CHƯƠNG 1751: ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ CHUYỆN Gϊếŧ NGƯỜI SAO?
Cân nhắc một lúc, Tương Ngọc Điệp cuối cùng đồng ý đề nghị của Đinh Trường Sinh, để cho em gái nàng Tưởng Mộng Điệp quay trở về lo liệu sản nghiệp của nhà mình, giống như Đinh Trường Sinh nói như vậy, còn mình thì ở trong nước không được nữa, tất cả giờ chỉ có thể đành nghe theo sự an bài Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh sắp xếp xong, định quay về cơ quan của mình một chút, nhưng vừa ra khỏi cửa thì gặp phải Chu Hồng Diễm .
-Như thế nào, nhớ em hả? Nếu muốn thì tối nay em tìm gặp chị?
Đinh Trường Sinh cười cười hỏi.
-Đến phòng làm việc của chị, có việc chị cần hỏi …
Chu Hồng Diễm nói xong xoay người đi về phía phòng làm việc của mình, Đinh Trường Sinh không biết chuyện gì, chỉ có thể là đi theo . Sau khi vào cửa, Đinh Trường Sinh khóa trái cửa lại, lúc nhìn xem sắc mặt Chu Hồng Diễm, cũng không nhìn ra là nàng có bộ dạng thèm muốn giao hoan, chẳng lẽ là quả thật có việc?
-Chuyện gì mà thần bí vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi .
- Có chuyện này chị muốn hỏi em lâu nay, nhưng thấy em trong khoảng thời gian này bề bộn nhiều việc, nên cũng không muốn quấy rầy, chỉ là muốn chứng thực một chút, em có biết Hà Tình không?
Chu Hồng Diễm hỏi.
-Nhận thức a, làm sao vậy? Hà Tình tìm chị có việc sao?
Đinh Trường Sinh hỏi .
-Không có, chị chỉ là muốn hỏi qua người đàn bà này cùng em có quan hệ như thế nào, em cũng biết, chị không phải là loại đàn bà hay ghen, nhưng chị phải hỏi rõ, em và người đàn bà này đến cùng có quan hệ như thế nào?
Chu Hồng Diễm nói rất nghiêm túc, rất giống là có chuyện gì đó… -Em cùng cha của Hà Tình quen biết, hơn nữa em còn cứu mạng của nàng, nàng xem em là ân nhân, cho nên xem như có quan hệ coi như không tệ đi, vậy đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
-Xảy ra chuyện lớn rồi, chị có cảm giác chuyện này hệ trọng, với lại chị cũng rất lo lắng đến sự an toàn của chị , bởi mỗi lần chị nhìn thấy Hà Tình, thì thấy ánh mắt của nàng như là muốn gϊếŧ người, trong lúc vô tình thì chị nghe được cha con của bọn họ đàm luận đến em, nên chị mới hỏi em cùng bọn họ quan hệ như thế nào.
Chu Hồng Diễm lòng vẫn còn sợ hãi nói ra .
-An toàn của chị? Đây rốt cuộc là chuyện gì hả?
Đinh Trường Sinh lúc này cảm thấy lại thêm chuyện phiền phức rồi.
- Hà Tình trong khoảng thời gian này đang chăm sóc cho cha chồng Triệu Khánh Hổ, tự mình chích thuốc cho lão, chuyện này cũng là không có gì, nhưng chị làm trong ngành y, nên phát hiện mỗi lần cho Hà Tình chích thuốc cho Triệu Khánh Hổ, luôn đặc biệt rất nhanh, chị thấy khó hiểu, bởi vì có loại thuốc không thể chích nhanh được mà phải từ từ, dù chị đã dặn dò qua nàng rồi, nhưng vẫn vậy, chị liền hoài nghi trong chuyện này nhất định là có việc rồi, vì vậy chị liền âm thầm quan sát kỷ lưỡng, thật đúng là phát hiện có vấn đề, em nói giờ phải làm sao? Đinh tiên sinh mơ hồ suy đoán ra chuyện gì, nhưng không có nói ra, đợi Chu Hồng Diễm tiếp tục nói .
-Ai ….chị thấy người đàn bà kia rõ ràng dùng ống kim rút hết ống thuốc rồi vứt bỏ, lúc ấy chị giật mình, không suy nghĩ nhiều, thẳng vào phòng nói với nàng vài lời, nào ngờ Hà Tình rõ ràng lạnh như băng bảo chị đừng có xen vào việc của người khác, bằng không mà nói sẽ nhận hậu quả, do đó chị mới sợ, đây không phải là đang làm chuyện sát nhân sao?
Chu Hồng Diễm nói đến đây thì rùng mình một cái .
Đinh Trường Sinh cũng sững sờ, không nghĩ tới Hà Tình lại áp dụng biện pháp làm cho Triệu Khánh Hổ chết đi nhanh hơn như vậy, nghe nói hiện tại Triệu Khánh Hổ đã không thể nói chuyện được rồi, đoạn thời gian trước còn muốn làm di chúc, nhưng bị Hà Tình chận lại, xem ra người đàn bà này đã có quyết tâm, bất quá chuyện này đối với Đinh Trường Sinh cũng có lợi đấy, cho nên, vô luận Hà Tình dùng bất cứ thủ đoạn gì thì đối với hắn cũng không có vấn đề gì, Đinh Trường Sinh chỉ chờ kiếm tiền là được. Sau khi kéo lại rèm cửa sổ cẩn thận, Đinh Trường Sinh bước tới ôm lấy Chu Hồng Diễm, lúc bắt đầu Chu Hồng Diễm còn quẩy người tránh né một chút, nhưng khi bàn tay của hắn mò đến gò mu của nàng thì liền lập tức không còn động đậy tránh né nữa.
-Chì à… không có việc gì đâu, không cần phải sợ, em sẽ nói với Hà Tình, nàng ta sẽ không làm gì chị đâu, nhưng chị cũng phải đáp ứng một sự kiện, chuyện này không cần nói cho bất cứ người nào khác, đây là chuyện nhà của người ta, chúng ta không quản được, mà cần gì quản đến những chuyện hư hỏng kia chứ ….
-Chị biết, chỉ là cảm thấy được đây là chuyện đang gϊếŧ người, cho nên . . .
-Đối với Triệu Khánh Hổ mà nói, chắc chắn lão sẽ chết, sống thêm một ngày đúng ra là bị thêm một ngày tội, chuyện của gia đình lão như vậy, cho nên có thể là Hà Tình cũng có chút bất đắc dĩ đi, vì vậy chúng ta cũng đừng có quản đến những chuyện này. Đinh Trường Sinh từng bước hướng dẫn Chu Hồng Diễm không nên quản đến những việc này, bằng không mà nói, việc này một khi để cho người khác của Triệu gia biết được, báo cho cảnh sát vào điều tra thì rất là phiền toái .
-Ừ, chị biết rồi…chị..
Chu Hồng Diễm còn muốn nói tiếp, thì đã bị Đinh Trường Sinh luồn tay vào bên trong qυầи ɭóŧ rồi, lúc này bởi vì là mùa hạ, phía dưới cái váy đồng phục y tá màu trắng, Chu Hồng Diễm chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ mỏng mà không có mang đôi tất chân dài….
Trường Sinh kích động thở hổn hển, tay vươn vào vân vê lấy âm hạch của nàng, tay trái thì ở phía trên cách cái áo ngực với đôi bầu vú cao thẳng không ngừng xoa nắn, hắn phải cảm thán Chu Hồng Diễm rỉ ra dịch nhờn cực nhanh, mới có sờ soạng một chút bên trong khe thịt âm hộ thì ngón tay đã ẩm ướt rồi. Mấy ngày nay căng thẳng, không có phát tiết, dục hỏa giờ đã nghẹn đến đỉnh, giờ phút này ngón tay bị dịch nhờn của nàng làm ẩm ướt rốt cuộc thì hắn không kiên trì nổi….
Tiếp theo hắn đem bàn tay của Chu Hồng Diễm dẫn tới trong quần để cho nàng cầm lấy cây ƈôи ŧɦịŧ lửa nóng, nàng chậm rãi dung tay khuấy động lấy, Trường Sinh cũng đem bả vai Chu Hồng Diễm ấn xuống, nàng liền quỳ xuống, cây ƈôи ŧɦịŧ to lập tức liền xuất hiện ở trên cặp môi của nàng.
Chu Hồng Diễm hé miệng ngậm vào, trước sau phun ra nuốt vào lấy..
"Chẹp…chẹp..”
Từng đợt âm thanh phun ra nuốt vào từ trong miệng truyền đến, Trường Sinh nhìn nàng quỳ ở trước mặt mình, mái tóc dài của nàng theo động tác hơi hơi phiêu động, ƈôи ŧɦịŧ cứng rắn của hắn dường như muốn nổ mạnh.
Bú lấy ƈôи ŧɦịŧ của hắn một hồi, Chu Hồng Diễm nhả ra ƈôи ŧɦịŧ thở hổn hển, Trường Sinh liền đem Chu Hồng Diễm kéo lên dựa đứng lên áp tường, đem cái váy giở lên, thì thấy phía dưới đáy cái qυầи ɭóŧ đã là ướt dầm dề một mảnh…. ……………………………………………………………………………………
Chu Hồng Diễm dựa sát vào tường, khia cảm thấy gò mu của mình bị cây ƈôи ŧɦịŧ thô sáp chỉa vào, nàng ôm Trường Sinh bảo trì thế đứng cân bằng, lẳng lặng đợi Trường Sinh vén mép qυầи ɭóŧ qua một bên, lập tức hiện ra cái lổ nhỏ huyệŧ trơn nhớt không chịu nổi, ƈôи ŧɦịŧ hướng lên trên hẩy tới một cái, cây thịt to lớn mê người nhét vào bên trong huyệŧ phong phú làm cho Chu Hồng Diễm phát ra một tiếng rêи ɾỉ quyến rũ.
-Um…
Chu Hồng Diễm kêu nhỏ, nàng động tình, nghiến rang đè nén tiếng kêu từ trong cổ họng phát ra, Trường Sinh đại lực cắm ƈôи ŧɦịŧ vào hang, tuy rằng cái tư thế này không thể đem ƈôи ŧɦịŧ toàn bộ sáp nhập, nhưng Chu Hồng Diễm bị ƈôи ŧɦịŧ hắn chọc vào cũng đã rêи ɾỉ không ngừng, phía sau chính là vách tường thô sáp, nàng đem toàn bộ phía sau lưng dựa vào trên tường, ôm Trường Sinh không ngừng hôn môi…. Hai người trên miệng trao đổi nước bọt, phía dưới trao đổi dịch nhờn ứa ra, tiếng nước ƈôи ŧɦịŧ đút vào bên tai không dứt, nhấp đẩy vào một lúc lâu thì Trường Sinh buông chân Chu Hồng Diễm, làm cho nàng chỉ còn có lưng dựa lấy tường, khi nghe hắn bảo nàng xoay người, thì nàng cúi người xuống chổng mông lên chuẩn bị nghênh đón trận tiến công tiếp theo, cái mông cong lên rất cao, tư thế càng thêm mê người, Trường Sinh đem qυყ đầυ để tại trên mép âm hộ nàng quẹt qua quẹt lại, rồi liền thọc sâu ƈôи ŧɦịŧ vào hang huyệŧ.
-Úi… sâu...quá...
Chu Hồng Diễm kêu lên, khớp hàm cắn không quá chặc, tiếng rêи ɾỉ theo trong kẽ răng truyền ra.
-Um..um…
Trường Sinh giữ lấy hông Chu Hồng Diễm, không ngừng đánh sâu vào bên trong cái hang, cảm giác kíƈɦ ŧɦíƈɦ làm hắn càng thêm dùng sức, Chu Hồng Diễm bây giờ cảm thấy sâu trong huyệŧ của mình tựa hồ bắt lửa, đốt lấy toàn thân khô nóng, nàng cắn răng, tay bấu lấy trên tường, đồng thời hai chân thẳng băng có chút run lên, thừa nhận cây ƈôи ŧɦịŧ đang va chạm mãnh liệt. ………………………………………………………………………………………..
Trường Sinh vừa mới buông tay, xương cốt Chu Hồng Diễm liền giống như bị rút đi, chậm rãi trợt xuống ngồi dưới đất, miệng to thở hổn hển, Trường Sinh cũng mệt thở hổn hển, vừa rồi hắn dùng sức hơi lớn một chút…
Vừa nhấc mắt nhìn đến từ trong cái lổ nhỏ huyệŧ Chu Hồng Diễm chảy ra dịch nhờn nhiểu xuống bên dưới, Trường Sinh thân thủ kéo Chu Hồng Diễm lên, ôm thật chặc Chu Hồng Diễm hôn môi, hắn nhấc nàng lên đến bên cạnh bàn ngồi lấy, tiếp đó tách ra hai chân của nàng, lại chen ƈôи ŧɦịŧ vào giữa hang nàng...
-Ui…a….a….
Chu Hồng Diễm tiếng mất hồn kêu ra lại bay vào lỗ tai Trường Sinh, hắn đem cặp đùi của Chu Hồng Diễm kẹp lấy ở khuỷu tay, không lưu tình chút nào đại lực đẩy mạnh lấy ƈôи ŧɦịŧ.. -Ui..... thoải mái... chị muốn...ui...ui.....
Chu Hồng Diễm rêи ɾỉ như kêu khóc vậy.
Dịch nhờn từ trong huyệŧ không ngừng nhiểu xuống dưới cạnh bàn, một đôi đùi đẹp quấn chặt tại bên hông của Trường Sinh, trên cổ bàn chân phải còn treo cuốn lấy cái qυầи ɭóŧ, theo sự va chạm không ngừng đong đưa.
Trường Sinh động tác càng thêm điên cuồng giao cấu lấy Chu Hồng Diễm, một bên đang động tác, hắn chợt ngẩng đầu nhìn lên, thì thấy một cái khung hình ở phòng trong là hình hai người đàn bà đang chụp ảnh chung, một là Chu Hồng Diễm, một nhìn so với Chu Hồng Diễm thì trẻ trung hơn, mặt mày thì cùng Chu Hồng Diễm có nhiều chỗ tương tự .
-Ai chụp ảnh chung với chị vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi.
-Hừ…em muốn cái gì? Ăn trong chén, nhìn xem trong nồi hả?
Chu Hồng Diễm không có trả lời là ai, chỉ là ngước nhìn Đinh Trường Sinh hỏi lại….