Không thể không nói, Tần Chấn Bang ở kinh thành vẫn có một vài mối quan hệ, vẫn có một vài người niệm tình xưa, đã vậy biểu hiện của người nhà Tần gia lại làm cho người ngán ngẩm, chẳng những người Tần gia đến lác đác không có mấy, ngay cả những người cùng ngang hàng với Tần Mặc cũng đến chỉ có vài người, điều này làm cho Đinh Trường Sinh càng là nhìn thấy nhân tình ấm lạnh.
Lễ chôn cất Tần Chấn Bang ba ngày sau sẽ cử hành, mấy ngày nay Đinh Trường Sinh vẫn luôn tại nhà bồi tiếpTần Mặc, bất quá làm cho Đinh Trường Sinh không ngờ được vẫn là Diêm Lệ kia, tính tình của nàng quả nhiên là bốc lửa đến cực điểm.
Ngày trước tại nhà Tần Mặc bỏ đi một mạch, Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc đều cho rằng như vậy là xong, nhưng ngày hôm sau Diêm Lệ kia lại tới nữa, lần này thì tốt rồi, là mang theo hành lý đến .. Vừa thấy mặt đã nói với Tần Mặc, nếu như Tần Mặc thu lưu nàng lại, nàng sẽ tiếp tục theo lấy Tần Mặc, còn nếu như không chứa chấp nàng, nàng sẽ quay trở về quê nhà Hà Nam, bảo là mình đã xuất ngũ, thủ trưởng đã phê chuẩn, nghe qua Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc giật mình kinh ngạc, nàng đúng là bướng bỉnh, sự tình lớn như vậy mà tự quyết nhanh chóng, bởi vì Diêm Lệ hiện tại đã là thiếu tá rồi, có thể phục vụ lâu dài trong quân đôi, hoặc nếu như muốn giải ngũ, tới chỗ thượng cấp cũng có thể được an bài công tác khác, nào biết nàng vô thanh vô tức giải ngũ, cái gì cũng không yêu cầu, làm cho thủ trưởng cũng rất kinh ngạc.
Như vậy thì Tần Mặc còn có thể nói cái gì nữa, chỉ đành để Diêm Lệ theo lấy, cho nên trong lễ tang Tần Chấn Bang thì Đinh Trường Sinh bồi tiếp Tần Mặc đứng tiếp nhận người đến phúng viếng an ủi, còn Diêm Lệ là bận trong bận ngoài, cũng may là người đến cũng không nhiều lắm. Hơn nữa từ trước đến nay cũng có thể thấy được, Tần Mặc thừa kế bản sự cha mình,về phương diện xã giao cũng rất là phong phú, cho nên chân chính là bằng hữu của Tần Chấn Bang đến thì rất ít, nhưng bạn bè của Tần Mặc thì đến khá nhiều, trong đám người này nếu không phải là quan tam đại thì cũng chính là phú nhị đại, dù sao người trẻ tuổi chiếm hơn phân nửa.
Chỉ là Đinh Trường Sinh không nghĩ tới anh em Lương Khả Ý cùng với Tề Tam Thái cũng tới, lúc ba người nhìn thấy Đinh Trường Sinh rõ ràng cho thấy cũng sửng sốt, so với Lương Khả Tâm cùng Tề Tam Thái, thì Lương Khả Ý lại càng kinh ngạc lớn hơn.
Nàng nhận được tin tức từ anh trai của mình nên mới xin nghỉ phép, hơn nữa cha nàng hiện tại là bí thư tỉnh ủy, nên việc xuất đầu lộ diện phải thật cẩn thận, tuy rằng mình và Tần Mặc cũng chưa quen thuộc, nhưng anh của mình thì đối với Tần Mặc rất là hứng thú, cho nên một mực kéo lấy nàng đi cùng... -Bằng hữu, tình thế không tốt lắm…
Tề Tam Thái nhìn thấy Đinh Trường Sinh, dùng cánh tay khều lấy Lương Khả Tâm nói.
-Thằng gia hỏa kia, thật đúng là có bản sự, như thế nào đi đâu cũng gặp hắn vậy chứ… .
Lương Khả Tâm oán hận nói.
-Này, rốt cuộc là các anh tới đâu để làm gì ? Mất mặt . ..
Lương Khả Ý đối với đức hạnh anh của mình rất rõ ràng, Lương Khả Tâm tuy rằng không nói, nhưng chính nàng rất rõ ràng Lương Khả Tâm là tới đây để làm gì, nhưng trong trường hợp này thật sự là không thích hợp.
Ba người đến trước linh cửu cúi đầu xong, thì đi đến trước mặt Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc.
-Tiểu Mặc… bớt đau buồn đi, anh mới vừa từ nước ngoài trở về, thật sự là không biết chú bị bệnh, cho nên không có đến thăm, em nếu có chuyện gì cần anh giúp đỡ, cứ nói chứ đừng khách sáo….. Lương Khả Tâm cầm chặt tay Tần Mặc, nói liên miên giống như là bằng hữu thân mật lắm vậy..
Phía sau còn có người chờ đợi cùng Tần Mặc nói chuyện, trong lúc Lương Khả Tâm cứ lải nhãi, điều này làm cho Tần Mặc cảm thấy bất đắc dĩ, đành phải đánh gãy hắn, nói:
-Cám ơn anh, Lương tiên sinh.
Lương Khả tâm liếc mắt nhìn Đinh Trường Sinh, phát hiện Đinh Trường Sinh đã nhìn chính mình, nhưng trường hợp lúc này thật sự là không thích hợp biểu hiện ra cái gì, vì thế Đinh Trường Sinh đưa mắt qua nhìn Lương Khả Ý, nàng hiểu ý, nhanh chóng kéo lấy người anh không hiểu chuyện của mình ly khai.
-Ai da, em kéo anh làm gì, anh còn chưa nói hết lời mà .
Lương Khả Tâm theo lấy Lương Khả Ý cùng Tề Tam Thái ra bên ngoài, hắn oán trách em gái của mình nói.
-Anh tỉnh táo lại chút được không, bộ không nhìn thấy hôm nay là ngày gì à, anh cứ không dứt lải nhải, thích hợp sao? Lương Khả Ý giận không chỗ phát tiết nói, sự tình vừa rồi thật là làm cho mình mất mặt.
-Em có ý tứ gì, anh sao chứ, bởi vì cha nàng qua đời, anh thấy nàng hiện tại cần được an ủi, em biết cái gì? Lão Tam, cậu thấy tôi nói đúng không?
Lương Khả Tâm quay đầu hỏi Tề Tam Thái.
-Um…, hôm nay thật đúng là không thích hợp, bởi vì Tần Mặc đã có người an ủi trước rồi, chẳng qua là anh xui tới chậm một bước mà thôi….
-Tề Tam Thái ….anh nói xong chưa?
Lương Khả Ý há nghe không ra Tề Tam Thái đang đùa cợt anh mình, nhưng anh mình lại coi như thật, quả nhiên, Lương Khả Tâm nghe Tề Tam Thái nói như vậy, sắc mặt lập tức liền thay đổi.
Tề Tam Thái nhìn bộ dạng Lương Khả Ý muốn phá lên cười, nhưng chưa kịp cười, thì cảm giác làn da trên cánh tay phía trên bị người nhéo mạnh rồi, đau a….Lương Khả Ý lần này hạ tử thủ . -Ai ai…… anh chỉ nói giỡn, em thật xuống tay sao….
-Tề Tam Thái, nếu anh trai tôi cùng Đinh Trường Sinh xảy ra vấn đề gì, tôi sẽ tìm anh tính sổ sách đấy, chuyện tốt thì không làm, chuyện xấu thì làm không ngừng .. .
Nói xong, Lương Khả Ý nổi giận đùng đùng rời đi.
Thấy hai anh em Lương Khả Ý đã đi khỏi, Tề Tam Thái lại không đi, hắn qua đối diện nhà nhà tang lễ tìm quán cà phê ngồi xuống, nơi này vừa vặn nhìn đến cổng nhà tang lễ, nếu như Đinh Trường Sinh bước ra, từ bên quán cà phê thì hắn sẽ nhìn thấy Đinh Trường Sinh.
Tề Tam Thái này so với Lương Khả Tâm thì tâm nhãn cao hơn rất nhiều lần, hắn nhìn đến Đinh Trường Sinh cùng Tần Mặc đứng chung một chỗ, biết rằng Tần Mặc cùng Đinh Trường Sinh nhất định là có liên quan, hơn nữa mối quan hệ này không phải là ít, nếu không, trường hợp nghiêm túc như vậy, Đinh Trường Sinh làm sao có khả năng xuất hiện ở nơi đây . Đinh Trường Sinh bây giờ là bí thư khu ủy khu Bạch Sơn, điều này không phải là mấu chốt, mấu chốt chính là Đinh Trường Sinh đã leo lên được Tần gia, nhất là một cành hoa của Tần gia- Tần Mặc, chuyện này sẽ làm cho bao nhiêu nha nội kinh thành hộc máu a, Tần Chấn Bang có bao nhiêu của cải, người trong vòng tròn kinh thành đoán không sai biệt lắm, nói cách khác, ai có thể dính vào Tần mặc, thì đời này sẽ sống nhàn hạ phóng túng mà không cần lăn lộn rồi, nghĩ đến trái ngọt này, không ai ngờ tới một tên dân quê ở thâm sơn cùng cốc lại hái được ..
Tề Tam Thái tuy rằng cũng có tà tâm, nhưng hắn quả thật không có bản sự tặc đảm, nhưng hắn lại nhìn trúng một con đường khác, nếu như mình không có bản sự thu phục Tần Mặc, nhưng mình và Đinh Trường Sinh vẫn có một chút quan hệ , nếu mình lợi dụng được cái quan hệ này, thì chẳng khác gì tạo được mối quan hệ với Tần gia, cùng với tiền của Tần Mặc, cùng nhau hợp tác đầu tư thì vẫn là có thể, đây mới là mục đích chân chính hắn lưu lại chờ Đinh Trường Sinh . Tiền của Tề gia không nằm ở trong tay của Tề Tam Thái, cho nên hắn mặc dù là muốn kinh doanh buôn bán, nhưng lại không có tiền đầu tư, hắn vẫn luôn nghĩ tìm biện pháp giải quyết vấn đề này, nhưng người trong vòng tròn đều biết hắn không có tiền, mà chi mạch bên hắn chỉ có quyền, cho nên cùng hắn hợp tác không có nhiều lắm, hơn nữa, cha của Tề Tam Thái là một người bảo thủ, hợp tác rất khó, cho nên Tề Tam Thái tìm ai, cũng không có ai muốn cùng hắn hợp tác, ai mà nguyện ý hợp tác cùng một lão đại chỉ có tay không mà đòi bắt cướp chứ?