Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1951



1841

Chẳng những như thế, Đinh Trường An cơ hồ là nhìn cách đó không xa một thân ảnh càng đi đến càng gần, mãi cho đến trước mặt hắn chưa đủ hai mét vị trí lúc dừng lại, nhìn chân no tròn thẳng tắp bên trong cái váy công sở phủ trên đầu gối của nàng thì Đinh Trường Sinh minh bạch, chủ nhiệm an sinh xã hội huyện đã sớm phát hiện ra hắn rồi, nếu giờ không ngẩng đầu lên, đoán chừng cửa ải này là không qua được rồi, thấy lãnh đạo trốn tránh không chào hỏi, thì trong mắt lãnh đạo đây là cái tính chất gì đây?

Đinh Trường An ngẩng đầu, quả nhiên, chứng kiến chủ nhiệm tay kẹp cái túi xách dưới nách, đang nhìn Đinh Trường An, nàng đang chờ hắn lên tiếng đấy, thời điểm này Lâm Sâm cũng phát hiện phía đối diện anh rể có điểm gì là lạ, vì vậy vừa quay đầu lại, vừa hay nhìn thấy một người đàn bà xinh đẹp đang nhìn chằm chằm Đinh Trường An đây.
-Anh rể….anh….

-Câm miệng.

Đinh Trường An nghĩ thầm, còn không cũng là vì ngươi, ngươi thật đúng là em vợ ăn hại của ta a.

-Chào chủ nhiệm, tôi đi ra ngoài có chút ít chuyện, vậy chị đây là…..?

Đinh Trường An ấp úng hỏi.

-Đinh Trường An, cậu thật là giỏi a, rõ ràng là trông thấy tôi tới, liền cúi đầu xuống giả bộ như không phát hiện ta, nếu tôi không thấy, có phải là bị cậu hồ lộng qua rồi, giờ làm việc không ở trong văn phòng làm việc, đến cái quán vỉa hè tăn cơm, lúc này đã mấy giờ rồi, có phải hay không là cậu vẫn luôn là như vậy đấy?

Chủ nhiệm một chút tình cảm cũng không lưu khiển trách hắn.

-Không phải, hôm nay đúng là tình huống đặc biệt, đây là em vợ của tôi, hắn xảy ra chút sự tình, nên tôi phải đi ra xử lý một chút ...

Đinh Trường An thật sự là không biết giải thích thế nào rồi.
Nói thật, nếu không phải cái chỗ trưởng phòng bảo hiểm y tế đang khảo sát chọn lựa người, mà người đàn bà này là có quyền quyết định chọn ở trong tay, trong khoảng thời gian này người khác đi tìm kiếm mối quan hệ như thế nào thì hắn không biết, còn hắn thì cái gì cũng không có làm, vợ của hắn suốt ngày trách móc về cái việc này, hơn nữa còn chuẩn bị mua xong iquà tặng, để cho Đinh Trường An tiễn đưa cho chủ nhiệm, thế nhưng là Đinh Trường An vẫn luôn là chần chừ không chịu tiễn đưa, hiện tại thì tốt rồi, lại để cho chủ nhiệm bắt gặp trong giờ làm việc đi ra bên ngoài lăn lộn, cái vị trí trưởng phòng giờ thì càng không có đùa giỡn được nữa rồi.

-Được rồi, cậu không cần giải thích, trở về làm bản tự kiểm, sang ngày mai mang đến phòng làm việc của tôi .
Nói xong, nàng cao ngạo bước chân, tiếng giày cao gót có tiết tấu hàm súc thú vị gõ trên mặt đất, dần dần đi xa.

-Anh rể, đây là lãnh đạo của anh rể sao?

Lâm Sâm lúc này vừa vặn ăn xong tô mì, sờ soạng miệng, móc vào túi áo của Đinh Trường An móc ra gòi thuốc, không chút khách sáo đốt một điếu, sau đó nhét vào hai bên lỗ tai hai điếu thuốc.

-Nói nhảm, cũng không phải là cậu không thấy, đã xong, lần này coi như là triệt để đã xong, bất quá cũng tốt, coi như là triệt để đứt gãy ý muốn của chị cậu rồi, nàng hết còn chỉa vào người của tôi nhảy lên nhảy xuống rồi, chuyện xảy ra cũng tốt, đã lưu lại cho lãnh đạo cái ấn tượng như vậy, thế thì còn có cái rắm hy vọng gì nữa.

Đinh Trường An giống như cũng không có vì đắc tội với lãnh đạo mà mất hứng, ngược lại trong nội tâm lại là nhẹ nhõm rất nhiều.
-Vậy làm sao chị giải thích rõ được với chị của em chứ?

Lâm Sâm có chút hả hê hỏi, bản thân tính khí của chị mình thì hắn biết rõ đấy, chị hắn Lâm Mộc lý tưởng lớn nhất chính là muốn mình đứng trên thiên hạ, đáng tiếc chính là vận mệnh không tốt, cuối cùng chỉ làm một giáo viên trung học, vì vậy, nàng liền lui lại mà tiếp tiếp đường khác, đó là tìm kiếm một người chồng có chí tiến thủ, nào ngờ gặp phải Đinh Trường An là người không suy nghĩ cầu tiến, được chăng hay chớ như thế nào cũng được.

-Giải thích rõ? Tôi có cái gì mà nói rõ nữa đây? Ăn ngay nói thật nội số tiếp nộp phạt cho cậu tôi còn không biết như thế nào nói rõ đây này.. .

Đinh Trường An cầm lấy trên bàn cái bật lửa, không quản đến Lâm Sâm nữa, mà rời đi..

-Ai, ….anh rể.. chuyện của em không thể nói…
Buổi chiều chưa tới lúc giờ tan việc, Đinh Trường An liền ra khỏi cơ quan, hắn còn đi đón con gái của mình Dao Dao, mấy ngày hôm trước mới vừa vặn tiễn đưa đến nhà trẻ, mỗi lần đưa đón con gái đến trường thì con bé khóc lóc như là sắp sinh ly tử biệt vậy, vợ hắn Lâm Mộc chịu không được nước mắt của Dao Dao trước mặt, nên mỗi lần đều là do Đinh Trường An đi đón, vì vậy, Đnh Trường An mỗi lần đến đón đều hứa với con gái, nhất định sẽ là người đầu tiên tới đón cô bé, do đó tiểu gia hỏa này thời gian dần qua mới thích ứng hoàn cảnh nhà trẻ.

Lúc Dao Dao liếc mắt liền nhìn thấy tới đón Đinh Trường An tới đón mình, khuôn mặt lập tức liền cười như hoa, Đinh Trường An trong lòng mềm nhũn, nghĩ thầm lão tử đâu có cần làm trưởng phòng bảo hiểm y tế làm gì, chỉ cần con gái của ta cao hứng là được, những thứ khác đều không trọng yếu, lão tử buổi sáng mênh mông đưa con gái đến lớp, buổi chiều về sớm đón con là được rồi….
-Chào cha, cha tới sớm nè…

Dao Dao âm thanh hơi thở như trẻ đang bú nói, thoáng cái nhào về phía trong lòng Đinh Trường An.

-Cha phải tới sớm đón Dao Dao chứ, nếu tới chậm, Dao Dao nhất định là sẽ khóc nhè … .

Đinh Trường An một tay ôm Dao Dao, một tay nhấc lấy cái cặp nhỏ của nàng ..

-Con không khóc nhè, đúng rồi, cha…con muốn hỏi cái này được không?

Dao Dao nhíu lại mũi ngọc, như là rất nghiêm chỉnh hỏi.

-Được… Dao Dao hỏi đi .

Đinh Trường An kiên nhẫn nói.

-Cha….cha có làm lãnh đạo không vậy? Con có nghe cô giáo nói tiểu Minh có cha là lúc đăng ký phụ huynh là cục trưởng, cô giáo nói cha của tiểu Minh là lợi hại nhất, vậy cha so sánh với cha của tiểu Minh có lợi hại hơn không vậy?

Dao Dao nghiêng đầu hỏi Đinh Trường An nói.

Lời nói con gái thoáng cái làm cho Đinh Trường An ngây ngẩn cả người, hắn không rõ tại sao lại có thể có loại sự tình này? Nhà trẻ là một nơi thuần khiết như thế, chẳng lẽ cũng lây dính bầu không khí trên xã hội bất lương rồi, tại sao lại phải đăng ký công tác chức vụ của phụ huynh? Đây là muốn căn cứ dựa vào chức vụ cao thấp mà phân loại các bé khác biệt sao?
-Cha nói đi nha, cha so với cha của tiểu Minh ai lợi hại hơn?

Dao Dao giống như đối với vấn đề này rất để trong lòng, một mực truy vấn không tha.

-Ừ, cái chuyện này, phải đi về hỏi qua mẹ của con, trong nhà của chúng ta không phải đều là do mẹ của con làm chủ sao? Việc này cũng là do mẹ của con định đoạt đấy.

Đinh Trường An xoay vòng, đem trách nhiệm đổ lên trên thân vợ mình.

-Úc, đúng rồi, mẹ con nhất định so với cha của tiểu Minh lợi hại hơn, ha ha, ..chúng ta mau nhanh về nhà đi .

Dao Dao rút cuộc buông tha cho Đinh Trường An, bất quá thời điểm này trong nội tâm Đinh Trường An lại càng trầm trọng, cái loại trầm trọng này không biết đến từ nơi đâu, thế nhưng là lại có một loại làm cho hắn có cảm giác không thở nổi.

Đinh Trường An sau khi về đến nhà, trước làm cơm xong, sau đó phụng bồi Dao Dao xem tivi, một mực đến hơn bảy giờ tối vợ Lâm Mộc mới vừa về, nhưng mà trở về câu nói đầu tiên không phải hỏi hỏi con như thế nào, cũng không phải là hỏi một chút chồng mình thế nào, àm là về vấn đề tiền.
-Trường An, anh hôm nay lấy tiền để làm cái gì?

Lâm Mộc vừa thay đổi giày vừa hỏi.