-Đinh bí thư, tôi sợ làm như vậy sẽ xảy ra chuyện, những người này đều là đến Bạch Sơn đầu tư, chúng ta cứ quyết như thế, có phải hay không là có chút quá đáng?
Trần Kính Sơn đi theo Đinh Trường Sinh ra cửa, nói.
Làm khu trưởng, là chủ quản bên hành chính, một khi xảy ra vấn đề, thứ nhất truy cứu trách nhiệm nhất định là mình rồi, tuy rằng Đinh Trường Sinh cũng có một tay dính vào, sự việc bên hành chính, chính mình vẫn là phải phụ trách, cho nên nếu mình đã không thể làm chủ, nhưng cũng phải nhắc nhở đến trách nhiệm, nếu không đến lúc đó, trách nhiệm đổ lên đầu của mình chính xác là không thể giải vây kịp nữa...
-Ông Trần, tôi cũng không có biện pháp khác, hiện tại thời gian đã rất khẩn trương, nếu như ở trên ban phòng chông dịch bệnh trung ương tới kiểm tra mà mình chưa kịp hoàn thành những nhiệm vụ này, thành phố nhất định là sẽ đem những trách nhiệm này đặt đổ lên trên đầu chúng ta , đến lúc đó làm sao bây giờ? Đinh Trường Sinh dừng chân hỏi Trần Kính Sơn.
Trần Kính Sơn không nghĩ tới Đinh Trường Sinh đối với việc này phản ứng lớn như vậy, đây là bởi vì lúc Đinh Trường Sinh đi ra ngoài này hơn một tuần lễ, toàn bộ sự tình đều dậm chân tại chỗ, bất cứ chuyện gì cũng không có tiến triển, lại có thêm Văn Nhược Lan tại một bên châm ngòi, hắn cũng biết rõ nếu hắn cùng Trần Kính Sơn trở mặt thì không tốt, nhưng đối với Trần Kính Sơn lão hồ ly như vậy, chính mình thật sự là không nhịn được….
Tất cả mọi người nhìn thấy Đinh Trường Sinh cùng Trần Kính Sơn đang nói chuyện, hơn nữa nói chuyện không phải là thân mật, Đinh Trường Sinh thậm chí còn quơ cả cánh tay, cho nên những người khác biết điều tránh xa, ít nhất là giữ khoảng cách từ nơi Đinh Trường Sinh và Trần Kính Sơn. -Có nhiều hộ chăn nuôi như vậy, thương lượng từ hộ một, thì như thế nào để thương lượng đây? Chỉ cần một hộ không đồng ý thì liền kẹt lại bên trong rồi, như thế nào tiến hành tiếp tục? Trong khi tiền bồi thường của thành phố thì còn chưa tới, quả thật chúng ta không có cách nào khác để mà thương lượng.
Trần Kính Sơn lắc đầu nói.
Đinh Trường Sinh quả thực nổi nóng, cười, gằn nói:
-Ông Trần, việc này thì tôi và ông đều chung trên một chiếc xuồng, nếu ông chưa muốn phá dỡ di dời thì cũng được, ông cứ đến gặp Đường bí thư nói đi a, việc này chỉ cần Đường bí thư đồng ý, tôi sẽ không có ý kiến nữa.
Đinh Trường Sinh nói xong thì lên xe, Văn Nhược Lan chạy theo chui vào bên trong xe Đinh Trường Sinh , hắn cũng không liếc nhìn nàng một cái, người đàn bà này hiện tại bản sự càng lúc càng lớn, hắn cũng có cảm giác được, mình và Trần Kính Sơn cứ đối lập như vậy thì không phải là biện pháp… -Đinh bí thư, tiếp tục như vậy, cho tới năm sau chúng ta cũng không có khả năng đem nơi này phá dỡ di dời xong, đến lúc đó gái trinh đã hóa thành đàn bà rồi.
-Chị có chủ ý gì tốt?
Đinh Trường Sinh nhắm mắt, một bên nghỉ ngơi, một bên hỏi Văn Nhược Lan.
-Tôi không có chủ ý gì tốt, nhưng nếu thương lượng với từng hộ một, chỉ là quá chậm trễ .
Văn Nhược Lan lẩm bẩm.
-Nói kiểu này thì cũng huề vốn, chẳng khác gì chưa nói ..
Đinh Trường Sinh tức giận nói.
-Đinh bí thư, tôi nói lời náy, có thể là cậu không thích nghe, về những việc này đều thuộc về hành chính, quyển thuộc về bên chính quyền quản, hơn nữa quan hệ của Trần khu trưởng cùng Đường bí thư không phải là cậu không biết, nêu cậu cứ làm như vậy, thấy có chút vượt quyền không?
-Vượt quyền?
Đinh Trường Sinh cau mày hỏi. -Cậu đừng nóng giận, tôi chỉ là tùy tiện nói mà thôi…
Đinh Trường Sinh định nói, thì điện thoại của hắn vang lên, cầm ra nhìn là luật sư Chu Giai Trinh từ trên tỉnh thành gọi đến...
-A lô…chào cô…
-Xin chào, Đinh tiên sinh, chúng tôi đã suy tính xong, muốn cùng anh thương lượng một chút, tốt nhất là chúng ta gặp mặt nói chuyện, như thế nào?
-Um…, như vậy đi, tôi đang trên đường trở về văn phòng khu ủy, lát nữa tôi gọi lại cho cơ nhé?
Đinh Trường Sinh không muốn tại trước mặt Văn Nhược Lan mà nói chuyện về việc này, cho nên không để cho Chu Giai Trinh nói xong, liền chận lại.
-Vậy được rồi, tôi chờ điện thoại của anh.. .
Chu Giai Trinh hiểu chuyện, liền cúp điện thoại.
Trở lại văn phòng, Đinh Trường Sinh đóng cửa lại, sau đó cầm lấy điện thoại vào trong gian phòng nhỏ của mình bên trong, trong tương đối tư mật. -Chu luật sư, là tôi Đinh Trường Sinh, vừa rồi nói chuyện không tiện, bây giờ nói đi, có chuyện gì?
-À…, tôi đề nghị chúng ta gặp một mặt, vụ án này không bình thường, hơn nữa vụ án này che giấu rất nhiều đá ngầm, Đinh tiên sinh, chúng ta nhận lấy vụ án này vì người bị oan. với điều kiện là phải cho chúng tôi biết tình hình thực tế, nhưng hình như là anh đối với tôi còn che giấu chuyện gì, điều này làm cho tôi rất khó làm…
Chu Giai Trinh tại điện thoại bên trong nói.
Đây là thủ đoạn làm giá của nàng, đầu tiên đem đặt đạo đức của mình nâng lên, để cho đối phương cảm giác mình là là người nhiết huyết có tâm, đến khi nàng báo giá, đối phương khó mà cự tuyệt cái giá tiền phải trả cho nàng .
-Chu luật sư, vậy mục đích chúng ta gặp mặt là gì, vụ án hẳn là đã có sẵn hồ sơ, các người có thể đến tỉnh Trung Bắc thu thập, về phần lời nói của tôi, đúng sai đến mức độ nào, dù sao tôi không phải là đương sự, cho nên có một số việc không rõ lắm…. Đinh Trường Sinh đem trách nhiệm đẩy ra.
-Cho nên, tôi cảm thấy chúng ta phải mặt để trao đổi thêm..
Chu Giai Trinh nói.
-Được rồi, nhưng lúc này tôi không có thời gian để đi đến Giang Đô.
-Tôi biết, cho nên tôi đã đến đây rồi, bây giờ đang ở quán trà lâu đối diện với cơ quan của anh đơn uống trà, nếu thuận tiện chúng ta gặp mặt nói chuyện, tôi cũng rất bận, chút nữa còn phải chạy trở về Giang Đô.
-Cô tới đây rồi?
Đinh Trường Sinh kinh ngạc, Chu Giai Trinh vẫn là giống như năm đó rất vội vàng...
Đinh Trường Sinh sau đó liền đi ra ngoài, trong giờ làm việc mà đi gặp một phụ nữ, nếu bị người phát hiện, mình thật đúng là không tiện giải thích.
Đinh Trường Sinh đến trà lâu, Chu Giai Trinh đang dùng máy vi tính xách tay lên mạng, nhìn thấy Đinh Trường Sinh, lúc này mới gật đầu, cũng không đứng lên… -Nói đi, cấp bách như vậy, rốt cuộc có chuyện gì gấp?
Đinh Trường Sinh không kiên nhẫn hỏi.
-Trước không vội vàng, tôi đề nghị, trước khi chúng ta trao đổi chính thức, thì chúng ta nên thỏa thuận chi phí, nếu không thì trở thành tư vấn miễn phí rồi… .
Chu Giai Trinh khôn khéo nói.
-Được rồi, tốn bao nhiêu tiền?
Đinh Trường Sinh hỏi
-Hai trăm vạn...
Chu Giai Trinh nhẹ nhàng nói.
-Hai trăm vạn? Cô chém dữ vậy a?
Đinh Trường Sinh nghe nói, trong miệng vừa mới uống vào một miệng trà, thiếu chút nữa phun ra.
-Đinh tiên sinh, anh đối với vụ án này khó khăn đến đâu so với chúng tôi thì rõ ràng hơn, ăn ngay nói thật, vụ án này chúng tôi nhận lấy mang theo rất lớn mạo hiểm, hơn nữa từ giờ trở đi đoàn luật sư của chúng tôi chỉ tập trung vào vụ án này mà thôi, những vụ án khác trong năm nay cũng không nhận, anh không thể để cho chúng tôi ăn không khí mà làm việc chứ? Chu Giai Trinh cười cười nói.
-Bớt, rẻ hơn một chút đi, giá quá đắt …
Đinh Trường Sinh không hiểu về phí của luật sư, còn cho rằng Chu Giai Trinh là đang dung công phu sư tử ngoạm...
-Để tôi giải thích, vụ án này là của một đại lão bản, phí luật sư chính là phí dụng vụ án này, tôi còn có một điều kiện thêm vào ngoài định mức này, anh cũng phải đáp ứng tôi thì mới được, nếu không vụ án này tôi sẽ không có nhận lấy, bất quá tôi cho biết để anh yên tâm, vụ án này tôi đã mời tiến sĩ thầy của tôi, ý kiến của ông ấy là vấn đề vụ án này cũng không nhiều lắm, mấu chốt là cách thao tác như thế nào mà thôi.
Chu Giai Trinh nhìn Đinh Trường Sinh, một bộ ăn chắc hắn ...