Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1786: Hai con đường



Tuy Lan Hiểu San cùng Lưu Chấn Đông cố che giấu, nhưng vết thương của Tương Ngọc Điệp tạo ra từ vết đạn bắn thì không thể giấu được, Đinh Trường Sinh phải tìm đến Chu Hồng Diễm, tốn nhiều công phu mới thuyết phục được trong bệnh viện mắt nhắm mắt mở không tiết lộ ra ngoài, lại để cho Lan Hiểu San ra mặt giải thích vì sao Tương Ngọc Điệp bị thương.


Đối với Đinh Trường Sinh, Lan Hiểu San trong nội tâm cũng rất mâu thuẫn, thằng này rõ ràng có lá gan lớn như vậy, tại hiện trường bắn chết Bạch Khai Sơn, đây là chuyện Lan Hiểu San hoàn toàn không ngờ đến, mặc dù nàng rất muốn tự tay chính tay mình gϊếŧ chết cừu nhân, nhưng mình thân là chính ủy trong cục công an, vấn đề về pháp luật thì phải biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm, nhưng Đinh Trường Sinh thì khác, hắn dám tự mình làm những chuyện mà người khác không dám làm.

Vì thế đối với việc Đinh Trường Sinh yêu cầu, Lan Hiểu San không hề thắc mắc, liền đi thẳng đến bệnh viện giải thích, nàng nói Tương Ngọc Điệp bị tổn thương vì liên quan đến một chuyện điều tra bí mật, nên muốn bệnh viện cùng phối hợp, đã có người của cục công an đưa ra lí do, vì vậy liền gấp rút trị liệu cứu chữa, cũng không bao giờ hỏi đến cùng là chuyện gì đã xảy ra .


Đinh Trường Sinh bám theo sát bên người Tương Ngọc Điệp, lúc đó Tương Ngọc Điệp tuyệt cũng sẽ không nghĩ đến Đinh Trường Sinh sẽ hướng về phía mình nổ súng, lúc nàng hôn mê đến khi tỉnh lại thì đã nhìn thấy Đinh Trường Sinh, chẳng qua lúc này là tại trong bệnh viện.


-Chị đã tỉnh?


Đinh Trường Sinh thấy Tương Ngọc Điệp mở mắt ra liền hỏi, lúc này nàng lại thấy sắc mặt của hắn không tốt, nên làm cho Tương Ngọc Điệp trong nội tâm lo lắng .

-Chị thế nào rồi, có chết hay không vậy?


-Chị không chết được đâu, yên tâm đi, Tương Ngọc Điệp….chị dấu diếm qua mặt tôi thật là vất vả đấy, tôi đã từng nói qua với chị, có chuyện gì thì cứ nói cho tôi biết, chị đã là tình nhân của tôi, tôi sẽ không để cho người ngoài khi dễ chị, nhưng chị giống như là vẫn không tin tôi, chuyện lớn như vậy vẫn không nói cho tôi biết, chị hại bao nhiêu người chị có biết không?


Đinh Trường Sinh lạnh lùng nói.


Mặc dù chưa có nghe Tương Ngọc Điệp giải thích, nhưng Đinh Trường Sinh cũng hiểu, con người của Bạch Khai Sơn như vậy, sẽ không bao giờ nói thật, cho nên Đinh Trường Sinh cho rằng, Bạch Khai Sơn nói ra những lời kia, chỉ có bảy, tám phần sự thật, như vậy nói cách khác, những năm qua, Tương Ngọc Điệp sản xuất thuốc phiện chỉ sợ không dưới mấy trăm kí lô, nếu mang ra xử bắn cả tram lần cũng không đủ .

Tương Ngọc Điệp cũng biết rõ chuyện này sớm muộn cũng sẽ lộ tẩy ra, nàng chỉ là không ngờ lòi đuôi theo kiểu như thế này, giờ thì nàng không biết mình sẽ đối mặt với sự trừng phạt như thế nào, chỉ là đã sai lầm rồi, cho dù mình có hối hận thì cũng đâu còn có cứu vãn được gì?


Cho nên Tương Ngọc Điệp khi nghe được Đinh Trường Sinh nói như vậy, nàng không nói một lời, chỉ nhắm mắt lại từ khóe mắt chảy ra hai hang nước mắt, Đinh Trường Sinh nhìn thấy cũng là một hồi khó chịu, xem ra trong nội tâm Tương Ngọc Điệp cũng không chịu nổi, nhưng chuyện này bây giờ xử lý như thế nào? Chính mình vẫn không thể quyết định được .


Thật lâu, Tương Ngọc Điệp không nghe tiếng của Đinh Trường Sinh nói gì, nàng mở ra đôi mắt đẫm lệ nhìn mông lung, nói ra:


-Báo cảnh sát đi, chị nguyện ý tiếp nhận sự trừng phạt của luật pháp, chị tự mình thừa nhận, như vậy trong lòng chị cũng sẽ dễ chịu một ít, chị biết em thừa có năng lực, vậy em có thể đáp ứng chị một chuyện không vậy?

-Chuyện gì?


Đinh Trường Sinh mặt lạnh hỏi.


-Giúp chị chiếu cố tốt em trai và em gái của chị, bọn họ vô tội, những chuyện chị làm thì bọn họ không biết, thật ra nếu không có người uy hϊếp...thì chị sẽ không làm những cái... chuyện thương thiên hại lý này đâu, cho nên chị chỉ cầu em chuyện này, được không?


-Chị nghĩ đơn giản quá….


Đinh Trường Sinh thở dài nói ra, rồi đứng dậy rời khỏi phòng bệnh, đến trong toilet, hút điếu thuốc, hít thật sâu một hơi.


Nghĩ đến chuyện này nên xử lý như thế nào, cho tới bây giờ người biết rõ Tương Ngọc Điệp sản xuất ma túy cũng không nhiều lắm, theo lời của Bạch Khai Sơn nói ra, ngoại trừ chính lão bên ngoài, còn có đám người A Long cũng biết việc này, còn một người nữa là Triệu Khánh Hổ cũng biết, chỉ là Triệu Khánh Hổ hiện tại chỉ còn lại có hơi tàn, trong nhất thời không có khả năng tinh lực đúc kết chuyện này, nói cho cùng đám người A Long mới là nguy hiểm nhất.

Chính mình trước kia bản thân đã làm rất nhiều chuyện, đều có thể lên kế hoạch trước, nhưng lúc này đây, Đinh Trường Sinh lại do dự, nếu Tương Ngọc Điệp tự thú, thì nàng chắc chắn phải chết, với lại đây cũng chính là vụ án sản xuất ma túy lớn nhất của tỉnh Trung Nam trong lịch sử, mấu chốt tuy Bạch Khai Sơn chết rồi, nhưng La Đông Thu thì chưa chết, nếu như đám A Long kéo đến kết giao cùng La Đông Thu, như vậy sự an toàn của Tương Ngọc Điệp nếu còn ở trong nước liền trở thành vấn đề rất lớn.


Thế nhưng sự tình luôn phát triển biến hóa, không phải chuyện gì cũng hoàn toàn dựa theo kế hoạch mà làm, cho nên Đinh Trường Sinh suy nghĩ, nếu Tương Ngọc Điệp thật sự ở trong nước không còn an toàn nữa, thì phải mau rời khỏi xuất cảnh, mặt khác những chứng cớ sản xuất ma túy của Tương Ngọc Điệp phải mau chóng tiêu hủy, bằng không đợi người ta tìm tới tận cửa rồi thì đã chậm rồi, hiện tại chính là chỉ còn vấn đề là thời gian .

…………………………………………………………………………………….


Tương Ngọc Điệp nghe được tiếng bước chân, nhìn xem là Đinh Trường Sinh đã quay trở lại, một ngày một đêm không ngủ, Đinh Trường Sinh lộ ra có chút tiều tụy, nhưng tinh thần thí vẫn còn, nhìn đến đây, Tương Ngọc Điệp trong lòng khổ sở , người nam nhân này vì mình làm nhiều chuyện như vậy, chính mình chẳng những không có hồi báo, trái lại lặp đi lặp lại nhiều lần phiền toái đến cho hắn…


-Chị…em thấy chị không thể ở trong nước được nữa, tuy Bạch Khai Sơn chết rồi, nhưng thủ hạ của lão lại trốn thoát, hiện tại cảnh sát đang truy đuổi, nhưng một khi bắt được bọn chúng, chỉ sợ chuyện của chị liền bị lộ ra tất cả, chị thấy có đúng không?


Đinh Trường Sinh hỏi .


-Vậy em muốn chị làm gì?

Tương Ngọc Điệp sau khi nghe xong Đinh Trường Sinh muốn nàng xuất ngoại mà không phải giao cho cảnh sát, thì trong long nàng kích động đến mức độ nào..


-Hiện tại chỉ có hai con đường lựa chọn, thứ nhất là gọi em gái của chị quay trở về tiếp nhận quản lý những nhà máy dược kia, mấu chốt quản lý tốt là được rồi, cùng lúc phải mau sớm tiêu hủy những thiết bị sản xuất ma túy, tuyệt đối không thể để cho người khác nắm được cán, thứ nhì là đem toàn bộ những nhà máy dược toàn bộ đều bán hết, nhưng vẫn không loại trừ tương lai cơ quan công sẽ tìm ra được, đến lúc đó điều tra ra, thì đời này chị đừng có ý nghĩ trở về nước được, chị hãy suy nghĩ thật kỹ chuyện này đi, rồi mau chóng có quyết định.


Đinh Trường Sinh nói xong nhìn xem Tương Ngọc Điệp .

Tương Ngọc Điệp nghe xong Đinh Trường Sinh nói, nàng rơi vào trầm tư, hoàn toàn chính xác, Đinh Trường Sinh nói những...điều này cũng là vấn đề mình lo lắng lâu nay, chỉ là nàng chưa có hạ quyết tâm nên làm cái gì bây giờ, trong nội tâm vẫn luôn là tồn tại lấy tâm tính tay đã nhúng chàm, nhưng bây giờ Bạch Khai Sơn chết, mình cũng nên tỉnh lại rồi.