trên phạm vi lớn sẽ dần dần bị héo rút.

A Long nói có lý có tình, nhìn không ra hắn đến cùng đang suy nghĩ gì, tuy nhiên Bạch Khai Sơn lại dựa vào A Long nhiều nhất , bởi vì đầu óc A Long thì dễ sử dụng nhất, nhưng lão đối với A Long thì trong lòng cũng phòng bị nhiều nhất, bởi vì là một người thông minh vĩnh viễn không muốn người khác so với mình thông minh hơn .
Bạch Khai Sơn thở dài, lão hiểu được, A Long nói đều là tình hình thực tế, nhưng trước mắt thì mình thật đúng là không có để ý tới, lại nghe nói Triệu KhánhHổ tại Hồ Châu hiện tại chỉ còn lại có một hơi tàn, lúc nào chết chỉ là một vấn đề thời gian, xem ra thị trường Hồ Châu là sắp loạn rồi.

Nghĩ đến Hồ Châu, liền nghĩ tới Tương Ngọc Điệp dàn bà tiện nhân kia, từ khi Tương Ngọc Điệp không còn hợp tác, hàng của lão cơ hồ liền bị gảy, thẳng đến gần đây, mới từ sâu trong núi thuê một nhà xưởng bỏ hoang, đối ngoại bảo là chăn heo, kỳ thật nơi đó ở dưới mặt đất là nhà kho, dĩ nhiên là đổi thành hang ổ pha chế ma túy, mặc dù là lượng giao hàng đã rất lớn, nhưng Bạch Khai Sơn vẫn lo lắng, bởi vì này không thể so với xưởng dược của Tương Ngọc Điệp, có thể che dấu được rất nhiều thứ, còn cái trang trại nuôi heo kia nếu muốn che đậy kín đáo trong quá trình chế pha chế ma túy thì thật sự là không dễ dàng.
Mà tất cả trước đây đều hoàn mỹ lúc Đinh Trường Sinh chưa từng xuất hiện, xưởng dược của Tương Ngọc Điệp chính là cái máy rút tiền ATM của lão, nhưng tất cả đã thay đổi từ khi Đinh Trường Sinh can thiệp vào, khiến cho chuyện này hoàn toàn cải biến phương hướng, chuyện như thế xảy ra làm sao mà không khiến cho Bạch Khai Sơn không hận Đinh Trường Sinh?

-Anh Hổ , anh định làm như thế nào đây?

A Hổ, A Báo, A Sói ba người đón xe đến bên bãi đỗ xe khách sạn, cùng thương lượng cách xử lý ..

-A Báo, mày nhìn thấy Đinh Trường Sinh rồi, vậy hắn ở phòng nào có biết không?

A Hổ hỏi.

-Em không biết, em chỉ thấy là Đinh Trường Sinh đang đứng ở quầy tiếp tân, nên ở bên ngoài cũng không dám đi vào, xem ra chúng ta phải thăm dò Đinh Trường Sinh đang ở phòng nào rồi.

A Báo ứng tiếng nói .
-Vậy ai đi?

A Hổ hỏi.

-Để em đi cho, em ít có đụng mặt với hắn, nên không quá quen thuộc, các người ở chỗ này chờ, lát nữa em sẽ gọi điện thoại ra.

A Sói nói .

-Đừng, để tao đi, tao vẫn còn cải trang ăn mặc quần áo nhân viên phát bưu kiện, vừa rồi vì giao dịch chưa xong nên cũng chưa có cởi ra, để tao đến quầy tiếp tân trư hỏi một chút, sau đó sẽ thông báo điện thoại hắn ở phòng nào, như thế nào đây?

A Báo nói ra .

-Cũng được , cẩn thận một chút…

A Báo đẩy cửa xe ra bước xuống xe, nhìn chung quanh, kéo xuống trên đầu cái mũ lưỡi trai, đi vào phía trong khách sạn.

-Anh muốn thuê phòng sao?

Nhân viên lễ tân nhìn thấy một nhân viên phát bưu kiện tiến đến, tưởng rằng là đến thuê phòng.

-Không có thuê phòng, tôi tới đưa bưu kiện, đúng rồi có một người tên gọi Đinh Trường Sinh đang ở phòng số mấy vậy, vừa rồi vừa gọi điện thoại thì bị cắt đứt, tôi chỉ biết là đang ở trong khách sạn này, số phòng Đinh tiên sinh còn chưa kịp nói..
-Đưa bưu kiện? Các người đi làm quá sớm như vậy sao?

Nhân viên lễ tân hồ nghi hỏi .

-Đây là do công ty bưu kiện của chúng tôi gần đây mở thêm nghiệp vụ, phục vụ 24/24 giờ cho những ai có nhu cầu..

A Báo trước khi đến đây đã chuẩn bị xong nhưng tình huống sẽ xảy ra, cho nên đối đáp trôi chảy.

-Há, vậy thì được rồi…..